Chương 3.2: Những cái tát trời giáng
Nghe mấy lời bàn tán của người khác, Vưu Thiển im lặng không nói một lời, chỉ nói lời cảm ơn với Giang Sở Sở, sau đó cầm lấy túi đá mà Thang Yên đưa cho, lẳng lặng ngồi trong góc chườm mặt.
Sau nửa giờ nghỉ ngơi, đoàn phim bắt đầu quay cảnh tiếp theo.
Cảnh quay của Vưu Thiển đã kết thúc, cô không cần đợi ở đây nữa, thế nên cô quyết định về nhà, vết sưng tấy trên mặt cần phải sớm xử lý, nếu không sẽ ảnh hưởng đến việc khôi phục khuôn mặt của cô.
Lúc Giang Sở Sở biết Vưu Thiển định rời đi, cô ta lập tức ra lệnh cho Thang Yên nói: "Tiểu Yên, ra ngoài nói với tài xế, để anh ta lái xe đưa đàn chị về."
Thang Yên cười nói: "Chị Sở Sở đối với mọi người thật sự rất chu đáo."
Công ty giải trí Trung Hoàn đặc biệt chuẩn bị cho Giang Sở Sở một chiếc xe tháp tùng riêng, cô ta là nữ hai trong bộ phim <<Tiếu ngạo giang hồ>>, sau khi gia nhập đoàn phim đã sắp xếp chỗ ăn ở và các phương diện cuộc sống khác của diễn viên rất chu đáo, nói cách khác, Giang Sở Sở hôm nay không cần sử dụng chiếc xe này, vì vậy liền tận dụng cơ hội này đóng vai người tốt với Vưu Thiển, nhân tiện thể hiện vẻ tốt đẹp của mình cho mọi người cùng thấy.
Mọi người trong đoàn làm phim khen Giang Sở Sở không ngớt miệng.
Giang Sở Sở cười xấu hổ, giọng điệu khiêm tốn: "Bọn tôi là người cùng công ty nên giúp đỡ lẫn nhau, hơn nữa chị ấy là người rất có tài năng. Tôi tin rằng chị ấy sẽ thành công nếu gặp đúng cơ hội." “Đôi mắt ngấn nước long lanh như sao trời khiến người trong đoàn làm phim lại càng thêm ưu ái cho cô ta.
Giang Sở Sở đúng là một diễn viên bẩm sinh.
Vưu Thiển thầm nhủ hiện tại cô không có người chống lưng, nên không thể trở mặt với cô ta ngay lúc này, nếu không sự nghiệp của cô sẽ kết thúc trước khi nó có thể bắt đầu.
Sau vài lần bị từ chối, Giang Sở Sở nhất quyết muốn Vưu Thiển lên xe của mình, Vưu Thiển không từ chối được nữa, Thang Yên tiễn Vưu Thiển đến cổng trường quay, cô ta nói lời xin lỗi: "Chị Thiển Thiển, chị Tuyết Phân bảo em trong khoảng thời gian này phải chăm sóc Sở Sở trong đoàn phim, nên thời gian tới em không thể đi theo giúp chị được nữa, chị..."
Vưu Thiển lập tức nói: "Được rồi, em cứ quay lại trường quay đi. Gần đây chị cũng không nhận phim nào nên có lẽ cũng không cần đến em."
Bị từ chối thẳng thừng, trong lòng Thang Yên không khỏi cảm thấy khó chịu, cô ta tự dặn lòng mình khi chính thức trở thành trợ lý của Sở Sở rồi, cô ta sẽ không phải đi theo Vưu Thiển nữa, cô không có người chống lưng xem còn có thể kiêu ngạo được bao lâu nữa.
Sau khi Thang Yên rời đi, Vưu Thiển từ chối tài xế riêng của Sở Sở, quay trở lại xe của mình, cuối cùng cô cũng bình tĩnh lại, vẻ mặt đầy mệt mỏi.
Cô chọn trở thành một diễn viên, không chỉ vì cô yêu thích nghề này, mà còn vì biết ánh trăng sáng trong lòng Tống Trí Thành là một ngôi sao điện ảnh Trung Quốc nổi tiếng quốc tế. Sau khi suy nghĩ kĩ lưỡng trước sau, Vưu Thiển đã chọn đăng ký vào Học viện Điện ảnh, nhưng khi vào học, cô thật sự yêu thích nó cho nên đã dốc hết lòng để học.
Sau 5 năm kết hôn, vì cha mẹ chồng mong Vưu Thiển có thể tập trung chăm sóc Tống Trí Thành nên Vưu Thiển đã phải bỏ ngang sự nghiệp diễn xuất yêu thích của mình.
Còn bây giờ?
Ha ha ... Vưu Thiển cuối cùng cũng hiểu ra cho dù cô có bằng lòng trao cả trái tim cho Tống Trí Thành, anh cũng không quan tâm. Nên chuyện cô từ bỏ sự nghiệp năm xưa giờ đây quả thật đã trở thành chuyện cười cho thiên hạ.
Những cái tát liên tiếp của ngày hôm nay khiến Vưu Thiển càng ý thức được không có danh vọng, không có tác phẩm, trong làng giải trí sẽ không bao giờ có chỗ đứng cho cô.
………..
/1638
|