Thuyền nhỏ vạch phá sương trắng, nhẹ nhàng lướt tới trước, bốn phía một mảnh yên tĩnh, chỉ có âm thanh của thuyền vượt hồ nước vang lên, trong đêm tối yên tĩnh có vẻ vô cùng êm tai.
Hoàng Dật chăm chú ôm mèo trắng nhỏ trong lòng, lúc này nó đang ngủ vùi trong vòng tay của Hoàng Dật của nhiều, ngủ như một con mèo bình thường, đối với chuyện bên ngoài đều không có hứng thú.
Hoàng Dật nhìn nó, bỗng nhiên nghĩ, nếu như nó thật sự có thể thức tỉnh, vậy rất có khả năng thực lực sẽ vượt xa hắn, đến lúc đó ai bảo vệ ai cũng nói không chừng! Hiện nay mèo trắng nhỏ tuy rằng lột xác trở thành thú linh, nhưng sức chiến đấu vẫn rất yếu, nó chỉ lộ ra hai kỹ năng, một là phục sinh, một là biến thân. Nhưng hai kỹ năng này đều là không có tính công kích, ngay cả kỹ năng biến thân, cũng không cách nào giống như cự thú biến thân của Hoàng Dật, mang đến tăng cường thuộc tính, kỹ năng biến thân của nó, chỉ có thể thay đổi vẻ ngoài, không có làm tăng lên phương diện thuộc tính.
Nó bây giờ, vẫn không thể khiến cho Hoàng Dật hoàn toàn yên tâm, mà lần này thức tỉnh cũng là một cơ hội ngàn năm có một, vô luận như thế nào, Hoàng Dật đều phải khiến cho nó thức tỉnh.
"Được rồi, tới đảo nhỏ." Đi trước một giờ, ông lão đưa đò rốt cục quay đầu lại nói.
Hoàng Dật nhìn phía trước, chỉ thấy trong sương mù dày đặc phía trước, mơ hồ có thể thấy một đảo nhỏ màu đen, như ẩn như hiện trong sương trắng mênh mông vô bờ.
"Rời thuyền đi!" Ông lão đưa đò ngừng lại, nói với Hoàng Dật.
"Hả?" Hoàng Dật nhíu mày, bọn họ hiện tại rõ ràng cách đảo nhỏ một khoảng, hiện tại rời thuyền không khác nhảy hồ tự sát, lẽ nào ông lão đưa đò muốn gây bất lợi cho bọn họ? Hoàng Dật lập tức toát ra một suy đoán.
"Đảo nhỏ kia chỉ là biểu hiện giả dối, đảo nhỏ chân chính ở chỗ này a!" Ông lão đưa đò lắc đầu cười, nhảy xuống thuyền, nhưng không có rơi xuống hồ, cũng không có văng bọt nước lên, lại có thể vô duyên vô cớ biến mất trên mặt hồ!
"Gâu gâu!" Tiểu Uông bị tình cảnh kỳ dị này làm hoảng sợ, không khỏi sủa lên vài tiếng về hướng ông lão biến mất.
Hiện tại trước mặt của Hoàng Dật chỉ có hai lựa chọn, hoặc là nhảy khỏi thuyền, hoặc là tự mình chèo thuyền tiếp tục đi.
Hoàng Dật tự hỏi một phen, quyết định vẫn là nhảy khỏi thuyền. Ông lão này lý giải đối với Bạch Long hồ như thế, hơn nữa là một người đưa đò, hiển nhiên quan hệ cùng Bạch Long tộc rất không tồi, thực lực bản thân hẳn là cũng rất mạnh, nếu như thật muốn hại bọn họ, trực tiếp ra tay bóp chết là được, không cần thiết phải tốn sức lớn như vậy.
Hơn nữa nếu như muốn tiếp tục chèo thuyền đi, hắn cũng chỉ có thể lựa chọn đi đảo nhỏ màu đen, muốn trở về thì không được, bốn phía sương trắng mênh mông, căn bản thấy không rõ phương hướng.
