"【 hệ thống nhắc nhở 】: Chúc mừng bạn thông qua phòng quy mô 1 người của tầng 30 trong Chúng Thần chi tháp, thời gian qua cửa là 22 phút 01 giây, phá vỡ kỷ lục thế giới, bạn thu được một phần khen thưởng phong phú!"
Sau khi qua cửa, Hoàng Dật nghe được một tiếng hệ thống nhắc nhở ngoài ý liệu. Trong dự liệu của hắn, hẳn là rất khó phá kỷ lục thế giới này, trước đây hắn cấp 30 tới đánh, cũng đã có thể làm được hơn 25 phút thì qua cửa, thành tích hiện tại của hắn chỉ ít hơn vài phút, không ngờ rằng vẫn là qua cửa.
Cái này không giống như là Thiên Đạo đi đánh kỷ lục, Thiên Đạo và Đao Phong là nhân vật cùng một tầng, nói cách khác, một nhân vật có đồng dạng thực lực với Đao Phong hiện tại, kỷ lục thế giới đánh ra lại bị Hoàng Dật phá vỡ!
Đây là chuyện không có khả năng xuất hiện! Hoàng Dật cho dù cầm vũ khí cam, cũng vẫn yếu hơn rất nhiều so với Đao Phong bọn họ, dù sao không có thức tỉnh chiến hồn, không có chuyên tinh, đẳng cấp cũng thấp hơn 10 cấp!
Hoàng Dật nghĩ mãi vẫn không hiểu, nghĩ tới nghĩ lui, hắn chỉ nghĩ tới một nguyên nhân, đó chính là Thiên Đạo căn bản không đem cái kỷ lục này coi là gì, chỉ là tùy tiện đánh một lần, phá kỷ lục, lấy khen thưởng.
Bất quá nguyên nhân chân chính, chỉ có Thiên Đạo tự mình biết. Hoàng Dật cấp tốc cầm khen thưởng, sau đó truyền tống đi ra ngoài, tiếp tục đánh một lần, tiếp tục phá kỷ lục thế giới một lần.
Khen thưởng của hai lần kỷ lục thế giới, khiến cho hắn thăng 1 cấp, đồng thời còn lấy được hai khối năng lượng thạch, mặt khác còn có một trang bị tím cấp 45 và một trang bị xanh dương cấp 45. Hiện tại hắn đã cấp 46, đẳng cấp quá quy định, không thể phá kỷ lục của tầng 30.
Lúc này, kỷ lục tầng 10, tầng 20, tầng 30 đều là do hắn sáng tạo, hơn nữa ba lần phá vỡ đều là kỷ lục của Thiên Đạo. Đây là lần phá kỷ lục cuối cùng trong một thời gian rất dài của hắn. Bởi vì kỷ lục tiếp theo, là tầng 40, đẳng cấp thích hợp nhất là cấp 55, cần thời gian rất lâu mới có thể thăng lên, hơn nữa đến lúc đó hắn phải đối mặt chính là kỷ lục do Đao Phong sáng tạo!
"Lỗi ca, mau nhìn! Miểu Sát lại phá kỷ lục thế giới!"
"Cái gì? Hắn không phải trước đó mới phá kỷ lục của tầng 20 sao? Sao thăng cấp nhanh như vậy!"
"Đây là lần thứ tư hắn phá kỷ lục thế giới của Thiên Đạo rồi! Lúc này Lôi Thần càng không ổn, phỏng chừng giải thưởng người mới tốt nhất sẽ là của Miểu Sát!"
"Tôi rất tò mò, kỷ lục thế giới sao phá dễ dàng như vậy? Giống như đang uống nước, điều đó không có khả năng, bên trong có phải là có vấn đề?"
. . .
Vừa truyền tống đi ra, Hoàng Dật lại nghe thấy được tiếng kinh hô của người chơi bên truyền tống trận, lúc này đang là buổi tối, là thời điểm tập trung nhiều người chơi nhất đi đánh Chúng Thần chi tháp, ai phá kỷ lục thế giới thoáng cái là có thể bị người phát hiện.
