Là sóc sobai giọng nói trầm mặc vang lên, tất cả nhìn về anh, thấy anh cầm trên tay con vật bé nhỏ, nhưng đôi mắt đỏ hung, với bộ răng dài như sói, đã chết
Làm thế nào để giết nó? Jackbun hỏi
sóc sobai? loài này chạy khá nhanh, ăn thịt người là chủ yếu , có vẻ như chúng ta sẽ phải nhìn bàn chân nhỏ của nó ở trên đất, rồi dùng đạn tiêu diệt Kien nói, dường như tiếp lời hộ anh
Được, tập trung vào thôi Jackbun khá thích thú, như này khác gì luyện bắn súng đâu
Sau nửa tiếng mò mẫm trong bụi cỏ, đã giết được hết, nhưng không ai lấy làm lương thực cả, vì loài này nuôi thân mình bằng máu và thịt người
Đi thôi nó lên tiếng, mọi người tiếp tục đi, giờ đã là hoàng hôn, đi một đoạn sẽ dừng chân nghỉ tối
Dựng lều tại đây cả bọn dừng chân tại một , ai cũng nhanh chóng làm công việc của mình, lửa trại vẫn bập bùng, ai cũng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ
Nửa đêm, nó đã tỉnh dậy, có lẽ do không ngủ được, liền đi ra bờ sông rửa mặt, vô cùng nhẹ nhàng, không hề gây ra tiếng động
Bỗng bản thân thấy một làn khói sương mờ ảo bao phủ một góc nhỏ, do hiếu kỳ nên nhanh chóng, nó đã tiến gần đến, liều bước vào
Cả không gian tự nhiên tối đen như mực, hít phải làn khói gì đó, nó nhanh chóng lịm đi
Lúc tỉnh dậy thì thấy bản thân không nhúc nhích nổi, vô cùng nặng nề, ngó nhìn cũng không tìm thấy cánh cửa đâu nữa , có chút hơi hoảng loạn
Chị, chị, tỉnh rồi sao? một giọng nói vang lên, nó gắng gượng ngồi dậy, thấy một thân ảnh nhỏ bé, là con gái với đôi mắt to tròn, mái tóc ngắn, khuôn mặt bầu bĩnh, đặc biệt, là đằng sau lưng...có một cái cánh
Tôi đang ở đâu? nó dường như không tin vào mắt mình , hỏi
CHị đang ở bộ tộc Kamaguchi, bộ tộc người quạ cô bé cười nhẹ nói
Bộ tộc người quạ? nó đau đầu , xoa thái dương nói
Vâng, em tên là Kimi, chị tên gì? giọng nói nhí nhảnh vang lên
Sở kiều cô hiện tại đã cách xa mọi người, chắc chắn ai cũng nháo loạn đi tìm
Xin lỗi chị, do em đi hái nấm ở dọc bờ sông nên lỡ mở cửa thông, ai ngờ lại có con người đi vào Kimi cúi đầu hối lỗi, bất giác cô mủi lòng, xoa nhẹ đầu Kimi
Ra đây đi, chị ấy không làm hại chúng ta đâu Kimi vẫn gọi hai người con trai đang rụt rè núp sau cây, mặt đỏ bừng, không dám nhìn cô
Chị...em là Sonkon, còn em...là...Emas hai đứa con trai lắp bắp nói
ừ nó nói nhẹ, sao cứ có cảm giác hai đứa bé sợ mình ý nhỉ
Bây giờ em sẽ đưa chị về nhà em, nghỉ ngơi KImi cười nhẹ, cùng các bạn đỡ nó dậy
KImi, chị muốn trở về, phải làm thế nào? nó hỏi, chuyện đại sự chưa xong, không thể chần chừ được
Cái này..đáng ra em có thể mở cửa cho chị, nhưng đương nhiệm tộc trưởng đã cấm không cho mở nữa, nếu chị muốn, chỉ còn cách đến gặp ông ấy Kimi có chút run sợ khi nhắc đến tộc trưởng
Ông ta rất đáng sợ à cô vuốt nhẹ tóc KImi
Phải,..ông ấy...vô cùng đáng sợ Kimi run lẩy bẩy, cô cũng có thể cảm nhận được hai đứa trẻ kia cũng run sợ
anh hai, anh hai KImi hét lớn, một thân ảnh cao ráo, tóc trắng dài, mặc bộ đồ màu trắng, đôi mắt tím có chút u sầu, bước ra ngoài nhìn thấy cảnh này
Kimi...ai vậy anh ta nhìn ra phía khác, dường như không dám nhìn vào mặt cô
Sở Kiều, anh mau dìu chị ấy vào nhà Kimi hối thúc, nhưng dường như anh ta không hề nhúc nhích
ANh buồn đi vệ sinh thân ảnh màu trắng nhanh chóng bước đi, làm cô có cảm giác bản thân có chút không được tôn trọng
