Bá Chủ Hắc Đạo - The King And Nữ Vương Hắc Đạo - The Queen
Chương 80 - Chuẩn Bị Cho Một Hành Trình Mới
/120
|
Lão đai, đi trước đi, để bọn tôi Tony nói, cùng mọi người chiến đâu, bảo vệ một vòng cho cô cùng ông lão thoát ra
Trụ được trong bao nhiêu? cô hỏi, nhìn gương mặt hăng chiến của bọn họ, thở dài
30p , không hơn Bell nói, cười nhẹ
Cô nhanh chóng gật đầu rồi dời đi, giờ không phải là lúc để tranh cãi, cô cần đưa ông ấy về và ra tiếp ứng cho họ, chạy một lúc đến cây to lớn tối hôm đó, theo như trí nhớ của bản thân, cô nhanh chóng tìm được nơi mà mình lạc vào
Ông, là ở đây cô nói, sờ soạn một hồi nhưng dường như không thấy
Ta biết rồi, cảm ơn cháu ông sử dụng một cậy gỗ, vô cùng giống của bụt , đưa nhẹ một cái, cánh cửa tối hôm đó đã xuất hiện, và may mắn đã mỉm cười với cô khi Shouji ngày nào cũng đứng đó , đang chuẩn bị ra về
Kiều.. giọng nói có chút vui mừng và buồn bà vang lên, hướng ánh mắt về phía phụ thân, gượng gạo
Con xin lỗi rồi quỳ xụp suống
Không sao ông ta vẫn nhẹ nhàng tha lỗi, vuốt nhẹ đầu, nhấc Shouji dậy
ta chỉ đưa đến đây, còn về việc ta nhờ ông, chỉ mong có kết quả sớm cô nói, khuôn mặt vẫn vô cùng điềm đạm, đáy mắt sâu hút
Ta hiểu ông lão cười nói, quay đầu bước đi, nó cũng rời đi một cách nhanh chóng
Shouji vẫn đứng đấy, cho đến khi hoàn hồn, mới đi nhanh về phía ông lão
Từ lúc cô đi đến chuẩn bị về đã là 20p, nhưng ra đến nơi chỉ thấy xác chuột, không còn thấy một bóng người, tiếng gió cọ vào lá xào xạc, thân ảnh đứng giữa có chút rung động
Lão đại, đằng này tiếng Die vang lên, cô hướng ánh mắt về phía họ, nhìn thấy cả bọn đã đứng ở chỗ trực thăng, chuẩn bị xuất phát
Tiến lại gần thấy khá nhiều người mặc vest đen cầm súng lục, đeo kính đen trông vô cùng cương nghị, Jackbun tiến tới, cười lớn
Queen, công của tôi rồi vô cùng vui sướng, đúng là cô cũng quên mất,địa bàn này đang hoạt động toàn người của Jackbun
Tôi không nhờ anh cô phớt lờ, bản thân biết trước ai là người nói Jackbun đi giúp mình
Cô cũng chắc tự hiểu được Jackbun nói, tạm biệt chúng tôi rồi, tiếp tục làm việc
TRực thăng cấp cánh trong tình trạng vô cùng nhanh chóng, việc họ để cho quân đồng minh giúp đỡ gần như một phần nửa chứng tỏ bản thân họ đã hoàn thành không tốt
Về lại trụ sở, tự xử nó nói, nhìn bọn họ một cái rồi nhắm mắt lại
Vâng cả bọn đồng thanh vô cùng rõng rạc, ai cũng nhận sai về mình, không khí im lặng ảm đạm, tựa hồ đón chờ giông tố tới
Bước vào cung điện, tất cả đều im lặng đến đáng sợ, chỉ còn tiếng giày bước vào tạo nên tiếng động nhẹ,
Chuẩn bị đồ, 30p sau tập trung tại đây cô nhanh chóng trở về phòng mình, ai nấy đều vô cùng nhanh chóng, mở cửa phòng ra, đã thấy thân ảnh mặc vest đen đứng ngoài ban công, cầm điếu thuốc, gạt tàn để ngay bên cạnh, có vẻ như đã hút khá nhiều rồi
Anh...? cô bước vào, bản thân nhanh chóng tiến tới, ngửi được mùi hương đặc trưng mới dừng lại, thì ai đã quay ra nhìn vào mắt cô
