Kể từ ngày đó , anh và tôi dường như đã xa cách lại càng thêm xa . Tôi thì lúc nào cũng tránh mặt anh trong khi đó bên anh lúc nào cũng có những cô gái khác . Tôi đau lắm nhưng biết phải làm sao , biết làm sao để tìm lại Jay ngày xưa đây ? Ai đó , làm ơn hãy cho tôi biết làm sao được không ?
_ Annie
_ ...
_ Annie
_ ...
_ ANNIE
_ Ơ...dạ...ơ...anh...kêu em gì ? - tôi lắp bắp như gà mắc tóc
_ Em đang suy nghĩ gì vậy ? - anh lấy sợi tóc trước mặt tôi đưa ra sau
_ À..không có gì - tôi cười dịu dàng
Nhưng thật chất nó là nó là một lời nói dối đó , trong đầu tôi đang có vô vàn suy nghĩ xoay quanh một đề tài quen thuộc - chính anh ! Anh như cơn gió vậy thổi qua đời tôi , thổi qua một lần rồi đi mất . Tôi là một bến đổ nhưng không đủ sức giữ anh ở lại ! Và khi tôi đến bên đời anh thì anh lại đổi thay ...
_ Anh đến thông báo cho em là cuối tuần chúng ta sẽ kết hôn
_ Cái gì ?
_ Anh biết là hơi sớm nhưng ba mẹ anh nói muốn sớm có cháu bồng vả lại bố mẹ em cũng đã đồng ý , thứ 7 họ sẽ bay về Việt Nam và chủ nhật chúng ta sẽ kết hôn
_ Ừm - tôi cười gượng
Một nụ cười giả mạo của một cuộc tình giả mạo ....
Chỉ là tôi hoang tưởng mà thôi , tôi giờ đây sẽ phải kết hôn với người ta ...Sao mà ngu ngốc thế , ngồi mơ tưởng viển vông rằng sẽ có một hoàng tử bạch mã cứu tôi khỏi ác thú ....
< Cuối tuần >
Mấy chốc đã đến ngày cưới của tôi , bạn bè , gia đình , người thân đều có mặt ! Nhưng lại không có anh
Đám cưới của tôi được tổ chức ở một nhà thờ có phong cách lãng mạn và thơ mộng với một sắc trắng. Khang không phải muốn tổ chức một đám cưới rườm rà, phải có cha xứ, phải có sự chứng kiến của nhiều người, nhưng ba mẹ tôi vì thích tôi được nói ra ba chữ linh thiêng:” Con đồng ý” nên nằng nặc đòi phải vào nhà thờ làm lễ, Khang cũng đành chìu ý họ
Sáng ngày diễn ra buổi lễ là một ngày ấm áp, nắng dịu nhẹ, gió thổi hiu hiu cộng với phong cảnh tuyệt đẹp bên ngoài khiến cho buổi lễ diễn ra hoàn hảo hơn.
Hai bên hàng ghế trong lễ đường có rất nhiều khách, đó toàn bộ đều là bạn bè thân thiết của họ. Lễ đường được trang trí rất nhiều hoa và đầy những bong bóng màu sắc khiến cho nhiều em bé nhao nhao đòi lấy.
Tại phòng chờ cô dâu.
Shelly , Bella , Pu và Snow mặc chiếc váy trắng tinh khiết của phụ dâu hồi hộp chờ đến lúc làm lễ, trong khi tôi thì hồi hộp lo lắng đứng ngồi không yên.Sự căng thẳng và lo lắng của tôi cũng bắt đầu lây cho họ, chiếc váy bó sát người càng khiến họ cảm thấy khó thở hơn.
- Cốc …cốc…cốc…
Tiếng gõ cửa đã phá tan sự hồi hộp của họ , tôi hoảng hốt nắm chặt tay Shelly hỏi:
- Đã đến giờ rồi sao? Làm sao đây…
Shelly bèn liếc nhìn đồng hồ trên bàn, những vẫn còn khá sớm, cô bèn trấn an tôi:
- Bình tĩnh đi. Hít thở sâu vào, mọi chuyện sẽ ổn thôi mà.
Nói thì nói vậy, những ngay bản thân tôi cũng thấy hồi hộp không kém. Quay sang nhìn Snow cũng thấy tay cô đang siết chặt. Hôm nay là ngày trọng đại với tôi, ngày mà mọi cô gái đều muốn trải qua.
Cuối cùng buổi lê cũng bắt đầu , bốn phụ dâu xinh đẹp đi trước rải những cánh hoa hồng sau đó bước đến bên các phụ rễ , giờ đến lượt tôi được ba tôi dắt vào . Mọi người đều dứng dậy nhìn tôi bước vào . Chiếc váy được Giambattista Valli thiết kế riêng cho tôi . Một chiếc váy trắng tinh khiết đơn giản nhưng lại có một lớp ren may vào càng làm cho nó có điểm nhấn . Mái tóc nâu buông xoã uốn thành những lọn xoăn xoăn . Một chiêc vương miệng nhỏ nhắn cài trên tóc tôi như làm điểm nhấn cho người con gái !
Ông trao tay tôi cho Khang , gương mặt anh không có cảm xúc tôi không thể đoán được anh đang nghĩ gì ?
_ Con - Vương Lê Duy Khang có đồng ý lấy Trương Quỳnh Phương làm vợ , đồng ý chăm sóc cô ấy trong những lúc ốm đau bệnh tật hay khoẻ mạnh và sống với cô ấy đến hết đời cho dù nghèo khổ hay giàu sang không ?
_ Con đồng ý !
_ Còn con - Trương Quỳnh Phương có đồng ý lấy Vương Lê Duy Khang làm chồng , đồng ý chăm sóc cậu ấy trong những lúc ốm đau bệnh tật hay khoẻ mạnh và sống với cậu ấy đến hết đời cho dù nghèo khổ hay giàu sang không ?
_ Con......
Mọi người đều nín thở lắng nghe câu trả lời của cô dâu
_TÔI KHÔNG ĐỒNG Ý
Đó không phải tiếng của cô dâu mà là một chàng trai ở cửa nhà thờ .Đáng ngạc nhiên hơn đó là Jay
_ Cậu đang làm gì ở đây hả ? - Khang nói
_ ....
Anh chẳng nói gì cả mà chỉ mỉm cười tiến đến gần tôi , nắm lấy tay tôi . Bàm tay ấm nóng và rắn chắc , ngón tay thon dài như tác phẩm để đời của một nhà điêu khắc vĩ đại , anh nói
_ Thưa Cha , con ...muốn cưới người phụ nữ này làm vợ !
Lập tức cả Lễ đường đều xôn xao , cả bố mẹ tôi cũng đứng dậy tiến đến phía anh
_ Bác biết là cháu rất yêu con Annie nhà bác nhưng hãy buông tay nó ra , nó đã tìm thấy được tình yêu của nó rồi - Ba tôi nói
_ Ba à , ba nói đây là tình yêu sao , con về Việt Nam rồi đùng đùng kêu con cưới người ta . Vậy mà là tình yêu ư ??? - tôi nói mà như khóc
_ Annie à , nếu em không muốn ...cưới tôi thì em hãy ...kết hôn với Jay đi !
_ KHANG , SAO CON CÓ THỂ ĐỂ CHUYỆN NÀY XẢY RA HẢ ? - Mẹ của Khang không biết từ đâu chạy tới quát thẳng vào mặt Khang
_ Nhà của chúng ta mất con dâu , con thì mất vợ . Sau này phải ăn nói sau với ông bà con hã ??? - Ba của Khang nói
_ Chị Lan à , chị hãy bình tĩnh . Có gì chúng ta sẽ nói chuyện lại từ từ ha
< CHÁT >
Bà tát tôi , mẹ của Khang tát tôi rồi quát
_ Cô là đứa con gái gì , tưởng là tiểu thư danh giá không ngờ lại dẫn trai vào phá hỏng lễ cưới , không chừa chút danh dự gì cho chúng tôi !
Tôi ngỡ ngàng nhìn bà ấy . Người phụ nữ dịu dàng với vẻ đẹp mặn mà kia đâu mất rồi ??? Giờ đây chỉ còn lại là người đàn bà chanh chua và cay độc !
< CHÁT >
Lại một cái tát nữa , nhưng không phải là mẹ cùa Khang tát tôi mà là Jay ..Jay đã tát mẹ của Khang
_ Tại sao bà lại tát cô ấy cô ấy đâu có tội tình gì đâu chứ ! Người đáng bị tát là con trai bà đã xen ngang giữa chúng tôi . Chúng tôi đáng lẽ ra phải đến với nhau nhưng vì con trai bà đó , cô ấy là tình yêu của tôi và sẽ không có điều gì thay đổi được điều đó !
_ Jay....- tôi nghẹn lời
_ Xin mọi người hãy chúc phúc cho chúng tôi ! - anh nói rồi kéo tay tôi đến trước Cha xứ và nói rằng
_ Xin Cha , con muốn kết hôn với người phụ nữ này !
_ Được ! Con - Vương Thế Nam có đồng ý lấy Trương Quỳnh Phương làm vợ , nguyện sẽ chăm sóc đến hết đời cho dù là khoẻ mạnh hay bệnh tật , giàu sang hay nghèo khó không ?
Anh quay sang nhìn tôi , ánh mắt dịu dàng và ôn nhu đến lạ kì rồi nói
_ Con đồng ý !
_ Còn con Trương Quỳnh Phương , có đồng ý lấy Vương Thế Nam làm chồng và nguyện sẽ chăm sóc cho dù ốm đau bệnh tật hay khoẻ mạnh , giàu sang hay nghèo khó không ?
