_ Uyên làm cái trò gì thế sao lại đánh tôi , Uyên ko muốn tôi giết chết thằng chó này để trả thù cho Kha àh …..
_ Ha ha giết Thành ? trả thù cho Kha àh ? Ko lẽ TÙng nghĩ rằng Kha chịu biết bao nhiêu nhục nhã , hi sinh cho Tùng sống chỉ để cho giết ng àh . Nếu thế thì Kha làm cũng dc mà càn gì đến Tùng , thử nghĩ đi Tùng giết Thành xong thì Tùng cũng phải vào tù ko lẽ dó là điều mà Kha muốn ……….
_ Tùng …Tùng …….- bỏ con dao xuống Tùng gục đầu xuống đất có lẽ những lời nói và nền gạch lạnh đã làm cho Tùng tỉnh táo phần nào .
_ Bỏ đi , Kha đã cắn răng chịu tất cả rồi thì nó cũng ko muiốn mình trả thù đâu …huống chi bây giờ Tùng còn phải sống cho Kha mà , sống luôn phần của nó nên Tùng phải biết trân trọng bản thân của mình
- giọng nói nghẹn ngào con Uyên nói với Tùng , có lẽ Kha ra đi làm cho con Uyên cảm thấy mất mát nhiều thứ ….nó đã mất đi một ng còn hơn là bạn thân , một ng luôn nghe nó tâm sự luôn im lặng mỗi khi nó tức giận và luôn chịu mọi sự hiếp đáp của nó ..thế mà bây giờ Kha đã ra đi mãi mãi …
_ CÒn ngồi đó àh màu biến ra ngoài đi , hai nhát dao vừa rối là nhẹ với anh lắm đấy …hừ đi đi ….Tùng để Uyen xin cho Tùng xuất viện nhé ….- đá mạnh vào vết thương của Thành một cách thô bạo con Uyên quay sang nói chuyện với Tùng ..vết thương ở tay của THành lại chảy máu …
Xô Thành ra ngoài , con Uyên ngồi bệch xuống sàn nước mắt hai người lại rơi . Tùng để tay lên ngực anh đang nhớ về những kỷ niệm với Kha . Anh chợt thấy hối hận vì mình đã để cho Kha ra đi quá nhanh như thế , để cho Kha chịu nhiều đau khổ như vậy mà anh ko hề biết gì ….anh quá bất lực …..
Hôm nay trời ko mưa nhưng cũngko có nắng bầu trời thật âm u và u ám …trong một căn phòng của bệnh viện có hai con người đang đau khổ tột cùng , họ đang nhớ về những kỷ niệm ngày xưa ….nhớ về một ng mà họ hết lòng thương mến . Tiếng khóc , tiếng gọi tên , tiếng than khóc ……hòa vào không trung cô đơn và lạnh lẽo .
_ Ha ha giết Thành ? trả thù cho Kha àh ? Ko lẽ TÙng nghĩ rằng Kha chịu biết bao nhiêu nhục nhã , hi sinh cho Tùng sống chỉ để cho giết ng àh . Nếu thế thì Kha làm cũng dc mà càn gì đến Tùng , thử nghĩ đi Tùng giết Thành xong thì Tùng cũng phải vào tù ko lẽ dó là điều mà Kha muốn ……….
_ Tùng …Tùng …….- bỏ con dao xuống Tùng gục đầu xuống đất có lẽ những lời nói và nền gạch lạnh đã làm cho Tùng tỉnh táo phần nào .
_ Bỏ đi , Kha đã cắn răng chịu tất cả rồi thì nó cũng ko muiốn mình trả thù đâu …huống chi bây giờ Tùng còn phải sống cho Kha mà , sống luôn phần của nó nên Tùng phải biết trân trọng bản thân của mình
- giọng nói nghẹn ngào con Uyên nói với Tùng , có lẽ Kha ra đi làm cho con Uyên cảm thấy mất mát nhiều thứ ….nó đã mất đi một ng còn hơn là bạn thân , một ng luôn nghe nó tâm sự luôn im lặng mỗi khi nó tức giận và luôn chịu mọi sự hiếp đáp của nó ..thế mà bây giờ Kha đã ra đi mãi mãi …
_ CÒn ngồi đó àh màu biến ra ngoài đi , hai nhát dao vừa rối là nhẹ với anh lắm đấy …hừ đi đi ….Tùng để Uyen xin cho Tùng xuất viện nhé ….- đá mạnh vào vết thương của Thành một cách thô bạo con Uyên quay sang nói chuyện với Tùng ..vết thương ở tay của THành lại chảy máu …
Xô Thành ra ngoài , con Uyên ngồi bệch xuống sàn nước mắt hai người lại rơi . Tùng để tay lên ngực anh đang nhớ về những kỷ niệm với Kha . Anh chợt thấy hối hận vì mình đã để cho Kha ra đi quá nhanh như thế , để cho Kha chịu nhiều đau khổ như vậy mà anh ko hề biết gì ….anh quá bất lực …..
Hôm nay trời ko mưa nhưng cũngko có nắng bầu trời thật âm u và u ám …trong một căn phòng của bệnh viện có hai con người đang đau khổ tột cùng , họ đang nhớ về những kỷ niệm ngày xưa ….nhớ về một ng mà họ hết lòng thương mến . Tiếng khóc , tiếng gọi tên , tiếng than khóc ……hòa vào không trung cô đơn và lạnh lẽo .
/149
|