Hoàng Dật khẽ lắc đầu, cấp tốc rời khỏi chổ này. Thật ra cái kỷ lục này hắn vốn dĩ là không phá được, nhưng không biết vì sao Thiên Đạo không muốn phát huy toàn lực đi qua cửa, kết quả bị hắn chui chỗ trống. Cái kỷ lục này, ngay cả chính hắn đều phá mà khó hiểu.
Bất quá cái kỷ lục này cũng một cơ hội quan trọng, khiến cho khả năng Hoàng Dật thu được giải thưởng người mới tốt nhất lớn hơn nữa, Lôi Thần rốt cuộc bị hắn tạm thời đè ép xuống.
Hoàng Dật Hutton đi đến cửa thành của thành Martha, quyết định tức khắc đi đến Bạch Long hồ, đi thăm mèo trắng nhỏ, thuận tiện xin Bạch Long vương một giọt tinh huyết, nhìn xem có thể tiến hóa thành Bạch Long tộc cường đại hay không, học được năng lực Thân Ngoại Hóa Thân.
Đi tới đi tới, Hoàng Dật đi tới một con phố, bước chân bỗng nhiên dừng lại, nhìn chằm chằm một căn hộ dân cư xa hoa. Đây là một căn hộ quý tộc, chính là chủ nhân cũ của mèo mẹ, vào buổi tối ấy mèo mẹ sinh hắn ra, nhưng bởi vì hắn không phải linh miêu thuần chủng, cho nên bị chủ nhân đuổi ra, sau đó mèo mẹ mang theo hắn trèo đèo lội suối, vượt qua thiên sơn vạn thủy, bắt đầu lưu lạc ở trong rừng rậm.
Hiện tại nghĩ đến, đó thật sự là một đoạn thời gian vui sướng đơn thuần, bất quá hiện tại chỉ còn lại hắn cô độc, mèo mẹ đã về tới thần giới, mà mèo trắng nhỏ thì lưu lại Bạch Long hồ hấp thu khí thần thánh.
Hoàng Dật nhìn cửa sổ lầu hai, sau đó dẫm lên đèn đường mờ nhạt, giẫm lên cái bóng kéo dài của mình, đi ra thành Martha Hutton. Sau đó, hắn một lần nữa đi lên con đường mèo mẹ đã từng dẫn hắn lưu lạc. Lúc đó hắn chỉ là một con mèo nhỏ tay không tấc sắt, ngay cả bản thân đều không bảo hộ được, mà hiện tại hắn đã trở thành một thú vương cường đại, để bảo vệ người mình muốn bảo vệ. Thời gian một tháng, hắn đã trưởng thành nhiều.
Hoàng Dật chuyển đổi tới hình thái thú vương tốc độ nhanh nhất, lao nhanh tới hướng Bạch Long hồ. Hắn vượt qua từng dòng suối nhỏ, phóng qua từng ngọn núi cao, vượt qua lãnh địa của từng con dã thú. Ánh trăng sáng tỏ xuyên qua lá cây, chiếu vào trên người hắn, cùng một tháng trước không có gì khác nhau.
Chạy được một đoạn đường, Hoàng Dật lại đi tới một chổ quen thuộc-- Phong Lâm trại.
Lúc này ở đây đã là một mảnh phế tích, kiến trúc đổ nát, hàng rào xung quanh cũng ngã xuống, trong phế tích không có một bóng người, một trận gió cô độc thổi qua, có vẻ hoang vắng không gì sánh được. Từ lúc hắn ở chỗ này đại náo một hồi, công phá điểm phục sinh, giết chết một đám Bán Thú Nhân, giết chết Man Chuy, ở đây đã không gượng dậy nổi, không có người chơi quan tâm nơi này, đều rời khỏi. Nơi đây cấp tốc bị người lãng quên, chỉ còn lại một ít Bán Thú Nhân còn đang canh gác, nhưng sau đó trại chủ Man Liệt của chúng nó đuổi theo giết Hoàng Dật, chúng nó liền không thấy Man Liệt trở về. Đợi một thời gian sau, những Bán Thú Nhân lưu lại này cũng rời khỏi mảnh đất thương tâm, từ nay về sau nơi đây trở thành một mảnh phế tích.
