Bá Chủ Hắc Đạo - The King And Nữ Vương Hắc Đạo - The Queen
Chương 66 - Lời Ngỏ Được Làm Người Đàn Ông Của Nó
/120
|
Sở KIều vẫn đang đấu tranh kịch liệt với cái bọn người dơi này, đúng là vô cùng vất vả, mồ hôi đã đầm đìa trên trán, ướt cả tấm lưng trần , nhưng sắc mặt kiên định, không hề lùi bước
Ngài Shouji giá đáo tiếng tên nô tài vang lên, làm cho cuộc hỗn loạn trở nên ngừng lại
Shouji bước đến, hung bạo như muốn bóp chết nàng, Chamen đi sau nhưng lại không dám lên tiếng, bản thân không bảo vệ được nàng, trong lòng khá bất lực
NGươi...có vẻ hơi tự tin với trình độ của mình đấy, kết giới này là của ta, một khi vào thì đừng hòng ra Shouji nói, vô cùng hung dữ , lòng mắt đỏ ngầu
Nhưng nó vẫn không sợ hãi , hướng đôi mắt xanh rêu lãnh lẽo lên đôi mắt đỏ ngầu, làm ông có chút giao động
Cởi bỏ tấm lụa che mặt ra cho ta Shouji lấy lại tinh thần, nói
Vâng đám thuộc hạ khống chế nó lại, bàn tay thô bạo giật tấm lụa, để lại một vệt ửng hồng trên gò má trắng muốt, SHouji như không tin vào mắt mình, người con gái như tiên ấy lại là người đột nhập
Nàng.. tại sao? SHouji hơi phân vân, nàng ấy đẹp như đóa hoa anh đào, tươi mới
Chúng ta quen nhau? nàng hỏi ngược lại, nếu có gặp nhau thì nó phải nhớ chứ, đặc biệt là một nhân vật quan trọng như tên này
Bỏ cô ấy ra Shouji bình tĩnh lại, kéo tay nó, bay đi trước mặt mọi người, bản thân nó cũng không thể ngờ, hoảng hốt nhìn xuống dưới
Chỉ trong vòng 5p, hắn đã đậu ngay dưới gốc cây anh đào, kể từ ngày hôm qua đến bây giờ , nó vẫn nở rộ, một bầu trời ngọt ngào
Nơi này chính là nơi ta và nàng đã từng gặp nhau, lúc ấy ta vô tình đi qua, nàng đã đứng dưới gốc cây , cười một nụ cười mà đến bây giờ, ta vẫn không quên được Shouji chân thành, như gợi lại chuyện hôm trước
Thì ra là vậy... nó gật đầu, bản thân cũng cảm thấy có ai đứng lấp ló sau cây, nên vội chạy đi
Nàng là người con gái đầu tiên làm ta rung động, nhưng nàng có phải như Toru nói, là người bắt phụ thân ta? Shouji hỏi, ánh mắt ôn nhu như nước
Phụ thân ngươi? Toru? ta không biết nó mang một gương mặt điềm tĩnh đến thản nhiên
Vậy chứng tỏ nàng không làm chuyện đó Shouji bất ngờ tin tưởng nàng một cách kỳ lạ
Nàng...có thể làm người con gái của ta, ta sẽ yêu thương nàng suốt đời này SHouji nói, vô cùng chân thành
Ta phải phụ tình ngươi rồi, hôm nay ta đột nhập , cũng vì muốn ra ngoài nó hướng ánh mắt lên bầu trời xanh , thở dài
Shouji gần như cứng người, không nói được câu gì, chỉ im lặng nhìn nàng, trong lòng mang một nỗi buồn mang mác, từ buồn chuyển thành tức giận, xông lên, bóp cổ nàng, rồi hung hăng kéo nàng về lại điện, nhốt vào trong phòng giam , không cho ăn uống, có lẽ là vì từ bé đến lớn chưa từng bị ai từ chối, nên hắn dù thương nàng cũng có chút cảm thấy xúc phạm
Cổ bị đau buốt, tím ửng lên , nó mệt mỏi nằm xuống, hơi thở trở nên dồn dập, ngất lịm đi
Cả gian phòng im lìm, bỗng có tiếng bước chân nhè nhẹ, tiến đến gần gian cửa sắt, ngồi sụp xuống, Shouji vô thức nhìn nàng, cũng vô thức rơi nước mắt, bờ môi run run khi thấy nàng chật vật, cúi đầu, nước mắt càng tuôn nhanh
