"Cái này tôi muốn." Hoàng Dật lập tức chỉ vào hai cái gương nói, hai cái gương này vừa lúc có thể giải quyết một vấn đề khó khăn không nhỏ của hắn.
"Đừng vội, nghe tôi giới thiệu xong rồi chọn. Cậu cho dù có nhiều điểm thành tựu, cũng mua không hết đống đồ chơi của tôi đâu, cho nên cậu phải chọn cái thích hợp để mua." Khố Lạp Minh Nguyệt kiên trì khuyên, tiếp tục giới thiệu đống đồ chơi trong bọc hành lý, "Con diều này, có thể thay đổi thành năm sáu loại màu sắc theo khí trời, bay tới bay lui như hồ điệp, là thứ tốt để lấy lòng con gái; cái kính viễn vọng này gọi vọng thủy kính, tác dụng trong sa mạc rất lớn, có thể nhìn được nguồn nước trong 100 km; cái la bàn nhỏ này cũng rất được, có thể căn cứ khí tức của một vật phẩm, tìm thấy được tất cả những thứ có khí tức tương đồng trong 1 km, nếu như cậu bình thường vứt bừa bãi, vậy món đồ chơi này vừa lúc thích hợp cậu; cái này cái chai tên là Lọ Thuốc, bên trong mỗi ngày đều có thể ngẫu nhiên sinh ra một giọt nước thuốc, phẩm chất và các dạng công năng của giọt nước thuốc, có lúc có thể là một giọt nước thuốc ẩn thân, có thể cho cậu ẩn thân, có lúc có thể là một giọt nước thuốc khôi phục sinh mệnh bình thường, hồi phục một chút giá trị sinh mệnh của cậu, nếu như vận khí của cậu vô cùng vô cùng tốt, thậm chí còn có thể sinh ra một giọt nước thuốc Miểu Sát cấp S, sau khi sử dụng trực tiếp giết chết một người. . ."
Khố Lạp Minh Nguyệt đem mười mấy món đồ chơi bọc hành lý giới thiệu một lần, công dụng của mấy thứ này quả nhiên kỳ quái, không có một cái nào bình thường, bất quá dưới vài tình huống đặc thù, thật ra có thể phát huy ra tác dụng đặc thù.
"Thế nào, hiện tại có lựa chọn chưa?" Khố Lạp Minh Nguyệt cười nói.
"Hai cái Đầu Ảnh kính này tôi muốn." Hoàng Dật đầu tiên chỉ về phía hai cái gương sứt mẻ.
"Cái này cần 80 điểm thành tựu bình thường, cậu xác định muốn mua sao?" Khố Lạp Minh Nguyệt hỏi.
"Xác định!" Hoàng Dật gật đầu, hắn hiện tại có 89 điểm thành tựu bình thường, vừa lúc có thể mua được.
Khố Lạp Minh Nguyệt lập tức lấy ra một cái hộp nhỏ, bên trong hộp là một dấu bàn tay, ông nói với Hoàng Dật: "Cậu đem bàn tay đặt lên đây, dấu bàn tay này sẽ hấp thu khí tức thành tựu trong cơ thể cậu, trừ đi 30 điểm thành tựu của cậu."
Hoàng Dật lập tức vươn tay đặt lên, nhất thời một khí tức dọc theo cánh tay truyền tới cái hộp kia, sau đó hắn phát hiện điểm thành tựu bình thường của mình bị trừ 80 điểm.
"Được rồi, cái Đầu Ảnh kính này cầm đi!" Khố Lạp Minh Nguyệt cầm lấy hai cái gương sứt mẻ, nhét vào trong tay Hoàng Dật.
"Cái vọng thủy kính này tôi cũng muốn, còn có cái la bàn này." Hoàng Dật chỉ vào một kính viễn vọng kim loại cỡ nắm tay, và một la bàn cỡ bàn tay nói.
Khố Lạp Minh Nguyệt cười hắc hắc, nói: "Hai món đồ này người bình thường mua không nổi đâu! Vọng Thủy kính cần một điểm thành tựu đặc thù, mà la bàn thì cần 2 điểm thành tựu đặc thù trị."
