.Đăng lại đầy đủ hơn nà! Chương hơn 120O từ lận mà.
Kết quả rất rõ ràng. Kiệt vừa xuống đến nơi thì chiếc xe chở Du đã đi mất dạng.
Bạn học Trâm cũng mất hết hình tựơng. Hồng hộc chạy theo sau. Vừa xuống tới nơi liền kéo kéo cánh tay Kiệt, không cho hắn đi.
– cô làm cái gì vậy hả? Buông tay tôi ra_ Kiệt gằn mình, ra lệnh. Tay vung lên muốn thoát khỏi Trâm.
Nhưng Trâm cứ bám dính lấy hắn như 1 con đĩa, gỡ mãi cũng Chẳng ra.
– Anh phải chịu tha thứ cho em thì em mới buông ra_ Trâm thề chết không chịu buông. Cứ mãi níu lấy tay Kiệt làm hắn muốn nổi điên.
.
Chiếc xe của Du đã không thấy tăm hơi thật là làm hắn gấp muốn chết. Vậy mà còn phải dính tới “Cái đống” này nữa chứ!
(Hoan hô! Anh diễn tả chị Trâm hay lắm. Ừ thì “Cái đống”)
– Chết tiệt…_ Kiệt trầm thấp thầm rủa 1 tiếng. Tay còn lại không kiềm chế đựơc mà vung lên. Nhắm ngay bên má của Trâm mà tát.
“Chát” Âm thanh vang thật to trong không khí. Kiệt thề, đây là lần đầu tiên hắn đánh con gái.
Hắn vì Du mà phá vỡ rất nhiều nguyên tắc mà bản thân đặt ra. Nhưng hắn không hề oán hận cô, có trách thì chỉ trách do bản thân hắn quá yêu cô mà thôi.
.
Là chuyện có liên quan tới Du là kiên nhẫn của hắn dường như mất hết.!
.
Cũng may là xung quanh không có nhiều ngừơi qua lại. Nếu không kiệt đã bị mắng là vũ phu rồi.
Còn Trâm, sau khi bị tát rốt cuộc cũng buông cánh tay 1 mực bám víu kia ra . 2 mắt không thể tin đựơc nhìn hắn. Hắn vậy mà lại đánh cô. Kiệt trứơc giờ luôn dịu dàng nay lại đánh cô sao?
Trên gương mặt xinh đẹp của Trâm . nước mắt bắt đầu rơi lả tả.
Nhưng kiệt chẳng hề mảy may để ý đến. Ngay khi hắn vừa thoát ra khỏi bộ móng vuốt của Trâm hắn liền chạy theo hướng chiếc xe vừa di.
Nhưng chạy mãi cũng chẳng thấy bóng dáng đâu. Hắn kiên nhẫn chạy thêm 1 đoạn nữa. Mà xe thì ngày càng nhiều hơn.
Hiện tại trên đường lớn có ít nhất là 50 chiếc xe taxi qua lại. Hắn nhìn mãi cũng không phân biệt được chiếc nào với chiếc nào.
Không còn cách gì khác hơn nên rốt cuộc hắn cũng đành phải bỏ cuộc.
Lúc này hắn mới có nhiều thời gian hơn để suy nghĩ thấu đáo.
Lúc nãy chỉ lo chạy theo Du nên không để ý đến việc này.
Du đã trở về. Mèo con của hắn rốt cuộc đã trở về rồi sao!
Kết quả rất rõ ràng. Kiệt vừa xuống đến nơi thì chiếc xe chở Du đã đi mất dạng.
Bạn học Trâm cũng mất hết hình tựơng. Hồng hộc chạy theo sau. Vừa xuống tới nơi liền kéo kéo cánh tay Kiệt, không cho hắn đi.
– cô làm cái gì vậy hả? Buông tay tôi ra_ Kiệt gằn mình, ra lệnh. Tay vung lên muốn thoát khỏi Trâm.
Nhưng Trâm cứ bám dính lấy hắn như 1 con đĩa, gỡ mãi cũng Chẳng ra.
– Anh phải chịu tha thứ cho em thì em mới buông ra_ Trâm thề chết không chịu buông. Cứ mãi níu lấy tay Kiệt làm hắn muốn nổi điên.
.
Chiếc xe của Du đã không thấy tăm hơi thật là làm hắn gấp muốn chết. Vậy mà còn phải dính tới “Cái đống” này nữa chứ!
(Hoan hô! Anh diễn tả chị Trâm hay lắm. Ừ thì “Cái đống”)
– Chết tiệt…_ Kiệt trầm thấp thầm rủa 1 tiếng. Tay còn lại không kiềm chế đựơc mà vung lên. Nhắm ngay bên má của Trâm mà tát.
“Chát” Âm thanh vang thật to trong không khí. Kiệt thề, đây là lần đầu tiên hắn đánh con gái.
Hắn vì Du mà phá vỡ rất nhiều nguyên tắc mà bản thân đặt ra. Nhưng hắn không hề oán hận cô, có trách thì chỉ trách do bản thân hắn quá yêu cô mà thôi.
.
Là chuyện có liên quan tới Du là kiên nhẫn của hắn dường như mất hết.!
.
Cũng may là xung quanh không có nhiều ngừơi qua lại. Nếu không kiệt đã bị mắng là vũ phu rồi.
Còn Trâm, sau khi bị tát rốt cuộc cũng buông cánh tay 1 mực bám víu kia ra . 2 mắt không thể tin đựơc nhìn hắn. Hắn vậy mà lại đánh cô. Kiệt trứơc giờ luôn dịu dàng nay lại đánh cô sao?
Trên gương mặt xinh đẹp của Trâm . nước mắt bắt đầu rơi lả tả.
Nhưng kiệt chẳng hề mảy may để ý đến. Ngay khi hắn vừa thoát ra khỏi bộ móng vuốt của Trâm hắn liền chạy theo hướng chiếc xe vừa di.
Nhưng chạy mãi cũng chẳng thấy bóng dáng đâu. Hắn kiên nhẫn chạy thêm 1 đoạn nữa. Mà xe thì ngày càng nhiều hơn.
Hiện tại trên đường lớn có ít nhất là 50 chiếc xe taxi qua lại. Hắn nhìn mãi cũng không phân biệt được chiếc nào với chiếc nào.
Không còn cách gì khác hơn nên rốt cuộc hắn cũng đành phải bỏ cuộc.
Lúc này hắn mới có nhiều thời gian hơn để suy nghĩ thấu đáo.
Lúc nãy chỉ lo chạy theo Du nên không để ý đến việc này.
Du đã trở về. Mèo con của hắn rốt cuộc đã trở về rồi sao!
/82
|