Mạn Mạn tỉnh lại, đầu óc cô cũng dần dần tỉnh táo, trong phòng ngủ tối đen le lói chút ánh sáng nhạt màu, đủ để thấy rõ đồ vật xung quanh, nhưng không khiến cho mắt bị thương.
Khoa học kỹ thuật thật là biết chăm sóc nha.
Theo thói quen quay sang nhìn bên cạnh, quả nhiên, trên gối là một đôi mắt thần thái sáng láng đang nhìn chằm chằm vào mình trước sau như một. Giấc ngủ của người của hành tinh Dicken rất ngắn. nhưng Kash lại thích trắng đêm không ngủ để ôm cô 'ngủ'.
Đưa tay lên dụi mắt:'' Không phải là gần đây anh bề bộn nhiều việc hay sao?''
''Cũng tàm tạm, Al làm chủ công, anh chỉ cần quét dọn chiến trường một chút thôi.''
Lúc cùng đội hộ vệ chơi mạt chược, Mạn Mạn mới biết thời gian giải trí của bọn họ là xem người hành tinh Dicken và chủng tộc Germain đánh nhau. Thật ra, trong mắt bọn họ, có chiến tranh mới là bình thường, giống như việc ăn cơm, đi làm vậy, là loại 'cuộc sống bình thường' mà thôi.
Giọng điệu thoải mái khi Kash nói về việc 'quét dọn chiến trường' giống như 'quét dọn vệ sinh' vậy, nhưng trên thực tế, vận chuyển tiếp tế lên tuyến trên, chỉnh đốn và sắp đặt, truyền tin, xử lý đất đã chiếm giữ đều là chuyện cực kỳ phức tạp, nếu là thời kì trăng mật còn có thể cho qua, nhưng trong thời gian chiến tranh mà dùng một phần ba thời gian để ngủ, đối với một đội quân thống lĩnh mà nói là quá lãng phí.
'Em ngủ một mình cũng không ngã từ trên giường xuống được...Kash, có phải là anh lại xem mấy cái tài liệu cổ quái mà Bute đưa hay không?'' Có vết xe đổ từ trước, vẫn là nên hỏi một chút.
''Không phải Bute,'' Kash lập tức thanh minh, ''Đây là do chuyên gia lưỡng tính của Trái Đất cung cấp và cho ý kiến, bọn họ nói cho anh biết, sau khi giao phối mà lập tức bỏ đi là hành vi kém cỏi.''
''Ặc...'' Tuy rằng thường thường bị rung động, nhưng cái loại ngôn ngữ của trung tâm cao cấp như thế này, thật sự là khiến cho người ra rất 囧 đó....
''Cái đó...''Mang theo ánh mắt khẩn thiết mong chờ, Kash lật người đè lên, ‘’Anh có thể không?''
Mạn Mạn gật đầu, vì thế trung khuyển nhận được phần thưởng hắn chờ đợi đã tám tiếng, một cái hôn.
''Chào buổi sáng, Mạn Mạn...''
''Chào buổi sáng...''
Vương tử không hề thừa nhận, thật ra, hắn có xem qua một ít tài liệu mà Bute cung cấp, trong đó có một quyển tên là ''Truyện cổ Green''
Dùng nụ hôn đánh thức công chúa, sau đó nàng sẽ yêu người đầu tiên nàng nhìn thấy sau khi mở mắt.
Có thể thử một lần hay không, thử yêu anh.
Yêu so với giao phối càng khó mở miệng hơn, muốn nói lại thôi.
Lần sau, lần sau nhất định sẽ hỏi.
Hắn đã vĩnh viễn bỏ lỡ đáp án.
--- ------ ------ ------ ------ --------
Phòng nghỉ sĩ quan.
Bute mở cửa buồng máy đi đến, Nedy đang cầm râu nghiên cứu một cái kiện hàng chuyển phát thật lớn.
Bute mừng rõ:'' Y da! Tôi chờ mấy ngày, rốt cuộc cũng tới!''
Nedy:''Đội trưởng Bute, không phải là đội trưởng Shisha không cho phép anh đào bảo, mua đồ hay sao?''
