Hai người làm gì đấy? một giọng nói trầm mặc vang lên, đánh bay không gian im lìm
Jackbun cười khì khì, hỏi han sao anh chưa ngủ, rồi nói họ không ngủ được , nên mới ra đây uống ly rượu nhẹ, anh nhanh chóng tiến đến, ngồi cạnh cô, ôm nhẹ cô vào lòng
Hazzz , đáng ra mình không nên ở đây Jackbun chẹp miệng, dời đi
Không sao, tôi về ngủ đây cô rời khỏi người anh , đi lên lầu
jackbun cũng nhanh chóng rời đi, chỉ còn lại anh ngồi đấy trầm mặc
Sáng hôm sau, cô đã thay quần bò , bên trong áo đen , khoác bên ngoài là một jackit, đeo kính râm, nhanh chóng rời khỏi lâu đài, nhanh chóng đến sân bay
Việc cô tấn công vào cánh tay phải của Ma tộc phải thực sự nhanh , vì đất đai và cơ sở của họ hồi trước là một khoảng đất lớn, sau khi ẩn cư thì được các cơ sở nhỏ của bang Hí Thiên mua lại, bây giờ Ma tộc đã rút lại, gần như chiếm được một phần rồi
Antony , các cậu về đến đâu rồi giọng nói lạnh băng vang lên
Chúng tôi sắp đến nơi rồi , lão đại Antony vang lên nhè nhẹ, có lẽ họ đang ngủ
Tôi biết rồi nó cúp máy, nhắm mắt định thần
Lúc này ở trong nhà, Thiên Thần đã tỉnh dậy, có chút hơi ngỡ ngàng không biết mình đang đâu, nhìn sang bên cạnh thấy người con trai cao lớn, mái tóc đen, khuôn mặt lịch lãm, dù ngủ vẫn tỏa ra khí chất bức người làm cô chỉ biết im lặng
Dậy rồi sao? giọng nói trầm mặc vang lên, đôi con ngươi anh mở ra, lạnh lùng đến e sợ
A..anh...là ai? Thiên Thần lấy hết cam đảm , nói
Là anh, Thiên Kỳ ánh mắt vẫn hướng về cô, giọng nói không thay đổi
Thiên..là anh sao? cô òa khóc, dơ tay run run vuốt nhẹ mặt anh,
KHông sao, anh sẽ bảo vệ em lời nói chắc như đinh, làm cho cô run nhẹ
Cô chỉ cần thế này, ở bên anh và được hưởng sự yêu thương của anh, cô sẽ không oán hận anh, cho dù chuyện lúc xưa anh có đối xử với cô như thế nào
Jackbun cùng bộ tứ đi qua, đứng ở ngoài nhìn anh em họ một lúc, Thiên Thần quả thật sở hữu một làn da trắng nõn, hầu như không vết sẹo, khuôn mặt trái xoan đẹp mỹ miều, mái tóc xoăn màu đen óng dài đến lưng, thân hình quyến rũ chết người
Cộc cộc Hana gõ nhẹ vào cửa, gọi hai người ra ăn sáng
Anh giúp Thiên Thần đứng dậy, đi cùng em ra ngoài, chăm chút từng tí một cho cô, dường như đang cố hằn lại vết thương quá khứ
Kiều đâu rồi? anh ngồi xuống, hỏi
à, sáng sớm nay cô ấy đã phóng xe đi rồi, hình như ra sân bay Jackbun cười nhạt nói
Ra sân bay làm gì? anh lại hỏi tiếp
Đón người ở bang Hí Thiên ý mà, cụ thể là ai thì tôi không biết Jackbun cười vô dụng, cô muốn làm gì thì anh khó mà biết được
Nếu Queen đã đích thân ra đón, chỉ có thể là nhân vật chủ chốt Kien nói chắc chắn
Lúc này anh mới không hỏi nữa, bắt đầu động dao , dĩa, Thiên Thần hơi đơ người một chút rồi lại lấy lại tinh thần , nhanh chóng ăn sáng, người con gái này, tuyệt đối không đơn giản, hôm qua cô giả vờ ngất, cô ta đi đằng sau quan sát cô rất nhiều, với một khí tức đáng sợ, cô phải cảnh giác mới được
