Menfuisu chạy đến trước mặt Nhược Thiên , ôm nàng vào lòng . Nhược Thiên thì ngạc nhiên , tên này bị sao thế hở ? Hắn phát điên rồi sao ? Nàng cũng không dám động đậy , sợ tổn thương cục cưng trong bụng .
Menfuisu ôm một lúc thì buông nàng ra , ánh mắt hiện lên ôn nhu hiếm gặp , vội vàng hỏi :
- Chị Asisu , nói cho ta biết . Đứa bé có phải của ta hay không ?
Nhược Thiên nghe hắn nói vậy thì không chần chừ mà lắc đầu , trả lời hắn :
- Không phải !
Nhược Thiên nhớ rõ khi nàng tỉnh dậy là ở Hạ Ai cập . Đâu phải Thượng Ai cập . Nàng chắc chắn rằng đêm đó không phải Menfuisu , bởi vì hắn không có ở Hạ Ai cập . Mà cho dù Menfuisu có là cha cục cưng đi nữa thì cũng chẳng có sao . Nếu nàng không vừa ý hắn . Nàng có thể kiếm cho cục cưng một người cha "hiền lương" khác . Đây có lẽ là một ý tưởng không tồi . Nàng cũng không có ý định chung sống với người nàng không yêu .
Menfuisu cũng chẳng tức giận , hắn đơn giản nghĩ chị là chưa chịu tha thứ cho hắn .
Hắn nhìn xuống bụng nàng , mỉm cười nói :
- Vậy chị nói xem , cha đứa bé là ai ?
Nhược Thiên nhíu mi , nàng làm sao biết được . Người biết chuyện là Asisu thì cũng đã đi đâu không biết . Để lại cho nàng cục cưng với cục diện rối rắm này .
Nàng thở dài đáp lời Menfuisu :
- Không biết a !
Menfuisu hơi nhíu mi , không tin câu trả lời của nàng . Nhược Thiên thấy hắn tỏ vẻ không tin thì tức giận , cáu gắt nói :
- Ngươi không tin sao còn hỏi . Ta đã nói không biết là không biết .
Trong mắt Menfuisu thì Nhược Thiên cứ như làm nũng vậy . Menfuisu vuốt sợi tóc che mắt nàng lên . Hắn sẽ không bỏ lỡ cơ hội này , Chị sẽ lại ở bên hắn thôi . Cho dù hắn chẳng có chút ký ức gì về đêm đó cả , nhưng ít ra chị có thể là mang thai con của hắn . Điều này khiến hắn ấm áp trong tim .
++++++++++++++++++++++++++++
Teti vội vàng chạy về tẩm cung của Carol . Carol đang đứng ngoài hành lang ngắm nhìn dòng sông nile hiền hòa . Ánh mặt trời chiếu lên mái tóc vàng rực rỡ . Đôi mắt màu xanh như biển cả hiện lên tia vui vẻ , ấm áp .
Nhìn thấy teti vội vàng như vậy thì tò mò , quay người lại , hỏi :
- Teti , em sao vậy ?
Teti nhìn Carol , giọng lo lắng nói :
- Công nương , nữ hoàng Asisu đang mang thai .
Carol nhíu mi , cười cười nói :
- Chuyện đó mọi người đều đã biết rồi còn gì . Sao em ngạc nhiên vậy chứ ?
Teti thấy Carol nói vậy thì càng lo lắng . Ngập ngừng nói :
- Nhưng ... nhưng ... em nghe thấy thị vệ Minuê nói ... nói rằng , nữ hoàng mang thai con của Pharaon ...
Carol nụ cười cứng đờ . Vẻ mặt khó tin , làm sao nàng tin được đây ? Nhưng mắt nàng ta lóe qua tia quang . Tiếp tục cười , nói :
- Chắc em nghe lầm rồi teti ...
Rồi quay lưng đi , che giấu ác độc lóe trong mắt . Nàng ta vẫn cười , nhưng thật lạnh nhạt .
Asisu mang thai con của Menfuisu ??? Trò cười , nàng mãi mới cướp được Menfuisu từ tay nàng ta . Đâu dễ dàng buông tay chỉ vì một đứa bé chưa ra đời . Hừ ! Còn chưa chắc nàng ta sẽ sinh hạ được ... :/
Chức vị hoàng phi này với Menfuisu sẽ là của nàng . Sống trong gia đình giàu có đã khiến cho nàng từ nhỏ đã quen với những việc cướp đoạt như vậy .
