Ảnh Vệ Xuyên Đến Thật Dễ Nuôi

Chương 88: Chân tướng

/133


88, chân tướng 

Thanh Vi quyết định đưa Thập Tam đi tòng quân, hơn nữa rất kiên quyết, dù Thập Tam không tình nguyện chia lìa Thanh Vi, cũng không thể không đồng ý.

Trước đó Thanh Vi mang Thập Tam đi một bệnh viện tư nhân làm kiểm tra sức khoẻ, loại bệnh viện này chỉ lấy tiền khám bệnh, sẽ không quản bạn có gì đặc biệt. Điều cô không nghĩ đến là, kết quả lại bình thường.

Cô vốn nghĩ rằng cho dù thể chất Thập Tam có thay đổi, cũng giữ lại một ít đặc điểm ban đầu, không nghĩ tới lại không khám ra. Thanh Vi thầm nghĩ: Thể chất như vậy, có phải giống người bình thường hay không?

Điểm đặc biệt duy nhất là Thập Tam rất khỏe mạnh, hệ miễn dịch rất mạnh. Thanh Vi mang Thập Tam đi tiêm vắc-xin phòng bệnh, bây giờ đã cơ bản xong.

Thập Tam rất nghe lời, Thanh Vi bảo anh làm gì thì anh làm đó, rút máu cũng không dị nghị, hỏi vì sao cũng không hỏi. Thanh Vi giải thích đại khái cho anh, Thập Tam chỉ xác nhận, một bộ dáng toàn tâm tin cậy.

Thập Tam không biết, Thanh Vi cũng sửa lại tên của anh, từ “Yến Ngự” thành “Doãn Ngự”. Không biết tại sao, Thanh Vi không muốn để Thập Tam theo họ của cô, lúc trước vì Thập Tam khẩn cầu, bây giờ nghĩ lại, hình như không ổn lắm.

Đổi thành họ “Doãn”, không mưu mà hợp với thân phận ảnh vệ trước đây của anh, tuy rằng làm vậy có vẻ có chút tận lực, nhưng là Thanh Vi thà rằng phiền toái một chút.

Bây giờ Thập Tam không biết dự tính của Thanh Vi. Anh chỉ lo lắng sau khi nhập ngũ không thể thường xuyên nhìn thấy Thanh Vi, cảm xúc rất tệ.

Một mình ngồi ở lưng chừng núi, Thập Tam chơi đùa dao nhỏ trong tay, suy nghĩ lung tung.

Mấy ngày nay Thanh Vi nói với anh rất nhiều đạo lý, còn có phải xử lý các loại tình huống thế nào, kiên nhẫn cẩn thận, lại khiến Thập Tam cảm thấy không đúng. Là cái gì chứ ? Anh nghĩ tới nghĩ lui, rất cẩn thận, dường như muốn giao lại cái gì vậy.

Nghĩ một lát, Thập Tam hơi phiền muộn, tinh quang trên ngón tay lóe ra nhanh hơn. Anh đột nhiên ý thức được, Thanh Vi kiên nhẫn thì kiên nhẫn, lại thiếu tình cảm, thiếu loại tình cảm mờ ám giữa hai người. Động tác vô cùng thân thiết khiến anh mặt đỏ tim đập cũng không có.

Thanh Vi là nghĩ như thế nào ? Có phải Phó Hồng lộ ra điều gì hay không?

Thập Tam rầu rĩ nhảy xuống, ngón tay vừa động, dao nhỏ cũng biến mất. Anh đi về nhà.

Vài ngày sau có kết quả kiểm tra sức khoẻ nhìn ra, Thập Tam thông qua thuận lợi. Kiểm tra thể năng rất đơn giản, thân thể linh hoạt là được, đối với Thập Tam không hề khó khăn. Nhưng anh nhận ra tên của mình bị sửa lại.

Tên của anh, viết rõ ràng: Doãn Ngự.

Trong lòng Thập Tam nhất thời lộn xộn : không phải anh họ Yến sao, sao lại biến thành họ Doãn ? Là đánh lầm sao ? Sẽ không, thông báo trải qua tầng tầng lớp lớp kiểm tra này sẽ không sai.

Tay Thập Tam siết chặt trang giấy: như vậy là Thanh Vi. Vì sao Thanh Vi lại sửa? Không muốn ban thưởng họ cho anh nữa ? Nghĩ đến thái độ trong thời gian này của Thanh Vi, hô hấp của Thập Tam bắt đầu bất ổn.

Cuối cùng Thanh Vi có ý gì ? Muốn biến anh thành người lạ sao?

Anh chỗ nào làm cho Thanh Vi không vừa lòng, tức giận, cho nên đem ban thưởng của anh họ thu hồi?

Thẳng đến kết thúc kiểm tra, Thập Tam vẫn còn hoảng loạn. Trên đường về nhà, anh mặc niệm :“Doãn, doãn, ẩn ? Ảnh ?”

Thập Tam tỉnh lại: Thanh Vi muốn đển anh nhìn rõ bổn phận của mình! Anh chỉ là một ảnh vệ, không xuất thân không bản lĩnh, cho nên Thanh Vi hối hận, không muốn để anh làm bạn trai cô !

Kỳ thực, đây mới là đúng.

Nam nhân giống như anh, dựa theo tiêu chuẩn như Hiểu Văn, Á Á, là không hợp cách, không thể gặp người khác.

