Sau khi tụ tập cùng bạn bè thì Lôi Hòa Nghi đến Lôi Phong một chuyến gặp Lôi Lăng Quân.
- Ô, hôm nay ngọn gió nào đưa em đến đây vậy?
- Anh nói như thể việc em đến đây đáng sợ lắm vậy!
- Được rồi, nói anh nghe xem có chuyện gì nào?
- Gần đây có hoạt động nào thích hợp cho em không, em đang rảnh nên muốn kiếm việc gì đó làm!
Nếu cứ ở nhà mãi kiểu gì cũng bị Cung Huyền Thương lăn lộn đến mất nửa cái mạng.
Lôi Lăng Quân gật đầu rồi mở máy tính.
- Trước đó Túc Nhạn đã lên danh sách vài hoạt động phù hợp với em rồi, nếu anh nhớ không lầm thì hiện tại có một gameshow em có thể cân nhắc.
- Chị Túc Nhạn cũng nói với em rồi nhưng về thời gian thì em không nhớ rõ lắm.
- Đây rồi, một show thực tế tên là Nữ chiến binh.
- A, là show nhập ngũ sao anh?
- Đúng rồi, mỗi năm sẽ có một mùa, mặc dù rất ít nữ diễn viên chịu được gian khổ khi sinh hoạt trong môi trường quân đội nhưng hiệu ứng phát sóng rất tốt, hầu hết nữ minh tinh quay xong đều nhận được nhiều lời khen. Chủ yếu là vì trong môi trường quân đội bọn họ không thể tùy hứng kiêu căng mà phải nhất mực tuân thủ quy định, khiến bản thân trở nên hoàn hảo kỷ luật trong mắt công chúng cho nên mọi người đều sẽ có hảo cảm. Em có thể thử xem, dù sao em cũng đâu xa lạ gì với môi trường quân đội. Nhất định hiệu ứng sẽ rất tốt!
- Thời gian quay thường là mấy ngày vậy anh?
- Nửa tháng, em sẽ học tập huấn luyện như một chiến binh thực thụ, chỉ có cuối tuần mới được nghỉ ngơi thôi!
- Ồ...
- Thế nào?
Lôi Hòa Nghi sờ tay suy nghĩ sau đó gật đầu.
- Em sẽ tham gia nhưng em cần nhiều thông tin hơn!
- Yên tâm, anh sẽ liên hệ với tổ chương trình đề cử một vị trí cho em, trước tiên em cứ về nhà đợi đi, Túc Nhạn sẽ gửi thêm thông tin cần thiết cho em. Theo anh biết thì tuần sau sẽ khởi quay, em về chuẩn bị dần đi!
- Vâng ạ!
- Mà Cung Huyền Thương sẽ đồng ý để em đi chứ?
- Chẳng lẽ anh ấy lại cấm không cho, anh ấy không phải người như vậy!
- Anh thấy chưa chắc đâu!
Lôi Hòa Nghi nhướng mày mỉm cười.
- Em sẽ khuyên được anh ấy thôi!
- Cái này thì anh tin, ai bảo em là khắc tinh của Cung Huyền Thương.
Lôi Hòa Nghi cười cười không phủ nhận, cầm túi xách đứng lên chuẩn bị về nhà.
- Em về đây, tạm biệt anh!
- Tạm biệt, về cẩn thận!
- Vâng!
Trời cũng không còn sớm Lôi Hòa Nghi không biết Cung Huyền Thương đã về nhà chưa, cô theo tâm tình ghé vào một tiệm bánh mua ít điểm tâm ăn nhẹ mang về.
Về đến nhà, thấy đèn đuốc sáng trưng thì mỉm cười, Cung Huyền Thương về rồi. Cô đỗ xe rồi vào nhà, đặt túi xách và bánh lên bàn nhìn quanh nhà một lướt, Bánh Bao ngoan ngoãn nằm ngủ trên đệm của mình, trong phòng bếp thỉnh thoảng phát ra âm thanh, Lôi Hòa Nghi sáng mắt nhẹ nhàng đi vào bếp. Cô đứng dựa vào cửa nhìn người đàn ông vẫn còn nguyên sơ mi trắng quần âu đen đang đeo tạp đê chăm chú chuẩn bị bữa tối cho hai người. Gương mặt Lôi Hòa Nghi không biết lúc nào đã nở nụ cười hạnh phúc. Bước chân nhẹ nhàng đi đến, vòng tay qua hông Cung Huyền Thương, chui vào khoảng trống giữa khuỷu tay và thân anh, nhìn Cung Huyền Thương không ngừng đảo thức ăn trong nồi, gương mặt thèm thuồng. Một lúc sau không chịu được sức nóng từ trong nồi bốc lên mà lui lại, áp má vào sống lưng anh.
Cung Huyền Thương bật cười, sờ bàn tay nhỏ nhắn trước hông mình, mang tai hơi đỏ lên bởi vì Lôi Hòa Nghi ôm anh từ sau lưng, hai luồng mềm mại trước ngực cứ thế dán vào lưng anh, xúc cảm êm ái chân thật đánh mạnh vào lòng khiến anh khó lòng kiềm chế.
- Nghi Nghi...
- Dạ!
- Đồ ăn sắp xong rồi, giúp anh dọn bát đĩa ra bàn đi em!
- Vâng!
Lôi Hòa Nghi buông tay chạy đi dọn bát đũa, lúc này Cung Huyền Thương mới thở phào một hơi. Anh nhanh tay làm xong món đang dở rồi đổ ra đĩa mang ra bàn, sau đó tháo tạp dề rồi ngồi xuống đối diện Lôi Hòa Nghi. Hai người dùng bữa, tiếng dao nĩa vang lên rất nhỏ, một lúc sau Lôi Hòa Nghi mới lên tiếng.
- Hôm nay anh tan ca sớm sao?
- Cũng không sớm lắm, vừa hay đủ thời gian làm bữa tối cho em!
- Anh không cần phải lở dở công việc vì em, bữa tối em có thể tự làm được, anh bận rộn cả ngày ở Cung thị rồi sao phải mệt mỏi thế này nữa?
- Không mệt, em thích món anh nấu như thế, anh làm sao lại mệt chứ!
- Anh đó... đúng rồi sắp tới em sẽ tham gia một gameshow.
Cung Huyền Thương gật đầu tay vẫn gắp thức ăn vào đĩa Lôi Hòa Nghi không ngừng.
- Là gameshow gì thế, anh có thể tham gia không?
- Là Nữ chiến binh!
- ...
Cung Huyền Thương nhíu mày có vẻ không vui.
- Sao lại gấp như vậy, em vừa về với anh không bao lâu lại sắp phải đi sao?
Lôi Hòa Nghi cong mắt cười thuyết phục anh.
- Chỉ là nửa tháng thôi mà, hơn nữa em cũng không ở đâu xa, vẫn ở trong thành phố mà. Chỗ quay gameshow cũng thuộc khu vực do Triệt ca ca quản lý, sẽ không sao đâu!
- Nhưng anh không muốn em vừa về lại phải đi!
- Em chẳng phải là vì muốn nỗ lực để đứng bên cạnh anh sao?
Cung Huyền Thương trầm mặt xuống không biết nói gì hơn. Sớm biết có ngày này khi xưa anh không nên ham vui mà gia nhập cái giới giải trí này, giờ thì hay rồi, vợ lại bỏ mình ở nhà chạy đi chơi.
- Quay xong gameshow này tương lai em đừng hòng nhận được bất cứ kịch bản hay gameshow nào mà không có anh bên cạnh.
- Em biết rồi, cảm ơn anh, ông xã!
Hai chữ cuối lập tức đánh tan chút khó chịu lẫn không nỡ còn xót lại trong lòng Cung Huyền Thương. Rõ ràng trong lòng rộn ràng như Tết nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ nghiêm túc nhìn Lôi Hòa Nghi.
- Đừng tưởng như vậy là anh sẽ bỏ qua, từ bâu giờ tới lúc em đi ghi hình, anh sẽ làm bù nửa tháng em vắng nhà, chúng ta bắt đầu từ tối nay.
