Cổ họng Nhi nghẹn ắng. Có cái gì đó ở cổ khiến cô ko thể nào cất tiếng. Nếu cất tiếng, mọi xúc cảm của cô sẽ vỡ òa mất!
Nhi cứ đứng vậy, cho đến khi cô giật mình rằng Phong đã lên máy bay tự lúc nào. Cố lê đôi chân, Nhi bước như 1 cái xác vô hồn về Bạch gia. Mỉm cười, cô tự động viên:
-Mình đâu cần tên đó.
- - - - -
1 tháng...
2 tháng...
Thời gian lướt đôi hài màu bạc trên khắp con hẻm, ngõ phố. Thời gian vẫn vậy, nó đâu chờ đợi ai.
Mối tình đẹp kia tưởng chừng như là qúa khứ. Nhưng đâu ai hiểu 2 kẻ ngốc kia đau thế nào.
- - -
Em yêu!
Tất cả chỉ còn là quá
khứ
Một quá khứ không
thể nào quên
Hãy cố gắng quên
anh đi....
Chúc em hanh phúc!
Vì sao khi anh đi em
đã không ôm lấy anh
hỡi người
Vì sao đôi chân em
cứ đứng nhìn anh xa
mãi xa
Vì sao hôm nay em
không thể cười như
lúc anh nơi này
Vì sao khi xưa em đã
nói không cần anh
Đã rất lâu không có
anh nơi này
Hàng cây vẫn đứng
chờ anh
Đã rất lâu chẳng
nghe được tiếng anh
nói "yêu em" như lúc
gần em
Nhắm mắt cho ký ức
xưa quay về
Về bên nỗi nhớ lặng
câm
Nhới mỗi khi, gần anh
nhẹ ôm lấy anh
Hôn thật khẽ lúc anh
nhìn em.
Quá khứ cứ mang
theo một tình yêu
rất buồn
Một tình yêu của
ngày hôm qua
Một tình yêu giờ đã
quá xa
Quá khứ hãy lắng sâu
để tình anh được
bình yên nhé
Ở nơi xa chúc em
hạnh phúc !
Tất cả đã qua, tất cả
cũng đã phai dần trôi
xa, tất cả đã chỉ còn
những dĩ vãng dần
phôi pha, và cứ thế
mỗi đêm con tim anh
cứ nhắc thầm tên
em bao nỗi nhớ khi
xưa ký ức như tăng
nhiều thêm. Buông
tay anh ra, buông tay
em ra , buông tay
nhau ra dôi ta chia
xa . Chỉ mong đừng
nhớ quá khứ dày xéo
ký ức dày vò trong ta
sau bao nhiêu tháng
ngày dài trong tim ta
cố gắng vượt qua .
Mong em sẽ luôn
được hạnh phúc bên
một tình yêu mới
thiết tha
-Anh 2, em lo cho con bé Nhi qúa!- Kỳ sốt ruột đi đi lại lại trong phòng làm việc của Vũ nói.
-Thằng Phong đi ko nói 1 lời. Lý do cũng chẳng có. Anh biết gỡ rối sao đây- Vũ nhún vai bất lực rồi thở dài.
-Vậy cứ để như vậy sao?- Thảo đứng như trời trồng, trên tay vẫn ôm đống tài liệu.
Sao số phận của Nhi lại như vậy? Chỉ còn 7 tháng nữa là thời hạn sẽ hết. Lẽ nào Nhi chết, trong tim vẫn mang 1 mối tình, trong lòng vẫn mang đau khổ sao?
-Đc rồi, chuyện này để sau đi. Giờ anh phải sang chỗ ông bà nội bên New York đây- Vũ đứng dậy, đút tay vào túi quần quay lưng đi.
- - - - - -
Vừa đặt chân xuống đất Mĩ, Vũ đã bị ông bà triệu tập ngay mà chẳng kịp để cho cậu thở.
-"Con chào ông bà. 2 ng khỏe chứ"?- Vũ ngồi xuống bộ bàn ghế shopha lễ phép chào hỏi.
Hóa ra lý do triệu tập đột xuất là thế này:
Tập đoàn Kiều Thị đang rơi vào tình trạng phá sản và họ đang muốn ký hợp đồng sinh tồn với tập đoàn của ông bà. Do đó, 2h chiều nay 2 ng muốn cử Vũ đi kí hợp đồng.
-"Con cần gặp riêng đối tác để thỏa thuận lại hợp đồng rồi mới tổ chức họp báo. Ông bà giúp con đc chứ?"- chẳng cần suy nghĩ lâu, Vũ đã có ngay phương án.