Có thể bảo vệ cô, nghe cô sai bảo là có phúc, anh lại tin hứa hẹn của Thanh Vi khi cô nhất thời xúc động là thực

Là anh si tâm vọng tưởng, tự cho mình là bạn trai Thanh Vi.

Nhưng, Thanh Vi không phải nữ nhân tùy tiện hứa hẹn, cô đối với anh, là nghiêm túc, ôn nhu, bao dung như vậy, hai thế giới cũng không có người tốt hơn cô. Thê chủ như vậy, nha, không phải, vợ*, nam nhân nào không động tâm ?

*nguyên văn: thê tử

Đúng rồi, bởi vì Thanh Vi không phải nữ nhân tùy tiện hứa hẹn, cho nên cô tỉnh táo lại, đã hối hận, lại không thể thu lại lời đã nói ra, cho nên ám chỉ anh như vậy.

Nếu anh không rõ cũng không biết, dù sao anh sẽ tòng quân, chiêu quân cả nước ý là phân đều đến cả nước, trời biết anh sẽ bị phân đến nơi nào.

Có lẽ Thanh Vi còn có thể nhờ người, phân anh đi càng xa càng tốt.

Hơi thở Thập Tam càng thêm bất ổn, tiếng ong ong vang lên trong đầu. Anh cuối cùng cũng nghĩ đến: Thanh Vi không muốn anh nữa ! Suy nghĩ này như một tiếng sấm, nhất thời khiến tâm trí anh rối loạn. Thập Tam chỉ cảm thấy có một luồng khí nóng dâng lên, không khống chế được.

Cô không muốn anh, nên mới để anh tòng quân, để anh rời khỏi cô. Anh bất luận là phục viên hay là lên biên chế, đều phải qua vài năm, Thanh Vi sẽ chờ anh trở về sao ?

Chỉ sợ khi đó, lúc anh vội vàng mà về, nhìn thấy bên người Thanh Vi sớm có người khác làm bạn, không còn vị trí của anh.

Sẽ là ai đây ? Lưu Húc Dương ? Nam nhân xa lạ ? Thậm chí là, Phó Hồng ?

Nghĩ đến Phó Hồng, mắt phượng của Thập Tam chợt lóe ánh sáng nhạt, nắm quyền.

Thập Tam bức thiết muốn gặp Thanh Vi, mặc kệ việc kinh thế hãi tục, thi triển khinh công toàn lực đi. Anh tung người qua các tòa nhà cao tầng, bóng đen như chim yến bay qua, mọi người chưa thấy rõ, anh đã chạy vội đến gần cơ quan của Thanh Vi.

Đến nơi này, Thập Tam dừng lại, bắt đầu đi lại bình thường. Khi kinh hoảng và e ngại đi qua, anh cũng khôi phục lại lý trí. Thời gian làm việc, xông vào như vậy Thanh Vi sẽ không vui.

Hơn nữa nên nói thế nào với Thanh Vi ? Nói em không thể làm như vậy?

Thanh Vi muốn làm cái gì, đều có lý do của cô, sao có thể dung túng cho anhh làm càn ? Nếu anh khoa tay múa chân với Thanh Vi, chỉ sợ sẽ càng thêm khiến cô chán ghét hơn.

Nếu Thanh Vi tức giận, nói rõ ràng ra :“Anh đi đi, em không muốn gặp anh, sau này em không muốn.” Anh phải làm sao bây giờ?

Thập Tam nhìn cửa lớn của đội hình cảnh gần trong gang tấc, chần chờ không vào.

Thật tâm, anh hận không thể lập tức vọt vào, tìm Thanh Vi để hỏi rõ, làm tan biến sợ hãi bất an của anh, lúc này anh đặc biệt khát vọng được Thanh Vi tươi cười an ủi. Nhưng lý trí nói với anh rằng, anh biết như vậy là không thể.

Nhưng quay về bây giờ ? Chờ Thanh Vi về nhà ? Anh lại không chờ kịp. Thập Tam lo lắng phiền chán đi qua đi lại ở trước cửa, hạ không được quyết tâm nên tiến hay lùi.

Cuối cùng bảo vệ cửa đều phát hiện này khả nghi nhân, quan sát một trận hội, không chịu được đi ra hỏi anh có chuyện gì.

Thập Tam nhẹ nhàng thở ra, như vậy không tính anh xông bừa vào. Anh nói muốn tìm Thanh Vi, sau đó thì thấy Thanh Vi đi ra.

Văn phòng của Thanh Vi ở sát đường, trong lúc cô vô ý phát hiện Thập Tam ở cửa lớn, cô không biết ý đồ của anh, nhưng cũng đoán được vài phần. Cô vốn định im ắng chia tay, nhưng chuyện đến nước này sợ là không thể.

Thanh Vi thở dài, ra khỏi văn phòng, chuẩn bị nói chuyện cùng Thập Tam.

Tác giả có lời muốn nói: Thập Tam rất mẫn cảm, anh cảm thấy không đúng, chịu đựng kích thích, cuối cùng nghĩ ra chân tướng.

Tuy rằng nguyên nhân không đúng, nhưng kết quả là đúng, là Thanh Vi muốn chia tay, muốn để anh rời khỏi.

Nhớ có bạn đề nghị họ Doãn, lúc ấy cảm thấy tốt lắm, bây giờ cuối cùng dùng tới 


/133

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status