Bute hưng phấn xé lớp đóng gói bên ngoài ra:''Ha ha, tôi đã chờ mấy ngày. Đây là việc đứng đắn, đội trưởng sẽ không quản đâu.''
Trong kiện hàng rớt ra vài đạo cụ kì quái, một cái vòng tròn có một cái núm bằng silicon nhô ra, nhìn thật là...bỉ ổi.
Nedy đổ mồ hôi hột: ''Loại mới? Hình như nhỏ quá thì phải?''
Bute chạy lại nhặt đạo cụ lên, nắm trong lòng bàn tay: ''Cậu thật là không trong sáng tí nào, đây là một loại dụng cụ dùng để ăn cơm ở trên Trái Đất.''
''Hả, sử dụng thế nào?''
''He he, để tôi biểu diễn một chút.'' Bute lấy từ trong kiện hàng một cái bình, lấy ly đồ uống năng lượng cao đổ vào, lắp cái vòng tròn có núm kia vào bình, sau đó đem phần núm silicon nhô ra nhét vào trong miệng, ánh mắt sáng long lanh nhìn Nedy. =)))))
''Như thế hả?''
''Như vậy đó. Rất mới mẻ đúng không. Nhưng mà chất liệu quá mềm rồi, lỡ cắn một phát đã rớt thì cũng không hay lắm, tôi phải cải tạo lại một chút...''
Nhìn phó đội trưởng dùng thái độ như đang cải tạo vũ khí, hết sức chuyên chú nghiên cứu công cụ đó, Nedy há to miệng, dại ra.
''Đây rốt cuộc là cái gì? Bute đội trưởng, đừng nói là sau này anh sẽ dùng cái này để uống nước nha.''
Bute ngẩng đầu, kinh ngạc nói:''Tất nhiên là không, đây là để dành cho tiểu vương tử tương lai dùng đó, gọi là bình sữa.''
Chiến sĩ cường tráng hết sức cẩn thận nâng niu cái bình yếu ớt, nhỏ giọng than thở, ra vẻ oán hận nói : ''Đội trưởng đã nói khi người thừa kế sinh ra sẽ do tôi dạy, nhưng mà trong học viện quân sự không có chương trình giáo dục trẻ con.'', trong mắt lại tràn ngập chờ mong.
Hắn tung hứng cái bình vài cái, vui tươi hớn hở hỏi:''Này Nedy, cậu nói đứa bé sẽ giống ai? Tôi hi vọng nó sẽ giống như vương tử vậy, như vậy tôi có thể dạy nó đánh nhau.''
Nedy nhìn chằm chằm mặt hắn, thật lâu, thật lâu.
Trung thành cùng bày tỏ, muốn nói lại thôi.
Lần sau, lần sau nhất định phải nói.
Hắn vĩnh viễn bỏ lỡ cơ hội.
Phòng tài liệu
Màn hình truyền thông tin trôi nổi giữa không trung lóe sáng lên, một hàng công thức phức tạp nhanh chóng lướt qua, tốc độ quá nhanh làm người khác không thể thấy rõ nội dung là gì. Kash lẳng lặng nhìn, tốc độ suy nghĩ và xử lý của anh hơn người Trái Đất gấp vài lần.
Sổ sách kế toán của người hành tinh Neon? Xem cái này làm gì, bên kế toán không xử lý tốt hay sao?'' Bute bưng hai chén canh đầy dầu mỡ đi đến, đưa cho Kash.
'' Có vài thứ không hiểu rõ. Số E3678 liên tiếp khất nợ 11 tháng, nhưng chỉ cần uy hiếp thì chỉ 10 ngày sau khi chiến tranh đã nộp hết rồi, chiếm tổng giá trị 7.2 % khoản thu nhập quốc dân trong 1 năm , có quá nhanh hay không?''
'' Ý da, nếu như chủ nợ dí đại bác vào đầu tôi, thì cho dù phải bán quần lót, tôi cũng phải lập tức gom tiền trả lại. Thủ Tướng Tài Vụ của hành tinh Neon cũng đã cố gắng hết sức rồi, ba cái tập toàn tài phiệt lẻ tẻ đều đã bị vơ vét đống tài khoản kếch xù để quyên góp, nói là miễn thuế, không biết có được trả lại hay không nữa. Cậu không thấy tin tức à, một chủ tịch ngu ngốc bị cướp mất chiếc lốp xe khảm kim loại hiếm đang khóc kìa.’’
