Diệp Lan nghiêng đầu nhìn hai trợ lý, Lý Vĩ Lực đã sợ Diệp Lan sẵn, cứ nhìn thẳng vào anh là chột dạ, may mà Trúc Tịnh chín chắn, biết ông chủ không kiềm được lại sắp ôm ấp cậu bạn trai nhỏ, cần không gian riêng tư, lập tức máy móc kéo Lý Vĩ Lực ra ngoài.
Ra khỏi phòng nghỉ, lúc quay đầu đóng cửa, Trúc Tịnh thấy được Diệp Lan tiến tới một bước, biết Giang Trì sẽ không tránh, liền xấu tính dùng miệng chai nước suối cọ nhẹ lên môi cậu, mỉm cười rũ mắt, nhẹ giọng dỗ Giang Trì liếm một cái đi rồi ba tha cho em, Trúc Tịnh đỏ mặt, không dám nhìn nữa, rón rén khép cửa phòng.
Cách một tiếng, cửa phòng đóng kín.
Lý Vĩ Lực cười khan, hạ giọng: “Hai chúng ta ra ngoài, trong đó lại chẳng… Lỡ lát nữa phó đạo diễn đến thì sao?”
“Không sao, anh Diệp và cậu Giang đều biết chừng mực, không làm quá đâu.”
Trúc Tịnh nói xong cũng tự thấy ngại, là trợ lý, Lý Vĩ Lực lo không thừa, nhưng thời gian này Trúc Tịnh theo đoàn mỗi ngày, nắm rõ giờ giấc của hai người, không nỡ nhẫn tâm đi làm phiền.
Gần đây thỉnh thoảng Sầm Văn lại về Bắc Kinh, Trúc Tịnh gần như phụ trách việc sinh hoạt của Diệp Lan, người khác có thể không biết nhưng cô thì rất rõ, Diệp Lan và Giang Trì trông thì ngày nào cũng ở bên nhau, nhưng kỳ thực thời gian riêng tư rất có hạn, không có nhiều cơ hội thân thiết với nhau.
Hôm qua An Á còn gọi cho Trúc Tịnh, bảo cô lưu ý việc riêng của Diệp Lan và Giang Trì, còn đôn đốc nhẹ, đóng phim vốn đã vất vả, Giang Trì lại vừa giảm cân nhiều thế, sức khỏe và tinh thần của nghệ sĩ có liên hệ chặt chẽ đến lợi ích của văn phòng, về công về tư đều là mối quan tâm hàng đầu của người đại diện, cũng là lưu ý hàng đầu.
Điều cụ thể An Á muốn nói là gì thì ai cũng biết, thậm chí chị còn ngầm ám chỉ Trúc Tịnh, nếu Diệp Lan làm quá, anh hưởng đến tiến độ quay phim bình thường của Giang Trì, chị tình nguyện ra mặt khuyên Diệp Lan.
Trúc Tịnh hơi xấu hổ, biện hộ cho Diệp Lan với lòng yêu nghề tha thiết, theo cô biết, hai người không đến mức đêm đêm sênh ca.
An Á nửa tin nửa ngờ.
Nhưng đó đúng là sự thật. “Tần Sênh” phải quay ngoại cảnh rất nhiều, Nhâm Hải Xuyên lại nghiêm túc, thời tiết trong phim hoàn toàn phù hợp với thời tiết hiện tại, để sát với kịch bản, Nhâm Hải Xuyên quay rất tự nhiên, rất thật, dùng “ánh sáng thiên nhiên”, thời gian thời tiết hoàn toàn đúng thực tế, mà muốn thực hiện được điều này, công tác quay hình buộc phải hoàn thành trước khi vào thu, rồi cho Tần Sênh quay lại trường đại học bị thảm lá ngô đồng ngả vàng bao phủ cùng với lớp tân sinh viên vào mùa thu, hoàn thành cảnh kết phim của Giang Trì.
Quay đuổi thời gian như thế rất vất vả, Nhâm Hải Xuyên lại lấy tốt không lấy nhanh, hết cách, cả đoàn đành phải tăng ca quay bù mỗi ngày, một ngày quay mười tiếng là cơ bản, lên đến mười ba mười bốn tiếng là bình thường, cường độ quay sát sao như thế, về khách sạn phải tranh thủ nghỉ ngơi ngay, sức đâu mà âu yếm mỗi ngày nữa?