Ta xin lỗi âm thanh vang vọng khắp tầng giam, nhưng nó chẳng thể nào nghe thấy , cứ thế mà quỳ cả đêm
Ngài Shouji giá đáo tiếng tên nô tài vang lên, làm cho cuộc hỗn loạn trở nên ngừng lại
Shouji bước đến, hung bạo như muốn bóp chết nàng, Chamen đi sau nhưng lại không dám lên tiếng, bản thân không bảo vệ được nàng, trong lòng khá bất lực
NGươi...có vẻ hơi tự tin với trình độ của mình đấy, kết giới này là của ta, một khi vào thì đừng hòng ra Shouji nói, vô cùng hung dữ , lòng mắt đỏ ngầu
Nhưng nó vẫn không sợ hãi , hướng đôi mắt xanh rêu lãnh lẽo lên đôi mắt đỏ ngầu, làm ông có chút giao động
Cởi bỏ tấm lụa che mặt ra cho ta Shouji lấy lại tinh thần, nói
Vâng đám thuộc hạ khống chế nó lại, bàn tay thô bạo giật tấm lụa, để lại một vệt ửng hồng trên gò má trắng muốt, SHouji như không tin vào mắt mình, người con gái như tiên ấy lại là người đột nhập
Nàng.. tại sao? SHouji hơi phân vân, nàng ấy đẹp như đóa hoa anh đào, tươi mới
Chúng ta quen nhau? nàng hỏi ngược lại, nếu có gặp nhau thì nó phải nhớ chứ, đặc biệt là một nhân vật quan trọng như tên này
Bỏ cô ấy ra Shouji bình tĩnh lại, kéo tay nó, bay đi trước mặt mọi người, bản thân nó cũng không thể ngờ, hoảng hốt nhìn xuống dưới
Chỉ trong vòng 5p, hắn đã đậu ngay dưới gốc cây anh đào, kể từ ngày hôm qua đến bây giờ , nó vẫn nở rộ, một bầu trời ngọt ngào
Nơi này chính là nơi ta và nàng đã từng gặp nhau, lúc ấy ta vô tình đi qua, nàng đã đứng dưới gốc cây , cười một nụ cười mà đến bây giờ, ta vẫn không quên được Shouji chân thành, như gợi lại chuyện hôm trước
Thì ra là vậy... nó gật đầu, bản thân cũng cảm thấy có ai đứng lấp ló sau cây, nên vội chạy đi
Nàng là người con gái đầu tiên làm ta rung động, nhưng nàng có phải như Toru nói, là người bắt phụ thân ta? Shouji hỏi, ánh mắt ôn nhu như nước
Phụ thân ngươi? Toru? ta không biết nó mang một gương mặt điềm tĩnh đến thản nhiên
Vậy chứng tỏ nàng không làm chuyện đó Shouji bất ngờ tin tưởng nàng một cách kỳ lạ
Nàng...có thể làm người con gái của ta, ta sẽ yêu thương nàng suốt đời này SHouji nói, vô cùng chân thành
Ta phải phụ tình ngươi rồi, hôm nay ta đột nhập , cũng vì muốn ra ngoài nó hướng ánh mắt lên bầu trời xanh , thở dài
Shouji gần như cứng người, không nói được câu gì, chỉ im lặng nhìn nàng, trong lòng mang một nỗi buồn mang mác, từ buồn chuyển thành tức giận, xông lên, bóp cổ nàng, rồi hung hăng kéo nàng về lại điện, nhốt vào trong phòng giam , không cho ăn uống, có lẽ là vì từ bé đến lớn chưa từng bị ai từ chối, nên hắn dù thương nàng cũng có chút cảm thấy xúc phạm
Cổ bị đau buốt, tím ửng lên , nó mệt mỏi nằm xuống, hơi thở trở nên dồn dập, ngất lịm đi
Cả gian phòng im lìm, bỗng có tiếng bước chân nhè nhẹ, tiến đến gần gian cửa sắt, ngồi sụp xuống, Shouji vô thức nhìn nàng, cũng vô thức rơi nước mắt, bờ môi run run khi thấy nàng chật vật, cúi đầu, nước mắt càng tuôn nhanh
Ta xin lỗi âm thanh vang vọng khắp tầng giam, nhưng nó chẳng thể nào nghe thấy , cứ thế mà quỳ cả đêm
/120
|