Và một chuyện không ai biết , đó chính là nàng là con riêng . Mẹ ruột của nàng chỉ là cấp dưới của cha , khi nàng nhận ra sự thật thì nàng luôn sống trong sợ hãi , nỗ lực lấy lòng người mẹ trên danh nghĩa kia của nàng .
Luôn luôn lắp mặt nạ đứa con ngoan ngoãn , làm từng việc đều phải cẩn thận thứ gọi là danh dự gia đình .
Nhưng ngày mà Asisu đưa nàng về đây nàng đã mất mọi nỗ lực , Nàng đã thề phải trảthù Asisu . Bằng cách cướp đi mọi thứ thuộc về nàng ta .
Còn Asisu , tuy nàng ta là công chúa , sống trong hoàng tộc . Nhưng nàng ta thực hạnh phúc . Cha nàng ta bảo bọc cho nàng ta , sống trong nhung lụa không lo lắng gì cả . Ngay cảvương vị cũng không ai có thể tranh của nàng ta . Nàng ta lại còn có một vị hôn phu-em trai nàng ta , Menfuisu . Hắn thật ưu tú . Cuộc sống của nàng ta có vẻ thật yên bình mà trôi qua .
Ánh chiều đỏ rực như máu chiếu trên dòng nước . Carol đứng nhìn mặt trời đang khuất xa , chiếc váy lụa trắng bay nhẹ nhàng theo gió .
+++++++++++++++++++++++++++
Nhược Thiên bắt đầu thèm ăn khinh khủng , ốm nghén thật khổ . Tính tình cũng thay đổi , đôi khi cáu gắt vô cùng , đôi khi lại mè nheo với Ari .
Nàng thèm ăn sầu riêng . Ari ngớ mặt . Đó là quả gì ? Quả sầu riêng là quả gì ? Còn quả me nữa ? Rồi còn ...
Hoàng cung đôi lúc nhiễu loạn vô cùng , chỉ vì nữ hoàng bất chợt thèm ăn đêm khuya . Nếu không có , sẽ uỷ khuất , vô cùng uỷ khuất . Ari sẽ lại dỗ dành mãi .
Menfuisu cũng quan tâm đến nàng , mấy ngày chưa gặp Carol . Nhưng nàng ta lại rất bình tĩnh . Cũng sắp đến ngày thành hôn của Carol và Menfuisu rồi ...
Menfuisu ôm một lúc thì buông nàng ra , ánh mắt hiện lên ôn nhu hiếm gặp , vội vàng hỏi :
- Chị Asisu , nói cho ta biết . Đứa bé có phải của ta hay không ?
Nhược Thiên nghe hắn nói vậy thì không chần chừ mà lắc đầu , trả lời hắn :
- Không phải !
Nhược Thiên nhớ rõ khi nàng tỉnh dậy là ở Hạ Ai cập . Đâu phải Thượng Ai cập . Nàng chắc chắn rằng đêm đó không phải Menfuisu , bởi vì hắn không có ở Hạ Ai cập . Mà cho dù Menfuisu có là cha cục cưng đi nữa thì cũng chẳng có sao . Nếu nàng không vừa ý hắn . Nàng có thể kiếm cho cục cưng một người cha "hiền lương" khác . Đây có lẽ là một ý tưởng không tồi . Nàng cũng không có ý định chung sống với người nàng không yêu .
Menfuisu cũng chẳng tức giận , hắn đơn giản nghĩ chị là chưa chịu tha thứ cho hắn .
Hắn nhìn xuống bụng nàng , mỉm cười nói :
- Vậy chị nói xem , cha đứa bé là ai ?
Nhược Thiên nhíu mi , nàng làm sao biết được . Người biết chuyện là Asisu thì cũng đã đi đâu không biết . Để lại cho nàng cục cưng với cục diện rối rắm này .
Nàng thở dài đáp lời Menfuisu :
- Không biết a !
Menfuisu hơi nhíu mi , không tin câu trả lời của nàng . Nhược Thiên thấy hắn tỏ vẻ không tin thì tức giận , cáu gắt nói :
- Ngươi không tin sao còn hỏi . Ta đã nói không biết là không biết .
Trong mắt Menfuisu thì Nhược Thiên cứ như làm nũng vậy . Menfuisu vuốt sợi tóc che mắt nàng lên . Hắn sẽ không bỏ lỡ cơ hội này , Chị sẽ lại ở bên hắn thôi . Cho dù hắn chẳng có chút ký ức gì về đêm đó cả , nhưng ít ra chị có thể là mang thai con của hắn . Điều này khiến hắn ấm áp trong tim .