"Em gái, em ôm chặt anh, anh muốn nhảy khỏi thuyền." Hoàng Dật trấn an mèo trắng nhỏ trong lòng một tiếng, sau đó xoay người nhảy!
Giây phút ấy, tâm tư Hoàng Dật nhạy cảm không gì sánh được, tùy thời chuẩn bị ứng đối với biến cố có thể phát sinh!
Đột nhiên, trước mắt hắn nhoáng lên, bốn phía trong nháy mắt biến đổi, dĩ nhiên đi tới một chỗ khác!
Đây là một đảo nhỏ, trong đảo có cây thụ che trời, mỗi thân cây đều cao trên trăm mét, ngẩng đầu nhìn, căn bản nhìn không thấy đính, ngay cả ánh trăng đều không chiếu qua được, lúc này ông lão đưa đò đang đi vào trong rừng rậm. Mà phía sau Hoàng Dật lại là hồ nước mênh mông vô bờ, thuyền nhỏ đang đậu bên bờ đảo nhỏ, lúc này trong thuyền nhỏ chỉ còn lại con khỉ con kia và tiểu Uông.
Bỗng nhiên, con khỉ nhỏ kia cũng nhảy ra khỏi thuyền, nhất thời đi tới đảo nhỏ, thấy tình cảnh bốn phía, bỗng nhiên hài lòng kêu vài tiếng, hiển nhiên là bởi vì về lại chốn cũ mà cảm thấy vui vẻ.
Lúc này, trong thuyền chỉ còn lại một mình tiểu Uông, chân trước của nó đạp trên mép thuyền, ló đầu ra không ngừng nhìn xung quanh, muốn tìm kiếm tung tích của Hoàng Dật bọn họ, nhưng ánh mắt của nó một mảnh mờ mịt, hiển nhiên là căn bản nhìn không thấy Hoàng Dật gần trong gang tấc.
Trong mắt của Tiểu Uông hiện lên một tia do dự, nó thử thử vài lần, muốn nhảy khỏi thuyền, nhưng tựa như lại rất sợ nước, nỗ lực vài lần cũng không dám nhảy xuống.
Đúng lúc này, trên mặt tiểu Uông hiện lên một tia kiên quyết, quay đầu lưu luyến nhìn thoáng qua thế giới tốt đẹp, sau đó nhắm hai mắt lại, nhảy xuống thuyền, đi theo Hoàng Dật.
Sau một khắc, tiểu Uông xuất hiện bên chân của Hoàng Dật, nhưng nó vẫn nhắm mắt lại, dáng dấp như chờ chết.
Hoàng Dật cũng không đi quản nó, bước nhanh đuổi theo ông lão đưa đò.
"Khẹc khẹc" Con khỉ nhỏ cũng hài lòng kêu một tiếng, chạy vào trong rừng rậm.
Tiểu Uông lúc này mới phát hiện không thích hợp, hơi hé một con mắt, cẩn thận nhìn một chút, thấy mình dĩ nhiên không chết, lúc này mới mở hai mắt, phun ra đầu lưỡi, thở phào nhẹ nhõm. Nó quay đầu chung quanh, sau khi thấy Hoàng Dật đi trước, lập tức đi theo.
Hoàng Dật theo ông lão đi vào trong rừng cây khổng lồ, bốn phía đều là đại thụ cao không thấy đính, che đậy ánh trăng, bốn phía tối như mực, dường như rơi vào địa ngục.
Mèo trắng nhỏ lúc này đã tỉnh lại, thấy bốn phía hắc ám, sợ đến mức lọt hẳn vào lòng của Hoàng Dật.
Đi như thế một lúc, phía trước bỗng nhiên xuất hiện một ít ánh sáng xanh lá, những tia sáng xanh lá này càng ngày càng nhiều, rậm rạp hiện lên trong rừng rậm, giống như là những vì sao màu xanh lá, mỹ lệ không gì sánh được, dường như quốc gia trong mộng tưởng.