Lôi Hòa Nghi vừa uống ngụm nước lập tức bị câu nói của Cung Huyền Thương dọa cho sặc, vỗ ngực ho liên tục buộc anh phải đứng dậy đi đến bên cạnh giúp cô vỗ lưng.
- Sợ hãi như vậy sao?
- Anh cứ thử... cứ thử bị đâm suốt một đêm đi xem xem có sợ không?
- ...
Nha đầu này nói chuyện càng ngày càng thẳng thắn.
- Nghi Nghi, không được nói bậy!
- Em nói bậy khi nào, rõ ràng câu nào cũng thật hơn vàng!
- Anh cũng không có ăn thịt em huống chi em cũng rất tận hưởng không phải sao?
Lôi Hòa Nghi nghiêng đầu lườm Cung Huyền Thương một cái khiến anh ngậm miệng, tay cầm ly nước đưa cho cô uống. Đợi Lôi Hòa Nghi bình ổn lại Cung Huyền Thương liền xoa đầu cô hất cằm lên lầu.
- Em lên tắm rửa trước đi, anh thu dọn rồi sẽ lên sau!
Câu nói nghe rất bình thường nhưng rơi vào tai Lôi Hòa Nghi lại không khác gì Cung Huyền Thương đang dặn cô tắm rửa sạch sẽ thơm tho lên giường đợi anh làm thịt. Nghĩ đến đó eo cô lại ẩn ẩn đau, đen mặt đi lên lầu, trước khi đi quay đầu nói với anh:
- Em có mua điểm tâm cho anh, trên bàn ngoài phòng khách đấy!
- Anh biết rồi, cảm ơn em!
Mấy ngày còn lại đã cho Lôi Hòa Nghi hiểu rằng ban đầu còn có chút không nỡ xa Cung Huyền Thương là suy nghĩ sai lầm, thực tế lại chứng minh cô đã chọn đúng, cứ thế này mãi kiểu gì cô cũng bị Cung Huyền Thương lăn lộn đến tổn thọ. Đàn ông 30 mới được khai trai dục vọng quả thật rất đáng sợ, bộ xương già của cô làm sao chịu nổi anh gặm nhấm hằng đêm đây, Lôi Hòa Nghi thật sự lo cho tương lai của mình.
Sau khi tổ chương trình Nữ chiến binh tung tin chuẩn bị quay mùa tiếp theo thì các công ty giải trí bắt đầu đưa gà nhà của mình tham gia, riêng Lôi Lăng Quân đã giành trước một vé cho Lôi Hòa Nghi, những vị trí còn lại đợi tổ chương trình chọn xong sẽ công bố.
Mà Từ Mộng nhận được tin Lôi Hòa Nghi tham gia Nữ chiến binh thì cũng liên hệ tổ chương trình ngỏ ý muốn tham gia. Nếu là bình thường Từ Mộng sẽ không bao giờ tham gia những gameshow thực tế khó nhằn như thế này nhưng tình thế hiện tại cô ta chỉ có con đường này. Lần đó tại sinh nhật của Cung Huyền Thương nhìn thấy anh và Lôi Hòa Nghi thân mật cô ta đã có linh cảm không hay, cũng đoán được mối quan hệ giữa hai người đã vượt quá mức tình bạn cho nên đã luôn chờ thời cơ hạ bệ Lôi Hòa Nghi, muốn cô thân bại danh liệt, chỉ có như thế cô mới vĩnh viễn không thể ở cùng Cung Huyền Thương. Từ Mộng không khó nhận ra việc Lôi Hòa Nghi tham gia Nữ chiến binh có liên quan đến Cung Huyền Thương. Gameshow thực tế này danh tiếng rất tốt, những nữ minh tinh bước ra từ chương trình này từ bình thường sẽ trở nên có danh tiếng, quá khứ từng có scandal cũng sẽ được mọi người bao dung hơn. Mà Lôi Hòa Nghi tham gia dĩ nhiên là vì muốn nâng cao danh tiếng xứng với Cung Huyền Thương, Từ Mộng tham gia chính là vì không muốn Lôi Hòa Nghi đạt được nổi bật, nhận được hảo cảm từ công chúng cho nên tự mình xuất trận, bởi lẽ mọi người sẽ ghi hình trong doanh trại, nơi đó dù cô ta muốn mua chuộc người khác ra tay cũng không thể, quá mạo hiểm.
Một bên khác Chúc Lam cũng không chịu thua kém mà đích thân liên hệ giành cho mình một vị trí trong dàn khách mời lần này. Một phần là vì có sự tham gia của Lôi Hòa Nghi, mà lần trước gặp nhau ở đoàn làm phim, Chúc Lam bị Lôi Hòa Nghi nói cho á khẩu, một người đã quen ở vị trí cao làm mưa làm gió trong giới giải trí này như cô ta làm sao chịu được cảnh bị một người mới như Lôi Hòa Nghi hạ bệ cho nên Chúc Lam vẫn luôn ghi thù tới nay chỉ chờ cơ hội trả đũa. Một mặt khác vì việc cô ta bội ước với Lôi Lăng Quân trong kịch bản «Giang sơn mỹ nhân» cho nên danh tiếng xuống thấp, đã mất đi một lượng fan, mà gameshow lần này chính là một cơ hội tốt để Chúc Lam cứu vớt danh tiếng của mình trong mắt công chúng.
Ngoài ba người đã xác định chắc chắn là Lôi Hòa Nghi, Từ Mộng và Chúc Lam thì hai người khác một người là diễn viên trẻ đang được công ty chủ quản nâng đỡ là Nam Nhã, một người khác đã tham gia làng giải trí nhiều năm, bằng tuổi với Chúc Lam nhưng vẫn chưa nổi tiếng là Chung Nhụy.
Danh sách khách mời được công bố, hai cái tên được quan tâm nhất dĩ nhiên là Chúc Lam và Từ Mộng sau đó là Nam Nhã, Lôi Hòa Nghi chưa nổi tiếng lắm nhưng vì bộ phim đóng với Cung Huyền Thương mà được fan của anh quan tâm cho nên sự chú ý của công chúng đối với cô cũng ngang ngửa Nam Nhã, một phần khác là người qua đường nhan khống vì gương mặt xinh đẹp tự nhiên hiếm thấy của cô quá nổi bật mà dừng lại xem. Trong 5 người thì có vẻ Chung Nhụy là người mờ nhạt, ít được quan tâm nhất. Danh sách khách mời không hùng hậu như những mùa trước nhưng một bộ phận cộng đồng mạng có kinh nghiệm đã đoán trước mùa này độ nổi tiếng chỉ hơn chứ không kém. Thực tế chứng minh dự đoán này không sai.
Ngày ấn định mọi người lên đường đến doanh trại, Lôi Hòa Nghi tay xách một cái vali nhỏ, Cung Huyền Thương kéo theo hai cái vali lớn sau lưng. Ban đầu Lôi Hòa Nghi nhìn thấy cũng chỉ biết méo mặt câm nín. Vì hoạt động trong môi trường quân đội nên cô chỉ mang ít quần áo ngủ và ba bộ quần áo mặc ngày nghỉ đựng trong vali nhỏ. Một vali khác cô dùng để đựng vật dụng cá nhân như dầu gội, sữa tắm, bàn chải đánh răng, giày dép,... vốn dĩ chỉ có hai cái vali nhẹ nhàng nhưng Cung Huyền Thương lại cho rằng chưa đủ, chuẩn bị thêm cho cô một chiếc vali lớn chứa đầy đồ ăn và sữa, giống như sợ cô vào trong đó sẽ bị bỏ đói không bằng, cô rất muốn nói với anh rằng: Anh à, anh cả em làm trùm khu đó đấy, em còn chịu thiệt được chắc nhưng nể tình Cung Huyền Thương yêu mình như vậy nên cô vẫn là đừng nên buông lời tổn thương anh thì hơn. Lôi Hòa Nghi định từ chối nhưng đối diện với ánh mắt lo lắng không nỡ của anh, lời từ chối đến miệng lại không cách nào thốt ra được đành gật đầu chấp nhận sự sắp xếp của anh.