_ Con... - Tôi vẫn chưa suy nghĩ được câu trả lời . Dường như câu trả lời này sẽ tahy đổi cuộc đời tôi mãi mãi . Nếu như cuộc đời tôi thay đổi , tôi muốn mọt người sẽ cùng ở bên cạnh mình , đó là ...
_ Con đồng ý ! - cả lễ đường vỡ oà khi nghe được câu trả lời của tôi
_ 2 con đã là vợ chồng . Nam , con có thể hôn cô dâu
_ Hôn cô dâu! Hôn cô dâu! Hôn cô dâu. . . . . .- Nghe được lời của cha xứ, mọi người vỗ tay ồn ào nói.
Hai tay Jay ôm hông của tôi , hôn thật sâu lên đôi môi đỏ mọng xinh đẹp của tôi , đầu lưỡi không nhịn được nhảy múa cùng đầu lưỡi ngọt ngào của tôi , không thèm để ý chút nào tới ánh mắt của mọi người.
Hồi lâu sau, anh mới tôi thở hổn hển ra, chung quanh nhất thời vang lên rất nhiều tiếng huýt sáo, còn có ồn ào lên tiếng trêu chọc, khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của tôi đỏ lựng lên, đầu tựa vào trước ngực Jay , không biết phải làm sao.
_ Ha ha ha. . . . . - Jay nhìn tình cảnh này, tiếng cười trầm thấp từ trong miệng tràn ra.
_ Anh còn cười, đều tại anh, khiến cho mọi người chê cười. - tôi nhẹ nhàng đấm đấm vào ngực của anh, nhỏ giọng gắt gỏng
_ Ha ha ha. . . . . . Dạ dạ dạ, đều là lỗi của vi phu, tân nương của anh đừng nóng giận, hả? - Anh bắt được tay tôi cưng chìu nói.
_ Cô dâu, con có thể hôn chú rể của con rồi.- Tiếng của cha xứ lại lần nữa vang lên.
_ Hôn chú rể! Hôn chú rể! Hôn chú rể! . . . . . . - Mọi người trong giáo đường cười hô.
Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của tôi khẽ ngẩng lên, thẹn thùng hôn một cái lên má phải anh tuấn của anh.
_ Hiện tại ta tuyên bố kết thúc buổi lễ!
_ Đưa vào động phòng! Đưa vào động phòng. . . . . . - Mọi người ở chỗ này cười hô.
Jay ôm lấy gương mặt đỏ có thể rỉ ra máu của tôi bước đến bên ba mẹ tôi
_ Chào mừng con Jay , chào mừng con đến với gia đình này - ba tôi nói
_ Vâng cảm ơn ba
_ Xin lỗi anh - tôi nói với Khang
_ Không sao , chúc em và Jay mãi hạnh phúc
_ Cám ơn anh ! - tôi cười nhẹ
_ Ta xin lỗi cháu - mẹ Khang bất ngờ nói
_ Ơ..dạ , không có gì đâu bác tại con mà - tôi nói
_ Bác gái hơi nóng , có gì gia đình anh chỉ bỏ qua nha ! - ba của Khang nói
_ Không có gì , giờ chúng ta hãy qua nhà hàng Twins đi ! - ba tôi đề nghị !
_ Được đó - không biết từ đâu Bella xen vào
_ Thôi ba mẹ với mấy bà đi đi , tui mệt quá - tôi nói với ba mẹ và các phụ dâu
...........................................................
Ngay sau đó Jay đưa tôi về biệt thự cùa riêng anh . Thế là sắp đến lúc chúng tôi .....
Warning : 18
Những bạn nào dưới 14 tuổi , yêu cầu đừng đọc ( đầu óc sẽ không " chong xáng " nữa đâu , có gì mình không chịu trách nhiệm )
Sau khi tiến hành xong lễ cưới hỗn độn ấy , anh lái xe đưa cô về biệt thự riêng của nhà anh đã sắp xếp cho 2 đứa .
_ Mệt mỏi sao? Tựa vào trong lòng anh ngủ chút đi, đợi về đến nhà anh sẽ đánh thức em, được không? - anh cưng chìu hôn một cái lên cái trán trơn bóng của cô.
_ Ừm, lát nữa anh nhớ đánh thức em đó! Phải nhớ đó nha. cô mơ mơ màng màng tựa vào trong ngực anh nói, chỉ lát sau liền phát ra tiếng hít thở đều đều nho nhỏ.
Thấy dung nhan ngủ đầy mệt mỏi của cô, mày đẹp của anh cau lại, sau đó ôm chặt cô vào trong lòng, cưng chìu vuốt ve mái tóc mềm mại của cô, trong mắt mang theo nhu tình không thể giấu diếm.
Cái giây phút khi chiếc xe hoa màu trắng thật dài dừng lại trước biệt thự, Quản gia cùng với tất cả người giúp việc trong lâu đài đã xếp ngay ngắn thành hai hàng cung kính đứng đợi.
Đợi bảo vệ mở cửa xe, anh nhẹ nhàng ôm cô đang ngủ say xuống khỏi xe hoa.
Tất cả tập thể người giúp việc cúi người chào lớn tiếng chúc phúc:
_ Chúc thiếu gia và thiếu phu nhân trăm năm hòa hợp, vĩnh kết đồng tâm! Trăm năm hòa hợp, vĩnh kết đồng tâm. . . . . ."
Nghe được thanh âm vang dội của đám thuộc hạ anh nhàn nhạt liếc Quản gia một cái, nhanh chóng ôm chặt Annie vào lòng, muốn ngăn không cho những thứ tạp âm kia ảnh hưởng tới cô.
_ Ưm . . . . ưm ... - cô ở trong ngực của anh từ từ tìm một vị trí thoải mái, ngủ tiếp, vẫn không hề có dấu hiểu tỉnh lại, lúc này anh mới khe khẽ thở phào nhẹ nhõm
Vừa rồi anh thật lo lắng những thứ thanh âm ầm ĩ kia sẽ dọa sợ nha đầu đang mơ mơ màng màng trong giấc ngủ, cô ấy mệt nhọc như thế, nhất định phải để cho cô nghỉ ngơi thật tốt, nếu không đợi lát nữa động phòng hoa trúc cô sao có đủ tinh lực mà ứng phó.
Anh bước qua Quản gia đi vào trong nhà, lúc này Quản gia mới nhìn rõ cô đang ngủ trong ngực anh, trong lòng âm thầm kinh hãi, hoàn hảo hành động vừa rồi của bọn họ không có đánh thức giấc ngủ của thiếu phu nhân, nếu không thiếu gia nhất định sẽ không tha cho bọn họ, xem ra sau này làm cái gì cũng cần xem xét cân nhắc cẩn thận mới được, nhớ kĩ không thể tái diễn hành động như hôm nay, nếu không thiếu gia nhất định không có dễ nói chuyện như hôm nay đâu.
_ Những người khác giải tán đi! Còn nữa, phát cho mỗi người một bao tiền lì xì - anh đột nhiên xoay người nhẹ giọng phân phó Quản gia, sau đó ôm Annie từ từ đi vào trong nhà.
Sau khi thấy Jay đã đi xa, Quản gia lặng lẽ thở ra một hơi, âm thầm lau mồ hôi lạnh trên trán, nói với mọi người chung quanh:
_ Ai đi làm việc của người nấy đi! Tâm ý của mọi người thiếu gia cũng đã nhận, mỗi người đến gặp quản lý lĩnh một bao tiền lì xì đi.
Vì vậy mọi người cao hứng phấn chấn lập tức giải tán, tất cả mọi người vui rạo rực, không hề biết hành động vừa rồi của bọn họ thiếu chút nữa khiến ông chủ nổi giận.
Không thể không nói người quản gia này rất biết thu phục lòng người, nói vài ba lời đã khiến cho mọi người quyết một lòng với anh.
Jay ôm cô vào phòng tân hôn của bọn họ, nhẹ nhàng đặt cô lên những cánh hoa hồng được xếp thành hình trái tim ở trên giường lớn, vén vén vài sợi tóc tinh nghịch rơi vào trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, với lấy chăn ở bên cạnh nhẹ nhàng đắp lên trên thân thể nhỏ nhắn của cô.
_ Ưm..u..ưm - chỉ thấy cô thoải mái ưm một tiếng, cái đầu nhỏ rúc rúc vào trong chăn, sau đó khóe miệng dần dần giương lên, giống như đang đi vào giấc mộng đẹp.
Thấy động tác trẻ con của cô, anh nhìn cô mỉm cười cưng chìu, sau đó đặt một nụ hôn lên trán của cô, rồi nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng.
Nửa canh giờ sau , anh quay lại phòng đã thấy cô mặc áo choàng tắm màu xanh dương từ trong phòng tắm đi ra, những giọt nước trên đầu tí tách dọc theo xương quai xanh hoàn mỹ chảy xuống chui vào bên trong áo choàng tắm, biến mất không dấu vết, tình cảnh này tràn đầy hấp dẫn.
Anh nhanh chóng tới ôm ngang eo cô đi đến bên giường ngồi xuống, từ trong ngăn tủ tìm máy sấy mang lại.
_ Ha ha ha. . . . . . em không kịp đợi muốn động phòng rồi, hả? Ngay cả tắm cũng đã tắm xong, anh còn tưởng rằng phải quay về phòng hôn tỉnh em đấy - anh vừa giúp cô sấy tóc vừa trêu đùa, vuốt ve sợi tóc trong tay tựa như bảo bối trân quý nhất thế gian vậy.