Nửa đêm ra ngoài quay ngoại cảnh, lúc chờ diễn trong xe, Trúc Tịnh thấy Giang Trì chủ động hôn Diệp Lan.
Tuy có khả năng Diệp Lan dụ dỗ, nhưng dè dặt như Giang Trì mà còn lén hôn Diệp Lan trong thời gian làm việc, đủ thấy thời gian riêng cho nhau ít ỏi đến đáng thương.
Hai người ngày nào cũng cực khổ quay phim, bình thường lén tranh thủ âu yếm một chút cũng không dễ gì, Trúc Tịnh không nỡ quấy rối.
“Theo dõi weibo của cậu Giang nhé.” Trúc Tịnh ho khan, nghiêm mặt nói: “Buổi phỏng vấn vừa rồi phát xong thể nào cũng lên trang đầu.”
Lý Vĩ Lực vỗ trán, “Phải rồi, suýt chút em quên mất… Lát nữa em nói với anh Giang vào tài khoản của anh ấy, chờ xóa bình luận của anti.”
Hai trợ lý sẵn sàng chiến đấu, bộ phận quan hệ xã hội của văn phòng cũng theo sát tin tức buổi phỏng vấn vừa rồi, quả nhiên, tối hôm đó Diệp Lan đã lên mục đầu bảng tin giải trí của các kênh truyền thông lớn.
Nhờ bên quan hệ xã hội đã liên lạc trước, tin tức rất thống nhất, đề tài chủ yếu triển khai quanh “Lần đầu tiên Diệp ảnh đế diễn nam phụ” và “Trong năm nay Diệp Lan liên tục nhận phim, được kỳ vọng sẽ bùng nổ màn ảnh mùa tết”.
Nhưng các fan tinh mắt vẫn nhận ra chi tiết hai người uống cùng chai nước, lập tức phát rồ.
Dưới sự dẫn dắt và khống chế của Văn phòng Diệp Lan và bộ phận điều hành của đoàn phim Tần Sênh, số lượng lớn fan mới ùa vào weibo của hai người và trang của đoàn phim “Tần Sênh”, Diệp Lan còn đỡ, fan của Giang Trì tăng đột biến thêm gần một triệu, “Tần Sênh” không dùng tiền mua fan, chưa đóng máy đã lên top các tin được quan tâm, độ chú ý từ công chúng cực cao.
Tổ phụ trách kinh doanh của đoàn phim lập tức có thể yên tâm, đội ngũ chuyên phụ trách quan hệ xã hội cho nghệ sĩ lại càng lúc càng cảnh giác, cẩn thận khống chế tình hình, không ngừng theo dõi động thái trên mạng, chuẩn bị sẵn sàng nhờ các nhân vật VIP đã liên lạc trước thể hiện quan điểm ngay khi có dấu hiệu tiêu cực xuất hiện.
Con số fan của Diệp Lan quá lớn, trong đó có một phần là hâm mộ vì sự nghiệp, mức độ cuồng nhiệt không thua gì fan nữ của Giang Trì, bình sinh hận nhất người khác dựa hơi Diệp Lan, ảnh hưởng đến danh tiếng của anh, năm ngoái lúc nữ nghệ sĩ Khương Dĩnh có tin đồn với Diệp Lan, đã bị các fan này cấu xé không nhẹ. Mà sức chiến đấu của các fan nữ phía Giang Trì cũng cực mạnh, thường ai có ám muội với Giang Trì cũng bị hành quyết, văn phòng luôn phải đề phòng, sợ nước to trôi miếu Long Vương, fan của hai nghệ sĩ nhà mình chiến với nhau.
Nhưng ngoài dự liệu của mọi người, trừ các công ty truyền thông hay nói xấu Diệp Lan, tình hình trên mạng tương đối sóng yên biển lặng.
Trên weibo, fan hai bên đồng tâm hiệp lực gào rú mãi không ngừng, còn ca múa tưng bừng dậy trời dậy đất, bài đăng Diệp Lan tay không xé xác Siêu Giải Trí đồng thời chuyển tiếp weibo của Giang Trì, khen cậu diễn tốt năm ngoài tập tức được đào lên, chỉ số lượt chuyển tiếp weibo thôi đã nhanh chóng hơn ba trăm ngàn, thành thánh địa cho fan cp điểm danh.
