Chương 15.1: Tiến hành thử vai
Vưu Thiển ở nhà nghiên cứu cả một ngày, cô cố gắng nhập vai vào nhân vật, nhập tâm đến nỗi, có đôi khi Vưu Thiển còn không phân biệt được đâu là thật đâu là ảo, hoảng hốt hỏi: "Anh là ai?"
"Người đại diện đẹp trai của cô A Chính." Nghệ sĩ nhà mình ba lần bốn lượt không nhớ được số điện thoại của mình khiến Đường Chính cảm thấy rất bất đắc dĩ, anh ta nhanh chóng nói: "Tôi đang ở dưới tầng nhà cô, đến đón cô đi thử vai, nhanh đi xuống đây."
Vưu Thiển cúp máy xong, xoay người bật dậy từ trên ghế sofa, vội vã mở tủ quần áo, lúc bàn tay sờ đến bộ váy màu hồng nhạt liền dừng lại, ngược lại cầm lấy một chiếc áo sơ mi trắng trong góc.
Tùy ý búi tóc lên, làn da Vưu Thiển vốn trắng nõn, cho nên chỉ cần thoa một lớp kem nền, chấm một chút kem che khuyết điểm, lại tô lên môi dòng son nước đỏ tươi, cả người liền rực rỡ, hào quang bốn phía.
Một loạt động tác liền mạch, lưu loát, xong xuôi, Vưu Thiển với lấy túi xách, xỏ đôi giày cao gót 8 cm màu đỏ, lộc cộc lộc cộc lộc cộc... đi đến cửa thang máy.
Ra khỏi cổng chung cư, đón lấy một trận gió mát, khiến mái tóc tung bay, Vưu Thiển giơ tay nhẹ nhàng vén những sợi tóc bay tán loạn ra sau tai, lúc ngước mắt lên nhìn liền thấy chiếc xe màu trắng có rèm che của Đường Chính.
Vưu Thiển hé miệng cười, từ từ thong thả bước đến bên Đường Chính.
Chiếc áo sơ mi dài tới gối, khiến đường cong người đẹp như ẩn như hiện, cả người Vưu Thiển ngoài sắc môi đỏ tươi ra thì không có bất cứ trang sức diễm lệ nào hết, nhưng lại khiến người ta cảm thấy vô cùng hấp dẫn, cái loại gợi cảm này phát ra từ tận xương tủy, đẹp đến kinh tâm động phách, Đường Chính không giấu khỏi kinh diễm trong mắt.
Hôm nay Vưu Thiển, là cô, nhưng cũng không phải cô.
Nghĩ vậy, Đường Chính hơi nhíu mày.
"Chờ lâu rồi hả ?" Vưu Thiển hỏi.
"Không lâu." Đường Chính theo bản năng nhìn đồng hồ, xác định thời gian còn sớm, sau đó liền vô cùng ga lăng mở cửa xe cho Vưu Thiển, rồi ra hiệu mời.
Vưu Thiển khẽ cười: "Cảm ơn."
Lên xe xong, Đường Chính không vội lái xe, chần chờ trong giây lát, anh ta bỗng nhiên giãn lông mày, cao giọng nói: "Xem ra, tôi nên nhanh chóng mời bác sĩ tâm lý đến khám cho cô thôi. Không phải..." Hơi chút dừng một chút, anh ta lườm Vưu Thiển, không khỏi lộ vẻ ghét bỏ: "Cô nói xem sao cô lại phiền thế hả?"
"Phụt..." Vưu Thiển cười duyên một tiếng.
Đường Chính thở dài: "Nhập vai là chuyện tốt, tôi chỉ sợ cô khó thoát vai thôi." Không biết đã có bao nhiêu diễn viên tài năng vì nhập vai quá sâu không thể thoát ra được mà trở nên biến thái, điên cuồng ?
Đường Chính chỉ muốn nói một chữ: Phiền!
Vưu Thiển không khỏi hỏi: "Anh sợ cái gì? Tâm lý của tôi vẫn rất bình thường." Nói xong câu đó, sức quyến rũ, gợi cảm trên người nhanh chóng biến mất, thoáng chốc đã trở về trạng thái bình thường.
"Đương nhiên, tôi không sợ. Ít nhất hiện tại tôi không sợ cô không thử vai được, sau đó làm bẽ mặt tôi. Được rồi, chúng ta còn một tiếng nữa, đi thôi." Nói xong, Đường Chính liền đạp chân ga.
Trong buồng xe yên tĩnh, cả người lái xe và người ngồi xe đều không nói gì.
Mãi khi đến nơi, Đường Chính giúp Vưu Thiển mở cửa xe mới mở miệng nói: "Tôi chờ cô trong xe, thử vai xong thì xuống. Đúng rồi, tôi đã đuổi trợ lý Thang Yên cho cô rồi, trước khi tìm được trợ lý mới, tôi sẽ là người làm hết những công việc còn lại."
Vưu Thiển kinh ngạc: "Anh đổi? Nhanh như vậy?" Cô còn định chờ thử vai 《Cheat in cheat》 xong, mới nói đến chuyện đổi trợ lý, không nghĩ tới Đường Chính lại hành động nhanh như vậy, tất cả đều không cần cô phải nói.
"Nhanh?" Đường Chính kinh ngạc: "Cô còn định giữ cô ta ở lại ăn Tết à?"
……..
/1638
|