Bá Tước

Chương 64 - Chương 64

/72


“Là một người rất khó giải quyết sao?”

“Cũng có thể coi là như vậy!” Shere nghiêng mặt sang một bên rồi nói tiếp: “Nhưng sự thật này cũng khiến người khác quá kinh ngạc đấy! Ta vẫn luôn nghĩ ngươi là người của Ma Đảng, vậy mà thân phận của ngươi lại chính là Thân Vương tộc Tremere!”

Trong lúc Tô Lị không hiểu Shere nói vậy có nghĩa là gì thì đột nhiên một cô gái cầm chiếc ô bằng ren vừa cười khanh khách vừa nhảy từ cửa sổ phía sau vào.

“Ta cũng vô cùng kinh ngạc khi các ngươi tra ra được điều này đấy!”

“Bản thân ngươi là Thân Vương tộc Tremere, nhưng tại sao lại đi theo Ma Đảng?”

“Vi cái gì à? Hay là đại nhân thử đoán xem!”

Tô Lị đứng một bên nhìn Shere, xong lại nhìn cô gái mới xuất hiện trong phòng. Nếu quả thật thị lực của cô không có vấn đề gì... thì Thân Vương tộc Tremere lại chính là Feiya sao???

Chuyện này là lừa gạt người khác đúng không? Rốt cuộc thì ai là người tạo ra cái trò chơi biến thái này vậy?

“Ta cũng chẳng muốn chơi cùng ngươi nữa! Nếu ngươi đã đến đây thì hãy ngoan ngoãn giao nhẫn Thân Vương ra đây đi!”

“Nếu ta không giao cho ngươi thì ngươi cũng sẽ dùng biện pháp cứng rắn để cướp đi. Mà hôm nay bản tiểu thư ta cũng không muốn đánh nhau, nên nhẫn này ta sẽ giao cho ngươi. Không cần khách khí!” Feiya tháo chiếc nhẫn trên tay xuống, ném nó cho Shere.

Shere giơ tay nhẫn lấy chiếc nhẫn của Feiya. Dù sao thì Feiya không giống với những Thân Vương khác, nên vốn dĩ anh đang tính toán sẽ cậy mạnh cướp đi nhẫn của cô ta, nhưng không nghĩ tới Feiya lại dễ dàng đưa nhẫn cho mình. Điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Shere!

Khi Shere ngẩng đầu nhìn Feiya thì cô ta đã tung người nhảy về phía cửa sổ, nhưng đột nhiên Feiya lại hơi nghiêng đầu về phía sau, nói: “Các ngươi sẽ đưa những chiếc nhẫn này vào bức họa kia thật sao?”

“Ý của ngươi là gì?”

“Không có gì! Ta chỉ muốn nhắc nhở các ngươi mà thôi.” Feiya nói xong liền nhảy ra ngoài cửa sổ và biến mất.

Tô Lị nghĩ mãi vẫn không hiểu Feiya đang nhắc nhở bọn họ chuyện gì, mãi sau mới nhìn Shere thì thấy anh cũng đang nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn trong tay. “Shere, nhẫn này...”

Shere nhìn chiếc nhẫn một lúc, sau đó thảy nó lên không trung rồi nhanh chóng bắt được, nắm chặt nó trong tay và dứng dậy nói: “Đi thôi.”

Bức họa của Lilith được lấy ra, ấn ký ngôi sao bảy cánh kia chỉ còn một thiếu một mảnh nhỏ. Shere không chút do dự lấy viên kim cương trên chiếc nhẫn Thân Vương của Feiya ra và cho vào chính giữa ấn ký.

Tô Lị nhìn chằm chằm không dám chớp mắt, vẻ mặt vô cùng khẩn trương nhìn Shere bỏ viên kim cương vào, chăm chú quan sát những biển đối của bức họa.

Nhưng cả hai người đều phải thất vọng vì sau n phút, bức họa vẫn không xảy ra hiện tượng kỳ quái gì, cho dù Tô Lị có dùng tay của mình sờ đi sờ lại thì bức họa vẫn không có phản ứng nào.

Cuối cùng Shere đành nói: “Thôi, quên đi!”

“Vì sao không có phản ứng gì vậy? Chẳng lẽ ngay từ đầu chúng ta đã hiểu lầm điều gì rồi sao? Bảy chiếc nhẫn Thân Vương này không hề liên quan gì đến Lilith sao?”

Nếu quả thật cô đã nhầm lẫn ngay từ đầu, vậy thì không phải những chuyện mà bọn họ làm trước đây đều tốn công vô ích sao? Và bọn họ lại phải bắt đầu lại từ đầu ư?

Nhưng nói thật là... khi nhìn thấy bức họa không có phản ứng gì thì trong lòng cô lại đột nhiên mừng thầm. Cô mừng vì Lilith không trở lại, mừng vì bản thân cô không phải biến mất.