Khoa học kỹ thuật thật là biết chăm sóc nha.
Theo thói quen quay sang nhìn bên cạnh, quả nhiên, trên gối là một đôi mắt thần thái sáng láng đang nhìn chằm chằm vào mình trước sau như một. Giấc ngủ của người của hành tinh Dicken rất ngắn. nhưng Kash lại thích trắng đêm không ngủ để ôm cô 'ngủ'.
Đưa tay lên dụi mắt:'' Không phải là gần đây anh bề bộn nhiều việc hay sao?''
''Cũng tàm tạm, Al làm chủ công, anh chỉ cần quét dọn chiến trường một chút thôi.''
Lúc cùng đội hộ vệ chơi mạt chược, Mạn Mạn mới biết thời gian giải trí của bọn họ là xem người hành tinh Dicken và chủng tộc Germain đánh nhau. Thật ra, trong mắt bọn họ, có chiến tranh mới là bình thường, giống như việc ăn cơm, đi làm vậy, là loại 'cuộc sống bình thường' mà thôi.
Giọng điệu thoải mái khi Kash nói về việc 'quét dọn chiến trường' giống như 'quét dọn vệ sinh' vậy, nhưng trên thực tế, vận chuyển tiếp tế lên tuyến trên, chỉnh đốn và sắp đặt, truyền tin, xử lý đất đã chiếm giữ đều là chuyện cực kỳ phức tạp, nếu là thời kì trăng mật còn có thể cho qua, nhưng trong thời gian chiến tranh mà dùng một phần ba thời gian để ngủ, đối với một đội quân thống lĩnh mà nói là quá lãng phí.
'Em ngủ một mình cũng không ngã từ trên giường xuống được...Kash, có phải là anh lại xem mấy cái tài liệu cổ quái mà Bute đưa hay không?'' Có vết xe đổ từ trước, vẫn là nên hỏi một chút.
''Không phải Bute,'' Kash lập tức thanh minh, ''Đây là do chuyên gia lưỡng tính của Trái Đất cung cấp và cho ý kiến, bọn họ nói cho anh biết, sau khi giao phối mà lập tức bỏ đi là hành vi kém cỏi.''
''Ặc...'' Tuy rằng thường thường bị rung động, nhưng cái loại ngôn ngữ của trung tâm cao cấp như thế này, thật sự là khiến cho người ra rất 囧 đó....
''Cái đó...''Mang theo ánh mắt khẩn thiết mong chờ, Kash lật người đè lên, ‘’Anh có thể không?''
Mạn Mạn gật đầu, vì thế trung khuyển nhận được phần thưởng hắn chờ đợi đã tám tiếng, một cái hôn.
''Chào buổi sáng, Mạn Mạn...''
''Chào buổi sáng...''
Vương tử không hề thừa nhận, thật ra, hắn có xem qua một ít tài liệu mà Bute cung cấp, trong đó có một quyển tên là ''Truyện cổ Green''
Dùng nụ hôn đánh thức công chúa, sau đó nàng sẽ yêu người đầu tiên nàng nhìn thấy sau khi mở mắt.
Có thể thử một lần hay không, thử yêu anh.
Yêu so với giao phối càng khó mở miệng hơn, muốn nói lại thôi.
Lần sau, lần sau nhất định sẽ hỏi.
Hắn đã vĩnh viễn bỏ lỡ đáp án.
--- ------ ------ ------ ------ --------
Phòng nghỉ sĩ quan.
Bute mở cửa buồng máy đi đến, Nedy đang cầm râu nghiên cứu một cái kiện hàng chuyển phát thật lớn.
Bute mừng rõ:'' Y da! Tôi chờ mấy ngày, rốt cuộc cũng tới!''
Nedy:''Đội trưởng Bute, không phải là đội trưởng Shisha không cho phép anh đào bảo, mua đồ hay sao?''
Bute hưng phấn xé lớp đóng gói bên ngoài ra:''Ha ha, tôi đã chờ mấy ngày. Đây là việc đứng đắn, đội trưởng sẽ không quản đâu.''