"Không có việc gì, tôi đều có." Hoàng Dật nói xong, trực tiếp vươn tay, đặt lên dấu bàn tay trong hộp, sau đó ba điểm thành tựu đặc thù của hắn bị trừ sạch hoàn toàn.
"Hả? Không ngờ rằng cậu thật sự có 3 điểm thành tựu đặc thù, tôi thật ra xem thường cậu rồi." Khố Lạp Minh Nguyệt có chút kinh ngạc, sau đó cầm lấy Vọng Thủy kính và la bàn đưa cho Hoàng Dật.
"Ở chổ ông còn có cái gì cần dùng điểm thành tựu duy nhất mua không?" Hoàng Dật hỏi. Hiện tại, hắn còn lại 1 điểm thành tựu duy nhất, đây là điểm thành tựu cao cấp nhất, hẳn là có thể đổi được đồ tốt nhất.
"Chỉ có một cái!" Khố Lạp Minh Nguyệt nói xong, trực tiếp cầm lấy một bình nhỏ trong bọc hành lý, nói: "Cũng là cái Lọ Thuốc này, mỗi ngày nó có thể ngẫu nhiên sinh ra một giọt nước thuốc, mỗi ngày đều có thể cho cậu bất ngờ. Lọ Thuốc là thứ duy nhất trong thế giới này, cho nên cần 1 điểm thành tựu duy nhất trao đổi."
Hoàng Dật không khỏi cầm Lọ Thuốc kia tỉ mỉ quan sát một phen, cái này Lọ Thuốc có chút giống như một ống nghiệm hóa học thực nghiệm, toàn thân trong suốt, trên nắp là một cái nút bằng gỗ, bên trong là một giọt dịch thể nho nhỏ màu đỏ.
"Giọt dịch thể màu đỏ này là ngày hôm nay mới sinh ra, là một giọt nước thuốc khôi phục sinh mệnh, không có tác dụng gì, ngày mai nó sẽ biến mất, thay thành một loại nước thuốc mới. Chỉ cần vận khí của cậu đủ tốt, vậy Lọ Thuốc có thể sinh ra một ít nước thuốc vô cùng cường đại, nếu như cậu luyến tiếc dùng, có thể dùng một bình thủy tinh đem những nước thuốc này đựng lại, chờ sau này dùng." Khố Lạp Minh Nguyệt giải thích nói.
"Vậy được rồi! Tôi đổi Lọ Thuốc này." Hoàng Dật nói xong, vươn tay đặt lên cái hộp, sau đó 1 điểm thành tựu duy nhất của hắn liền bị trừ.
Hiện tại, điểm thành tựu của Hoàng Dật trên cơ bản đã sạch sẽ, chỉ còn lại 9 điểm thành tựu bình thường, không mua được bất luận thứ gì ở đây.
Hoàng Dật đem bốn món đồ chơi thu vào trữ vật giới chỉ, sau đó hỏi Khố Lạp Minh Nguyệt mục đích ban đầu của chuyến đi đến đây: "Ông biết Long Đô đi hướng nào không? Còn nữa, trong sa mạc này có ốc đảo bay đầy bồ công anh hay không?" Ốc đảo bay đầy bồ công theo như lời của hắn, cũng là chỉ cố hương của Slark, bất quá đó chỉ là tình cảnh của thời kỳ Thượng Cổ, hắn không xác định hiện tại còn tồn tại hay không.
"Long Đô tôi có nghe qua, cậu cứ đi hướng đông bắc là được, đi qua Thê Lương Sa Địa là có thể đến. Bất quá ốc đảo bay đầy bồ công anh, tôi thật ra chưa nghe nói qua, Thê Lương Sa Địa quá mức rộng lớn, tôi chỉ quen thuộc một phần rất nhỏ. Bất quá trên đường đi hướng đông bắc đến Long Đô, tụ tập hai phần ba ốc đảo của Thê Lương Sa Địa, cậu đi qua đó, hẳn là sẽ có khả năng gặp được." Khố Lạp Minh Nguyệt nói xong, vươn ngón tay chỉ hướng đông bắc.