Bởi vì phải tụ tập với những khách mời khác để đến doanh trại cùng ekip nên Cung Huyền Thương không tiện đưa cô đi đành gọi tài xế đến. Tài xế đã xách ba cái vali bỏ vào cốp xe từ lâu mà Cung Huyền Thương lại cứ đứng đó ôm Lôi Hòa Nghi không buông, chốc lại xoa má, chốc lại hôn hôn không cho con gái người ta đi.
- Nhớ lời anh dặn, nếu bọn họ giao nhiệm vụ quá sức của em thì không cần liều lĩnh làm cho bằng được rồi lại khiến mình bị thương, làm gì cũng phải từ từ không được hấp tấp, nếu anh biết em bị thương anh nhất định vào đó bắt trói em về phạt. Thời gian biểu trong đó có giờ giấc đàng hoàng, em có thể không quen nhưng phải tuân theo, ăn uống đúng giờ, ngủ nghỉ đúng giờ, đừng để mình mệt, em mà sút cân thì đừng trách anh trói em trên giường cho em ăn no. Nếu thức ăn khó ăn quá thì bảo Lôi Lăng Triệt cải thiện món ăn, anh ta mà thiếu tiền thì bảo anh, anh tài trợ cho. Còn nữa, vào trong đó nếu có ai tán tỉnh em thì phải biết từ chối, giữ khoảng cách, em là hoa đã có chủ rồi đấy, ong bướm nào lởn vởn quanh em thì anh không ngại đập chết đâu, nói cho Lôi Lăng Triệt biết để anh ta răn đe, để anh biết hoa đào của em khắp nơi thì anh sẽ trói em đến Cục Dân chính lĩnh giấy đấy. Chúc Lam và Từ Mộng không thích em, nếu bọn họ gây khó dễ thì đừng nói với đạo diễn làm gì, có Lôi Lăng Triệt ở đó em cứ méc anh ta, không được thì anh đến làm chỗ dựa cho em. Hai người còn lại làm quen được thì làm quen, không được thì đừng miễn cưỡng bản thân, bé con của anh lấy lòng anh là được, không cần vì người khác mà hạ mình. Tối ngủ không quen thì gọi điện thoại cho anh, anh ru em ngủ, anh đã để bọc gối của mình vào vali em rồi, vào đó bọc lại, như thế em sẽ dễ ngủ hơn. Đã nhớ hết chưa, nếu chưa để anh nói lại...
Lôi Hòa Nghi lập tức nhón chân hôn lên môi Cung Huyền Thương ngăn anh lặp lài bài văn vừa rồi. Hai tay ôm mặt Cung Huyền Thương nhìn anh:
- Anh yêu à bình tĩnh một chút, em chỉ đi quay gameshow nửa tháng thôi không phải nửa năm, anh căng thẳng quá rồi đó. Những gì anh vừa nói từ lúc em thức dậy anh đã nói liên tục, lần này đã là lần thứ 101, em đã thuộc lòng rồi, nhất định sẽ tuân thủ nghiêm ngặt.
Cung Huyền Thương nhìn vào đôi mắt sáng long lanh của Lôi Hòa Nghi thở dài, ôm cô vào lòng siết chặt.
- Nhớ phải chăm sóc bản thân thật kỹ đấy!
- Vâng!
- Nhất định phải nhớ anh đấy!
- Vâng!
- Nhớ phải gọi về cho anh!
- Vâng!
- Nhớ không được để đàn ông có ý đồ đến gần!
- Vâng!
- Hay để anh hóa trang thành nhân viên chương trình đi cùng em!
- Vâ... Thương à...
Lôi Hòa Nghi giật mình, may mà thắng lại kịp, bất lực nhìn Cung Huyền Thương. Anh không chịu nổi ánh mắt của cô, mím môi nói:
- Được rồi, sắp muộn rồi, em đi đi!
- Em đi đây, nửa tháng này anh cũng phải chăm sóc bản thân thật tốt đấy, em không muốn lúc về lại thấy anh ốm đi đâu!
- Anh sẽ nghe lời em!
- Tạm biệt anh!
- Tạm biệt, bé con!
Lôi Hòa Nghi hôn Cung Huyền Thương một cái nữa rồi vẫy tay với anh sau đó lên xe. Đến địa điểm tập trung, đạo diễn phổ biến vài vấn đề rồi mọi người cùng nhau lên xe, ekip một xe, khách mời và nhân viên phụ trách một xe.
Trên xe, mọi người sẽ tiến hành dàn khách mời một lượt, hỏi vài câu như đã từng sinh hoạt trong môi trường quân đội chưa, cảm nghĩ như thế nào,... đại loại như vậy.
Lôi Hòa Nghi ngồi hàng đầu nên được phỏng vấn đầu tiên, cô nhiệt tình trả lời. Lúc nhỏ từng ở đại viện xung quanh đều là cán bộ quân nhân kỳ cựu, lúc lớn lại có anh trai Lôi Lăng Triệt khí thế quân nhân sắc bén ưu việt bên cạnh khiến Lôi Hòa Nghi bị ảnh hưởng không ít. Hai mắt cô sáng rực nói về những gì mình biết sau đó là cảm nghĩ, nhân viên đều bị câu chuyện của cô thu hút mà tập trung lắng nghe. Xong xuôi thì chuyển sang Nam Nhã, Lôi Hòa Nghi thở phào mệt mỏi chỉnh lại gối chữ U rồi nhắm mắt nghỉ ngơi. Có trời mới biết tối qua cô bị Cung Huyền Thương lăn qua lộn lại đến thừa sống thiếu chết đến hiện tại eo vẫn còn đau như bị bẻ gãy, ngủ không đủ giấc lại phải tốn tinh lực dỗ lão phật gia Cung Huyền Thương ở nhà, lên xe còn phải nhiệt tình nghe phỏng vấn, cũng may cô là người đầu tiên, xong rồi thì sẽ không có việc gì nữa. Quãng đường từ đây đến doanh trại còn xa, Lôi Hòa Nghi liền tranh thủ chợp mắt lấy sức.
Còn nhân viên vẫn tận tình với công việc phỏng vấn bốn người còn lại để cắt ghép. Nhưng vì những câu trả lời đầu tiên của Lôi Hòa Nghi xuất sắc ngoài sức tưởng tượng lại vô cùng chân thật sống động thành ra câu trả lời của những người sau liền trở nên nhạt nhòa và mang tính đối phó nhiều hơn. Mặc dù không đạt được kết quả như mong đợi nhưng Lôi Hòa Nghi lại là thu hoạch lớn ngoài ý muốn, đạo diễn thông qua bộ đàm phổ biến kế hoạch cắt ghép cho nhân viên hậu kỳ để tạo chủ đề bàn luận.
Đến nơi, Lôi Hòa Nghi và bốn người còn lại lần lượt mang vali của mình xuống. Cô chỉ có hai cái tay nhưng lại có tận 3 cái vali, vẻ mặt khóc không thành tiếng, lúc này Nam Nhã đi qua kéo giúp cô một cái vali, Lôi Hòa Nghi cảm kích nhìn cô gật đầu.
- Cảm ơn!
Cô ấy tươi cười rạng rỡ đáp lại rồi đi cạnh Lôi Hòa Nghi trò chuyện làm quen. Nam Nhã cũng xấp tuổi Lôi Hòa Nghi nhưng nếu cô là xinh đẹp ngạo kiều thì Nam Nhã lại là thiếu nữ năng động cá tính thích cười, rất dễ gây thiện cảm cho người khác. Ít nhất hiện tại Lôi Hòa Nghi tương đối thích cô gái này.
Mọi người vào sân tập trung đứng thành hàng ngang cách nhau 2m nhìn về trước, đối diện là quân nhân phụ trách tiếp nhận khách mời mùa này.
Lôi Hòa Nghi đứng thứ tư nhìn ông anh cả của mình nghiêm túc ngồi trên ghế xem tài liệu không nói gì, dáng vẻ lạnh lùng đẹp trai khí chất quân nhân sắc bèn tràn ra tứ phía khiến mấy cô nàng trong đội ngũ hậu cần ekip tìm đập thình thịch ngay cả Chung Nhụy bình thường thờ ơ với mọi thứ cũng nhìn không chớp mắt.