Nghe được lời trêu chọc của anh, khuôn mặt trắng xanh của Annie dần chuyển đỏ, không biết là vì thẹn thùng hay do máy sáy tóc thổi.
Thật ra thì ngay từ thời điểm lúc trở lại lâu đài kia cô cũng đã tỉnh, bởi vì không biết làm thế nào, nên đành giả bộ ngủ.
_ Ừ, được rồi. - anh cất xong máy sấy, vuốt vuốt những sợi tóc của cô.
_ Ừm , bà xã, chờ anh nha! - anh ôm cô ngồi ở trong ngực của anh, làm chuyện xấu cắn cắn vành tai nhạy cảm của cô.
_ Ừm —— - cô không nhịn được rên thành tiếng.
_ Ha ha ha. . . . . .- anh thấy phản ứng của cô, hài lòng buông cô ra, sau đó đi vào phòng tắm.
_ O o —— Tuyệt thật sự là càng ngày càng yêu nghiệt rồi ! - cô vuốt vuốt trái tim đang nhảy thình thịch rất nhanh, vừa lầm bầm lầu bầu nói.
Bà xã ? Nghĩ đến anh gọi, trong lòng của cô xông lên một loạt ngọt ngào.
Trong chốc lát, phòng tắm liền truyền đến tiếng nước chảy rào rào, Annie vội nhảy tót lên giường, dùng chăn che kín lấy người mình, theo thời gian trôi qua, tim của cô đập càng lúc càng nhanh, ngay cả khuôn mặt nhỏ bé cũng không tự chủ thay đổi càng ngày càng hồng.
_ Ha ha ha. . . . . Cô dâu bé bỏng của anh đang suy nghĩ gì đấy? Gương mặt đỏ như vậy, hả ? - anh từ từ đi về phía cô.
Nằm ở trên giường , cô ngếch lên nhìn anh từ trong phòng tắm đi ra, oa. . . . . . Thân thể thon dài, dung nhan tuấn mỹ, thật sự là anh đây sao ?
Hai tay cô túm thật chặt tấm chăn, che kín bộ vị từ cổ trở xuống, khó khăn nuốt nước miếng một cái, vẫn là không có cách nào áp chế nhịp tim càng lúc càng nhanh.
Bộ dạng mới vừa tắm xong của anh thật rất có mị lực nha, áo choàng tắm màu xanh dương vô cùng thích hợp với anh, mái tóc ngắn màu đen ngạo nghễ lộn xộn đứng thẳng, ngay cả tư thế đi bộ cũng ưu nhã không chịu được, toàn thân cao thấp đều phát ra khí chất cao quý đâu vào đấy.
_ Ha ha ha. . . . bà xã của anh, để em đợi lâu rồi ! - anh đi tới bên giường, sau đó rất tự nhiên ngồi xuống, khẽ mỉm cười nhìn cô, trong mắt chưa đựng cưng chiều không giấu diếm.
Cô khẽ mỉm cười đáp lại anh, sau đó lặng lẽ cúi đầu, trong nháy mắt vẻ thẹn thùng đẹp đến mức khiến cho hô hấp của anh hơi chậm lại.
Kim phong ngọc lộ nhất tương phùng, liền dừng lại nhân gian vô số.
Ngoài cửa sổ trăng đã lên cao sáng rỡ, gió nhẹ nhẹ thổi khiến cho rèm che cửa sổ sát đất bay lất phất.
Anh từ từ tiêu sái lên giường, vén chăn lên, kéo cô vào trong lòng.
_ Ha ha ha. . . . . bà xã của anh mới có như vậy đã đỏ mặt, đợi lát nữa phải làm sao mới phải đây? Hả? Ha ha ha. . . . . - anh ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng liếm láp lỗ tai nhạy cảm của cô, sau đó men theo lối, hôn lên cái cổ trắng nõn của cô, cuối cùng biến thành nhẹ nhàng gặm nhắm.
_ Ừm —— - cô không thể kiềm được than nhẹ một tiếng, hai tay không tự chủ ôm chặt hông của anh.
Hồi lâu sau, Jay ngẩng lên hai mắt tràn ngập thỏa mãn nhìn chăm chú vào khuôn mặt đỏ như trái cà chua kia.
Không khí càng ngày càng trở nên khô nóng, nhiệt độ không ngừng tăng lên, anh chăm chú nhìn như muốn thiêu rụi cô vậy, tiếng tim đập của Annie càng ngày càng lớn.
Gần như là gào thét, anh người đè cô dưới thân, anh cúi người xuống hôn lên môi của cô, tùy ý cọ sát lẫn nhau, chiếm đoạt.
Khác biệt hoàn toàn với những nụ hôn trước kia, lần này anh không hề có bất kỳ kiêng dè nào, không cần phải kiềm chế bản thân, cho nên liền không chút kiêng kỵ. Lưỡi của anh xâm nhập vào trong miệng của cô, thỏa thích mút vào cái lưỡi thơm tho của cô, thậm chí ở hàm trên của cô, giữa hàm răng ngọc lưu luyến không rời.
Công thành đoạt đất, không buông tha bất kỳ chỗ nào, bí mật mang theo nước miếng của bọn họ, đặc biệt phá lệ.
Răng môi dây dưa, tay của anh ở bên dưới cũng không nhàn hạ. Nhanh chóng loại bỏ áo ngủ màu xanh dương trên người cô, vì vậy một khối như bạch ngọc liền hoàn toàn hiện ra ở trước mắt anh.
Đáng chết, cô thế nhưng lại không có mặc đồ lót, anh khẽ nguyền rủa một tiếng, may là cô ở trong phòng, nếu không vóc người linh lung hấp dẫn của cô chẳng phải nhất nhất hiện ra rồi sao.
Mặc dù lúc ở trong phòng anh vô cùng thích như vậy ..., nhưng là vừa nghĩ tới bên ngoài có người có thể thấy vóc người tốt nhìn của cô, anh liền phi thường nổi giận, xem ra sau này phải nhắc nhở thật tốt cô gái bé bỏng của anh nhớ mặc nội y mới có thể ra khỏi cửa phòng.
Anh ngồi dậy, cơ hồ là mê mẩn nhìn cô bé trước mắt, bắt đầu từ gần 4 năm trước từ lần đầu tiên nhìn thấy cô, một lòng của anh liền rơi vào trên người cô.
Anh yêu cô, không đơn thuần vì khuôn mặt vô cùng xinh đẹp của cô, mà còn vì tính tình đơn thuần không nhiễm việc đời, vẻ mặt ngây thơ, không có chỗ nào không khiến cho anh điên cuồng.
Cô một thân da thịt được tạo hóa ưu ái, da như mỡ đông, khinh thường sương tuyết, ở dưới ánh đèn giống như Ngọc Thạch ôn nhuận từ từ tán phát ánh sáng.
Ánh mắt anh từ từ di chuyển, đó là một loại khiêu khích không tiếng động. Mắt cá chân mảnh khảnh, chân thon dài thẳng tắp, mông mượt mà khéo léo, eo vừa đầy một nắm tay, sau đó là bộ ngực sữa trổ mã tốt đẹp. Hai điểm đỏ hồng bởi vì anh nhìn chăm chú mà run rẩy, run rẩy, sau đó dựng thẳng đứng.
" Em thật là đẹp !" - Tự đáy lòng anh than nhẹ, sau đó thân mình cúi xuống, bắt đầu từ cổ ngọc trắng như tuyết của cô, ấn xuống từng cái từng cái hôn.
Ở trên cổ cô không ngừng liếm hôn, mút vào, lưu lại vô số ấn ký màu đỏ. Anh cảm thấy thân thể của cô trở nên lửa nóng, nhẹ nhàng run rẩy. Một đường xuống phía dưới, anh rốt cuộc đã đi đến trước ngực của cô, dừng lại.
Trổ mã tốt đẹp chính là rất tròn cực kỳ mê người, khiến cho thân thể anh căng thẳng đến đau đớn.
_ Nhìn anh! -Anh dịu dàng nói, đối diện với đôi mắt của cô, một tay anh đặt lên ngực phải cô, nhẹ nhàng vuốt ve điểm phấn hồng, sau đó tà tà mỉm cười, vừa nhìn cô, vừa ngậm bên ngực trái vào trong miệng, khẽ cắn.
_ A ! - cô chưa bao giờ trải qua trêu đùa như vậy, phát ra một tiếng rên rỉ đầy nhục dục, khoái cảm mãnh liệt khiến cả thân thể cô cong lên, nhưng không ngờ như vậy lại khiến bầu ngực sữa càng thêm đưa tới trên môi anh.
——————————————
Anh dùng một cái tay giữ lấy eo nhỏ của cô ngăn cản cô lui về phía sau, một cái tay khác cùng môi càng thêm không chút kiêng kỵ giày xéo nơi tròn trịa của cô. Nhẹ nhàng cắn nuốt, mạnh mẽ mút vào, trên ngón tay vuốt ve vỗ về chơi đùa, không chỗ nào không kêu gọi Annie điên cuồng.
_ Không cần. . . . . . Không cần. . . . . .- Cô dùng một cái tay bịt miệng mình lại, nhưng vẫn là không cách nào ngăn trở tiếng rên rỉ của mình. Cô cảm thấy thần trí dần rời xa cô, thân thể nóng giống như muốn bốc cháy, máu dường như đã sôi trào.
Thật khó chịu, cô muốn anh dừng lại, nhưng dường như lại cảm thấy như trống rỗng, cần anh tới lấp đầy. Cô không biết nên làm sao nữa, trong lúc vô tình lại nhẹ nhàng khóc sụt sùi.