“Đã nói với em là không cần lo đâu mà.” Lúc chờ diễn, Diệp Lan lười lười tựa vào ghế trang điểm hút nước trái cây, “Cẩn thận quá làm gì.”
Giang Trì cứ lướt weibo mãi, không hiểu nổi, “Sao mà… không ai mắng em hết? Chuyện này xét hướng nào cũng là em được lợi từ anh mà.”
“Vì trong video anh chủ động.” Vị trí của hai người cách biệt quá nhiều, muốn tạo cp thì Diệp Lan nhất định phải ở vị trí chủ động, giống như việc đưa nước lần này, nếu là ngược lại thì chắc giờ này Giang Trì đã bị xé thành đống thịt vụn rồi. Diệp Lan đặt ly nước xuống, xảo quyệt tổng kết: “Ai chọc ghẹo trước người đó thua, fan của anh thấy yếu thế, sao còn đi mắng em được? Thần tượng làm, fan bảo kê.”
Giang Trì ngẩn ra, “Anh… đã nghĩ tới từ lâu rồi?”
“Chứ em nghĩ là thế nào?” Diệp Lan phì cười, “Lại còn miễn ca miễn cưỡng.”
Giang rất mất tự nhiên, ho ho rồi nói nhỏ: “Anh đã… phạt rồi mà? Sao còn nhắc…”
“Cái đó mà là phạt gì…” Trong phòng trang điểm không có ai, Diệp Lan ngồi lên tay ghế sofa cạnh Giang Trì, nhộn nhạo nhìn đôi môi mỏng của cậu, trắng trợn giày vò người ta: “Chưa hả giận, phạt lại lần nữa được không?”
Giang Trì không sao từ chối được nam thần, nhưng bắt cậu gật đầu thì xấu hổ quá, Giang Trì đỏ tai, nhìn Diệp lan xin tha, Diệp Lan bật cười, đang định nói gì thì đột nhiên điện thoại anh reo.
Diệp Lan vốn định mặc kệ, không ngờ lại có người gõ cửa phòng trang điểm, một nhân viên mời Giang Trì đi, Diệp Lan hết cách, nhỏ giọng nói tục rồi đứng lên nghe máy, Giang Trì thì đi theo nhân viên.
Diệp Lan cầm máy lên, là An Á.
Diệp Lan bắt máy chậm, giọng An Á rất gấp, hỏi nhỏ: “Đang quay hả?”
“Sao vậy chị?” Diệp Lan nhíu mày, tin lên không tệ, tung chút hint, các fan cũng khoan dung, anh không hiểu có gì khiến An Á không hài lòng, “Siêu Giải Trí lại thừa cơ nói xấu em à?”
“Không phải cậu.” Giờ trong đầu An Á toàn kiện tụng, rối trí nói: “Cậu xem tin giải trí mới chưa? Hôm nay là ngày công bố tạo hình trong phim mà Du Hi Gia mới nhận, kéo xuống sẽ thấy… Bộ phận tuyên truyền của bọn họ chuẩn bị có vẻ rất đầy đủ, nhờ rất nhiều người làm quan hệ xã hội, nhưng không ngờ lại bị chúng ta át mất.”
Diệp Lan bật cười, “Trách ai được? Bản thân hắn ta công bố tạo hình không coi ngày, dám tranh với em, không phải chán sống thì là gì.”
“Cậu ta đáng đời, nhưng chị không muốn có xung đột với cậu ta lúc này.” An Á nhíu mày, “Cậu bận quay phim nên không biết, gần đây Du Hi Gia bắt đầu có tiềm chất thần kinh rồi, trạng thái không tốt, áp lực nặng, cực khổ lắm mới được nhận phim điện ảnh chất lượng khá khẩm, đang định nhân dịp này tuyên truyền rầm tộ, không ngờ bị chúng ta chắn trước, chị sợ cậu ta phát dại cắn càn… Sợ nhất loại thần kinh bất bình thường ấy.”
Diệp Lan cười lạnh, “Cắn càn? Em ở đây đến mà cắn, hắn muốn cắn cái gì?”
“Cắn Giang Trì… Chuyện Giang Trì đóng phim không thù lao cậu ta biết thì khoan nói, người của ta còn nghe được…” An Á dừng một lúc rồi bất đắc dĩ nói: “Du Hi Gia biết gần đây Giang Trì gầy đi nhiều, muốn kiếm chút tiền… Vùi Giang Trì cho sâu.”