Hoàng Dật ngưng thần nhìn, những tia sáng này vậy mà lại là con cá, trên người chúng nó tự nhiên phát ra ánh sáng màu xanh, tới lui trong không khí, giống như đang tung tăng trong nước, kỳ lạ không gì sánh được.
Mèo trắng nhỏ lúc này cũng không còn sợ, nó hưng phấn vươn móng vuốt, muốn bắt một con cá đến đây chơi.
"Khẹc khẹc ~" lúc này, một bầy khỉ đột nhiên từ trên cây nhảy xuống, phô thiên cái địa nhào vào vào bầy cá, tựa như đang đi săn, bầy cá nhất thời bị kinh hãi, bỏ chạy tứ tán, chỉ chốc lát liền biến mất.
Hoàng Dật đột nhiên phát hiện, con khỉ nhỏ bọn họ trước đó cứu cũng ở trong đó, lúc này nó đang được một con khỉ lớn ôm vào trong ngực, nhìn xung quanh bên này, trong ánh mắt toát ra cảm kích. Mà con khỉ lớn thì trực tiếp nhảy xuống cây, đi tới trước mặt Hoàng Dật, giống như một người bình thường, hướng mèo trắng nhỏ cúi mình vái chào, tựa như đang cảm ơn nó cứu con của mình.
" Đường phía trước, do nó dẫn các người đi qua đi! Bạch Long vương ngay phía trước không xa." Lúc này, ông lão đưa đò bỗng nhiên nói, ngay sau đó, ông đi về bên kia, chỉ chốc lát liền biến mất hình bóng.
Kế tiếp, con khỉ lớn bắt đầu dẫn Hoàng Dật đi, vượt qua từng gốc cây đại thụ, sinh linh gặp phải dọc theo đường đi đều kỳ lạ không gì sánh được, có vài sinh vật giống như voi, lại nhỏ như con chuột vậy, chạy vội qua những gốc cây; có vài sinh vật thì rõ ràng sinh sống trong hải dương, lại bơi lượn giữa không khí. Bạch Long đảo này giống một thế giới khác, Hoàng Dật bọn họ giống như là bị xuyên qua. Rốt cục, bước chân của con khỉ lớn ngừng lại, mang theo Hoàng Dật đi tới nơi ở của Bạch Long vương.
Hoàng Dật chăm chú ôm mèo trắng nhỏ trong lòng, lúc này nó đang ngủ vùi trong vòng tay của Hoàng Dật của nhiều, ngủ như một con mèo bình thường, đối với chuyện bên ngoài đều không có hứng thú.
Hoàng Dật nhìn nó, bỗng nhiên nghĩ, nếu như nó thật sự có thể thức tỉnh, vậy rất có khả năng thực lực sẽ vượt xa hắn, đến lúc đó ai bảo vệ ai cũng nói không chừng! Hiện nay mèo trắng nhỏ tuy rằng lột xác trở thành thú linh, nhưng sức chiến đấu vẫn rất yếu, nó chỉ lộ ra hai kỹ năng, một là phục sinh, một là biến thân. Nhưng hai kỹ năng này đều là không có tính công kích, ngay cả kỹ năng biến thân, cũng không cách nào giống như cự thú biến thân của Hoàng Dật, mang đến tăng cường thuộc tính, kỹ năng biến thân của nó, chỉ có thể thay đổi vẻ ngoài, không có làm tăng lên phương diện thuộc tính.
Nó bây giờ, vẫn không thể khiến cho Hoàng Dật hoàn toàn yên tâm, mà lần này thức tỉnh cũng là một cơ hội ngàn năm có một, vô luận như thế nào, Hoàng Dật đều phải khiến cho nó thức tỉnh.
"Được rồi, tới đảo nhỏ." Đi trước một giờ, ông lão đưa đò rốt cục quay đầu lại nói.
Hoàng Dật nhìn phía trước, chỉ thấy trong sương mù dày đặc phía trước, mơ hồ có thể thấy một đảo nhỏ màu đen, như ẩn như hiện trong sương trắng mênh mông vô bờ.
"Rời thuyền đi!" Ông lão đưa đò ngừng lại, nói với Hoàng Dật.