Anh nghe thấy cô khóc thút thít, lại hôn lên môi của cô, nhưng tay ở phía dưới đang chòng ghẹo một chút cũng không có dừng lại.
_ Ngoan, đừng sợ ! - Anh khẽ cắn vành tai của cô, thuận thế liếm láp, thanh âm đã khàn đục.
- Không có, không có sợ —— nhưng. . . . Cảm giác. . . . . Thật là mất mặt - cô trả lời rời rạc, lại đổi lấy anh cười một tiếng hài lòng.
_ Ha ha ha. . . . . Ngoan.
Môi của anh lại liên tục chiến đấu trên chiến trường ngực sữa của cô, trổ mã tốt đẹp rất tròn ngọt ngào khác thường, khiến cho anh muốn ngừng mà không được.
Ngầm lấy nơi tròn đầy của cô vào trong miệng mút vào, hai tay của anh tiếp tục thăm dò xuống dưới. Ở trên eo nhỏ của cô vuốt ve một lúc, rốt cuộc một cái tay của anh trằn trọc đi tới u cốc mà anh muốn hướng tới nhất.
Ngón tay nhẹ nhàng cắm vào giữa hai chân cô, dịu dàng nhưng kiên quyết tách hai chân cô ra, khiến cho vùng đất thần bí kia lộ ra. Tay nhè nhẹ phủ lên nơi này, từ từ xoa nắn.
Bàn tay có chút thô vỗ về chơi đùa trên nhụy hoa mềm mại cực kỳ kích thích cảm giác của Annie. Cô cảm thấy mình ướt át, cảm giác xa lạ lại kỳ dị khiến cô mất tự chủ nhẹ nhàng uốn éo thân mình.
Anh cũng cảm thấy sự mềm mại và ướt át của cô, anh đã sớm thẳng cứng, cấp bách cần phát tiết. Nhưng anh cũng biết rõ người trước mắt quá non nớt, chưa chắc có thể chịu đựng được to lớn của anh, anh muốn quý trọng cô thật tốt, anh muốn cô chuẩn bị thật tốt cho anh để tránh làm cô bị thương.
Lại trải qua trêu đùa thêm một lát, anh xác định cô đã chuẩn bị tốt lắm.
Sau đó anh liền bắt đầu làm chuyện khiến cho cô xấu hổ hơn, bắt đầu cởi quần áo rồi.
Cô muốn quay đầu đi, nhưng cằm lại bị anh giữ chặt.
_ Nhìn anh! Thật tốt nhìn! - Anh mỉm cười nói với cô
Vì vậy cô cứ như vậy nhìn anh, thong thả ung dung bắt đầu cởi quần áo.
Anh cho tới bây giờ vẫn luôn là người đàn ông tuyệt đỉnh tuấn mỹ, nhưng lại chưa bao giờ mê người như lúc này. Mắt của anh híp lại, mang theo vẻ quyến rũ như nước, đôi môi đỏ tươi có đường cong của nụ cười, ngón tay thon dài trắng nõn từ từ cởi bỏ vạt áo trên người. Anh cố ý trêu đùa, từ từ, từng từng chút từng chút cởi bỏ vạt áo choàng tắm ra.
Áo choàng tắm màu xanh dương chậm rãi từ trên người tuột xuống, lồng ngực tinh tráng triển lộ ở trước mặt cô. Không có bắp thịt rối rắm khoa trương, thân thể của anh ưu nhã mà cường tráng, cũng là vô cùng lịch sự xinh đẹp, da thịt khẽ phập phồng, giống như ẩn chứa lực lượng vô hạn.
Lướt qua hông thon nhỏ mà có lực của anh, sau một khắc anh hoàn toàn lõa thể ở trước mắt cô. Thủy Băng Nhu kinh ngạc thở gấp một hơi, bởi vì thân thể tràn đầy hấp dẫn cùng khổng lồ không thể tưởng tượng nổi mà giật mình, hai gò má đỏ có thể rỉ máu.
_ Ngoan ! - Anh thở dốc thật sâu, bởi vì cọ sát với đôi môi anh đào của cô, nên câu nói thốt ra cũng không được rõ ràng.
_ Đừng sợ, anh sẽ không làm em bị thương.
Bàn tay lại bắt đầu yêu thương thân thể cô, từ trên xuống dưới chung quanh chạy một lượt, không buông tha một tấc nào.
Lại chòng ghẹo như vậy rất lâu, vừa cảm thấy được phía dưới của cô gái non nớt đã hoàn toàn trở nên mềm mại, cũng là lúc anh cảm giác mình đã đau đớn đến muốn nổ tung, anh rốt cuộc phát ra một tiếng gào thét thật thấp.
Anh muốn cô! Muốn đi vào cô! Anh cũng không nhịn được nữa!
Cơ hồ là có chút thô bạo đem lấy hai chân của cô mở rộng thêm, anh đặt thân mình ở giữa hai chân cô, lửa nóng kia, thẳng đứng chống đỡ chỗ tư mật hết sức chặt chẽ kia của cô.
_ Có thể. . . . . . -Anh nằm ở bên tai cô thở hổn hển, ngay cả nói chuyện cũng cảm thấy phải cố sức, nhưng lại là muốn trấn an cô,
_Sẽ có chút đau, nhưng bà xã không phải sợ.
_ Không sợ. . . . . . Em, không sợ. - Cô đưa tay nắm ở trên cổ của anh, run rẩy đáp lại anh. Nhưng là cô nói dối, cô đang rất sợ.
Jay rốt cuộc không thể nhẫn nại hơn nữa, đem sắp bạo phát xâm nhập vào trong cơ thể cô, quá chặt!
Cô nhỏ hẹp căn bản không cách nào dung nạp anh, lối vào thật chặt khít bóp chặt lấy anh, mặt của cô đã trở nên trắng như tuyết, cắn chặt môi dưới hòng giảm bớt khổ sở ở thân dưới.
_ Ngoan, thả lỏng, đau thì cắn anh! -Anh gấp đến sắp thốt không nên lời rồi, ngón tay ở phần eo của cô không ngừng xoa nắn giúp cô thả lỏng,
Anh lại không dám có động tác tiếp theo, ý thức được mình có thể sẽ thương tổn đến cô, cô khít khao hơn rất nhiều so với tượng tượng của anh. Dừng lại ở chỗ đó, anh tiến không được lùi không xong, mặc dù anh nghĩ sắp nổi điên, mặc dù anh không thể tiếp tục nhẫn nại, nhưng là anh cũng rõ ràng biết được anh sẽ không vì bản thân mà làm tổn thương cô, điểm này cho dù là khi anh đã mất đi lý trí trong thân thể điên cuồng cũng vẫn tồn tại vô cùng rõ ràng.
Không biết qua bao lâu, khi dịch cùng máu bôi trơn, sự ra vào của anh bắt đầu tương đối trôi chảy, anh cũng không khống chế mình được nữa, gầm nhẹ nắm chặt hai chân của cô bắt đầu điên cuồng luật động.
_ A. . . . . A. . . . . -Đau đớn sau khi biến mất, cô bắt đầu cảm thấy tư vị trong truyền thuyết, không cách nào đè nén rên rỉ thành tiếng, khiến cho anh càng thêm điên cuồng.
_ Không cần, không được nhìn em. - cô giơ tay lên che khuôn mặt, vì phản ứng của mình mà cảm thấy xấu hổ.
Jay buông chân cô xuống, cúi người xuống chặt chẽ bắt được hai tay của cô, kéo ra, mê ly nhìn thẳng cô, đáy con ngươi đã phiếm sắc hoa đào.
_ Annie , cho anh nhìn em. -Anh cắn răng thở hổn hển, đồng thời hạ thân vẫn hung hăng xâm nhập, khiến cho cô toàn thân run rẩy.
_ Em không biết em đẹp đến mức nào đâu, em cũng sẽ không tưởng tượng được anh yêu em nhiều đến thế nào. Cho anh nhìn em, cả đời này, anh chỉ nhìn một mình em."
Hôn cô thật sâu, lực chạy nước rút vẫn không hề chậm lại. cô cảm giác thần trí mình đang từ từ tiêu tán, một loại cảm giác kỳ diệu không thốt nên lời càng ngày càng mạnh, càng ngày càng gần, rốt cuộc khi mầm mống lửa nóng của anh ở trong cơ thể cô bộc phát đạt đến đỉnh điểm. Thân thể yếu ớt của cô không cách nào chịu đựng được khoái cảm cực hạn như thế, thân thể mềm nhũn hôn mê bất tỉnh trong ngực anh.
Thương tiếc nhìn người ngọc nhỏ nhắn trong ngực, anh nhẹ nhàng hôn một cái lên đôi môi anh đào đã có chút sưng đỏ của cô, từ từ rút phần thân thể mặc dù đã phát tiết nhưng vẫn kiên đĩnh ra. Trên vật nam tính nhàn nhạt vết máu nhắc nhở anh người con gái non nớt trước mắt này tối nay đã trải qua đau đớn như thế nào.
Anh đứng dậy, ôm lấy cô đang mê man đi về phía phòng tắm, nghiêm túc lau rửa thân thể giúp cô, ở trong quá trình này, không thiếu được một hồi hành hạ ngọt ngào.
Mặc dù anh còn muốn ăn thêm lần nữa, nhưng trước hết vẫn là để cho cô nghỉ ngơi thật tốt đi đã, về sau, bọn họ còn có thời gian cả đời.