Sau lưng Lôi Lăng Triệt là hai cấp dưới thân cận của anh, vừa nhìn đã nhận ra Lôi Hòa Nghi trong dàn khách mời, tròn mắt ngạc nhiên, cố tỏ vẻ bình tĩnh nhưng độ hiếu kỳ thì sắp không giữ được rồi, Lôi Lăng Triệt phải ho nhẹ nhắc nhở hai người mới nghiêm chỉnh lại.
Lôi Lăng Triệt gập tập văn kiện trên bàn lại, đưa mắt nhìn vị trung tá bên cạnh gật đầu. Trung tá đi lên nhìn 5 người phổ biến quy định của doanh trại cũng như nội dung huấn luyện trong vòng nửa tháng và giải đáp thắc mắc. Xong xuôi thì cho người dẫn bọn họ đến ký túc xá dành cho nữ quân nhân. Mọi người sắp xếp đồ dùng gọn gàng rồi cùng ekip đi dạo một vòng quanh doanh trại, sẽ có người phụ trách hướng dẫn đi theo.
Nội dung huấn luyện sẽ bắt đầu vào ngày mai đồng nghĩa với việc 5 người bắt buộc phải sinh hoạt theo giờ giấc đã quy định.
Sau khi đã nắm rõ đường đi thì cũng đến giờ ăn trưa, mọi người cùng nhau đi vào canteen rồi lần lượt đi lấy thức ăn. Với việc ghi hình Nữ chiến binh thì các chiến sỹ đã không xa lạ gì nhưng mỗi một mùa đều là những mỹ nhân có tiếng trong giới, dù là lần nào cũng khiến nhưng chiến sỹ phải nhìn chăm chú.
Lôi Hòa Nghi ngồi cùng Nam Nhã xem như không có máy quay mà nhẹ nhàng trò chuyện, Nam Nhã là cô gái trẻ lần đầu đến doanh trại cho nên vô cùng hiếu kỳ tò mò mà lúc trên xe đã nghe Lôi Hòa Nghi chia sẻ về môi trường trong này cho nên cứ thích hỏi cô những chuyện liên quan, Lôi Hòa Nghi cũng không ngại phiền nhiệt tình kể chuyện giảng giải, bầu không khí giữa hai người tương đối hài hòa. Trong khi đó Chúc Lam và Từ Mộng vốn dĩ không hợp nhau nên dù ngồi cùng bàn cũng không lên tiếng trò chuyện, làm tốt vai trò băng sơn mỹ nhân của mình. Chung Nhụy thì đỡ hơn, dáng vẻ thanh tú dịu dàng khiến người khác cảm thấy gần gũi, cô ấy ngồi cùng vài nhân viên hậu kỳ nhiệt tình trò chuyện trong nhất thời mọi người đều cảm thấy có hảo cảm.
- Rachel, ăn xong chúng ta đi dạo một chút cho tiêu cơm đi!
Lôi Hòa Nghi từ tốn nhai thức ăn trong miệng, gật đầu, nuốt xuống rồi mới đáp.
- Được, cô muốn đi đâu?
- Chúng ta có được xem mọi người huấn luyện không?
- Tôi nghĩ có thể chỉ cần không được đứng gần quá thôi!
- Vậy chúng ta đến sân tập xem các anh bộ đội huấn luyện.
- Được!
Hai người rất nhanh đã ăn xong, thu dọn xong thì dắt nhau đi dạo. Mọi người trong doanh trại đều rất thân thiện, thấy hai người đi qua đều mỉm cười chào hỏi, Lôi Hòa Nghi và Nam Nhã cũng không keo kiệt một nụ cười một tiếng cười lịch sự đáp lại.
Phía sau hai người có một cameraman theo sau, căn bản đây là thời gian nghỉ ngơi nên đáng lẽ sẽ không quay gì nhưng đạo diễn muốn quay lại để có gì thì còn cắt ghép tạo hiệu ứng, Lôi Hòa Nghi và Nam Nhã cũng không từ chối, thản nhiên như không, hành động cử chỉ đều rất bình thường không hề cố tỏ vẻ vì có camera.
Đến một sân tập, hai người đứng dưới tán cây nhìn mọi người đang nỗ lực tập luyện, dù mồ hôi ướt cả áo vẫn không tỏ ra mệt mỏi. Lôi Hòa Nghi cũng không xa lạ gì, vẻ mặt ngoài nể phục ra thì không còn gì khác, Nam Nhã thì ngược lại, cô gái nhỏ lần đầu thấy nhưng cảnh tưởng chỉ có trên phim vô cùng hứng phấn và tăng động.
- Giỏi quá... không biết chúng ta có học cái này không.
- Mấy ngày tới chúng ta cũng sẽ học những cái mà bọn họ đã học, tuy rằng sẽ không chuyên nghiệp được như vậy nhưng nhất định sẽ không đơn giản.
Lôi Lăng Triệt đang giám sát huấn luyện cũng đã nhìn thấy Lôi Hòa Nghi, để cấp dưới tiếp tục giám sát còn anh thì đi ra một hướng khác gọi điện thoại.
Lôi Hòa Nghi thấy anh trai gọi thì nói với Nam Nhã rồi đi đến góc khuất nghe máy.
- Em nghe đây anh!
- Chiều nay anh không ở đây, phải mấy ngày anh mới trở lại, em ở doanh trại nhớ chú ý đấy.
- Vâng, anh đừng lo, dù sao em cũng có kinh nghiệm mà!
Lôi Lăng Triệt quân hàm cao dĩ nhiên rất bận rộn, doanh trại quân đội này cũng chỉ là một trong số rất nhiều doanh trại dưới quyền quản lý của anh mà thôi hơn nữa anh thuộc bộ đội tiên phong, nhiệm vụ rất nhiều.
- Được rồi, nếu có gì không ổn thì nói với tổ chương trình, không được thì nói anh.
- Vâng vâng, anh cứ tiếp tục làm việc đi, em sẽ ổn thôi mà.
- Ừm, Cung Huyền Thương của em đã dặn anh trước rồi, nếu em có mệnh hệ gì anh sẽ không xong với cậu ta đâu.
- Anh ấy chỉ là quá lo lắng thôi.
- Anh biết, em nhớ thường xuyên gọi cho Cung Huyền Thương đấy nếu không cậu ta đích thân tới đây cũng là chuyện hoàn toàn có thể xảy ra.
- Vâng, để em gọi anh ấy.
Lôi Lăng Triệt tắt máy Lôi Hòa Nghi lập tức gọi về cho Cung Huyền Thương. Anh lúc này đang ngồi khoanh tay trong phòng làm việc ở Cung thị, mắt nhìn chằm chằm vào điện thoại chờ Lôi Hòa Nghi gọi đến, dáng vẻ chờ mong không khác gì đang đợi mẹ đi chợ về.
Điện thoại vừa kêu anh đã bật dậy nghe, Lôi Hòa Nghi chỉ vừa ấn gọi anh đã nhận khiến cô không khỏi cảm động, hẳn là anh đã đợi điện thoại của cô rất lâu.
- Thương...
- Bé con, em cuối cùng cũng biết đường gọi điện thoại cho anh rồi sao?
- Em xin lỗi!
- Được rồi, chút chuyện như vậy đáng để anh giận em sao? Thế nào, đã ăn trưa chưa?
- Em ăn rồi, còn anh?
- ... Công việc hơi bận, chưa có thời gian ăn!
- Anh nói dối, bận việc mà anh lại nghe điện thoại của em nhanh như vậy sao?
- Không qua mặt được em rồi!
- Em ở đây rất tốt, cấp dưới của anh trai biết em, em sẽ không chịu thiệt thòi gì đâu, anh đừng lo lắng. Ngược lại là anh, đừng vì em mà quên ăn vùi đầu vào công việc, lúc em về anh mà ốm xuống xấu đi là em không chịu đâu đấy.
- Tuân lệnh tiểu tổ tông!
- Được rồi, anh đi ăn trưa đi, em cũng về ký túc xá nghỉ ngơi đây.
- Ừm, tạm biệt!
- Vâng, tạm biệt anh!