"Tốt! Cảm ơn ông!" Hoàng Dật nói một tiếng cảm ơn, sau đó rời khỏi đây, đi đến hướng đông bắc. Còn Khố Lạp Minh Nguyệt thì một lần nữa đem bọc hành lý buộc lại, để vào trữ vật giới chỉ, sau đó tiếp tục đi theo phương hướng của mình, làm Hành Cước Thương Nhân đi xuyên qua khu vực sa mạc này.
. . .
Mặt trời lên tới cao nhất, rồi chậm rãi hạ xuống, biến thành một vòng hỏa cầu rơi vào đường chân trời, lại một buổi tối phủ xuống. Nhiệt độ trong sa mạc bắt đầu giảm xuống nhanh, trở nên lạnh rét hơn, độ chênh lệch nhiệt độ trong ngày vô cùng lớn.
Hoàng Dật đã chạy một ngày đường, nhưng còn chưa thấy qua bất kỳ một ốc đảo nào, Thê Lương Sa Địa quả nhiên rộng lớn không gì sánh được, không biết lúc nào mới có thể đi ra ngoài.
Hoàng Dật vừa mệt vừa đói, tìm một chổ mát dưới một hốc đá, đốt một đống lửa trại, sau đó bắt một con thỏ sa mạc, lột da, xuyên qua một que củi bắt đầu nướng.
Chỉ chốc lát, mùi thịt nướng liền tản ra xung quanh, Hoàng Dật từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra một ít quả dại hái trong sa mạc ban ngày, dùng sức bóp mạnh, khiến cho nước trái cây nhỏ giọt xuống thịt nướng. Nhất thời mùi thịt và mùi thơm trộn lẫn với nhau, làm cho người ta trào nước bọt, cơn đói dâng lên.
Hoàng Dật há lớn miệng ăn, thịt nướng sau khi được thêm gia vị nước trái cây, mùi vị cực ngon, ăn vào rất thơm.
Bữa cơm đầu tiên trên mảnh sa mạc này, bắt đầu trong hương vị của thịt nướng.
"Đừng vội, nghe tôi giới thiệu xong rồi chọn. Cậu cho dù có nhiều điểm thành tựu, cũng mua không hết đống đồ chơi của tôi đâu, cho nên cậu phải chọn cái thích hợp để mua." Khố Lạp Minh Nguyệt kiên trì khuyên, tiếp tục giới thiệu đống đồ chơi trong bọc hành lý, "Con diều này, có thể thay đổi thành năm sáu loại màu sắc theo khí trời, bay tới bay lui như hồ điệp, là thứ tốt để lấy lòng con gái; cái kính viễn vọng này gọi vọng thủy kính, tác dụng trong sa mạc rất lớn, có thể nhìn được nguồn nước trong 100 km; cái la bàn nhỏ này cũng rất được, có thể căn cứ khí tức của một vật phẩm, tìm thấy được tất cả những thứ có khí tức tương đồng trong 1 km, nếu như cậu bình thường vứt bừa bãi, vậy món đồ chơi này vừa lúc thích hợp cậu; cái này cái chai tên là Lọ Thuốc, bên trong mỗi ngày đều có thể ngẫu nhiên sinh ra một giọt nước thuốc, phẩm chất và các dạng công năng của giọt nước thuốc, có lúc có thể là một giọt nước thuốc ẩn thân, có thể cho cậu ẩn thân, có lúc có thể là một giọt nước thuốc khôi phục sinh mệnh bình thường, hồi phục một chút giá trị sinh mệnh của cậu, nếu như vận khí của cậu vô cùng vô cùng tốt, thậm chí còn có thể sinh ra một giọt nước thuốc Miểu Sát cấp S, sau khi sử dụng trực tiếp giết chết một người. . ."
Khố Lạp Minh Nguyệt đem mười mấy món đồ chơi bọc hành lý giới thiệu một lần, công dụng của mấy thứ này quả nhiên kỳ quái, không có một cái nào bình thường, bất quá dưới vài tình huống đặc thù, thật ra có thể phát huy ra tác dụng đặc thù.