Trở lại trên giường ôm ôn hương nhuyễn ngọc này vào trong ngực, tinh tế đắp kín chăn cho cô, đi vào an giấc.
Cô gái trong ngực này, anh muốn che chở cả đời!
_ Annie
_ ...
_ Annie
_ ...
_ ANNIE
_ Ơ...dạ...ơ...anh...kêu em gì ? - tôi lắp bắp như gà mắc tóc
_ Em đang suy nghĩ gì vậy ? - anh lấy sợi tóc trước mặt tôi đưa ra sau
_ À..không có gì - tôi cười dịu dàng
Nhưng thật chất nó là nó là một lời nói dối đó , trong đầu tôi đang có vô vàn suy nghĩ xoay quanh một đề tài quen thuộc - chính anh ! Anh như cơn gió vậy thổi qua đời tôi , thổi qua một lần rồi đi mất . Tôi là một bến đổ nhưng không đủ sức giữ anh ở lại ! Và khi tôi đến bên đời anh thì anh lại đổi thay ...
_ Anh đến thông báo cho em là cuối tuần chúng ta sẽ kết hôn
_ Cái gì ?
_ Anh biết là hơi sớm nhưng ba mẹ anh nói muốn sớm có cháu bồng vả lại bố mẹ em cũng đã đồng ý , thứ 7 họ sẽ bay về Việt Nam và chủ nhật chúng ta sẽ kết hôn
_ Ừm - tôi cười gượng
Một nụ cười giả mạo của một cuộc tình giả mạo ....
Chỉ là tôi hoang tưởng mà thôi , tôi giờ đây sẽ phải kết hôn với người ta ...Sao mà ngu ngốc thế , ngồi mơ tưởng viển vông rằng sẽ có một hoàng tử bạch mã cứu tôi khỏi ác thú ....
< Cuối tuần >
Mấy chốc đã đến ngày cưới của tôi , bạn bè , gia đình , người thân đều có mặt ! Nhưng lại không có anh
Đám cưới của tôi được tổ chức ở một nhà thờ có phong cách lãng mạn và thơ mộng với một sắc trắng. Khang không phải muốn tổ chức một đám cưới rườm rà, phải có cha xứ, phải có sự chứng kiến của nhiều người, nhưng ba mẹ tôi vì thích tôi được nói ra ba chữ linh thiêng:” Con đồng ý” nên nằng nặc đòi phải vào nhà thờ làm lễ, Khang cũng đành chìu ý họ
Sáng ngày diễn ra buổi lễ là một ngày ấm áp, nắng dịu nhẹ, gió thổi hiu hiu cộng với phong cảnh tuyệt đẹp bên ngoài khiến cho buổi lễ diễn ra hoàn hảo hơn.
Hai bên hàng ghế trong lễ đường có rất nhiều khách, đó toàn bộ đều là bạn bè thân thiết của họ. Lễ đường được trang trí rất nhiều hoa và đầy những bong bóng màu sắc khiến cho nhiều em bé nhao nhao đòi lấy.
Tại phòng chờ cô dâu.
Shelly , Bella , Pu và Snow mặc chiếc váy trắng tinh khiết của phụ dâu hồi hộp chờ đến lúc làm lễ, trong khi tôi thì hồi hộp lo lắng đứng ngồi không yên.Sự căng thẳng và lo lắng của tôi cũng bắt đầu lây cho họ, chiếc váy bó sát người càng khiến họ cảm thấy khó thở hơn.
- Cốc …cốc…cốc…
Tiếng gõ cửa đã phá tan sự hồi hộp của họ , tôi hoảng hốt nắm chặt tay Shelly hỏi:
- Đã đến giờ rồi sao? Làm sao đây…
Shelly bèn liếc nhìn đồng hồ trên bàn, những vẫn còn khá sớm, cô bèn trấn an tôi:
- Bình tĩnh đi. Hít thở sâu vào, mọi chuyện sẽ ổn thôi mà.
Nói thì nói vậy, những ngay bản thân tôi cũng thấy hồi hộp không kém. Quay sang nhìn Snow cũng thấy tay cô đang siết chặt. Hôm nay là ngày trọng đại với tôi, ngày mà mọi cô gái đều muốn trải qua.
Cuối cùng buổi lê cũng bắt đầu , bốn phụ dâu xinh đẹp đi trước rải những cánh hoa hồng sau đó bước đến bên các phụ rễ , giờ đến lượt tôi được ba tôi dắt vào . Mọi người đều dứng dậy nhìn tôi bước vào . Chiếc váy được Giambattista Valli thiết kế riêng cho tôi . Một chiếc váy trắng tinh khiết đơn giản nhưng lại có một lớp ren may vào càng làm cho nó có điểm nhấn . Mái tóc nâu buông xoã uốn thành những lọn xoăn xoăn . Một chiêc vương miệng nhỏ nhắn cài trên tóc tôi như làm điểm nhấn cho người con gái !
Ông trao tay tôi cho Khang , gương mặt anh không có cảm xúc tôi không thể đoán được anh đang nghĩ gì ?
_ Con - Vương Lê Duy Khang có đồng ý lấy Trương Quỳnh Phương làm vợ , đồng ý chăm sóc cô ấy trong những lúc ốm đau bệnh tật hay khoẻ mạnh và sống với cô ấy đến hết đời cho dù nghèo khổ hay giàu sang không ?
_ Con đồng ý !
_ Còn con - Trương Quỳnh Phương có đồng ý lấy Vương Lê Duy Khang làm chồng , đồng ý chăm sóc cậu ấy trong những lúc ốm đau bệnh tật hay khoẻ mạnh và sống với cậu ấy đến hết đời cho dù nghèo khổ hay giàu sang không ?
_ Con......
Mọi người đều nín thở lắng nghe câu trả lời của cô dâu
_TÔI KHÔNG ĐỒNG Ý
Đó không phải tiếng của cô dâu mà là một chàng trai ở cửa nhà thờ .Đáng ngạc nhiên hơn đó là Jay
_ Cậu đang làm gì ở đây hả ? - Khang nói
_ ....
Anh chẳng nói gì cả mà chỉ mỉm cười tiến đến gần tôi , nắm lấy tay tôi . Bàm tay ấm nóng và rắn chắc , ngón tay thon dài như tác phẩm để đời của một nhà điêu khắc vĩ đại , anh nói
_ Thưa Cha , con ...muốn cưới người phụ nữ này làm vợ !
Lập tức cả Lễ đường đều xôn xao , cả bố mẹ tôi cũng đứng dậy tiến đến phía anh
_ Bác biết là cháu rất yêu con Annie nhà bác nhưng hãy buông tay nó ra , nó đã tìm thấy được tình yêu của nó rồi - Ba tôi nói
_ Ba à , ba nói đây là tình yêu sao , con về Việt Nam rồi đùng đùng kêu con cưới người ta . Vậy mà là tình yêu ư ??? - tôi nói mà như khóc
_ Annie à , nếu em không muốn ...cưới tôi thì em hãy ...kết hôn với Jay đi !
_ KHANG , SAO CON CÓ THỂ ĐỂ CHUYỆN NÀY XẢY RA HẢ ? - Mẹ của Khang không biết từ đâu chạy tới quát thẳng vào mặt Khang
_ Nhà của chúng ta mất con dâu , con thì mất vợ . Sau này phải ăn nói sau với ông bà con hã ??? - Ba của Khang nói
_ Chị Lan à , chị hãy bình tĩnh . Có gì chúng ta sẽ nói chuyện lại từ từ ha
< CHÁT >
Bà tát tôi , mẹ của Khang tát tôi rồi quát
_ Cô là đứa con gái gì , tưởng là tiểu thư danh giá không ngờ lại dẫn trai vào phá hỏng lễ cưới , không chừa chút danh dự gì cho chúng tôi !
Tôi ngỡ ngàng nhìn bà ấy . Người phụ nữ dịu dàng với vẻ đẹp mặn mà kia đâu mất rồi ??? Giờ đây chỉ còn lại là người đàn bà chanh chua và cay độc !
< CHÁT >
Lại một cái tát nữa , nhưng không phải là mẹ cùa Khang tát tôi mà là Jay ..Jay đã tát mẹ của Khang
_ Tại sao bà lại tát cô ấy cô ấy đâu có tội tình gì đâu chứ ! Người đáng bị tát là con trai bà đã xen ngang giữa chúng tôi . Chúng tôi đáng lẽ ra phải đến với nhau nhưng vì con trai bà đó , cô ấy là tình yêu của tôi và sẽ không có điều gì thay đổi được điều đó !
_ Jay....- tôi nghẹn lời
_ Xin mọi người hãy chúc phúc cho chúng tôi ! - anh nói rồi kéo tay tôi đến trước Cha xứ và nói rằng
_ Xin Cha , con muốn kết hôn với người phụ nữ này !
_ Được ! Con - Vương Thế Nam có đồng ý lấy Trương Quỳnh Phương làm vợ , nguyện sẽ chăm sóc đến hết đời cho dù là khoẻ mạnh hay bệnh tật , giàu sang hay nghèo khó không ?
Anh quay sang nhìn tôi , ánh mắt dịu dàng và ôn nhu đến lạ kì rồi nói
_ Con đồng ý !
_ Còn con Trương Quỳnh Phương , có đồng ý lấy Vương Thế Nam làm chồng và nguyện sẽ chăm sóc cho dù ốm đau bệnh tật hay khoẻ mạnh , giàu sang hay nghèo khó không ?