Lôi Hòa Nghi mỉm cười tắt điện thoại, tung tăng quay lại chỗ của Nam Nhã. Từ Mộng nấp ở một góc khuất đi ra nhìn trân trân vào bóng lưng Lôi Hòa Nghi với ánh mắt tóe lửa. Lúc nãy cô ta vừa đi vệ sinh xong, nhân lúc không có ai quay phim nên muốn đi dạo một phen tình cờ nghe được Lôi Hòa Nghi gọi điện cho Cung Huyền Thương. Một tiếng ‛Thương’ ngọt ngào mà cô gọi lại là niềm ao ước của vô số người bao gồm cả cô ta, dù có cũng không cách nào gọi ra nhưng Lôi Hòa Nghi lại dễ dàng làm được. Cuộc nói chuyện ngắn ngủi đơn giản giữa hai người khiến cô ta đố kỵ đến phát điên, từ vẻ mặt thẹn thùng cùng với giọng nói mềm mại dịu dàng của Lôi Hòa Nghi, Từ Mộng có thể nhận ra ở bên kia điện thoại là dáng vẻ ôn nhu tràm đầy cưng chiều của Cung Huyền Thương, anh yêu Lôi Hòa Nghi rất nhiều nên cô mới có dáng vẻ đó. Nghi hoặc trong lòng được xác nhận, vốn dĩ Từ Mộng đã không thích Lôi Hòa Nghi, hiện tại lại càng căm ghét cô hơn.
Dù sao cô ta cũng là thiên kim nhà giàu, từ lúc vào làng giải trí đến nay vẫn chưa vấp phải khó khăn gì. Cung Huyền Thương là ngoại lệ duy nhất, cũng là người đàn ông duy nhất cô ta muốn mà không có được, bây giờ nhìn anh yêu thương cưng chiều Lôi Hòa Nghi như vậy, sự kiêu ngạo của Từ Mộng khiến cô ta đố kỵ với Lôi Hòa Nghi, chỉ muốn hủy hoại cô, khiến cô thân bại danh liệt không cách nào bên cạnh Cung Huyền Thương được.
- Ô, hôm nay ngọn gió nào đưa em đến đây vậy?
- Anh nói như thể việc em đến đây đáng sợ lắm vậy!
- Được rồi, nói anh nghe xem có chuyện gì nào?
- Gần đây có hoạt động nào thích hợp cho em không, em đang rảnh nên muốn kiếm việc gì đó làm!
Nếu cứ ở nhà mãi kiểu gì cũng bị Cung Huyền Thương lăn lộn đến mất nửa cái mạng.
Lôi Lăng Quân gật đầu rồi mở máy tính.
- Trước đó Túc Nhạn đã lên danh sách vài hoạt động phù hợp với em rồi, nếu anh nhớ không lầm thì hiện tại có một gameshow em có thể cân nhắc.
- Chị Túc Nhạn cũng nói với em rồi nhưng về thời gian thì em không nhớ rõ lắm.
- Đây rồi, một show thực tế tên là Nữ chiến binh.
- A, là show nhập ngũ sao anh?
- Đúng rồi, mỗi năm sẽ có một mùa, mặc dù rất ít nữ diễn viên chịu được gian khổ khi sinh hoạt trong môi trường quân đội nhưng hiệu ứng phát sóng rất tốt, hầu hết nữ minh tinh quay xong đều nhận được nhiều lời khen. Chủ yếu là vì trong môi trường quân đội bọn họ không thể tùy hứng kiêu căng mà phải nhất mực tuân thủ quy định, khiến bản thân trở nên hoàn hảo kỷ luật trong mắt công chúng cho nên mọi người đều sẽ có hảo cảm. Em có thể thử xem, dù sao em cũng đâu xa lạ gì với môi trường quân đội. Nhất định hiệu ứng sẽ rất tốt!
- Thời gian quay thường là mấy ngày vậy anh?
- Nửa tháng, em sẽ học tập huấn luyện như một chiến binh thực thụ, chỉ có cuối tuần mới được nghỉ ngơi thôi!
- Ồ...
- Thế nào?
Lôi Hòa Nghi sờ tay suy nghĩ sau đó gật đầu.
- Em sẽ tham gia nhưng em cần nhiều thông tin hơn!
- Yên tâm, anh sẽ liên hệ với tổ chương trình đề cử một vị trí cho em, trước tiên em cứ về nhà đợi đi, Túc Nhạn sẽ gửi thêm thông tin cần thiết cho em. Theo anh biết thì tuần sau sẽ khởi quay, em về chuẩn bị dần đi!
- Vâng ạ!
- Mà Cung Huyền Thương sẽ đồng ý để em đi chứ?
- Chẳng lẽ anh ấy lại cấm không cho, anh ấy không phải người như vậy!
- Anh thấy chưa chắc đâu!
Lôi Hòa Nghi nhướng mày mỉm cười.
- Em sẽ khuyên được anh ấy thôi!
- Cái này thì anh tin, ai bảo em là khắc tinh của Cung Huyền Thương.
Lôi Hòa Nghi cười cười không phủ nhận, cầm túi xách đứng lên chuẩn bị về nhà.
- Em về đây, tạm biệt anh!
- Tạm biệt, về cẩn thận!
- Vâng!
Trời cũng không còn sớm Lôi Hòa Nghi không biết Cung Huyền Thương đã về nhà chưa, cô theo tâm tình ghé vào một tiệm bánh mua ít điểm tâm ăn nhẹ mang về.
Về đến nhà, thấy đèn đuốc sáng trưng thì mỉm cười, Cung Huyền Thương về rồi. Cô đỗ xe rồi vào nhà, đặt túi xách và bánh lên bàn nhìn quanh nhà một lướt, Bánh Bao ngoan ngoãn nằm ngủ trên đệm của mình, trong phòng bếp thỉnh thoảng phát ra âm thanh, Lôi Hòa Nghi sáng mắt nhẹ nhàng đi vào bếp. Cô đứng dựa vào cửa nhìn người đàn ông vẫn còn nguyên sơ mi trắng quần âu đen đang đeo tạp đê chăm chú chuẩn bị bữa tối cho hai người. Gương mặt Lôi Hòa Nghi không biết lúc nào đã nở nụ cười hạnh phúc. Bước chân nhẹ nhàng đi đến, vòng tay qua hông Cung Huyền Thương, chui vào khoảng trống giữa khuỷu tay và thân anh, nhìn Cung Huyền Thương không ngừng đảo thức ăn trong nồi, gương mặt thèm thuồng. Một lúc sau không chịu được sức nóng từ trong nồi bốc lên mà lui lại, áp má vào sống lưng anh.
Cung Huyền Thương bật cười, sờ bàn tay nhỏ nhắn trước hông mình, mang tai hơi đỏ lên bởi vì Lôi Hòa Nghi ôm anh từ sau lưng, hai luồng mềm mại trước ngực cứ thế dán vào lưng anh, xúc cảm êm ái chân thật đánh mạnh vào lòng khiến anh khó lòng kiềm chế.
- Nghi Nghi...
- Dạ!
- Đồ ăn sắp xong rồi, giúp anh dọn bát đĩa ra bàn đi em!
- Vâng!
Lôi Hòa Nghi buông tay chạy đi dọn bát đũa, lúc này Cung Huyền Thương mới thở phào một hơi. Anh nhanh tay làm xong món đang dở rồi đổ ra đĩa mang ra bàn, sau đó tháo tạp dề rồi ngồi xuống đối diện Lôi Hòa Nghi. Hai người dùng bữa, tiếng dao nĩa vang lên rất nhỏ, một lúc sau Lôi Hòa Nghi mới lên tiếng.
- Hôm nay anh tan ca sớm sao?
- Cũng không sớm lắm, vừa hay đủ thời gian làm bữa tối cho em!
- Anh không cần phải lở dở công việc vì em, bữa tối em có thể tự làm được, anh bận rộn cả ngày ở Cung thị rồi sao phải mệt mỏi thế này nữa?
- Không mệt, em thích món anh nấu như thế, anh làm sao lại mệt chứ!
- Anh đó... đúng rồi sắp tới em sẽ tham gia một gameshow.
Cung Huyền Thương gật đầu tay vẫn gắp thức ăn vào đĩa Lôi Hòa Nghi không ngừng.
- Là gameshow gì thế, anh có thể tham gia không?
- Là Nữ chiến binh!
- ...
Cung Huyền Thương nhíu mày có vẻ không vui.
