Anh Là Lẽ Sống Của Em

Chương 135

/149


Những dòng nước nóng đổ xuống người tôi làm cho cơ thể tôi giãn ra thật là thoải mái , thể xác thì thoải mái nhưng tinh thần tôi thì suy sụp hoàn toàn ……….

.tôi lại khóc , khóc nấc lên một cách tuyệt vọng và bất lực . Mày vô dụng lắm Kha àh , lúc nào mày cũng chỉ biết khóc thôi khóc như một đứa trẻ khờ khạo và bất lực . Nghĩ lại đi những khó khăn mà mày và hắn phải trải qua có bao giờ mày giải quyết dc ko hay là chỉ biết ngồi đó khóc .Bây giờ thì tôi có thể làm dc gì , tôi có thể làm gì cho hắn ngoài việc ngồi đây và khóc ..

Bước ra từ phòng tắm với đôi mắt sưng húp và một gương mặt bần thần , tôi tự hỏi bản thân có nên vào bệnh viện thăm hắn với một gương mặt như thế này ko . Ko gặp hắn thì tôi sẽ nhớ lắm nhưng nếu nhìn thấy hắn nằm trên giường bệnh với nụ cười gượng gập cố làm cho tôi vui thì có lẽ tôi sẽ ko cầm lòng dc ……Phải chăng cuộc sống của tôi chỉ toàn co nước mắt và nỗi đau ko hề co hạnh phúc nếu có thì nó cũng sẽ ra đi nhanh chóng để lại cho tôi một vết thương lòng ko bao giờ quên ………

Dù sao tôi cũng quyết định đi vào bệnh viện với hắn , thay vội bộ đồ mới , chải đầu tóc thật chỉnh trang nhưng đôi mắt thì vẫn còn sưng …..thôi mong sao hắn sẽ ko để ý dù gì thì cũng bớt sưng rồi hichic…

_ Sao em vào trễ thế anh còn tưởng là em ngủ quên rồi chứ em ăn tối chưa , ủa mà sao con mắt em hơi sưng vậy em khóc àh ……….- hắn chăm chú nhìn vào mặt tôi .

_ Àh ko em sơ ý để bụi bay vào mắt thôi , sao anh ko ngủ thêm chút nữa anh ăn gì chưa thế , em thì có ăn hủ tiếu rồi ..

_ lại đây cho anh ôm chút nha anh nhớ em quá , em đừng lo lúc nãy anh ăn rồi ….

Vừa nói hắn vừa ôm tôi vào lòng ,một cái ôm thật ấm nống và mạnh mẽ, anh ơi em muốn nằm trong vòng tay của anh mãi mãi như thế này . Nhưng liệu ông trởi có cho phép mình làm như thế ko hay là ông trời sẽ đem anh của em đi….Tôi cố nén nước mắt vào trong lòng mặc dù nước mắt nghẹn lên đến tận cổ làm cho tôi rất khó chịu hic hic nhưng tôi ko thể khóc dc ….

tôi và hắn cứ thế mà ngồi bên nhau , tôi nghe rõ cái hơi thở nồng ấm của hắn bỗng nhiên tôi cảm thấy sợ , tôi sợ một ngày nào đó sẽ ko còn dc nghe cái hơi thở quen thuộc hằng ngày nữa …. Ôm tôi trong vòng tay dc một lúc thì bác sĩ vào khám bệnh cho hắn thế là tôi phải đi ra ngoài …..

_ Anh cứ nằm yên cho bác sĩ khám bệnh đi , em đi dạo một lát sẵn em sẽ mua cho anh một ít đồ ăn khuya nữa ……đừng lo cho em ……..- tôi bước ra ngoài mà trong lòng nặng trĩu , nước mắt lại rơi trên gò má ……..

Tôi đi dạo dọc hành lang của bệnh viện trời đã tối nên không khí có phần hơi lạnh , nhất là trong bệnh viện nên không khí càng có vẻ rờn rợn hơn . Đi qua những dãy phòng tối tôi cảm nhận hình như có ai đó đang nhìn mình và đâu đó có tiếng khóc thật tức tưởi . Tôi thật chẳng thích cái cảm giác này tí nào nên rẽ xuốing cái vườn rộng của bệnh viện ….

Có một vài người ngồi trên ghế đá với gương mặt rầu rĩ chán nản , ai có người thân vào đây mà không lo lắng sợ hãi …….cái cảm giác này tôi cũng đang từng giây từng phút trải qua mà . Hôm nay bầu trời tối mịt , từng đám mây mù che mất ánh trăng tròn trịa thường ngày làm cho ko kkhí đã ảm đạm lại càng buồn chán hơn ….bỗng nhiên tôi liiên tưởng đến hắn , hắn cũng chính là lẽ sống là ánh sáng của đời tôi nhưng hôm nay cuộc sống của hắn lại đang bị đe dọa có khi nào hắn sẽ bỏ rơi tôi ko ……..chỉ nghĩ đến một cuộc sống ko có hắn thì tôi đã ko thể sống nổi , chân tôi lại khuỵu xuống và từng giọt nước mắt thi nhau rơi xuống ……

_ Bây giờ mà còn có thời gian để ngắm cảnh àh , buồn cười thật đấy vậy mà Tùng cứ luôn yêu thươing che chở cho một người như Kha ……- tôi giật mình lau vội những giọt nước mắt khi nghe tiếng của ông Thành sau lưng .

_ Chuyện của tôi , anh đừng có nhiều chuyện ..làm ơn đừng làm phiền tôi nữa …

_ KHóc àh , sao Kha lại khóc thế , mà Kha ko muốn biết chuyện của Tùng sao . Hay là Kha cũng đoán dc là bệnh của Tùng ko chỉ đơn giản là hạ đường huyết ….

_ Tôi biết ,những gì anh và Tùng nói tôi đã nghe hết rồi nhưng tôi vẫn chưa thể hình dung dc bệnh của Tùng một cách rõ ràng . Tôi lại ko thể hỏi TÙng dc ……

_ Tôi thì lại biết khá rõ đấy , tôi sẽ cho Kha xem bệnh án của Tùng nhưng Kha ko dc nói với Tùng . Hừ đừng nghĩ là tôi tốt bụng chỉ là tôi muốn Tùng có thêm nhiều người quan tâm thôi …….

Vứa nói ông Thành vừa quay lưng bước đi , tôi cũng nhanh chân bước theo tôi thật ko ngờ ông Thành lại chịu giải thích cho tôi nghe về bệnh của Tùng . Ông Thành nói Tùng bị loét tâm thất và tình hình rất xấu , nếu mổ thì cũng ko thể hi vọng quá nhiều dc vì tâm thất rất dễ tổn thương còn thay một trái tim thì rất khó có một trái tim tại thời điểm này …

Tôi nghe mà cứ như sét đánh bên tai , thì ra bệnh của hắn nặng đến thế vậy mà tôi chẳng biết gì nhưng ông Thành chỉ cần giải thích cho tôi nghe thôi là dc rồi cần gì phải dẫn tôi đi xem hồ sơ làm gì . Bây giờ tôi mới để ý ông Thành dẫn tôi đến một căn phòng khá khuất và hơi cũ so với những phòng khác . Ông Thành nói đây là phòng mổ cũ khá vắng người vì ko có ai dùng nữa và đưa hồ sơ cho tôi xem ở đây cũng khá kín đáo …


/149

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status