_ Con... - Tôi vẫn chưa suy nghĩ được câu trả lời . Dường như câu trả lời này sẽ tahy đổi cuộc đời tôi mãi mãi . Nếu như cuộc đời tôi thay đổi , tôi muốn mọt người sẽ cùng ở bên cạnh mình , đó là ...
_ Con đồng ý ! - cả lễ đường vỡ oà khi nghe được câu trả lời của tôi
_ 2 con đã là vợ chồng . Nam , con có thể hôn cô dâu
_ Hôn cô dâu! Hôn cô dâu! Hôn cô dâu. . . . . .- Nghe được lời của cha xứ, mọi người vỗ tay ồn ào nói.
Hai tay Jay ôm hông của tôi , hôn thật sâu lên đôi môi đỏ mọng xinh đẹp của tôi , đầu lưỡi không nhịn được nhảy múa cùng đầu lưỡi ngọt ngào của tôi , không thèm để ý chút nào tới ánh mắt của mọi người.
Hồi lâu sau, anh mới tôi thở hổn hển ra, chung quanh nhất thời vang lên rất nhiều tiếng huýt sáo, còn có ồn ào lên tiếng trêu chọc, khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của tôi đỏ lựng lên, đầu tựa vào trước ngực Jay , không biết phải làm sao.
_ Ha ha ha. . . . . - Jay nhìn tình cảnh này, tiếng cười trầm thấp từ trong miệng tràn ra.
_ Anh còn cười, đều tại anh, khiến cho mọi người chê cười. - tôi nhẹ nhàng đấm đấm vào ngực của anh, nhỏ giọng gắt gỏng
_ Ha ha ha. . . . . . Dạ dạ dạ, đều là lỗi của vi phu, tân nương của anh đừng nóng giận, hả? - Anh bắt được tay tôi cưng chìu nói.
_ Cô dâu, con có thể hôn chú rể của con rồi.- Tiếng của cha xứ lại lần nữa vang lên.
_ Hôn chú rể! Hôn chú rể! Hôn chú rể! . . . . . . - Mọi người trong giáo đường cười hô.
Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của tôi khẽ ngẩng lên, thẹn thùng hôn một cái lên má phải anh tuấn của anh.
_ Hiện tại ta tuyên bố kết thúc buổi lễ!
_ Đưa vào động phòng! Đưa vào động phòng. . . . . . - Mọi người ở chỗ này cười hô.
Jay ôm lấy gương mặt đỏ có thể rỉ ra máu của tôi bước đến bên ba mẹ tôi
_ Chào mừng con Jay , chào mừng con đến với gia đình này - ba tôi nói
_ Vâng cảm ơn ba
_ Xin lỗi anh - tôi nói với Khang
_ Không sao , chúc em và Jay mãi hạnh phúc
_ Cám ơn anh ! - tôi cười nhẹ
_ Ta xin lỗi cháu - mẹ Khang bất ngờ nói
_ Ơ..dạ , không có gì đâu bác tại con mà - tôi nói
_ Bác gái hơi nóng , có gì gia đình anh chỉ bỏ qua nha ! - ba của Khang nói
_ Không có gì , giờ chúng ta hãy qua nhà hàng Twins đi ! - ba tôi đề nghị !
_ Được đó - không biết từ đâu Bella xen vào
_ Thôi ba mẹ với mấy bà đi đi , tui mệt quá - tôi nói với ba mẹ và các phụ dâu
...........................................................
Ngay sau đó Jay đưa tôi về biệt thự cùa riêng anh . Thế là sắp đến lúc chúng tôi .....
Warning : 18
Những bạn nào dưới 14 tuổi , yêu cầu đừng đọc ( đầu óc sẽ không " chong xáng " nữa đâu , có gì mình không chịu trách nhiệm )
Sau khi tiến hành xong lễ cưới hỗn độn ấy , anh lái xe đưa cô về biệt thự riêng của nhà anh đã sắp xếp cho 2 đứa .
_ Mệt mỏi sao? Tựa vào trong lòng anh ngủ chút đi, đợi về đến nhà anh sẽ đánh thức em, được không? - anh cưng chìu hôn một cái lên cái trán trơn bóng của cô.
_ Ừm, lát nữa anh nhớ đánh thức em đó! Phải nhớ đó nha. cô mơ mơ màng màng tựa vào trong ngực anh nói, chỉ lát sau liền phát ra tiếng hít thở đều đều nho nhỏ.
Thấy dung nhan ngủ đầy mệt mỏi của cô, mày đẹp của anh cau lại, sau đó ôm chặt cô vào trong lòng, cưng chìu vuốt ve mái tóc mềm mại của cô, trong mắt mang theo nhu tình không thể giấu diếm.
Cái giây phút khi chiếc xe hoa màu trắng thật dài dừng lại trước biệt thự, Quản gia cùng với tất cả người giúp việc trong lâu đài đã xếp ngay ngắn thành hai hàng cung kính đứng đợi.
Đợi bảo vệ mở cửa xe, anh nhẹ nhàng ôm cô đang ngủ say xuống khỏi xe hoa.
Tất cả tập thể người giúp việc cúi người chào lớn tiếng chúc phúc:
_ Chúc thiếu gia và thiếu phu nhân trăm năm hòa hợp, vĩnh kết đồng tâm! Trăm năm hòa hợp, vĩnh kết đồng tâm. . . . . ."
Nghe được thanh âm vang dội của đám thuộc hạ anh nhàn nhạt liếc Quản gia một cái, nhanh chóng ôm chặt Annie vào lòng, muốn ngăn không cho những thứ tạp âm kia ảnh hưởng tới cô.
_ Ưm . . . . ưm ... - cô ở trong ngực của anh từ từ tìm một vị trí thoải mái, ngủ tiếp, vẫn không hề có dấu hiểu tỉnh lại, lúc này anh mới khe khẽ thở phào nhẹ nhõm
Vừa rồi anh thật lo lắng những thứ thanh âm ầm ĩ kia sẽ dọa sợ nha đầu đang mơ mơ màng màng trong giấc ngủ, cô ấy mệt nhọc như thế, nhất định phải để cho cô nghỉ ngơi thật tốt, nếu không đợi lát nữa động phòng hoa trúc cô sao có đủ tinh lực mà ứng phó.
Anh bước qua Quản gia đi vào trong nhà, lúc này Quản gia mới nhìn rõ cô đang ngủ trong ngực anh, trong lòng âm thầm kinh hãi, hoàn hảo hành động vừa rồi của bọn họ không có đánh thức giấc ngủ của thiếu phu nhân, nếu không thiếu gia nhất định sẽ không tha cho bọn họ, xem ra sau này làm cái gì cũng cần xem xét cân nhắc cẩn thận mới được, nhớ kĩ không thể tái diễn hành động như hôm nay, nếu không thiếu gia nhất định không có dễ nói chuyện như hôm nay đâu.
_ Những người khác giải tán đi! Còn nữa, phát cho mỗi người một bao tiền lì xì - anh đột nhiên xoay người nhẹ giọng phân phó Quản gia, sau đó ôm Annie từ từ đi vào trong nhà.
Sau khi thấy Jay đã đi xa, Quản gia lặng lẽ thở ra một hơi, âm thầm lau mồ hôi lạnh trên trán, nói với mọi người chung quanh:
_ Ai đi làm việc của người nấy đi! Tâm ý của mọi người thiếu gia cũng đã nhận, mỗi người đến gặp quản lý lĩnh một bao tiền lì xì đi.
Vì vậy mọi người cao hứng phấn chấn lập tức giải tán, tất cả mọi người vui rạo rực, không hề biết hành động vừa rồi của bọn họ thiếu chút nữa khiến ông chủ nổi giận.
Không thể không nói người quản gia này rất biết thu phục lòng người, nói vài ba lời đã khiến cho mọi người quyết một lòng với anh.
Jay ôm cô vào phòng tân hôn của bọn họ, nhẹ nhàng đặt cô lên những cánh hoa hồng được xếp thành hình trái tim ở trên giường lớn, vén vén vài sợi tóc tinh nghịch rơi vào trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, với lấy chăn ở bên cạnh nhẹ nhàng đắp lên trên thân thể nhỏ nhắn của cô.
_ Ưm..u..ưm - chỉ thấy cô thoải mái ưm một tiếng, cái đầu nhỏ rúc rúc vào trong chăn, sau đó khóe miệng dần dần giương lên, giống như đang đi vào giấc mộng đẹp.
Thấy động tác trẻ con của cô, anh nhìn cô mỉm cười cưng chìu, sau đó đặt một nụ hôn lên trán của cô, rồi nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng.
Nửa canh giờ sau , anh quay lại phòng đã thấy cô mặc áo choàng tắm màu xanh dương từ trong phòng tắm đi ra, những giọt nước trên đầu tí tách dọc theo xương quai xanh hoàn mỹ chảy xuống chui vào bên trong áo choàng tắm, biến mất không dấu vết, tình cảnh này tràn đầy hấp dẫn.
Anh nhanh chóng tới ôm ngang eo cô đi đến bên giường ngồi xuống, từ trong ngăn tủ tìm máy sấy mang lại.
_ Ha ha ha. . . . . . em không kịp đợi muốn động phòng rồi, hả? Ngay cả tắm cũng đã tắm xong, anh còn tưởng rằng phải quay về phòng hôn tỉnh em đấy - anh vừa giúp cô sấy tóc vừa trêu đùa, vuốt ve sợi tóc trong tay tựa như bảo bối trân quý nhất thế gian vậy.
Nghe được lời trêu chọc của anh, khuôn mặt trắng xanh của Annie dần chuyển đỏ, không biết là vì thẹn thùng hay do máy sáy tóc thổi.