Hoàng Dật lúc này trở lại chốn xưa, bỗng nhiên cảm giác có chút thương hải tang điền, chỉ là thời gian một tháng, đã xảy ra nhiều việc như vậy. Nếu như lúc đó không có Trần Úc Tịch ba người, có lẽ là hắn đến bây giờ cũng vẫn vui sướng sinh hoạt cùng một chỗ với mèo mẹ và mèo trắng nhỏ, mà Phong Lâm trại cũng hoàn hảo không tổn hao gì, vẫn là một điểm dừng chân trong rừng rậm, người đến người đi, náo nhiệt phi phàm.
Vận mệnh của mỗi người, đều cùng một nhịp thở với những người khác, mỗi một người nhìn như không có bất luận liên hệ gì, thật ra có trăm ngàn liên hệ. Số phận của Hoàng Dật cũng là không biết, không biết tương lai còn có thể gặp phải dạng người gì, phát sinh dạng cố sự gì.
. . .
Sau khi chạy vài ngày đường, Hoàng Dật rốt cục lần thứ hai đi tới Bạch Long hồ. Lúc này sương trắng tràn ngập trên Bạch Long hồ đã loãng rất nhiều, có thể trông thấy mặt hồ rất xa. Như thế xem ra, mèo trắng nhỏ hẳn là hấp thu không ít khí tức thần thánh, thế cho nên khí tức thần thánh ở đây yếu đi, làm sương trắng trên mặt hồ cũng loãng.
Tâm của Hoàng Dật buông xuống không ít, hắn trực tiếp đi tới bến đò của Bạch Long hồ, lúc này bên cạnh bến đò vẫn là chiếc thuyền nhỏ kia, ông lão đưa đò vẫn đang lẳng lặng thả câu dưới ánh trăng.
Sau khi qua cửa, Hoàng Dật nghe được một tiếng hệ thống nhắc nhở ngoài ý liệu. Trong dự liệu của hắn, hẳn là rất khó phá kỷ lục thế giới này, trước đây hắn cấp 30 tới đánh, cũng đã có thể làm được hơn 25 phút thì qua cửa, thành tích hiện tại của hắn chỉ ít hơn vài phút, không ngờ rằng vẫn là qua cửa.
Cái này không giống như là Thiên Đạo đi đánh kỷ lục, Thiên Đạo và Đao Phong là nhân vật cùng một tầng, nói cách khác, một nhân vật có đồng dạng thực lực với Đao Phong hiện tại, kỷ lục thế giới đánh ra lại bị Hoàng Dật phá vỡ!
Đây là chuyện không có khả năng xuất hiện! Hoàng Dật cho dù cầm vũ khí cam, cũng vẫn yếu hơn rất nhiều so với Đao Phong bọn họ, dù sao không có thức tỉnh chiến hồn, không có chuyên tinh, đẳng cấp cũng thấp hơn 10 cấp!
Hoàng Dật nghĩ mãi vẫn không hiểu, nghĩ tới nghĩ lui, hắn chỉ nghĩ tới một nguyên nhân, đó chính là Thiên Đạo căn bản không đem cái kỷ lục này coi là gì, chỉ là tùy tiện đánh một lần, phá kỷ lục, lấy khen thưởng.
Bất quá nguyên nhân chân chính, chỉ có Thiên Đạo tự mình biết. Hoàng Dật cấp tốc cầm khen thưởng, sau đó truyền tống đi ra ngoài, tiếp tục đánh một lần, tiếp tục phá kỷ lục thế giới một lần.