"Thế nào, hiện tại có lựa chọn chưa?" Khố Lạp Minh Nguyệt cười nói.
"Hai cái Đầu Ảnh kính này tôi muốn." Hoàng Dật đầu tiên chỉ về phía hai cái gương sứt mẻ.
"Cái này cần 80 điểm thành tựu bình thường, cậu xác định muốn mua sao?" Khố Lạp Minh Nguyệt hỏi.
"Xác định!" Hoàng Dật gật đầu, hắn hiện tại có 89 điểm thành tựu bình thường, vừa lúc có thể mua được.
Khố Lạp Minh Nguyệt lập tức lấy ra một cái hộp nhỏ, bên trong hộp là một dấu bàn tay, ông nói với Hoàng Dật: "Cậu đem bàn tay đặt lên đây, dấu bàn tay này sẽ hấp thu khí tức thành tựu trong cơ thể cậu, trừ đi 30 điểm thành tựu của cậu."
Hoàng Dật lập tức vươn tay đặt lên, nhất thời một khí tức dọc theo cánh tay truyền tới cái hộp kia, sau đó hắn phát hiện điểm thành tựu bình thường của mình bị trừ 80 điểm.
"Được rồi, cái Đầu Ảnh kính này cầm đi!" Khố Lạp Minh Nguyệt cầm lấy hai cái gương sứt mẻ, nhét vào trong tay Hoàng Dật.
"Cái vọng thủy kính này tôi cũng muốn, còn có cái la bàn này." Hoàng Dật chỉ vào một kính viễn vọng kim loại cỡ nắm tay, và một la bàn cỡ bàn tay nói.
Khố Lạp Minh Nguyệt cười hắc hắc, nói: "Hai món đồ này người bình thường mua không nổi đâu! Vọng Thủy kính cần một điểm thành tựu đặc thù, mà la bàn thì cần 2 điểm thành tựu đặc thù trị."
"Không có việc gì, tôi đều có." Hoàng Dật nói xong, trực tiếp vươn tay, đặt lên dấu bàn tay trong hộp, sau đó ba điểm thành tựu đặc thù của hắn bị trừ sạch hoàn toàn.
"Hả? Không ngờ rằng cậu thật sự có 3 điểm thành tựu đặc thù, tôi thật ra xem thường cậu rồi." Khố Lạp Minh Nguyệt có chút kinh ngạc, sau đó cầm lấy Vọng Thủy kính và la bàn đưa cho Hoàng Dật.
"Ở chổ ông còn có cái gì cần dùng điểm thành tựu duy nhất mua không?" Hoàng Dật hỏi. Hiện tại, hắn còn lại 1 điểm thành tựu duy nhất, đây là điểm thành tựu cao cấp nhất, hẳn là có thể đổi được đồ tốt nhất.
"Chỉ có một cái!" Khố Lạp Minh Nguyệt nói xong, trực tiếp cầm lấy một bình nhỏ trong bọc hành lý, nói: "Cũng là cái Lọ Thuốc này, mỗi ngày nó có thể ngẫu nhiên sinh ra một giọt nước thuốc, mỗi ngày đều có thể cho cậu bất ngờ. Lọ Thuốc là thứ duy nhất trong thế giới này, cho nên cần 1 điểm thành tựu duy nhất trao đổi."
Hoàng Dật không khỏi cầm Lọ Thuốc kia tỉ mỉ quan sát một phen, cái này Lọ Thuốc có chút giống như một ống nghiệm hóa học thực nghiệm, toàn thân trong suốt, trên nắp là một cái nút bằng gỗ, bên trong là một giọt dịch thể nho nhỏ màu đỏ.
"Giọt dịch thể màu đỏ này là ngày hôm nay mới sinh ra, là một giọt nước thuốc khôi phục sinh mệnh, không có tác dụng gì, ngày mai nó sẽ biến mất, thay thành một loại nước thuốc mới. Chỉ cần vận khí của cậu đủ tốt, vậy Lọ Thuốc có thể sinh ra một ít nước thuốc vô cùng cường đại, nếu như cậu luyến tiếc dùng, có thể dùng một bình thủy tinh đem những nước thuốc này đựng lại, chờ sau này dùng." Khố Lạp Minh Nguyệt giải thích nói.