Thật ra thì ngay từ thời điểm lúc trở lại lâu đài kia cô cũng đã tỉnh, bởi vì không biết làm thế nào, nên đành giả bộ ngủ.
_ Ừ, được rồi. - anh cất xong máy sấy, vuốt vuốt những sợi tóc của cô.
_ Ừm , bà xã, chờ anh nha! - anh ôm cô ngồi ở trong ngực của anh, làm chuyện xấu cắn cắn vành tai nhạy cảm của cô.
_ Ừm —— - cô không nhịn được rên thành tiếng.
_ Ha ha ha. . . . . .- anh thấy phản ứng của cô, hài lòng buông cô ra, sau đó đi vào phòng tắm.
_ O o —— Tuyệt thật sự là càng ngày càng yêu nghiệt rồi ! - cô vuốt vuốt trái tim đang nhảy thình thịch rất nhanh, vừa lầm bầm lầu bầu nói.
Bà xã ? Nghĩ đến anh gọi, trong lòng của cô xông lên một loạt ngọt ngào.
Trong chốc lát, phòng tắm liền truyền đến tiếng nước chảy rào rào, Annie vội nhảy tót lên giường, dùng chăn che kín lấy người mình, theo thời gian trôi qua, tim của cô đập càng lúc càng nhanh, ngay cả khuôn mặt nhỏ bé cũng không tự chủ thay đổi càng ngày càng hồng.
_ Ha ha ha. . . . . Cô dâu bé bỏng của anh đang suy nghĩ gì đấy? Gương mặt đỏ như vậy, hả ? - anh từ từ đi về phía cô.
Nằm ở trên giường , cô ngếch lên nhìn anh từ trong phòng tắm đi ra, oa. . . . . . Thân thể thon dài, dung nhan tuấn mỹ, thật sự là anh đây sao ?
Hai tay cô túm thật chặt tấm chăn, che kín bộ vị từ cổ trở xuống, khó khăn nuốt nước miếng một cái, vẫn là không có cách nào áp chế nhịp tim càng lúc càng nhanh.
Bộ dạng mới vừa tắm xong của anh thật rất có mị lực nha, áo choàng tắm màu xanh dương vô cùng thích hợp với anh, mái tóc ngắn màu đen ngạo nghễ lộn xộn đứng thẳng, ngay cả tư thế đi bộ cũng ưu nhã không chịu được, toàn thân cao thấp đều phát ra khí chất cao quý đâu vào đấy.
_ Ha ha ha. . . . bà xã của anh, để em đợi lâu rồi ! - anh đi tới bên giường, sau đó rất tự nhiên ngồi xuống, khẽ mỉm cười nhìn cô, trong mắt chưa đựng cưng chiều không giấu diếm.
Cô khẽ mỉm cười đáp lại anh, sau đó lặng lẽ cúi đầu, trong nháy mắt vẻ thẹn thùng đẹp đến mức khiến cho hô hấp của anh hơi chậm lại.
Kim phong ngọc lộ nhất tương phùng, liền dừng lại nhân gian vô số.
Ngoài cửa sổ trăng đã lên cao sáng rỡ, gió nhẹ nhẹ thổi khiến cho rèm che cửa sổ sát đất bay lất phất.
Anh từ từ tiêu sái lên giường, vén chăn lên, kéo cô vào trong lòng.
_ Ha ha ha. . . . . bà xã của anh mới có như vậy đã đỏ mặt, đợi lát nữa phải làm sao mới phải đây? Hả? Ha ha ha. . . . . - anh ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng liếm láp lỗ tai nhạy cảm của cô, sau đó men theo lối, hôn lên cái cổ trắng nõn của cô, cuối cùng biến thành nhẹ nhàng gặm nhắm.
_ Ừm —— - cô không thể kiềm được than nhẹ một tiếng, hai tay không tự chủ ôm chặt hông của anh.
Hồi lâu sau, Jay ngẩng lên hai mắt tràn ngập thỏa mãn nhìn chăm chú vào khuôn mặt đỏ như trái cà chua kia.
Không khí càng ngày càng trở nên khô nóng, nhiệt độ không ngừng tăng lên, anh chăm chú nhìn như muốn thiêu rụi cô vậy, tiếng tim đập của Annie càng ngày càng lớn.
Gần như là gào thét, anh người đè cô dưới thân, anh cúi người xuống hôn lên môi của cô, tùy ý cọ sát lẫn nhau, chiếm đoạt.
Khác biệt hoàn toàn với những nụ hôn trước kia, lần này anh không hề có bất kỳ kiêng dè nào, không cần phải kiềm chế bản thân, cho nên liền không chút kiêng kỵ. Lưỡi của anh xâm nhập vào trong miệng của cô, thỏa thích mút vào cái lưỡi thơm tho của cô, thậm chí ở hàm trên của cô, giữa hàm răng ngọc lưu luyến không rời.
Công thành đoạt đất, không buông tha bất kỳ chỗ nào, bí mật mang theo nước miếng của bọn họ, đặc biệt phá lệ.
Răng môi dây dưa, tay của anh ở bên dưới cũng không nhàn hạ. Nhanh chóng loại bỏ áo ngủ màu xanh dương trên người cô, vì vậy một khối như bạch ngọc liền hoàn toàn hiện ra ở trước mắt anh.
Đáng chết, cô thế nhưng lại không có mặc đồ lót, anh khẽ nguyền rủa một tiếng, may là cô ở trong phòng, nếu không vóc người linh lung hấp dẫn của cô chẳng phải nhất nhất hiện ra rồi sao.
Mặc dù lúc ở trong phòng anh vô cùng thích như vậy ..., nhưng là vừa nghĩ tới bên ngoài có người có thể thấy vóc người tốt nhìn của cô, anh liền phi thường nổi giận, xem ra sau này phải nhắc nhở thật tốt cô gái bé bỏng của anh nhớ mặc nội y mới có thể ra khỏi cửa phòng.
Anh ngồi dậy, cơ hồ là mê mẩn nhìn cô bé trước mắt, bắt đầu từ gần 4 năm trước từ lần đầu tiên nhìn thấy cô, một lòng của anh liền rơi vào trên người cô.
Anh yêu cô, không đơn thuần vì khuôn mặt vô cùng xinh đẹp của cô, mà còn vì tính tình đơn thuần không nhiễm việc đời, vẻ mặt ngây thơ, không có chỗ nào không khiến cho anh điên cuồng.
Cô một thân da thịt được tạo hóa ưu ái, da như mỡ đông, khinh thường sương tuyết, ở dưới ánh đèn giống như Ngọc Thạch ôn nhuận từ từ tán phát ánh sáng.
Ánh mắt anh từ từ di chuyển, đó là một loại khiêu khích không tiếng động. Mắt cá chân mảnh khảnh, chân thon dài thẳng tắp, mông mượt mà khéo léo, eo vừa đầy một nắm tay, sau đó là bộ ngực sữa trổ mã tốt đẹp. Hai điểm đỏ hồng bởi vì anh nhìn chăm chú mà run rẩy, run rẩy, sau đó dựng thẳng đứng.
" Em thật là đẹp !" - Tự đáy lòng anh than nhẹ, sau đó thân mình cúi xuống, bắt đầu từ cổ ngọc trắng như tuyết của cô, ấn xuống từng cái từng cái hôn.
Ở trên cổ cô không ngừng liếm hôn, mút vào, lưu lại vô số ấn ký màu đỏ. Anh cảm thấy thân thể của cô trở nên lửa nóng, nhẹ nhàng run rẩy. Một đường xuống phía dưới, anh rốt cuộc đã đi đến trước ngực của cô, dừng lại.
Trổ mã tốt đẹp chính là rất tròn cực kỳ mê người, khiến cho thân thể anh căng thẳng đến đau đớn.
_ Nhìn anh! -Anh dịu dàng nói, đối diện với đôi mắt của cô, một tay anh đặt lên ngực phải cô, nhẹ nhàng vuốt ve điểm phấn hồng, sau đó tà tà mỉm cười, vừa nhìn cô, vừa ngậm bên ngực trái vào trong miệng, khẽ cắn.
_ A ! - cô chưa bao giờ trải qua trêu đùa như vậy, phát ra một tiếng rên rỉ đầy nhục dục, khoái cảm mãnh liệt khiến cả thân thể cô cong lên, nhưng không ngờ như vậy lại khiến bầu ngực sữa càng thêm đưa tới trên môi anh.
——————————————
Anh dùng một cái tay giữ lấy eo nhỏ của cô ngăn cản cô lui về phía sau, một cái tay khác cùng môi càng thêm không chút kiêng kỵ giày xéo nơi tròn trịa của cô. Nhẹ nhàng cắn nuốt, mạnh mẽ mút vào, trên ngón tay vuốt ve vỗ về chơi đùa, không chỗ nào không kêu gọi Annie điên cuồng.
_ Không cần. . . . . . Không cần. . . . . .- Cô dùng một cái tay bịt miệng mình lại, nhưng vẫn là không cách nào ngăn trở tiếng rên rỉ của mình. Cô cảm thấy thần trí dần rời xa cô, thân thể nóng giống như muốn bốc cháy, máu dường như đã sôi trào.
Thật khó chịu, cô muốn anh dừng lại, nhưng dường như lại cảm thấy như trống rỗng, cần anh tới lấp đầy. Cô không biết nên làm sao nữa, trong lúc vô tình lại nhẹ nhàng khóc sụt sùi.
Anh nghe thấy cô khóc thút thít, lại hôn lên môi của cô, nhưng tay ở phía dưới đang chòng ghẹo một chút cũng không có dừng lại.