++++++++++++++++++++++++++++
Teti vội vàng chạy về tẩm cung của Carol . Carol đang đứng ngoài hành lang ngắm nhìn dòng sông nile hiền hòa . Ánh mặt trời chiếu lên mái tóc vàng rực rỡ . Đôi mắt màu xanh như biển cả hiện lên tia vui vẻ , ấm áp .
Nhìn thấy teti vội vàng như vậy thì tò mò , quay người lại , hỏi :
- Teti , em sao vậy ?
Teti nhìn Carol , giọng lo lắng nói :
- Công nương , nữ hoàng Asisu đang mang thai .
Carol nhíu mi , cười cười nói :
- Chuyện đó mọi người đều đã biết rồi còn gì . Sao em ngạc nhiên vậy chứ ?
Teti thấy Carol nói vậy thì càng lo lắng . Ngập ngừng nói :
- Nhưng ... nhưng ... em nghe thấy thị vệ Minuê nói ... nói rằng , nữ hoàng mang thai con của Pharaon ...
Carol nụ cười cứng đờ . Vẻ mặt khó tin , làm sao nàng tin được đây ? Nhưng mắt nàng ta lóe qua tia quang . Tiếp tục cười , nói :
- Chắc em nghe lầm rồi teti ...
Rồi quay lưng đi , che giấu ác độc lóe trong mắt . Nàng ta vẫn cười , nhưng thật lạnh nhạt .
Asisu mang thai con của Menfuisu ??? Trò cười , nàng mãi mới cướp được Menfuisu từ tay nàng ta . Đâu dễ dàng buông tay chỉ vì một đứa bé chưa ra đời . Hừ ! Còn chưa chắc nàng ta sẽ sinh hạ được ... :/
Chức vị hoàng phi này với Menfuisu sẽ là của nàng . Sống trong gia đình giàu có đã khiến cho nàng từ nhỏ đã quen với những việc cướp đoạt như vậy .
Và một chuyện không ai biết , đó chính là nàng là con riêng . Mẹ ruột của nàng chỉ là cấp dưới của cha , khi nàng nhận ra sự thật thì nàng luôn sống trong sợ hãi , nỗ lực lấy lòng người mẹ trên danh nghĩa kia của nàng .
Luôn luôn lắp mặt nạ đứa con ngoan ngoãn , làm từng việc đều phải cẩn thận thứ gọi là danh dự gia đình .
Nhưng ngày mà Asisu đưa nàng về đây nàng đã mất mọi nỗ lực , Nàng đã thề phải trảthù Asisu . Bằng cách cướp đi mọi thứ thuộc về nàng ta .
Còn Asisu , tuy nàng ta là công chúa , sống trong hoàng tộc . Nhưng nàng ta thực hạnh phúc . Cha nàng ta bảo bọc cho nàng ta , sống trong nhung lụa không lo lắng gì cả . Ngay cảvương vị cũng không ai có thể tranh của nàng ta . Nàng ta lại còn có một vị hôn phu-em trai nàng ta , Menfuisu . Hắn thật ưu tú . Cuộc sống của nàng ta có vẻ thật yên bình mà trôi qua .
Ánh chiều đỏ rực như máu chiếu trên dòng nước . Carol đứng nhìn mặt trời đang khuất xa , chiếc váy lụa trắng bay nhẹ nhàng theo gió .
+++++++++++++++++++++++++++
Nhược Thiên bắt đầu thèm ăn khinh khủng , ốm nghén thật khổ . Tính tình cũng thay đổi , đôi khi cáu gắt vô cùng , đôi khi lại mè nheo với Ari .
Nàng thèm ăn sầu riêng . Ari ngớ mặt . Đó là quả gì ? Quả sầu riêng là quả gì ? Còn quả me nữa ? Rồi còn ...
Hoàng cung đôi lúc nhiễu loạn vô cùng , chỉ vì nữ hoàng bất chợt thèm ăn đêm khuya . Nếu không có , sẽ uỷ khuất , vô cùng uỷ khuất . Ari sẽ lại dỗ dành mãi .
Menfuisu cũng quan tâm đến nàng , mấy ngày chưa gặp Carol . Nhưng nàng ta lại rất bình tĩnh . Cũng sắp đến ngày thành hôn của Carol và Menfuisu rồi ...
/53
|