"Vậy được rồi! Tôi đổi Lọ Thuốc này." Hoàng Dật nói xong, vươn tay đặt lên cái hộp, sau đó 1 điểm thành tựu duy nhất của hắn liền bị trừ.
Hiện tại, điểm thành tựu của Hoàng Dật trên cơ bản đã sạch sẽ, chỉ còn lại 9 điểm thành tựu bình thường, không mua được bất luận thứ gì ở đây.
Hoàng Dật đem bốn món đồ chơi thu vào trữ vật giới chỉ, sau đó hỏi Khố Lạp Minh Nguyệt mục đích ban đầu của chuyến đi đến đây: "Ông biết Long Đô đi hướng nào không? Còn nữa, trong sa mạc này có ốc đảo bay đầy bồ công anh hay không?" Ốc đảo bay đầy bồ công theo như lời của hắn, cũng là chỉ cố hương của Slark, bất quá đó chỉ là tình cảnh của thời kỳ Thượng Cổ, hắn không xác định hiện tại còn tồn tại hay không.
"Long Đô tôi có nghe qua, cậu cứ đi hướng đông bắc là được, đi qua Thê Lương Sa Địa là có thể đến. Bất quá ốc đảo bay đầy bồ công anh, tôi thật ra chưa nghe nói qua, Thê Lương Sa Địa quá mức rộng lớn, tôi chỉ quen thuộc một phần rất nhỏ. Bất quá trên đường đi hướng đông bắc đến Long Đô, tụ tập hai phần ba ốc đảo của Thê Lương Sa Địa, cậu đi qua đó, hẳn là sẽ có khả năng gặp được." Khố Lạp Minh Nguyệt nói xong, vươn ngón tay chỉ hướng đông bắc.
"Tốt! Cảm ơn ông!" Hoàng Dật nói một tiếng cảm ơn, sau đó rời khỏi đây, đi đến hướng đông bắc. Còn Khố Lạp Minh Nguyệt thì một lần nữa đem bọc hành lý buộc lại, để vào trữ vật giới chỉ, sau đó tiếp tục đi theo phương hướng của mình, làm Hành Cước Thương Nhân đi xuyên qua khu vực sa mạc này.
. . .
Mặt trời lên tới cao nhất, rồi chậm rãi hạ xuống, biến thành một vòng hỏa cầu rơi vào đường chân trời, lại một buổi tối phủ xuống. Nhiệt độ trong sa mạc bắt đầu giảm xuống nhanh, trở nên lạnh rét hơn, độ chênh lệch nhiệt độ trong ngày vô cùng lớn.
Hoàng Dật đã chạy một ngày đường, nhưng còn chưa thấy qua bất kỳ một ốc đảo nào, Thê Lương Sa Địa quả nhiên rộng lớn không gì sánh được, không biết lúc nào mới có thể đi ra ngoài.
Hoàng Dật vừa mệt vừa đói, tìm một chổ mát dưới một hốc đá, đốt một đống lửa trại, sau đó bắt một con thỏ sa mạc, lột da, xuyên qua một que củi bắt đầu nướng.
Chỉ chốc lát, mùi thịt nướng liền tản ra xung quanh, Hoàng Dật từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra một ít quả dại hái trong sa mạc ban ngày, dùng sức bóp mạnh, khiến cho nước trái cây nhỏ giọt xuống thịt nướng. Nhất thời mùi thịt và mùi thơm trộn lẫn với nhau, làm cho người ta trào nước bọt, cơn đói dâng lên.
Hoàng Dật há lớn miệng ăn, thịt nướng sau khi được thêm gia vị nước trái cây, mùi vị cực ngon, ăn vào rất thơm.
Bữa cơm đầu tiên trên mảnh sa mạc này, bắt đầu trong hương vị của thịt nướng.
/399
|