bước vào trong điện, một luồng không khí lạnh làm bọn họ có chút rét, cả cung điện vẫn quá trấn tĩnh, như không có ai, Minh Tuấn và Kien được giao nhiệm vụ gài boom ở bên ngoài, đồng thời chăm sóc luôn cho Hana và Neko, đến khi hoàn thành bọn họ sẽ cho phát nổ cả khu này
Tầng đầu tiên dường như không có một cầu thang nào để đi lên tầng hai, tiếng giày chạm vào đá ngọc bên dưới vô cùng vang, nó và anh nhanh chóng cảm thấy có gì bất ổn dưới sàn, ai ngờ vừa chạm chân vào đã bị rơi xuống hố sâu , hắn lao xuống ôm chặt lấy cô, cả hai rơi tự do
Ngay lập tức mặt đất đóng lại, ai cũng vô cùng hoảng hốt, nhưng không tài nào cậy được, nhanh chóng lấy lại tinh thần , việc họ cần làm là hoàn thành nốt công việc, chắc chắn lão đại sẽ ổn
tối quá nó lọ mọ ngồi dậy, dường như không thấy một chút ánh sáng nào
Ngồi im giọng hắn có phần hối hả, nàng nằm ngay lại trong lòng hắn, để mặc hắn bế đi
Giác quan của cả hai người trong đêm thì tinh như cú, mò mẫm bám theo tường, đi càng sâu vào trong, càng thấy ánh sáng mập mờ, thân thể to lớn của hắn bao trùm lấy nàng, cảm giác vô cùng bình yên, tựa như có thể đối mặt với tất cả
Trên mặt đất, họ đang bị ép vào thế đường cùng, khi hai bức tường tự nhiên tiến sát vào nhau, nhưng cả bọn vô cùng chấn tĩnh, quan sát tìm lối ra
Kia rồi Tony nhìn thấy có một cánh cửa kính mở hé, nhanh chóng chạy đến đó, nhưng không phải xuôn sẻ, sau khi qua được cánh cửa, họ lại bị bao vậy bởi 6 ninja thần bí
Chiến thôi Bell cười lớn, kích thích tinh thần của mọi người, ai nấy đều hăng hái, Jackbun cũng phải cười lớn, lâu rồi chưa có cảm giác chiến đấu, thực vui như vạy
Tiến đến nơi phát ra ánh sáng, họ sững sờ khi phát hiện ra có một ông lão râu tóc bạc phơ, bị cùng trói tay chân, cổ bị buộc chặt, nhưng bản thân vẫn ngồi thiền, mắt nhắm lại vô cùng tĩnh tâm
Nó nhìn ông lão một lúc, đột nhiên nhớ đến phụ thân Shouji , lên tiếng
Ông..chính là phụ thân của Shouji sao?
Ông lão từ từ mở mắt, nhìn cô, mỉm cười Đúng vậy
Cháu là bạn SHouji , cháu sẽ đưa ông ra khỏi đây nó bước xuống, bắn đúng vào khóa được móc ở tay và chân, còn cổ thì tự mình mở khỏi một cách thuần thục
Kỳ, anh có thể.. nó lên tiếng nhìn anh,nó biết thừa anh không muốn ai đụng vào người mình, nhìn vẻ mặt của anh là nó có thể đoán được
Được anh lên tiếng khiến nó hơi bất ngờ, mỉm cười rồi đỡ ông lên vai anh
Bọn họ nhanh chóng rời đi, biết đâu được sẽ còn nhiều chướng ngại vật nữa, trong lúc không có đồ ăn và nước uống, rời khỏi đây càng sớm càng tốt mới là thượng sách
ông lão có lẽ cũng nhiều ngày chưa được ăn uống, đôi cánh đã cụp xuống, nhắm mắt ngủ từ lâu
Đi mãi thấy có 5 lối rẽ và một cánh cửa gỗ đón kín bưng, như đã chuẩn bị trước, nó và anh đều phân vân không biết nên đi đường,lúc nó tiến lên định thăm dò đường, thì anh lên tiếng
Tôi không thích em nhắc đến tên người đàn ông khác
Nó hơi ngẩn người, chẳng lẽ người anh nói là SHouji sao,bỗng cảm thấy ấm áp trong lòng , nó cười lớn , tươi như hoa anh đào trong khu vườn xương rồng
Tiểu nương tử của ta ghen rồi sao?