- Sao lại gấp như vậy, em vừa về với anh không bao lâu lại sắp phải đi sao?
Lôi Hòa Nghi cong mắt cười thuyết phục anh.
- Chỉ là nửa tháng thôi mà, hơn nữa em cũng không ở đâu xa, vẫn ở trong thành phố mà. Chỗ quay gameshow cũng thuộc khu vực do Triệt ca ca quản lý, sẽ không sao đâu!
- Nhưng anh không muốn em vừa về lại phải đi!
- Em chẳng phải là vì muốn nỗ lực để đứng bên cạnh anh sao?
Cung Huyền Thương trầm mặt xuống không biết nói gì hơn. Sớm biết có ngày này khi xưa anh không nên ham vui mà gia nhập cái giới giải trí này, giờ thì hay rồi, vợ lại bỏ mình ở nhà chạy đi chơi.
- Quay xong gameshow này tương lai em đừng hòng nhận được bất cứ kịch bản hay gameshow nào mà không có anh bên cạnh.
- Em biết rồi, cảm ơn anh, ông xã!
Hai chữ cuối lập tức đánh tan chút khó chịu lẫn không nỡ còn xót lại trong lòng Cung Huyền Thương. Rõ ràng trong lòng rộn ràng như Tết nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ nghiêm túc nhìn Lôi Hòa Nghi.
- Đừng tưởng như vậy là anh sẽ bỏ qua, từ bâu giờ tới lúc em đi ghi hình, anh sẽ làm bù nửa tháng em vắng nhà, chúng ta bắt đầu từ tối nay.
Lôi Hòa Nghi vừa uống ngụm nước lập tức bị câu nói của Cung Huyền Thương dọa cho sặc, vỗ ngực ho liên tục buộc anh phải đứng dậy đi đến bên cạnh giúp cô vỗ lưng.
- Sợ hãi như vậy sao?
- Anh cứ thử... cứ thử bị đâm suốt một đêm đi xem xem có sợ không?
- ...
Nha đầu này nói chuyện càng ngày càng thẳng thắn.
- Nghi Nghi, không được nói bậy!
- Em nói bậy khi nào, rõ ràng câu nào cũng thật hơn vàng!
- Anh cũng không có ăn thịt em huống chi em cũng rất tận hưởng không phải sao?
Lôi Hòa Nghi nghiêng đầu lườm Cung Huyền Thương một cái khiến anh ngậm miệng, tay cầm ly nước đưa cho cô uống. Đợi Lôi Hòa Nghi bình ổn lại Cung Huyền Thương liền xoa đầu cô hất cằm lên lầu.
- Em lên tắm rửa trước đi, anh thu dọn rồi sẽ lên sau!
Câu nói nghe rất bình thường nhưng rơi vào tai Lôi Hòa Nghi lại không khác gì Cung Huyền Thương đang dặn cô tắm rửa sạch sẽ thơm tho lên giường đợi anh làm thịt. Nghĩ đến đó eo cô lại ẩn ẩn đau, đen mặt đi lên lầu, trước khi đi quay đầu nói với anh:
- Em có mua điểm tâm cho anh, trên bàn ngoài phòng khách đấy!
- Anh biết rồi, cảm ơn em!
Mấy ngày còn lại đã cho Lôi Hòa Nghi hiểu rằng ban đầu còn có chút không nỡ xa Cung Huyền Thương là suy nghĩ sai lầm, thực tế lại chứng minh cô đã chọn đúng, cứ thế này mãi kiểu gì cô cũng bị Cung Huyền Thương lăn lộn đến tổn thọ. Đàn ông 30 mới được khai trai dục vọng quả thật rất đáng sợ, bộ xương già của cô làm sao chịu nổi anh gặm nhấm hằng đêm đây, Lôi Hòa Nghi thật sự lo cho tương lai của mình.
Sau khi tổ chương trình Nữ chiến binh tung tin chuẩn bị quay mùa tiếp theo thì các công ty giải trí bắt đầu đưa gà nhà của mình tham gia, riêng Lôi Lăng Quân đã giành trước một vé cho Lôi Hòa Nghi, những vị trí còn lại đợi tổ chương trình chọn xong sẽ công bố.
Mà Từ Mộng nhận được tin Lôi Hòa Nghi tham gia Nữ chiến binh thì cũng liên hệ tổ chương trình ngỏ ý muốn tham gia. Nếu là bình thường Từ Mộng sẽ không bao giờ tham gia những gameshow thực tế khó nhằn như thế này nhưng tình thế hiện tại cô ta chỉ có con đường này. Lần đó tại sinh nhật của Cung Huyền Thương nhìn thấy anh và Lôi Hòa Nghi thân mật cô ta đã có linh cảm không hay, cũng đoán được mối quan hệ giữa hai người đã vượt quá mức tình bạn cho nên đã luôn chờ thời cơ hạ bệ Lôi Hòa Nghi, muốn cô thân bại danh liệt, chỉ có như thế cô mới vĩnh viễn không thể ở cùng Cung Huyền Thương. Từ Mộng không khó nhận ra việc Lôi Hòa Nghi tham gia Nữ chiến binh có liên quan đến Cung Huyền Thương. Gameshow thực tế này danh tiếng rất tốt, những nữ minh tinh bước ra từ chương trình này từ bình thường sẽ trở nên có danh tiếng, quá khứ từng có scandal cũng sẽ được mọi người bao dung hơn. Mà Lôi Hòa Nghi tham gia dĩ nhiên là vì muốn nâng cao danh tiếng xứng với Cung Huyền Thương, Từ Mộng tham gia chính là vì không muốn Lôi Hòa Nghi đạt được nổi bật, nhận được hảo cảm từ công chúng cho nên tự mình xuất trận, bởi lẽ mọi người sẽ ghi hình trong doanh trại, nơi đó dù cô ta muốn mua chuộc người khác ra tay cũng không thể, quá mạo hiểm.
Một bên khác Chúc Lam cũng không chịu thua kém mà đích thân liên hệ giành cho mình một vị trí trong dàn khách mời lần này. Một phần là vì có sự tham gia của Lôi Hòa Nghi, mà lần trước gặp nhau ở đoàn làm phim, Chúc Lam bị Lôi Hòa Nghi nói cho á khẩu, một người đã quen ở vị trí cao làm mưa làm gió trong giới giải trí này như cô ta làm sao chịu được cảnh bị một người mới như Lôi Hòa Nghi hạ bệ cho nên Chúc Lam vẫn luôn ghi thù tới nay chỉ chờ cơ hội trả đũa. Một mặt khác vì việc cô ta bội ước với Lôi Lăng Quân trong kịch bản «Giang sơn mỹ nhân» cho nên danh tiếng xuống thấp, đã mất đi một lượng fan, mà gameshow lần này chính là một cơ hội tốt để Chúc Lam cứu vớt danh tiếng của mình trong mắt công chúng.
Ngoài ba người đã xác định chắc chắn là Lôi Hòa Nghi, Từ Mộng và Chúc Lam thì hai người khác một người là diễn viên trẻ đang được công ty chủ quản nâng đỡ là Nam Nhã, một người khác đã tham gia làng giải trí nhiều năm, bằng tuổi với Chúc Lam nhưng vẫn chưa nổi tiếng là Chung Nhụy.
Danh sách khách mời được công bố, hai cái tên được quan tâm nhất dĩ nhiên là Chúc Lam và Từ Mộng sau đó là Nam Nhã, Lôi Hòa Nghi chưa nổi tiếng lắm nhưng vì bộ phim đóng với Cung Huyền Thương mà được fan của anh quan tâm cho nên sự chú ý của công chúng đối với cô cũng ngang ngửa Nam Nhã, một phần khác là người qua đường nhan khống vì gương mặt xinh đẹp tự nhiên hiếm thấy của cô quá nổi bật mà dừng lại xem. Trong 5 người thì có vẻ Chung Nhụy là người mờ nhạt, ít được quan tâm nhất. Danh sách khách mời không hùng hậu như những mùa trước nhưng một bộ phận cộng đồng mạng có kinh nghiệm đã đoán trước mùa này độ nổi tiếng chỉ hơn chứ không kém. Thực tế chứng minh dự đoán này không sai.