Khen thưởng của hai lần kỷ lục thế giới, khiến cho hắn thăng 1 cấp, đồng thời còn lấy được hai khối năng lượng thạch, mặt khác còn có một trang bị tím cấp 45 và một trang bị xanh dương cấp 45. Hiện tại hắn đã cấp 46, đẳng cấp quá quy định, không thể phá kỷ lục của tầng 30.
Lúc này, kỷ lục tầng 10, tầng 20, tầng 30 đều là do hắn sáng tạo, hơn nữa ba lần phá vỡ đều là kỷ lục của Thiên Đạo. Đây là lần phá kỷ lục cuối cùng trong một thời gian rất dài của hắn. Bởi vì kỷ lục tiếp theo, là tầng 40, đẳng cấp thích hợp nhất là cấp 55, cần thời gian rất lâu mới có thể thăng lên, hơn nữa đến lúc đó hắn phải đối mặt chính là kỷ lục do Đao Phong sáng tạo!
"Lỗi ca, mau nhìn! Miểu Sát lại phá kỷ lục thế giới!"
"Cái gì? Hắn không phải trước đó mới phá kỷ lục của tầng 20 sao? Sao thăng cấp nhanh như vậy!"
"Đây là lần thứ tư hắn phá kỷ lục thế giới của Thiên Đạo rồi! Lúc này Lôi Thần càng không ổn, phỏng chừng giải thưởng người mới tốt nhất sẽ là của Miểu Sát!"
"Tôi rất tò mò, kỷ lục thế giới sao phá dễ dàng như vậy? Giống như đang uống nước, điều đó không có khả năng, bên trong có phải là có vấn đề?"
. . .
Vừa truyền tống đi ra, Hoàng Dật lại nghe thấy được tiếng kinh hô của người chơi bên truyền tống trận, lúc này đang là buổi tối, là thời điểm tập trung nhiều người chơi nhất đi đánh Chúng Thần chi tháp, ai phá kỷ lục thế giới thoáng cái là có thể bị người phát hiện.
Hoàng Dật khẽ lắc đầu, cấp tốc rời khỏi chổ này. Thật ra cái kỷ lục này hắn vốn dĩ là không phá được, nhưng không biết vì sao Thiên Đạo không muốn phát huy toàn lực đi qua cửa, kết quả bị hắn chui chỗ trống. Cái kỷ lục này, ngay cả chính hắn đều phá mà khó hiểu.
Bất quá cái kỷ lục này cũng một cơ hội quan trọng, khiến cho khả năng Hoàng Dật thu được giải thưởng người mới tốt nhất lớn hơn nữa, Lôi Thần rốt cuộc bị hắn tạm thời đè ép xuống.
Hoàng Dật Hutton đi đến cửa thành của thành Martha, quyết định tức khắc đi đến Bạch Long hồ, đi thăm mèo trắng nhỏ, thuận tiện xin Bạch Long vương một giọt tinh huyết, nhìn xem có thể tiến hóa thành Bạch Long tộc cường đại hay không, học được năng lực Thân Ngoại Hóa Thân.
Đi tới đi tới, Hoàng Dật đi tới một con phố, bước chân bỗng nhiên dừng lại, nhìn chằm chằm một căn hộ dân cư xa hoa. Đây là một căn hộ quý tộc, chính là chủ nhân cũ của mèo mẹ, vào buổi tối ấy mèo mẹ sinh hắn ra, nhưng bởi vì hắn không phải linh miêu thuần chủng, cho nên bị chủ nhân đuổi ra, sau đó mèo mẹ mang theo hắn trèo đèo lội suối, vượt qua thiên sơn vạn thủy, bắt đầu lưu lạc ở trong rừng rậm.
Hiện tại nghĩ đến, đó thật sự là một đoạn thời gian vui sướng đơn thuần, bất quá hiện tại chỉ còn lại hắn cô độc, mèo mẹ đã về tới thần giới, mà mèo trắng nhỏ thì lưu lại Bạch Long hồ hấp thu khí thần thánh.