_ Ngoan, đừng sợ ! - Anh khẽ cắn vành tai của cô, thuận thế liếm láp, thanh âm đã khàn đục.
- Không có, không có sợ —— nhưng. . . . Cảm giác. . . . . Thật là mất mặt - cô trả lời rời rạc, lại đổi lấy anh cười một tiếng hài lòng.
_ Ha ha ha. . . . . Ngoan.
Môi của anh lại liên tục chiến đấu trên chiến trường ngực sữa của cô, trổ mã tốt đẹp rất tròn ngọt ngào khác thường, khiến cho anh muốn ngừng mà không được.
Ngầm lấy nơi tròn đầy của cô vào trong miệng mút vào, hai tay của anh tiếp tục thăm dò xuống dưới. Ở trên eo nhỏ của cô vuốt ve một lúc, rốt cuộc một cái tay của anh trằn trọc đi tới u cốc mà anh muốn hướng tới nhất.
Ngón tay nhẹ nhàng cắm vào giữa hai chân cô, dịu dàng nhưng kiên quyết tách hai chân cô ra, khiến cho vùng đất thần bí kia lộ ra. Tay nhè nhẹ phủ lên nơi này, từ từ xoa nắn.
Bàn tay có chút thô vỗ về chơi đùa trên nhụy hoa mềm mại cực kỳ kích thích cảm giác của Annie. Cô cảm thấy mình ướt át, cảm giác xa lạ lại kỳ dị khiến cô mất tự chủ nhẹ nhàng uốn éo thân mình.
Anh cũng cảm thấy sự mềm mại và ướt át của cô, anh đã sớm thẳng cứng, cấp bách cần phát tiết. Nhưng anh cũng biết rõ người trước mắt quá non nớt, chưa chắc có thể chịu đựng được to lớn của anh, anh muốn quý trọng cô thật tốt, anh muốn cô chuẩn bị thật tốt cho anh để tránh làm cô bị thương.
Lại trải qua trêu đùa thêm một lát, anh xác định cô đã chuẩn bị tốt lắm.
Sau đó anh liền bắt đầu làm chuyện khiến cho cô xấu hổ hơn, bắt đầu cởi quần áo rồi.
Cô muốn quay đầu đi, nhưng cằm lại bị anh giữ chặt.
_ Nhìn anh! Thật tốt nhìn! - Anh mỉm cười nói với cô
Vì vậy cô cứ như vậy nhìn anh, thong thả ung dung bắt đầu cởi quần áo.
Anh cho tới bây giờ vẫn luôn là người đàn ông tuyệt đỉnh tuấn mỹ, nhưng lại chưa bao giờ mê người như lúc này. Mắt của anh híp lại, mang theo vẻ quyến rũ như nước, đôi môi đỏ tươi có đường cong của nụ cười, ngón tay thon dài trắng nõn từ từ cởi bỏ vạt áo trên người. Anh cố ý trêu đùa, từ từ, từng từng chút từng chút cởi bỏ vạt áo choàng tắm ra.
Áo choàng tắm màu xanh dương chậm rãi từ trên người tuột xuống, lồng ngực tinh tráng triển lộ ở trước mặt cô. Không có bắp thịt rối rắm khoa trương, thân thể của anh ưu nhã mà cường tráng, cũng là vô cùng lịch sự xinh đẹp, da thịt khẽ phập phồng, giống như ẩn chứa lực lượng vô hạn.
Lướt qua hông thon nhỏ mà có lực của anh, sau một khắc anh hoàn toàn lõa thể ở trước mắt cô. Thủy Băng Nhu kinh ngạc thở gấp một hơi, bởi vì thân thể tràn đầy hấp dẫn cùng khổng lồ không thể tưởng tượng nổi mà giật mình, hai gò má đỏ có thể rỉ máu.
_ Ngoan ! - Anh thở dốc thật sâu, bởi vì cọ sát với đôi môi anh đào của cô, nên câu nói thốt ra cũng không được rõ ràng.
_ Đừng sợ, anh sẽ không làm em bị thương.
Bàn tay lại bắt đầu yêu thương thân thể cô, từ trên xuống dưới chung quanh chạy một lượt, không buông tha một tấc nào.
Lại chòng ghẹo như vậy rất lâu, vừa cảm thấy được phía dưới của cô gái non nớt đã hoàn toàn trở nên mềm mại, cũng là lúc anh cảm giác mình đã đau đớn đến muốn nổ tung, anh rốt cuộc phát ra một tiếng gào thét thật thấp.
Anh muốn cô! Muốn đi vào cô! Anh cũng không nhịn được nữa!
Cơ hồ là có chút thô bạo đem lấy hai chân của cô mở rộng thêm, anh đặt thân mình ở giữa hai chân cô, lửa nóng kia, thẳng đứng chống đỡ chỗ tư mật hết sức chặt chẽ kia của cô.
_ Có thể. . . . . . -Anh nằm ở bên tai cô thở hổn hển, ngay cả nói chuyện cũng cảm thấy phải cố sức, nhưng lại là muốn trấn an cô,
_Sẽ có chút đau, nhưng bà xã không phải sợ.
_ Không sợ. . . . . . Em, không sợ. - Cô đưa tay nắm ở trên cổ của anh, run rẩy đáp lại anh. Nhưng là cô nói dối, cô đang rất sợ.
Jay rốt cuộc không thể nhẫn nại hơn nữa, đem sắp bạo phát xâm nhập vào trong cơ thể cô, quá chặt!
Cô nhỏ hẹp căn bản không cách nào dung nạp anh, lối vào thật chặt khít bóp chặt lấy anh, mặt của cô đã trở nên trắng như tuyết, cắn chặt môi dưới hòng giảm bớt khổ sở ở thân dưới.
_ Ngoan, thả lỏng, đau thì cắn anh! -Anh gấp đến sắp thốt không nên lời rồi, ngón tay ở phần eo của cô không ngừng xoa nắn giúp cô thả lỏng,
Anh lại không dám có động tác tiếp theo, ý thức được mình có thể sẽ thương tổn đến cô, cô khít khao hơn rất nhiều so với tượng tượng của anh. Dừng lại ở chỗ đó, anh tiến không được lùi không xong, mặc dù anh nghĩ sắp nổi điên, mặc dù anh không thể tiếp tục nhẫn nại, nhưng là anh cũng rõ ràng biết được anh sẽ không vì bản thân mà làm tổn thương cô, điểm này cho dù là khi anh đã mất đi lý trí trong thân thể điên cuồng cũng vẫn tồn tại vô cùng rõ ràng.
Không biết qua bao lâu, khi dịch cùng máu bôi trơn, sự ra vào của anh bắt đầu tương đối trôi chảy, anh cũng không khống chế mình được nữa, gầm nhẹ nắm chặt hai chân của cô bắt đầu điên cuồng luật động.
_ A. . . . . A. . . . . -Đau đớn sau khi biến mất, cô bắt đầu cảm thấy tư vị trong truyền thuyết, không cách nào đè nén rên rỉ thành tiếng, khiến cho anh càng thêm điên cuồng.
_ Không cần, không được nhìn em. - cô giơ tay lên che khuôn mặt, vì phản ứng của mình mà cảm thấy xấu hổ.
Jay buông chân cô xuống, cúi người xuống chặt chẽ bắt được hai tay của cô, kéo ra, mê ly nhìn thẳng cô, đáy con ngươi đã phiếm sắc hoa đào.
_ Annie , cho anh nhìn em. -Anh cắn răng thở hổn hển, đồng thời hạ thân vẫn hung hăng xâm nhập, khiến cho cô toàn thân run rẩy.
_ Em không biết em đẹp đến mức nào đâu, em cũng sẽ không tưởng tượng được anh yêu em nhiều đến thế nào. Cho anh nhìn em, cả đời này, anh chỉ nhìn một mình em."
Hôn cô thật sâu, lực chạy nước rút vẫn không hề chậm lại. cô cảm giác thần trí mình đang từ từ tiêu tán, một loại cảm giác kỳ diệu không thốt nên lời càng ngày càng mạnh, càng ngày càng gần, rốt cuộc khi mầm mống lửa nóng của anh ở trong cơ thể cô bộc phát đạt đến đỉnh điểm. Thân thể yếu ớt của cô không cách nào chịu đựng được khoái cảm cực hạn như thế, thân thể mềm nhũn hôn mê bất tỉnh trong ngực anh.
Thương tiếc nhìn người ngọc nhỏ nhắn trong ngực, anh nhẹ nhàng hôn một cái lên đôi môi anh đào đã có chút sưng đỏ của cô, từ từ rút phần thân thể mặc dù đã phát tiết nhưng vẫn kiên đĩnh ra. Trên vật nam tính nhàn nhạt vết máu nhắc nhở anh người con gái non nớt trước mắt này tối nay đã trải qua đau đớn như thế nào.
Anh đứng dậy, ôm lấy cô đang mê man đi về phía phòng tắm, nghiêm túc lau rửa thân thể giúp cô, ở trong quá trình này, không thiếu được một hồi hành hạ ngọt ngào.
Mặc dù anh còn muốn ăn thêm lần nữa, nhưng trước hết vẫn là để cho cô nghỉ ngơi thật tốt đi đã, về sau, bọn họ còn có thời gian cả đời.
Trở lại trên giường ôm ôn hương nhuyễn ngọc này vào trong ngực, tinh tế đắp kín chăn cho cô, đi vào an giấc.
Cô gái trong ngực này, anh muốn che chở cả đời!
/15
|