Thôi để bọn em đỡ chị vào KImi cùng bạn đỡ nó vào đặt lên giường
Làm thế nào để giết nó? Jackbun hỏi
sóc sobai? loài này chạy khá nhanh, ăn thịt người là chủ yếu , có vẻ như chúng ta sẽ phải nhìn bàn chân nhỏ của nó ở trên đất, rồi dùng đạn tiêu diệt Kien nói, dường như tiếp lời hộ anh
Được, tập trung vào thôi Jackbun khá thích thú, như này khác gì luyện bắn súng đâu
Sau nửa tiếng mò mẫm trong bụi cỏ, đã giết được hết, nhưng không ai lấy làm lương thực cả, vì loài này nuôi thân mình bằng máu và thịt người
Đi thôi nó lên tiếng, mọi người tiếp tục đi, giờ đã là hoàng hôn, đi một đoạn sẽ dừng chân nghỉ tối
Dựng lều tại đây cả bọn dừng chân tại một , ai cũng nhanh chóng làm công việc của mình, lửa trại vẫn bập bùng, ai cũng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ
Nửa đêm, nó đã tỉnh dậy, có lẽ do không ngủ được, liền đi ra bờ sông rửa mặt, vô cùng nhẹ nhàng, không hề gây ra tiếng động
Bỗng bản thân thấy một làn khói sương mờ ảo bao phủ một góc nhỏ, do hiếu kỳ nên nhanh chóng, nó đã tiến gần đến, liều bước vào
Cả không gian tự nhiên tối đen như mực, hít phải làn khói gì đó, nó nhanh chóng lịm đi
Lúc tỉnh dậy thì thấy bản thân không nhúc nhích nổi, vô cùng nặng nề, ngó nhìn cũng không tìm thấy cánh cửa đâu nữa , có chút hơi hoảng loạn
Chị, chị, tỉnh rồi sao? một giọng nói vang lên, nó gắng gượng ngồi dậy, thấy một thân ảnh nhỏ bé, là con gái với đôi mắt to tròn, mái tóc ngắn, khuôn mặt bầu bĩnh, đặc biệt, là đằng sau lưng...có một cái cánh
Tôi đang ở đâu? nó dường như không tin vào mắt mình , hỏi
CHị đang ở bộ tộc Kamaguchi, bộ tộc người quạ cô bé cười nhẹ nói
Bộ tộc người quạ? nó đau đầu , xoa thái dương nói
Vâng, em tên là Kimi, chị tên gì? giọng nói nhí nhảnh vang lên
Sở kiều cô hiện tại đã cách xa mọi người, chắc chắn ai cũng nháo loạn đi tìm
Xin lỗi chị, do em đi hái nấm ở dọc bờ sông nên lỡ mở cửa thông, ai ngờ lại có con người đi vào Kimi cúi đầu hối lỗi, bất giác cô mủi lòng, xoa nhẹ đầu Kimi
Ra đây đi, chị ấy không làm hại chúng ta đâu Kimi vẫn gọi hai người con trai đang rụt rè núp sau cây, mặt đỏ bừng, không dám nhìn cô
Chị...em là Sonkon, còn em...là...Emas hai đứa con trai lắp bắp nói
ừ nó nói nhẹ, sao cứ có cảm giác hai đứa bé sợ mình ý nhỉ
Bây giờ em sẽ đưa chị về nhà em, nghỉ ngơi KImi cười nhẹ, cùng các bạn đỡ nó dậy
KImi, chị muốn trở về, phải làm thế nào? nó hỏi, chuyện đại sự chưa xong, không thể chần chừ được
Cái này..đáng ra em có thể mở cửa cho chị, nhưng đương nhiệm tộc trưởng đã cấm không cho mở nữa, nếu chị muốn, chỉ còn cách đến gặp ông ấy Kimi có chút run sợ khi nhắc đến tộc trưởng
Ông ta rất đáng sợ à cô vuốt nhẹ tóc KImi
Phải,..ông ấy...vô cùng đáng sợ Kimi run lẩy bẩy, cô cũng có thể cảm nhận được hai đứa trẻ kia cũng run sợ
anh hai, anh hai KImi hét lớn, một thân ảnh cao ráo, tóc trắng dài, mặc bộ đồ màu trắng, đôi mắt tím có chút u sầu, bước ra ngoài nhìn thấy cảnh này
Kimi...ai vậy anh ta nhìn ra phía khác, dường như không dám nhìn vào mặt cô
Sở Kiều, anh mau dìu chị ấy vào nhà Kimi hối thúc, nhưng dường như anh ta không hề nhúc nhích
ANh buồn đi vệ sinh thân ảnh màu trắng nhanh chóng bước đi, làm cô có cảm giác bản thân có chút không được tôn trọng
Thôi để bọn em đỡ chị vào KImi cùng bạn đỡ nó vào đặt lên giường
/120
|