Ngày ấn định mọi người lên đường đến doanh trại, Lôi Hòa Nghi tay xách một cái vali nhỏ, Cung Huyền Thương kéo theo hai cái vali lớn sau lưng. Ban đầu Lôi Hòa Nghi nhìn thấy cũng chỉ biết méo mặt câm nín. Vì hoạt động trong môi trường quân đội nên cô chỉ mang ít quần áo ngủ và ba bộ quần áo mặc ngày nghỉ đựng trong vali nhỏ. Một vali khác cô dùng để đựng vật dụng cá nhân như dầu gội, sữa tắm, bàn chải đánh răng, giày dép,... vốn dĩ chỉ có hai cái vali nhẹ nhàng nhưng Cung Huyền Thương lại cho rằng chưa đủ, chuẩn bị thêm cho cô một chiếc vali lớn chứa đầy đồ ăn và sữa, giống như sợ cô vào trong đó sẽ bị bỏ đói không bằng, cô rất muốn nói với anh rằng: Anh à, anh cả em làm trùm khu đó đấy, em còn chịu thiệt được chắc nhưng nể tình Cung Huyền Thương yêu mình như vậy nên cô vẫn là đừng nên buông lời tổn thương anh thì hơn. Lôi Hòa Nghi định từ chối nhưng đối diện với ánh mắt lo lắng không nỡ của anh, lời từ chối đến miệng lại không cách nào thốt ra được đành gật đầu chấp nhận sự sắp xếp của anh.
Bởi vì phải tụ tập với những khách mời khác để đến doanh trại cùng ekip nên Cung Huyền Thương không tiện đưa cô đi đành gọi tài xế đến. Tài xế đã xách ba cái vali bỏ vào cốp xe từ lâu mà Cung Huyền Thương lại cứ đứng đó ôm Lôi Hòa Nghi không buông, chốc lại xoa má, chốc lại hôn hôn không cho con gái người ta đi.
- Nhớ lời anh dặn, nếu bọn họ giao nhiệm vụ quá sức của em thì không cần liều lĩnh làm cho bằng được rồi lại khiến mình bị thương, làm gì cũng phải từ từ không được hấp tấp, nếu anh biết em bị thương anh nhất định vào đó bắt trói em về phạt. Thời gian biểu trong đó có giờ giấc đàng hoàng, em có thể không quen nhưng phải tuân theo, ăn uống đúng giờ, ngủ nghỉ đúng giờ, đừng để mình mệt, em mà sút cân thì đừng trách anh trói em trên giường cho em ăn no. Nếu thức ăn khó ăn quá thì bảo Lôi Lăng Triệt cải thiện món ăn, anh ta mà thiếu tiền thì bảo anh, anh tài trợ cho. Còn nữa, vào trong đó nếu có ai tán tỉnh em thì phải biết từ chối, giữ khoảng cách, em là hoa đã có chủ rồi đấy, ong bướm nào lởn vởn quanh em thì anh không ngại đập chết đâu, nói cho Lôi Lăng Triệt biết để anh ta răn đe, để anh biết hoa đào của em khắp nơi thì anh sẽ trói em đến Cục Dân chính lĩnh giấy đấy. Chúc Lam và Từ Mộng không thích em, nếu bọn họ gây khó dễ thì đừng nói với đạo diễn làm gì, có Lôi Lăng Triệt ở đó em cứ méc anh ta, không được thì anh đến làm chỗ dựa cho em. Hai người còn lại làm quen được thì làm quen, không được thì đừng miễn cưỡng bản thân, bé con của anh lấy lòng anh là được, không cần vì người khác mà hạ mình. Tối ngủ không quen thì gọi điện thoại cho anh, anh ru em ngủ, anh đã để bọc gối của mình vào vali em rồi, vào đó bọc lại, như thế em sẽ dễ ngủ hơn. Đã nhớ hết chưa, nếu chưa để anh nói lại...
Lôi Hòa Nghi lập tức nhón chân hôn lên môi Cung Huyền Thương ngăn anh lặp lài bài văn vừa rồi. Hai tay ôm mặt Cung Huyền Thương nhìn anh:
- Anh yêu à bình tĩnh một chút, em chỉ đi quay gameshow nửa tháng thôi không phải nửa năm, anh căng thẳng quá rồi đó. Những gì anh vừa nói từ lúc em thức dậy anh đã nói liên tục, lần này đã là lần thứ 101, em đã thuộc lòng rồi, nhất định sẽ tuân thủ nghiêm ngặt.
Cung Huyền Thương nhìn vào đôi mắt sáng long lanh của Lôi Hòa Nghi thở dài, ôm cô vào lòng siết chặt.
- Nhớ phải chăm sóc bản thân thật kỹ đấy!
- Vâng!
- Nhất định phải nhớ anh đấy!
- Vâng!
- Nhớ phải gọi về cho anh!
- Vâng!
- Nhớ không được để đàn ông có ý đồ đến gần!
- Vâng!
- Hay để anh hóa trang thành nhân viên chương trình đi cùng em!
- Vâ... Thương à...
Lôi Hòa Nghi giật mình, may mà thắng lại kịp, bất lực nhìn Cung Huyền Thương. Anh không chịu nổi ánh mắt của cô, mím môi nói:
- Được rồi, sắp muộn rồi, em đi đi!
- Em đi đây, nửa tháng này anh cũng phải chăm sóc bản thân thật tốt đấy, em không muốn lúc về lại thấy anh ốm đi đâu!
- Anh sẽ nghe lời em!
- Tạm biệt anh!
- Tạm biệt, bé con!
Lôi Hòa Nghi hôn Cung Huyền Thương một cái nữa rồi vẫy tay với anh sau đó lên xe. Đến địa điểm tập trung, đạo diễn phổ biến vài vấn đề rồi mọi người cùng nhau lên xe, ekip một xe, khách mời và nhân viên phụ trách một xe.
Trên xe, mọi người sẽ tiến hành dàn khách mời một lượt, hỏi vài câu như đã từng sinh hoạt trong môi trường quân đội chưa, cảm nghĩ như thế nào,... đại loại như vậy.
Lôi Hòa Nghi ngồi hàng đầu nên được phỏng vấn đầu tiên, cô nhiệt tình trả lời. Lúc nhỏ từng ở đại viện xung quanh đều là cán bộ quân nhân kỳ cựu, lúc lớn lại có anh trai Lôi Lăng Triệt khí thế quân nhân sắc bén ưu việt bên cạnh khiến Lôi Hòa Nghi bị ảnh hưởng không ít. Hai mắt cô sáng rực nói về những gì mình biết sau đó là cảm nghĩ, nhân viên đều bị câu chuyện của cô thu hút mà tập trung lắng nghe. Xong xuôi thì chuyển sang Nam Nhã, Lôi Hòa Nghi thở phào mệt mỏi chỉnh lại gối chữ U rồi nhắm mắt nghỉ ngơi. Có trời mới biết tối qua cô bị Cung Huyền Thương lăn qua lộn lại đến thừa sống thiếu chết đến hiện tại eo vẫn còn đau như bị bẻ gãy, ngủ không đủ giấc lại phải tốn tinh lực dỗ lão phật gia Cung Huyền Thương ở nhà, lên xe còn phải nhiệt tình nghe phỏng vấn, cũng may cô là người đầu tiên, xong rồi thì sẽ không có việc gì nữa. Quãng đường từ đây đến doanh trại còn xa, Lôi Hòa Nghi liền tranh thủ chợp mắt lấy sức.
Còn nhân viên vẫn tận tình với công việc phỏng vấn bốn người còn lại để cắt ghép. Nhưng vì những câu trả lời đầu tiên của Lôi Hòa Nghi xuất sắc ngoài sức tưởng tượng lại vô cùng chân thật sống động thành ra câu trả lời của những người sau liền trở nên nhạt nhòa và mang tính đối phó nhiều hơn. Mặc dù không đạt được kết quả như mong đợi nhưng Lôi Hòa Nghi lại là thu hoạch lớn ngoài ý muốn, đạo diễn thông qua bộ đàm phổ biến kế hoạch cắt ghép cho nhân viên hậu kỳ để tạo chủ đề bàn luận.