"Hả?" Hoàng Dật nhíu mày, bọn họ hiện tại rõ ràng cách đảo nhỏ một khoảng, hiện tại rời thuyền không khác nhảy hồ tự sát, lẽ nào ông lão đưa đò muốn gây bất lợi cho bọn họ? Hoàng Dật lập tức toát ra một suy đoán.
"Đảo nhỏ kia chỉ là biểu hiện giả dối, đảo nhỏ chân chính ở chỗ này a!" Ông lão đưa đò lắc đầu cười, nhảy xuống thuyền, nhưng không có rơi xuống hồ, cũng không có văng bọt nước lên, lại có thể vô duyên vô cớ biến mất trên mặt hồ!
"Gâu gâu!" Tiểu Uông bị tình cảnh kỳ dị này làm hoảng sợ, không khỏi sủa lên vài tiếng về hướng ông lão biến mất.
Hiện tại trước mặt của Hoàng Dật chỉ có hai lựa chọn, hoặc là nhảy khỏi thuyền, hoặc là tự mình chèo thuyền tiếp tục đi.
Hoàng Dật tự hỏi một phen, quyết định vẫn là nhảy khỏi thuyền. Ông lão này lý giải đối với Bạch Long hồ như thế, hơn nữa là một người đưa đò, hiển nhiên quan hệ cùng Bạch Long tộc rất không tồi, thực lực bản thân hẳn là cũng rất mạnh, nếu như thật muốn hại bọn họ, trực tiếp ra tay bóp chết là được, không cần thiết phải tốn sức lớn như vậy.
Hơn nữa nếu như muốn tiếp tục chèo thuyền đi, hắn cũng chỉ có thể lựa chọn đi đảo nhỏ màu đen, muốn trở về thì không được, bốn phía sương trắng mênh mông, căn bản thấy không rõ phương hướng.
"Em gái, em ôm chặt anh, anh muốn nhảy khỏi thuyền." Hoàng Dật trấn an mèo trắng nhỏ trong lòng một tiếng, sau đó xoay người nhảy!
Giây phút ấy, tâm tư Hoàng Dật nhạy cảm không gì sánh được, tùy thời chuẩn bị ứng đối với biến cố có thể phát sinh!
Đột nhiên, trước mắt hắn nhoáng lên, bốn phía trong nháy mắt biến đổi, dĩ nhiên đi tới một chỗ khác!
Đây là một đảo nhỏ, trong đảo có cây thụ che trời, mỗi thân cây đều cao trên trăm mét, ngẩng đầu nhìn, căn bản nhìn không thấy đính, ngay cả ánh trăng đều không chiếu qua được, lúc này ông lão đưa đò đang đi vào trong rừng rậm. Mà phía sau Hoàng Dật lại là hồ nước mênh mông vô bờ, thuyền nhỏ đang đậu bên bờ đảo nhỏ, lúc này trong thuyền nhỏ chỉ còn lại con khỉ con kia và tiểu Uông.
Bỗng nhiên, con khỉ nhỏ kia cũng nhảy ra khỏi thuyền, nhất thời đi tới đảo nhỏ, thấy tình cảnh bốn phía, bỗng nhiên hài lòng kêu vài tiếng, hiển nhiên là bởi vì về lại chốn cũ mà cảm thấy vui vẻ.
Lúc này, trong thuyền chỉ còn lại một mình tiểu Uông, chân trước của nó đạp trên mép thuyền, ló đầu ra không ngừng nhìn xung quanh, muốn tìm kiếm tung tích của Hoàng Dật bọn họ, nhưng ánh mắt của nó một mảnh mờ mịt, hiển nhiên là căn bản nhìn không thấy Hoàng Dật gần trong gang tấc.
Trong mắt của Tiểu Uông hiện lên một tia do dự, nó thử thử vài lần, muốn nhảy khỏi thuyền, nhưng tựa như lại rất sợ nước, nỗ lực vài lần cũng không dám nhảy xuống.