-"Đc. Để ta liên lạc lại với thư kí"
Nhi cứ đứng vậy, cho đến khi cô giật mình rằng Phong đã lên máy bay tự lúc nào. Cố lê đôi chân, Nhi bước như 1 cái xác vô hồn về Bạch gia. Mỉm cười, cô tự động viên:
-Mình đâu cần tên đó.
- - - - -
1 tháng...
2 tháng...
Thời gian lướt đôi hài màu bạc trên khắp con hẻm, ngõ phố. Thời gian vẫn vậy, nó đâu chờ đợi ai.
Mối tình đẹp kia tưởng chừng như là qúa khứ. Nhưng đâu ai hiểu 2 kẻ ngốc kia đau thế nào.
- - -
Em yêu!
Tất cả chỉ còn là quá
khứ
Một quá khứ không
thể nào quên
Hãy cố gắng quên
anh đi....
Chúc em hanh phúc!
Vì sao khi anh đi em
đã không ôm lấy anh
hỡi người
Vì sao đôi chân em
cứ đứng nhìn anh xa
mãi xa
Vì sao hôm nay em
không thể cười như
lúc anh nơi này
Vì sao khi xưa em đã
nói không cần anh
Đã rất lâu không có
anh nơi này
Hàng cây vẫn đứng
chờ anh
Đã rất lâu chẳng
nghe được tiếng anh
nói "yêu em" như lúc
gần em
Nhắm mắt cho ký ức
xưa quay về
Về bên nỗi nhớ lặng
câm
Nhới mỗi khi, gần anh
nhẹ ôm lấy anh
Hôn thật khẽ lúc anh
nhìn em.
Quá khứ cứ mang
theo một tình yêu
rất buồn
Một tình yêu của
ngày hôm qua
Một tình yêu giờ đã
quá xa
Quá khứ hãy lắng sâu
để tình anh được
bình yên nhé
Ở nơi xa chúc em
hạnh phúc !
Tất cả đã qua, tất cả
cũng đã phai dần trôi
xa, tất cả đã chỉ còn
những dĩ vãng dần
phôi pha, và cứ thế
mỗi đêm con tim anh
cứ nhắc thầm tên
em bao nỗi nhớ khi
xưa ký ức như tăng
nhiều thêm. Buông
tay anh ra, buông tay
em ra , buông tay
nhau ra dôi ta chia
xa . Chỉ mong đừng
nhớ quá khứ dày xéo
ký ức dày vò trong ta
sau bao nhiêu tháng
ngày dài trong tim ta
cố gắng vượt qua .
Mong em sẽ luôn
được hạnh phúc bên
một tình yêu mới
thiết tha
-Anh 2, em lo cho con bé Nhi qúa!- Kỳ sốt ruột đi đi lại lại trong phòng làm việc của Vũ nói.
-Thằng Phong đi ko nói 1 lời. Lý do cũng chẳng có. Anh biết gỡ rối sao đây- Vũ nhún vai bất lực rồi thở dài.
-Vậy cứ để như vậy sao?- Thảo đứng như trời trồng, trên tay vẫn ôm đống tài liệu.
Sao số phận của Nhi lại như vậy? Chỉ còn 7 tháng nữa là thời hạn sẽ hết. Lẽ nào Nhi chết, trong tim vẫn mang 1 mối tình, trong lòng vẫn mang đau khổ sao?
-Đc rồi, chuyện này để sau đi. Giờ anh phải sang chỗ ông bà nội bên New York đây- Vũ đứng dậy, đút tay vào túi quần quay lưng đi.
- - - - - -
Vừa đặt chân xuống đất Mĩ, Vũ đã bị ông bà triệu tập ngay mà chẳng kịp để cho cậu thở.
-"Con chào ông bà. 2 ng khỏe chứ"?- Vũ ngồi xuống bộ bàn ghế shopha lễ phép chào hỏi.
Hóa ra lý do triệu tập đột xuất là thế này:
Tập đoàn Kiều Thị đang rơi vào tình trạng phá sản và họ đang muốn ký hợp đồng sinh tồn với tập đoàn của ông bà. Do đó, 2h chiều nay 2 ng muốn cử Vũ đi kí hợp đồng.
-"Con cần gặp riêng đối tác để thỏa thuận lại hợp đồng rồi mới tổ chức họp báo. Ông bà giúp con đc chứ?"- chẳng cần suy nghĩ lâu, Vũ đã có ngay phương án.
-"Đc. Để ta liên lạc lại với thư kí"
/215
|