Diệp Lan nheo mắt, “Giang Trì gầy thì sao? Hắn định nói gì cậu ấy?”
An Á mắng một tiếng rồi nhỏ giọng: “Nghiện ma túy.”
Ra khỏi phòng nghỉ, lúc quay đầu đóng cửa, Trúc Tịnh thấy được Diệp Lan tiến tới một bước, biết Giang Trì sẽ không tránh, liền xấu tính dùng miệng chai nước suối cọ nhẹ lên môi cậu, mỉm cười rũ mắt, nhẹ giọng dỗ Giang Trì liếm một cái đi rồi ba tha cho em, Trúc Tịnh đỏ mặt, không dám nhìn nữa, rón rén khép cửa phòng.
Cách một tiếng, cửa phòng đóng kín.
Lý Vĩ Lực cười khan, hạ giọng: “Hai chúng ta ra ngoài, trong đó lại chẳng… Lỡ lát nữa phó đạo diễn đến thì sao?”
“Không sao, anh Diệp và cậu Giang đều biết chừng mực, không làm quá đâu.”
Trúc Tịnh nói xong cũng tự thấy ngại, là trợ lý, Lý Vĩ Lực lo không thừa, nhưng thời gian này Trúc Tịnh theo đoàn mỗi ngày, nắm rõ giờ giấc của hai người, không nỡ nhẫn tâm đi làm phiền.
Gần đây thỉnh thoảng Sầm Văn lại về Bắc Kinh, Trúc Tịnh gần như phụ trách việc sinh hoạt của Diệp Lan, người khác có thể không biết nhưng cô thì rất rõ, Diệp Lan và Giang Trì trông thì ngày nào cũng ở bên nhau, nhưng kỳ thực thời gian riêng tư rất có hạn, không có nhiều cơ hội thân thiết với nhau.
Hôm qua An Á còn gọi cho Trúc Tịnh, bảo cô lưu ý việc riêng của Diệp Lan và Giang Trì, còn đôn đốc nhẹ, đóng phim vốn đã vất vả, Giang Trì lại vừa giảm cân nhiều thế, sức khỏe và tinh thần của nghệ sĩ có liên hệ chặt chẽ đến lợi ích của văn phòng, về công về tư đều là mối quan tâm hàng đầu của người đại diện, cũng là lưu ý hàng đầu.
Điều cụ thể An Á muốn nói là gì thì ai cũng biết, thậm chí chị còn ngầm ám chỉ Trúc Tịnh, nếu Diệp Lan làm quá, anh hưởng đến tiến độ quay phim bình thường của Giang Trì, chị tình nguyện ra mặt khuyên Diệp Lan.
Trúc Tịnh hơi xấu hổ, biện hộ cho Diệp Lan với lòng yêu nghề tha thiết, theo cô biết, hai người không đến mức đêm đêm sênh ca.
An Á nửa tin nửa ngờ.
Nhưng đó đúng là sự thật. “Tần Sênh” phải quay ngoại cảnh rất nhiều, Nhâm Hải Xuyên lại nghiêm túc, thời tiết trong phim hoàn toàn phù hợp với thời tiết hiện tại, để sát với kịch bản, Nhâm Hải Xuyên quay rất tự nhiên, rất thật, dùng “ánh sáng thiên nhiên”, thời gian thời tiết hoàn toàn đúng thực tế, mà muốn thực hiện được điều này, công tác quay hình buộc phải hoàn thành trước khi vào thu, rồi cho Tần Sênh quay lại trường đại học bị thảm lá ngô đồng ngả vàng bao phủ cùng với lớp tân sinh viên vào mùa thu, hoàn thành cảnh kết phim của Giang Trì.
Quay đuổi thời gian như thế rất vất vả, Nhâm Hải Xuyên lại lấy tốt không lấy nhanh, hết cách, cả đoàn đành phải tăng ca quay bù mỗi ngày, một ngày quay mười tiếng là cơ bản, lên đến mười ba mười bốn tiếng là bình thường, cường độ quay sát sao như thế, về khách sạn phải tranh thủ nghỉ ngơi ngay, sức đâu mà âu yếm mỗi ngày nữa?
Nửa đêm ra ngoài quay ngoại cảnh, lúc chờ diễn trong xe, Trúc Tịnh thấy Giang Trì chủ động hôn Diệp Lan.