Tầng đầu tiên dường như không có một cầu thang nào để đi lên tầng hai, tiếng giày chạm vào đá ngọc bên dưới vô cùng vang, nó và anh nhanh chóng cảm thấy có gì bất ổn dưới sàn, ai ngờ vừa chạm chân vào đã bị rơi xuống hố sâu , hắn lao xuống ôm chặt lấy cô, cả hai rơi tự do
Ngay lập tức mặt đất đóng lại, ai cũng vô cùng hoảng hốt, nhưng không tài nào cậy được, nhanh chóng lấy lại tinh thần , việc họ cần làm là hoàn thành nốt công việc, chắc chắn lão đại sẽ ổn
tối quá nó lọ mọ ngồi dậy, dường như không thấy một chút ánh sáng nào
Ngồi im giọng hắn có phần hối hả, nàng nằm ngay lại trong lòng hắn, để mặc hắn bế đi
Giác quan của cả hai người trong đêm thì tinh như cú, mò mẫm bám theo tường, đi càng sâu vào trong, càng thấy ánh sáng mập mờ, thân thể to lớn của hắn bao trùm lấy nàng, cảm giác vô cùng bình yên, tựa như có thể đối mặt với tất cả
Trên mặt đất, họ đang bị ép vào thế đường cùng, khi hai bức tường tự nhiên tiến sát vào nhau, nhưng cả bọn vô cùng chấn tĩnh, quan sát tìm lối ra
Kia rồi Tony nhìn thấy có một cánh cửa kính mở hé, nhanh chóng chạy đến đó, nhưng không phải xuôn sẻ, sau khi qua được cánh cửa, họ lại bị bao vậy bởi 6 ninja thần bí
Chiến thôi Bell cười lớn, kích thích tinh thần của mọi người, ai nấy đều hăng hái, Jackbun cũng phải cười lớn, lâu rồi chưa có cảm giác chiến đấu, thực vui như vạy
Tiến đến nơi phát ra ánh sáng, họ sững sờ khi phát hiện ra có một ông lão râu tóc bạc phơ, bị cùng trói tay chân, cổ bị buộc chặt, nhưng bản thân vẫn ngồi thiền, mắt nhắm lại vô cùng tĩnh tâm
Nó nhìn ông lão một lúc, đột nhiên nhớ đến phụ thân Shouji , lên tiếng
Ông..chính là phụ thân của Shouji sao?
Ông lão từ từ mở mắt, nhìn cô, mỉm cười Đúng vậy
Cháu là bạn SHouji , cháu sẽ đưa ông ra khỏi đây nó bước xuống, bắn đúng vào khóa được móc ở tay và chân, còn cổ thì tự mình mở khỏi một cách thuần thục
Kỳ, anh có thể.. nó lên tiếng nhìn anh,nó biết thừa anh không muốn ai đụng vào người mình, nhìn vẻ mặt của anh là nó có thể đoán được
Được anh lên tiếng khiến nó hơi bất ngờ, mỉm cười rồi đỡ ông lên vai anh
Bọn họ nhanh chóng rời đi, biết đâu được sẽ còn nhiều chướng ngại vật nữa, trong lúc không có đồ ăn và nước uống, rời khỏi đây càng sớm càng tốt mới là thượng sách
ông lão có lẽ cũng nhiều ngày chưa được ăn uống, đôi cánh đã cụp xuống, nhắm mắt ngủ từ lâu
Đi mãi thấy có 5 lối rẽ và một cánh cửa gỗ đón kín bưng, như đã chuẩn bị trước, nó và anh đều phân vân không biết nên đi đường,lúc nó tiến lên định thăm dò đường, thì anh lên tiếng
Tôi không thích em nhắc đến tên người đàn ông khác
Nó hơi ngẩn người, chẳng lẽ người anh nói là SHouji sao,bỗng cảm thấy ấm áp trong lòng , nó cười lớn , tươi như hoa anh đào trong khu vườn xương rồng
Tiểu nương tử của ta ghen rồi sao?
/120
|