Ảnh Hậu Toàn Năng Sủng Chồng Ngốc

Chương 96-2:

/1097


Chương 96-2:

“Ông và hai bác có nói gì về chuyện em cầu hôn anh à?”

Hoàng Phủ Tử Y vừa mở miệng liền đi vào đề tài quan trọng liền. Sắc mặt Sở Ngao Dư cứng đờ, không khỏi nghĩ đến phản ứng của người nhà và bạn bè hai ngày qua, các loại trêu chọc và dò hỏi, đặc biệt là ông ra sức ép hỏi anh, quả thực là gấp làm hôn lễ cho anh đến cực độ. Mà anh lại không thể nói rõ, chỉ có thể tìm các loại lý do thoái thác hoặc thay đổi đề tài, quả thực muốn điên rồi.

Sở Ngao Dư không có nhiều người thân và bạn bè, nhưng mỗi người đều vô cùng thẳng thắn, hỏi toàn những vấn đề khiến người ta khó mà trả lời được, anh và Tử Y thật sự có thể kết hôn sao? Tất cả chuyện này chỉ là một vở kịch thôi, làm sao thành sự thật được chứ.

“Không có việc gì, em đừng lo lắng, anh sẽ giải quyết.” Sở Ngao Dư an ủi Hoàng Phủ Tử Y, hiển nhiên là cho rằng Hoàng Phủ Tử Y lo lắng vấn đề kế tiếp như là bị bức hôn linh tinh, bọn họ vốn dĩ chính là vì tuyên truyền mới ở bên nhau, nếu thật sự bị bức hôn, Tử Y nhất định sẽ cảm thấy rất buồn đi. Loại buồn bã này chỉ mình anh cảm nhận là đủ rồi.

Mà Hoàng Phủ Tử Y nghe xong lời này, thật sự rất muốn hỏi một câu, người đàn ông này cuối cùng là nhìn ra cô đang lo lắng ở đâu?

“Ảo tưởng là bệnh, phải trị!” Mỗi lần đối mặt với sự ảo tưởng thành bệnh của Sở Ngao Dư, Hoàng Phủ Tử Y đều có một loại tâm tình bức bối, làm cô càng muốn mau chóng đưa Sở Ngao Dư đi trị bệnh. Đến lúc đó nhìn xem người đàn ông này còn ảo tưởng được nữa không.

Bình thường Sở Ngao Dư vẫn là vô cùng hiểu Hoàng Phủ Tử Y, hai người ở bên nhau cũng rất ăn ý. Có đôi khi đối phương chỉ liếc một ánh mắt, liền biết người kia đang suy nghĩ cái gì, nhưng cố tình ở chuyện quan trọng nhất, hai người luôn không đạt được nhận thức chung. Thật đúng là làm người ta cảm thấy có chút buồn rầu.

Một khắc trước Sở Ngao Dư còn nghĩ làm thế nào để thay Hoàng Phủ Tử Y chắn phiền toái, khắc sau đã bị Hoàng Phủ Tử Y nói thành là có bệnh, trong lòng nháy mắt liền ủy khuất, tuy rằng như cũ là bộ mặt vô biểu tình, nhưng trong ánh mắt kia để lộ ra sự khó hiểu. Việc này làm Hoàng Phủ Tử Y cảm thấy chính mình như là người xấu.

“Vậy anh cứ giải quyết cho tốt đi, cám ơn anh!” Cuối cùng cám ơn anh ba chữ, Hoàng Phủ Tử Y khó khăn mà nói, kỳ thật trong lòng cô cũng là có chút rối rắm cùng nghẹn khuất, như đối với việc cầu hôn, cô vừa không ngại làm giả hoá thật, nhưng lại cảm thấy thời cơ không thích hợp. Khó thấy được cô bị động thuận theo tự nhiên như vậy, tùy ý người ngoài nghị luận, cũng tùy ý Sở Ngao Dư làm thế nào giải quyết chuyện này. Hại màn cầu hôn lãng mạn của cô thật sự biến thành một trò chơi phát sinh từ việc muốn PR.

Cầu hôn đã qua đi hai ngày, Sở Ngao Dư và Hoàng Phủ Tử Y ở chung lại không có biến hóa gì so với trước đây, vẫn như cũ, khi nào Hoàng Phủ Tử Y thấy tâm trạng tốt thì nhớ đến sự tồn tại của Sở Ngao Dư. Mà Sở Ngao Dư vẫn như trước cẩn thận lấy lòng Hoàng Phủ Tử Y, lại không dám quá mức thân mật với người trong lòng. Bạn muốn đọc full liên hệ : [email protected]

“Anh…… Có phải làm sai chỗ nào hay không?” Sở Ngao Dư đối với cảm xúc của Hoàng Phủ Tử Y rất mẫn cảm, một câu cám ơn kia, anh thậm chí từ đó nghe ra được một tia tức giận, hiển nhiên không dám dễ dàng đồng ý, phản xạ liền cảm thấy, chính mình đại khái là lại làm sai cái gì.

“Anh nói đi?” Hoàng Phủ Tử Y không đáp lại câu hỏi của anh, nhướng mày nhìn vào mắt Sở Ngao Dư, tràn ngập sự thâm thúy, như là đang giận, lại như không có, thật sự là làm người ta có chút nhìn không thấu.



/1097

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status