Tuy có khả năng Diệp Lan dụ dỗ, nhưng dè dặt như Giang Trì mà còn lén hôn Diệp Lan trong thời gian làm việc, đủ thấy thời gian riêng cho nhau ít ỏi đến đáng thương.
Hai người ngày nào cũng cực khổ quay phim, bình thường lén tranh thủ âu yếm một chút cũng không dễ gì, Trúc Tịnh không nỡ quấy rối.
“Theo dõi weibo của cậu Giang nhé.” Trúc Tịnh ho khan, nghiêm mặt nói: “Buổi phỏng vấn vừa rồi phát xong thể nào cũng lên trang đầu.”
Lý Vĩ Lực vỗ trán, “Phải rồi, suýt chút em quên mất… Lát nữa em nói với anh Giang vào tài khoản của anh ấy, chờ xóa bình luận của anti.”
Hai trợ lý sẵn sàng chiến đấu, bộ phận quan hệ xã hội của văn phòng cũng theo sát tin tức buổi phỏng vấn vừa rồi, quả nhiên, tối hôm đó Diệp Lan đã lên mục đầu bảng tin giải trí của các kênh truyền thông lớn.
Nhờ bên quan hệ xã hội đã liên lạc trước, tin tức rất thống nhất, đề tài chủ yếu triển khai quanh “Lần đầu tiên Diệp ảnh đế diễn nam phụ” và “Trong năm nay Diệp Lan liên tục nhận phim, được kỳ vọng sẽ bùng nổ màn ảnh mùa tết”.
Nhưng các fan tinh mắt vẫn nhận ra chi tiết hai người uống cùng chai nước, lập tức phát rồ.
Dưới sự dẫn dắt và khống chế của Văn phòng Diệp Lan và bộ phận điều hành của đoàn phim Tần Sênh, số lượng lớn fan mới ùa vào weibo của hai người và trang của đoàn phim “Tần Sênh”, Diệp Lan còn đỡ, fan của Giang Trì tăng đột biến thêm gần một triệu, “Tần Sênh” không dùng tiền mua fan, chưa đóng máy đã lên top các tin được quan tâm, độ chú ý từ công chúng cực cao.
Tổ phụ trách kinh doanh của đoàn phim lập tức có thể yên tâm, đội ngũ chuyên phụ trách quan hệ xã hội cho nghệ sĩ lại càng lúc càng cảnh giác, cẩn thận khống chế tình hình, không ngừng theo dõi động thái trên mạng, chuẩn bị sẵn sàng nhờ các nhân vật VIP đã liên lạc trước thể hiện quan điểm ngay khi có dấu hiệu tiêu cực xuất hiện.
Con số fan của Diệp Lan quá lớn, trong đó có một phần là hâm mộ vì sự nghiệp, mức độ cuồng nhiệt không thua gì fan nữ của Giang Trì, bình sinh hận nhất người khác dựa hơi Diệp Lan, ảnh hưởng đến danh tiếng của anh, năm ngoái lúc nữ nghệ sĩ Khương Dĩnh có tin đồn với Diệp Lan, đã bị các fan này cấu xé không nhẹ. Mà sức chiến đấu của các fan nữ phía Giang Trì cũng cực mạnh, thường ai có ám muội với Giang Trì cũng bị hành quyết, văn phòng luôn phải đề phòng, sợ nước to trôi miếu Long Vương, fan của hai nghệ sĩ nhà mình chiến với nhau.
Nhưng ngoài dự liệu của mọi người, trừ các công ty truyền thông hay nói xấu Diệp Lan, tình hình trên mạng tương đối sóng yên biển lặng.
Trên weibo, fan hai bên đồng tâm hiệp lực gào rú mãi không ngừng, còn ca múa tưng bừng dậy trời dậy đất, bài đăng Diệp Lan tay không xé xác Siêu Giải Trí đồng thời chuyển tiếp weibo của Giang Trì, khen cậu diễn tốt năm ngoài tập tức được đào lên, chỉ số lượt chuyển tiếp weibo thôi đã nhanh chóng hơn ba trăm ngàn, thành thánh địa cho fan cp điểm danh.
“Đã nói với em là không cần lo đâu mà.” Lúc chờ diễn, Diệp Lan lười lười tựa vào ghế trang điểm hút nước trái cây, “Cẩn thận quá làm gì.”