Jackbun cười khì khì, hỏi han sao anh chưa ngủ, rồi nói họ không ngủ được , nên mới ra đây uống ly rượu nhẹ, anh nhanh chóng tiến đến, ngồi cạnh cô, ôm nhẹ cô vào lòng
Hazzz , đáng ra mình không nên ở đây Jackbun chẹp miệng, dời đi
Không sao, tôi về ngủ đây cô rời khỏi người anh , đi lên lầu
jackbun cũng nhanh chóng rời đi, chỉ còn lại anh ngồi đấy trầm mặc
Sáng hôm sau, cô đã thay quần bò , bên trong áo đen , khoác bên ngoài là một jackit, đeo kính râm, nhanh chóng rời khỏi lâu đài, nhanh chóng đến sân bay
Việc cô tấn công vào cánh tay phải của Ma tộc phải thực sự nhanh , vì đất đai và cơ sở của họ hồi trước là một khoảng đất lớn, sau khi ẩn cư thì được các cơ sở nhỏ của bang Hí Thiên mua lại, bây giờ Ma tộc đã rút lại, gần như chiếm được một phần rồi
Antony , các cậu về đến đâu rồi giọng nói lạnh băng vang lên
Chúng tôi sắp đến nơi rồi , lão đại Antony vang lên nhè nhẹ, có lẽ họ đang ngủ
Tôi biết rồi nó cúp máy, nhắm mắt định thần
Lúc này ở trong nhà, Thiên Thần đã tỉnh dậy, có chút hơi ngỡ ngàng không biết mình đang đâu, nhìn sang bên cạnh thấy người con trai cao lớn, mái tóc đen, khuôn mặt lịch lãm, dù ngủ vẫn tỏa ra khí chất bức người làm cô chỉ biết im lặng
Dậy rồi sao? giọng nói trầm mặc vang lên, đôi con ngươi anh mở ra, lạnh lùng đến e sợ
A..anh...là ai? Thiên Thần lấy hết cam đảm , nói
Là anh, Thiên Kỳ ánh mắt vẫn hướng về cô, giọng nói không thay đổi
Thiên..là anh sao? cô òa khóc, dơ tay run run vuốt nhẹ mặt anh,
KHông sao, anh sẽ bảo vệ em lời nói chắc như đinh, làm cho cô run nhẹ
Cô chỉ cần thế này, ở bên anh và được hưởng sự yêu thương của anh, cô sẽ không oán hận anh, cho dù chuyện lúc xưa anh có đối xử với cô như thế nào
Jackbun cùng bộ tứ đi qua, đứng ở ngoài nhìn anh em họ một lúc, Thiên Thần quả thật sở hữu một làn da trắng nõn, hầu như không vết sẹo, khuôn mặt trái xoan đẹp mỹ miều, mái tóc xoăn màu đen óng dài đến lưng, thân hình quyến rũ chết người
Cộc cộc Hana gõ nhẹ vào cửa, gọi hai người ra ăn sáng
Anh giúp Thiên Thần đứng dậy, đi cùng em ra ngoài, chăm chút từng tí một cho cô, dường như đang cố hằn lại vết thương quá khứ
Kiều đâu rồi? anh ngồi xuống, hỏi
à, sáng sớm nay cô ấy đã phóng xe đi rồi, hình như ra sân bay Jackbun cười nhạt nói
Ra sân bay làm gì? anh lại hỏi tiếp
Đón người ở bang Hí Thiên ý mà, cụ thể là ai thì tôi không biết Jackbun cười vô dụng, cô muốn làm gì thì anh khó mà biết được
Nếu Queen đã đích thân ra đón, chỉ có thể là nhân vật chủ chốt Kien nói chắc chắn
Lúc này anh mới không hỏi nữa, bắt đầu động dao , dĩa, Thiên Thần hơi đơ người một chút rồi lại lấy lại tinh thần , nhanh chóng ăn sáng, người con gái này, tuyệt đối không đơn giản, hôm qua cô giả vờ ngất, cô ta đi đằng sau quan sát cô rất nhiều, với một khí tức đáng sợ, cô phải cảnh giác mới được
/120
|