Hoàng Dật nhìn cửa sổ lầu hai, sau đó dẫm lên đèn đường mờ nhạt, giẫm lên cái bóng kéo dài của mình, đi ra thành Martha Hutton. Sau đó, hắn một lần nữa đi lên con đường mèo mẹ đã từng dẫn hắn lưu lạc. Lúc đó hắn chỉ là một con mèo nhỏ tay không tấc sắt, ngay cả bản thân đều không bảo hộ được, mà hiện tại hắn đã trở thành một thú vương cường đại, để bảo vệ người mình muốn bảo vệ. Thời gian một tháng, hắn đã trưởng thành nhiều.
Hoàng Dật chuyển đổi tới hình thái thú vương tốc độ nhanh nhất, lao nhanh tới hướng Bạch Long hồ. Hắn vượt qua từng dòng suối nhỏ, phóng qua từng ngọn núi cao, vượt qua lãnh địa của từng con dã thú. Ánh trăng sáng tỏ xuyên qua lá cây, chiếu vào trên người hắn, cùng một tháng trước không có gì khác nhau.
Chạy được một đoạn đường, Hoàng Dật lại đi tới một chổ quen thuộc-- Phong Lâm trại.
Lúc này ở đây đã là một mảnh phế tích, kiến trúc đổ nát, hàng rào xung quanh cũng ngã xuống, trong phế tích không có một bóng người, một trận gió cô độc thổi qua, có vẻ hoang vắng không gì sánh được. Từ lúc hắn ở chỗ này đại náo một hồi, công phá điểm phục sinh, giết chết một đám Bán Thú Nhân, giết chết Man Chuy, ở đây đã không gượng dậy nổi, không có người chơi quan tâm nơi này, đều rời khỏi. Nơi đây cấp tốc bị người lãng quên, chỉ còn lại một ít Bán Thú Nhân còn đang canh gác, nhưng sau đó trại chủ Man Liệt của chúng nó đuổi theo giết Hoàng Dật, chúng nó liền không thấy Man Liệt trở về. Đợi một thời gian sau, những Bán Thú Nhân lưu lại này cũng rời khỏi mảnh đất thương tâm, từ nay về sau nơi đây trở thành một mảnh phế tích.
Hoàng Dật lúc này trở lại chốn xưa, bỗng nhiên cảm giác có chút thương hải tang điền, chỉ là thời gian một tháng, đã xảy ra nhiều việc như vậy. Nếu như lúc đó không có Trần Úc Tịch ba người, có lẽ là hắn đến bây giờ cũng vẫn vui sướng sinh hoạt cùng một chỗ với mèo mẹ và mèo trắng nhỏ, mà Phong Lâm trại cũng hoàn hảo không tổn hao gì, vẫn là một điểm dừng chân trong rừng rậm, người đến người đi, náo nhiệt phi phàm.
Vận mệnh của mỗi người, đều cùng một nhịp thở với những người khác, mỗi một người nhìn như không có bất luận liên hệ gì, thật ra có trăm ngàn liên hệ. Số phận của Hoàng Dật cũng là không biết, không biết tương lai còn có thể gặp phải dạng người gì, phát sinh dạng cố sự gì.
. . .
Sau khi chạy vài ngày đường, Hoàng Dật rốt cục lần thứ hai đi tới Bạch Long hồ. Lúc này sương trắng tràn ngập trên Bạch Long hồ đã loãng rất nhiều, có thể trông thấy mặt hồ rất xa. Như thế xem ra, mèo trắng nhỏ hẳn là hấp thu không ít khí tức thần thánh, thế cho nên khí tức thần thánh ở đây yếu đi, làm sương trắng trên mặt hồ cũng loãng.
Tâm của Hoàng Dật buông xuống không ít, hắn trực tiếp đi tới bến đò của Bạch Long hồ, lúc này bên cạnh bến đò vẫn là chiếc thuyền nhỏ kia, ông lão đưa đò vẫn đang lẳng lặng thả câu dưới ánh trăng.
/399
|