Giang Trì cứ lướt weibo mãi, không hiểu nổi, “Sao mà… không ai mắng em hết? Chuyện này xét hướng nào cũng là em được lợi từ anh mà.”
“Vì trong video anh chủ động.” Vị trí của hai người cách biệt quá nhiều, muốn tạo cp thì Diệp Lan nhất định phải ở vị trí chủ động, giống như việc đưa nước lần này, nếu là ngược lại thì chắc giờ này Giang Trì đã bị xé thành đống thịt vụn rồi. Diệp Lan đặt ly nước xuống, xảo quyệt tổng kết: “Ai chọc ghẹo trước người đó thua, fan của anh thấy yếu thế, sao còn đi mắng em được? Thần tượng làm, fan bảo kê.”
Giang Trì ngẩn ra, “Anh… đã nghĩ tới từ lâu rồi?”
“Chứ em nghĩ là thế nào?” Diệp Lan phì cười, “Lại còn miễn ca miễn cưỡng.”
Giang rất mất tự nhiên, ho ho rồi nói nhỏ: “Anh đã… phạt rồi mà? Sao còn nhắc…”
“Cái đó mà là phạt gì…” Trong phòng trang điểm không có ai, Diệp Lan ngồi lên tay ghế sofa cạnh Giang Trì, nhộn nhạo nhìn đôi môi mỏng của cậu, trắng trợn giày vò người ta: “Chưa hả giận, phạt lại lần nữa được không?”
Giang Trì không sao từ chối được nam thần, nhưng bắt cậu gật đầu thì xấu hổ quá, Giang Trì đỏ tai, nhìn Diệp lan xin tha, Diệp Lan bật cười, đang định nói gì thì đột nhiên điện thoại anh reo.
Diệp Lan vốn định mặc kệ, không ngờ lại có người gõ cửa phòng trang điểm, một nhân viên mời Giang Trì đi, Diệp Lan hết cách, nhỏ giọng nói tục rồi đứng lên nghe máy, Giang Trì thì đi theo nhân viên.
Diệp Lan cầm máy lên, là An Á.
Diệp Lan bắt máy chậm, giọng An Á rất gấp, hỏi nhỏ: “Đang quay hả?”
“Sao vậy chị?” Diệp Lan nhíu mày, tin lên không tệ, tung chút hint, các fan cũng khoan dung, anh không hiểu có gì khiến An Á không hài lòng, “Siêu Giải Trí lại thừa cơ nói xấu em à?”
“Không phải cậu.” Giờ trong đầu An Á toàn kiện tụng, rối trí nói: “Cậu xem tin giải trí mới chưa? Hôm nay là ngày công bố tạo hình trong phim mà Du Hi Gia mới nhận, kéo xuống sẽ thấy… Bộ phận tuyên truyền của bọn họ chuẩn bị có vẻ rất đầy đủ, nhờ rất nhiều người làm quan hệ xã hội, nhưng không ngờ lại bị chúng ta át mất.”
Diệp Lan bật cười, “Trách ai được? Bản thân hắn ta công bố tạo hình không coi ngày, dám tranh với em, không phải chán sống thì là gì.”
“Cậu ta đáng đời, nhưng chị không muốn có xung đột với cậu ta lúc này.” An Á nhíu mày, “Cậu bận quay phim nên không biết, gần đây Du Hi Gia bắt đầu có tiềm chất thần kinh rồi, trạng thái không tốt, áp lực nặng, cực khổ lắm mới được nhận phim điện ảnh chất lượng khá khẩm, đang định nhân dịp này tuyên truyền rầm tộ, không ngờ bị chúng ta chắn trước, chị sợ cậu ta phát dại cắn càn… Sợ nhất loại thần kinh bất bình thường ấy.”
Diệp Lan cười lạnh, “Cắn càn? Em ở đây đến mà cắn, hắn muốn cắn cái gì?”
“Cắn Giang Trì… Chuyện Giang Trì đóng phim không thù lao cậu ta biết thì khoan nói, người của ta còn nghe được…” An Á dừng một lúc rồi bất đắc dĩ nói: “Du Hi Gia biết gần đây Giang Trì gầy đi nhiều, muốn kiếm chút tiền… Vùi Giang Trì cho sâu.”
Diệp Lan nheo mắt, “Giang Trì gầy thì sao? Hắn định nói gì cậu ấy?”
An Á mắng một tiếng rồi nhỏ giọng: “Nghiện ma túy.”
/83
|