Trong kiện hàng rớt ra vài đạo cụ kì quái, một cái vòng tròn có một cái núm bằng silicon nhô ra, nhìn thật là...bỉ ổi.
Nedy đổ mồ hôi hột: ''Loại mới? Hình như nhỏ quá thì phải?''
Bute chạy lại nhặt đạo cụ lên, nắm trong lòng bàn tay: ''Cậu thật là không trong sáng tí nào, đây là một loại dụng cụ dùng để ăn cơm ở trên Trái Đất.''
''Hả, sử dụng thế nào?''
''He he, để tôi biểu diễn một chút.'' Bute lấy từ trong kiện hàng một cái bình, lấy ly đồ uống năng lượng cao đổ vào, lắp cái vòng tròn có núm kia vào bình, sau đó đem phần núm silicon nhô ra nhét vào trong miệng, ánh mắt sáng long lanh nhìn Nedy. =)))))
''Như thế hả?''
''Như vậy đó. Rất mới mẻ đúng không. Nhưng mà chất liệu quá mềm rồi, lỡ cắn một phát đã rớt thì cũng không hay lắm, tôi phải cải tạo lại một chút...''
Nhìn phó đội trưởng dùng thái độ như đang cải tạo vũ khí, hết sức chuyên chú nghiên cứu công cụ đó, Nedy há to miệng, dại ra.
''Đây rốt cuộc là cái gì? Bute đội trưởng, đừng nói là sau này anh sẽ dùng cái này để uống nước nha.''
Bute ngẩng đầu, kinh ngạc nói:''Tất nhiên là không, đây là để dành cho tiểu vương tử tương lai dùng đó, gọi là bình sữa.''
Chiến sĩ cường tráng hết sức cẩn thận nâng niu cái bình yếu ớt, nhỏ giọng than thở, ra vẻ oán hận nói : ''Đội trưởng đã nói khi người thừa kế sinh ra sẽ do tôi dạy, nhưng mà trong học viện quân sự không có chương trình giáo dục trẻ con.'', trong mắt lại tràn ngập chờ mong.
Hắn tung hứng cái bình vài cái, vui tươi hớn hở hỏi:''Này Nedy, cậu nói đứa bé sẽ giống ai? Tôi hi vọng nó sẽ giống như vương tử vậy, như vậy tôi có thể dạy nó đánh nhau.''
Nedy nhìn chằm chằm mặt hắn, thật lâu, thật lâu.
Trung thành cùng bày tỏ, muốn nói lại thôi.
Lần sau, lần sau nhất định phải nói.
Hắn vĩnh viễn bỏ lỡ cơ hội.
Phòng tài liệu
Màn hình truyền thông tin trôi nổi giữa không trung lóe sáng lên, một hàng công thức phức tạp nhanh chóng lướt qua, tốc độ quá nhanh làm người khác không thể thấy rõ nội dung là gì. Kash lẳng lặng nhìn, tốc độ suy nghĩ và xử lý của anh hơn người Trái Đất gấp vài lần.
Sổ sách kế toán của người hành tinh Neon? Xem cái này làm gì, bên kế toán không xử lý tốt hay sao?'' Bute bưng hai chén canh đầy dầu mỡ đi đến, đưa cho Kash.
'' Có vài thứ không hiểu rõ. Số E3678 liên tiếp khất nợ 11 tháng, nhưng chỉ cần uy hiếp thì chỉ 10 ngày sau khi chiến tranh đã nộp hết rồi, chiếm tổng giá trị 7.2 % khoản thu nhập quốc dân trong 1 năm , có quá nhanh hay không?''
'' Ý da, nếu như chủ nợ dí đại bác vào đầu tôi, thì cho dù phải bán quần lót, tôi cũng phải lập tức gom tiền trả lại. Thủ Tướng Tài Vụ của hành tinh Neon cũng đã cố gắng hết sức rồi, ba cái tập toàn tài phiệt lẻ tẻ đều đã bị vơ vét đống tài khoản kếch xù để quyên góp, nói là miễn thuế, không biết có được trả lại hay không nữa. Cậu không thấy tin tức à, một chủ tịch ngu ngốc bị cướp mất chiếc lốp xe khảm kim loại hiếm đang khóc kìa.’’
/43
|