Đúng lúc này, trên mặt tiểu Uông hiện lên một tia kiên quyết, quay đầu lưu luyến nhìn thoáng qua thế giới tốt đẹp, sau đó nhắm hai mắt lại, nhảy xuống thuyền, đi theo Hoàng Dật.
Sau một khắc, tiểu Uông xuất hiện bên chân của Hoàng Dật, nhưng nó vẫn nhắm mắt lại, dáng dấp như chờ chết.
Hoàng Dật cũng không đi quản nó, bước nhanh đuổi theo ông lão đưa đò.
"Khẹc khẹc" Con khỉ nhỏ cũng hài lòng kêu một tiếng, chạy vào trong rừng rậm.
Tiểu Uông lúc này mới phát hiện không thích hợp, hơi hé một con mắt, cẩn thận nhìn một chút, thấy mình dĩ nhiên không chết, lúc này mới mở hai mắt, phun ra đầu lưỡi, thở phào nhẹ nhõm. Nó quay đầu chung quanh, sau khi thấy Hoàng Dật đi trước, lập tức đi theo.
Hoàng Dật theo ông lão đi vào trong rừng cây khổng lồ, bốn phía đều là đại thụ cao không thấy đính, che đậy ánh trăng, bốn phía tối như mực, dường như rơi vào địa ngục.
Mèo trắng nhỏ lúc này đã tỉnh lại, thấy bốn phía hắc ám, sợ đến mức lọt hẳn vào lòng của Hoàng Dật.
Đi như thế một lúc, phía trước bỗng nhiên xuất hiện một ít ánh sáng xanh lá, những tia sáng xanh lá này càng ngày càng nhiều, rậm rạp hiện lên trong rừng rậm, giống như là những vì sao màu xanh lá, mỹ lệ không gì sánh được, dường như quốc gia trong mộng tưởng.
Hoàng Dật ngưng thần nhìn, những tia sáng này vậy mà lại là con cá, trên người chúng nó tự nhiên phát ra ánh sáng màu xanh, tới lui trong không khí, giống như đang tung tăng trong nước, kỳ lạ không gì sánh được.
Mèo trắng nhỏ lúc này cũng không còn sợ, nó hưng phấn vươn móng vuốt, muốn bắt một con cá đến đây chơi.
"Khẹc khẹc ~" lúc này, một bầy khỉ đột nhiên từ trên cây nhảy xuống, phô thiên cái địa nhào vào vào bầy cá, tựa như đang đi săn, bầy cá nhất thời bị kinh hãi, bỏ chạy tứ tán, chỉ chốc lát liền biến mất.
Hoàng Dật đột nhiên phát hiện, con khỉ nhỏ bọn họ trước đó cứu cũng ở trong đó, lúc này nó đang được một con khỉ lớn ôm vào trong ngực, nhìn xung quanh bên này, trong ánh mắt toát ra cảm kích. Mà con khỉ lớn thì trực tiếp nhảy xuống cây, đi tới trước mặt Hoàng Dật, giống như một người bình thường, hướng mèo trắng nhỏ cúi mình vái chào, tựa như đang cảm ơn nó cứu con của mình.
" Đường phía trước, do nó dẫn các người đi qua đi! Bạch Long vương ngay phía trước không xa." Lúc này, ông lão đưa đò bỗng nhiên nói, ngay sau đó, ông đi về bên kia, chỉ chốc lát liền biến mất hình bóng.
Kế tiếp, con khỉ lớn bắt đầu dẫn Hoàng Dật đi, vượt qua từng gốc cây đại thụ, sinh linh gặp phải dọc theo đường đi đều kỳ lạ không gì sánh được, có vài sinh vật giống như voi, lại nhỏ như con chuột vậy, chạy vội qua những gốc cây; có vài sinh vật thì rõ ràng sinh sống trong hải dương, lại bơi lượn giữa không khí. Bạch Long đảo này giống một thế giới khác, Hoàng Dật bọn họ giống như là bị xuyên qua. Rốt cục, bước chân của con khỉ lớn ngừng lại, mang theo Hoàng Dật đi tới nơi ở của Bạch Long vương.
/399
|