Có lẽ Feiya nói không sai, quả thật cô không phải là người tốt gì, cô cũng không phải thánh mẫu Maria, ai ai cũng sẽ ích kỷ, và cô cũng vậy!

“Không sao, chúng ta sẽ cùng nghĩ cách khác! Mấy ngày nay em đã phải vất vả nhiều rồi, bây giờ em về phòng nghỉ ngơi đi!”

Tô Lị ngẩng đầu nhìn Shere. Cô biết anh đã hy vọng điều đó nhiều như thế nào, thế nhưng vẻ mặt lúc này của anh lại còn thờ ơ hơn cô rất nhiều. Tô Lị không thể suy đoán được suy nghĩ lúc này của Shere, vì vậy chỉ có thể ngoan ngoãn trở về phòng của mình, dù sao thì cô sắp không chịu nổi nữa rồi, phải về phong ngủ một giấc mới được!

...

Đã đến bữa tối mà Tô Lị vẫn chưa xuống, vì vậy Alar liền loi choi chạy lên phòng cô, không thèm gõ cửa mà trực tiếp mở cửa đi vào: “Ha ha, cô chết luôn trong này rồi sao?”

Khi nhìn thấy người đang nằm trên giường, vẻ mặt đang tươi cười của Alar lập tức biến thành sửng sốt. Người đang nằm trên giường mặc một bộ váy quý tộc màu đen, tóc đen cuộn sóng dài tới eo, làn da tái nhợt và đôi môi đỏ như máu; khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo đang tức giận vì Alar đột nhiên bước vào phòng.

Alar kinh ngạc nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt... Cô gái này không thể nào là Tô Lị được!

Lilith dùng ánh mắt sắc bén nhìn Alar: “Ngươi là ai?”

Alar bị ánh mắt của Lilith làm cho phát sợ, lui về sau một bước, lắp bắp nói: “Hả... ta... ta là Alar. Tô Lị đâu rồi?”

“Ngươi không cần biết!” Lilith đứng lên, khi đi ngang qua người Alar còn liếc nhìn cậu nhóc một cái lạnh thấu sương.

Alar bị khí thế trên người Lilith làm cho hoảng sợ, cả người cương cứng đứng tại chỗ, qua nửa ngày vẫn không dám động đậy!

Lilith đi xuống dưới lầu, vô cùng quen thuộc đi đến chỗ Shere. Khi Beucke, Ian và Ess thấy cô cũng vô cùng kinh ngạc, sau đó vội vàng nhanh chóng quỳ gối xuống, Ryan Lane đứng bên cạnh cũng sửng sốt, thế nhưng vẫn cúi đầu quỳ xuống giống mọi người. Ryan Lane thầm nhíu mày, tại sao bọn họ đang chờ Tô Lị, nhưng đột nhiên lại xuất hiện một cô gái hoàn toàn xa lạ như vậy?

Shere đang dùng bữa tối thì thấy Lilith xuất hiện, anh nhanh chóng giấu ánh mắt phức tạp, để dao nĩa trong tay xuống: “Lilith, ngươi đã trở lại rồi sao? Tô Lị đâu rồi?”

Lilith vung tay để đám người đang quỳ trên mặt đất đứng dậy, thong thả đi đến bàn ăn. Ian nhanh chân kéo một chiếc ghế ra cho Lilith. Lilith ngẩng đầu lên, khẽ mỉm cười nhưng bên trong không hề cười, ngồi xuống vị trí vốn là của Tô Lị, từ từ nói: “Ngươi nghĩ sau khi ta trở về, cô ta còn có thể ở lại đây sao?”

“Ta chỉ muốn biết cô ấy còn sống hay không thôi.”

“Khi nào tâm tình của ta tốt thì ta sẽ nói cho ngươi biết. Nhưng chẳng lẽ ngươi không vui khi ta trở về sao?” Lilith nhấp một ngụng máu do Ess mới mang ra, thế nhưng sau đó vẻ mặt cô liền tức giận, ném ly máu xuống nền đất: “Đây là cái gì?”

Ess thấy Lilith nổi giận nên vội vàng cúi đầu, Shere ra hiệu cho tất cả mọi người lui xuống, sau đó nhẹ nhàng nói: “Đó là máu nhân tạo.”

“Máu nhân tạo? Là thứ thấp kém gì vậy? Shere, ngươi biết rõ ta thích uống máu tươi cơ mà, sao ngươi lại để ta uống thứ ghê tởm này khi ta vừa mới quay về chứ?”

“Hiện giờ máu tươi không dễ kiếm như lúc trước, máu nhân tạo chính là nhu yếu phẩm, ngươi cần phải tập thích ứng đi!”

“Rõ ràng nơi này có mùi vị của con người, vì sao ngươi lại muốn lừa gạt ta? Shere, ta muốn máu tươi!”

“Lilith, ta rất vui khi ngươi có thể trở lại, thế nhưng ta cũng phải nói cho ngươi biết một điều, đó là bây giờ thời đại




/72

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status