em đã đi đâu? giọng nói trầm ấm có chút bực dọc
Trụ được trong bao nhiêu? cô hỏi, nhìn gương mặt hăng chiến của bọn họ, thở dài
30p , không hơn Bell nói, cười nhẹ
Cô nhanh chóng gật đầu rồi dời đi, giờ không phải là lúc để tranh cãi, cô cần đưa ông ấy về và ra tiếp ứng cho họ, chạy một lúc đến cây to lớn tối hôm đó, theo như trí nhớ của bản thân, cô nhanh chóng tìm được nơi mà mình lạc vào
Ông, là ở đây cô nói, sờ soạn một hồi nhưng dường như không thấy
Ta biết rồi, cảm ơn cháu ông sử dụng một cậy gỗ, vô cùng giống của bụt , đưa nhẹ một cái, cánh cửa tối hôm đó đã xuất hiện, và may mắn đã mỉm cười với cô khi Shouji ngày nào cũng đứng đó , đang chuẩn bị ra về
Kiều.. giọng nói có chút vui mừng và buồn bà vang lên, hướng ánh mắt về phía phụ thân, gượng gạo
Con xin lỗi rồi quỳ xụp suống
Không sao ông ta vẫn nhẹ nhàng tha lỗi, vuốt nhẹ đầu, nhấc Shouji dậy
ta chỉ đưa đến đây, còn về việc ta nhờ ông, chỉ mong có kết quả sớm cô nói, khuôn mặt vẫn vô cùng điềm đạm, đáy mắt sâu hút
Ta hiểu ông lão cười nói, quay đầu bước đi, nó cũng rời đi một cách nhanh chóng
Shouji vẫn đứng đấy, cho đến khi hoàn hồn, mới đi nhanh về phía ông lão
Từ lúc cô đi đến chuẩn bị về đã là 20p, nhưng ra đến nơi chỉ thấy xác chuột, không còn thấy một bóng người, tiếng gió cọ vào lá xào xạc, thân ảnh đứng giữa có chút rung động
Lão đại, đằng này tiếng Die vang lên, cô hướng ánh mắt về phía họ, nhìn thấy cả bọn đã đứng ở chỗ trực thăng, chuẩn bị xuất phát
Tiến lại gần thấy khá nhiều người mặc vest đen cầm súng lục, đeo kính đen trông vô cùng cương nghị, Jackbun tiến tới, cười lớn
Queen, công của tôi rồi vô cùng vui sướng, đúng là cô cũng quên mất,địa bàn này đang hoạt động toàn người của Jackbun
Tôi không nhờ anh cô phớt lờ, bản thân biết trước ai là người nói Jackbun đi giúp mình
Cô cũng chắc tự hiểu được Jackbun nói, tạm biệt chúng tôi rồi, tiếp tục làm việc
TRực thăng cấp cánh trong tình trạng vô cùng nhanh chóng, việc họ để cho quân đồng minh giúp đỡ gần như một phần nửa chứng tỏ bản thân họ đã hoàn thành không tốt
Về lại trụ sở, tự xử nó nói, nhìn bọn họ một cái rồi nhắm mắt lại
Vâng cả bọn đồng thanh vô cùng rõng rạc, ai cũng nhận sai về mình, không khí im lặng ảm đạm, tựa hồ đón chờ giông tố tới
Bước vào cung điện, tất cả đều im lặng đến đáng sợ, chỉ còn tiếng giày bước vào tạo nên tiếng động nhẹ,
Chuẩn bị đồ, 30p sau tập trung tại đây cô nhanh chóng trở về phòng mình, ai nấy đều vô cùng nhanh chóng, mở cửa phòng ra, đã thấy thân ảnh mặc vest đen đứng ngoài ban công, cầm điếu thuốc, gạt tàn để ngay bên cạnh, có vẻ như đã hút khá nhiều rồi
Anh...? cô bước vào, bản thân nhanh chóng tiến tới, ngửi được mùi hương đặc trưng mới dừng lại, thì ai đã quay ra nhìn vào mắt cô
em đã đi đâu? giọng nói trầm ấm có chút bực dọc
/120
|