1 chiếc xe ôtô mui trần màu xanh lướt vào sân trường. 2 cô gái như tiên sa bước xuống, mái tóc đc thả buông tự nhiên. Cả 2 cùng mặc váy giống nhau: cổ tròng, ống tay ngắn bồng, váy xếp li dài qúa đầu gối màu trắng. Cả 2 như thiên sứ vậy! Thoại Anh và Phương ko phải là tín đồ của màu trắng như Gia Vũ. Thoại Anh chỉ trung thành với màu tím huyền bí, còn Phương thì màu xanh da trời nhạt nhẹ nhàng. Thế nhưng hôn nay cả 2 phải ăn vận giống nhau từ kiểu tóc, cách make-up, váy và giày. Ai kêu 2 ng ở trong hội học sinh làm gì. Ở hội đó có mỗi 2 ng là con gái nên hát song ca vào những ngày lễ này là đúng rồi.
Vừa đóng cửa xe thì đằng xa, 3 thanh niên bước tới. 1 ng mặc vest đen, 1 ng vest nâu còng ng cuối thì vest xanh nước biển đậm.
-Hừ! Vịt xấu xí thì mãi vẫn là vịt xấu xí thôi bạn Thoại Anh ạ!- Long trong bộ vest xanh nước biểm đậm lên tiếng châm chọc Thoại Anh. Thực tình thì Thoại Anh hôm nay cũng xinh lắm. Ăn đứt mấy cô bồ của Long. Nhưng biết sao đc, cái miệng cậu quen vậy rồi à!
-Ừa. Tôi là vịt đó. Còn cậu là đồ gà ko mào- Thoại Anh vênh mặt cãi lại. Đang lúc chuẩn bị bùng nổ thì 1 chiếc BMW lái về chỗ 5 ng làm "thế chiến" dừng lại. 3 ng bước xuống xe. Nhi vẫn phong cách đấy: mái tóc hạt dẻ xoăn lọn đc cột cao đung đưa theo nhịp bước chân, áo bò lửng đến ngang eo, 1 quần jeans có phần bụi bặm, chân đi giày thể thao.
-Hế lu- Nhi phóng thẳng đến ôm Phương. Từ đằng sau, Vũ với bộ âu phục vest trắng đóng cúc gọn gàng ra vẻ chững chạc, Kỳ với âu phục vest xám phá cách ko đóng cúc áo tỏ vẻ ngang tàn đang tiến lại gần.
-Giờ ta mau vào hội trường đi. Đến giờ làm lễ rồi đó- Lâm lên tiếng nhắc nhở. Thế là cả lũ kéo nhau vào. Phong, Lâm, Long, Thoại Anh và Phương phải có 1 số tiết mục giao lưu văn nghệ mở màn nên lui vào phòng chờ. Nhi thấy hay hay nên cũng lôi 2 ông anh theo sau. Đầu tiên là bài song ca của Thoại Anh và Phương. Bài hát mang âm hưởng nhẹ nhàng nên 2 ng mặc đồ trắng cho nó...nhẹ nhàng theo. Bài hát như đưa tất cả đến 1 cánh đồng cỏ xanh rì, nắng thật ngọt. Khí quản tham lam hít hà căng phồng hương vị hương đồng cỏ nội, từng làn gió mát rượi ùa đến. Nhi ngồi dưới mà ngẩn ngơ theo luôn...
Vừa đóng cửa xe thì đằng xa, 3 thanh niên bước tới. 1 ng mặc vest đen, 1 ng vest nâu còng ng cuối thì vest xanh nước biển đậm.
-Hừ! Vịt xấu xí thì mãi vẫn là vịt xấu xí thôi bạn Thoại Anh ạ!- Long trong bộ vest xanh nước biểm đậm lên tiếng châm chọc Thoại Anh. Thực tình thì Thoại Anh hôm nay cũng xinh lắm. Ăn đứt mấy cô bồ của Long. Nhưng biết sao đc, cái miệng cậu quen vậy rồi à!
-Ừa. Tôi là vịt đó. Còn cậu là đồ gà ko mào- Thoại Anh vênh mặt cãi lại. Đang lúc chuẩn bị bùng nổ thì 1 chiếc BMW lái về chỗ 5 ng làm "thế chiến" dừng lại. 3 ng bước xuống xe. Nhi vẫn phong cách đấy: mái tóc hạt dẻ xoăn lọn đc cột cao đung đưa theo nhịp bước chân, áo bò lửng đến ngang eo, 1 quần jeans có phần bụi bặm, chân đi giày thể thao.
-Hế lu- Nhi phóng thẳng đến ôm Phương. Từ đằng sau, Vũ với bộ âu phục vest trắng đóng cúc gọn gàng ra vẻ chững chạc, Kỳ với âu phục vest xám phá cách ko đóng cúc áo tỏ vẻ ngang tàn đang tiến lại gần.
-Giờ ta mau vào hội trường đi. Đến giờ làm lễ rồi đó- Lâm lên tiếng nhắc nhở. Thế là cả lũ kéo nhau vào. Phong, Lâm, Long, Thoại Anh và Phương phải có 1 số tiết mục giao lưu văn nghệ mở màn nên lui vào phòng chờ. Nhi thấy hay hay nên cũng lôi 2 ông anh theo sau. Đầu tiên là bài song ca của Thoại Anh và Phương. Bài hát mang âm hưởng nhẹ nhàng nên 2 ng mặc đồ trắng cho nó...nhẹ nhàng theo. Bài hát như đưa tất cả đến 1 cánh đồng cỏ xanh rì, nắng thật ngọt. Khí quản tham lam hít hà căng phồng hương vị hương đồng cỏ nội, từng làn gió mát rượi ùa đến. Nhi ngồi dưới mà ngẩn ngơ theo luôn...
/215
|