Đến nơi, Lôi Hòa Nghi và bốn người còn lại lần lượt mang vali của mình xuống. Cô chỉ có hai cái tay nhưng lại có tận 3 cái vali, vẻ mặt khóc không thành tiếng, lúc này Nam Nhã đi qua kéo giúp cô một cái vali, Lôi Hòa Nghi cảm kích nhìn cô gật đầu.
- Cảm ơn!
Cô ấy tươi cười rạng rỡ đáp lại rồi đi cạnh Lôi Hòa Nghi trò chuyện làm quen. Nam Nhã cũng xấp tuổi Lôi Hòa Nghi nhưng nếu cô là xinh đẹp ngạo kiều thì Nam Nhã lại là thiếu nữ năng động cá tính thích cười, rất dễ gây thiện cảm cho người khác. Ít nhất hiện tại Lôi Hòa Nghi tương đối thích cô gái này.
Mọi người vào sân tập trung đứng thành hàng ngang cách nhau 2m nhìn về trước, đối diện là quân nhân phụ trách tiếp nhận khách mời mùa này.
Lôi Hòa Nghi đứng thứ tư nhìn ông anh cả của mình nghiêm túc ngồi trên ghế xem tài liệu không nói gì, dáng vẻ lạnh lùng đẹp trai khí chất quân nhân sắc bèn tràn ra tứ phía khiến mấy cô nàng trong đội ngũ hậu cần ekip tìm đập thình thịch ngay cả Chung Nhụy bình thường thờ ơ với mọi thứ cũng nhìn không chớp mắt.
Sau lưng Lôi Lăng Triệt là hai cấp dưới thân cận của anh, vừa nhìn đã nhận ra Lôi Hòa Nghi trong dàn khách mời, tròn mắt ngạc nhiên, cố tỏ vẻ bình tĩnh nhưng độ hiếu kỳ thì sắp không giữ được rồi, Lôi Lăng Triệt phải ho nhẹ nhắc nhở hai người mới nghiêm chỉnh lại.
Lôi Lăng Triệt gập tập văn kiện trên bàn lại, đưa mắt nhìn vị trung tá bên cạnh gật đầu. Trung tá đi lên nhìn 5 người phổ biến quy định của doanh trại cũng như nội dung huấn luyện trong vòng nửa tháng và giải đáp thắc mắc. Xong xuôi thì cho người dẫn bọn họ đến ký túc xá dành cho nữ quân nhân. Mọi người sắp xếp đồ dùng gọn gàng rồi cùng ekip đi dạo một vòng quanh doanh trại, sẽ có người phụ trách hướng dẫn đi theo.
Nội dung huấn luyện sẽ bắt đầu vào ngày mai đồng nghĩa với việc 5 người bắt buộc phải sinh hoạt theo giờ giấc đã quy định.
Sau khi đã nắm rõ đường đi thì cũng đến giờ ăn trưa, mọi người cùng nhau đi vào canteen rồi lần lượt đi lấy thức ăn. Với việc ghi hình Nữ chiến binh thì các chiến sỹ đã không xa lạ gì nhưng mỗi một mùa đều là những mỹ nhân có tiếng trong giới, dù là lần nào cũng khiến nhưng chiến sỹ phải nhìn chăm chú.
Lôi Hòa Nghi ngồi cùng Nam Nhã xem như không có máy quay mà nhẹ nhàng trò chuyện, Nam Nhã là cô gái trẻ lần đầu đến doanh trại cho nên vô cùng hiếu kỳ tò mò mà lúc trên xe đã nghe Lôi Hòa Nghi chia sẻ về môi trường trong này cho nên cứ thích hỏi cô những chuyện liên quan, Lôi Hòa Nghi cũng không ngại phiền nhiệt tình kể chuyện giảng giải, bầu không khí giữa hai người tương đối hài hòa. Trong khi đó Chúc Lam và Từ Mộng vốn dĩ không hợp nhau nên dù ngồi cùng bàn cũng không lên tiếng trò chuyện, làm tốt vai trò băng sơn mỹ nhân của mình. Chung Nhụy thì đỡ hơn, dáng vẻ thanh tú dịu dàng khiến người khác cảm thấy gần gũi, cô ấy ngồi cùng vài nhân viên hậu kỳ nhiệt tình trò chuyện trong nhất thời mọi người đều cảm thấy có hảo cảm.
- Rachel, ăn xong chúng ta đi dạo một chút cho tiêu cơm đi!
Lôi Hòa Nghi từ tốn nhai thức ăn trong miệng, gật đầu, nuốt xuống rồi mới đáp.
- Được, cô muốn đi đâu?
- Chúng ta có được xem mọi người huấn luyện không?
- Tôi nghĩ có thể chỉ cần không được đứng gần quá thôi!
- Vậy chúng ta đến sân tập xem các anh bộ đội huấn luyện.
- Được!
Hai người rất nhanh đã ăn xong, thu dọn xong thì dắt nhau đi dạo. Mọi người trong doanh trại đều rất thân thiện, thấy hai người đi qua đều mỉm cười chào hỏi, Lôi Hòa Nghi và Nam Nhã cũng không keo kiệt một nụ cười một tiếng cười lịch sự đáp lại.
Phía sau hai người có một cameraman theo sau, căn bản đây là thời gian nghỉ ngơi nên đáng lẽ sẽ không quay gì nhưng đạo diễn muốn quay lại để có gì thì còn cắt ghép tạo hiệu ứng, Lôi Hòa Nghi và Nam Nhã cũng không từ chối, thản nhiên như không, hành động cử chỉ đều rất bình thường không hề cố tỏ vẻ vì có camera.
Đến một sân tập, hai người đứng dưới tán cây nhìn mọi người đang nỗ lực tập luyện, dù mồ hôi ướt cả áo vẫn không tỏ ra mệt mỏi. Lôi Hòa Nghi cũng không xa lạ gì, vẻ mặt ngoài nể phục ra thì không còn gì khác, Nam Nhã thì ngược lại, cô gái nhỏ lần đầu thấy nhưng cảnh tưởng chỉ có trên phim vô cùng hứng phấn và tăng động.
- Giỏi quá... không biết chúng ta có học cái này không.
- Mấy ngày tới chúng ta cũng sẽ học những cái mà bọn họ đã học, tuy rằng sẽ không chuyên nghiệp được như vậy nhưng nhất định sẽ không đơn giản.
Lôi Lăng Triệt đang giám sát huấn luyện cũng đã nhìn thấy Lôi Hòa Nghi, để cấp dưới tiếp tục giám sát còn anh thì đi ra một hướng khác gọi điện thoại.
Lôi Hòa Nghi thấy anh trai gọi thì nói với Nam Nhã rồi đi đến góc khuất nghe máy.
- Em nghe đây anh!
- Chiều nay anh không ở đây, phải mấy ngày anh mới trở lại, em ở doanh trại nhớ chú ý đấy.
- Vâng, anh đừng lo, dù sao em cũng có kinh nghiệm mà!
Lôi Lăng Triệt quân hàm cao dĩ nhiên rất bận rộn, doanh trại quân đội này cũng chỉ là một trong số rất nhiều doanh trại dưới quyền quản lý của anh mà thôi hơn nữa anh thuộc bộ đội tiên phong, nhiệm vụ rất nhiều.
- Được rồi, nếu có gì không ổn thì nói với tổ chương trình, không được thì nói anh.
- Vâng vâng, anh cứ tiếp tục làm việc đi, em sẽ ổn thôi mà.
- Ừm, Cung Huyền Thương của em đã dặn anh trước rồi, nếu em có mệnh hệ gì anh sẽ không xong với cậu ta đâu.
- Anh ấy chỉ là quá lo lắng thôi.
- Anh biết, em nhớ thường xuyên gọi cho Cung Huyền Thương đấy nếu không cậu ta đích thân tới đây cũng là chuyện hoàn toàn có thể xảy ra.
- Vâng, để em gọi anh ấy.
Lôi Lăng Triệt tắt máy Lôi Hòa Nghi lập tức gọi về cho Cung Huyền Thương. Anh lúc này đang ngồi khoanh tay trong phòng làm việc ở Cung thị, mắt nhìn chằm chằm vào điện thoại chờ Lôi Hòa Nghi gọi đến, dáng vẻ chờ mong không khác gì đang đợi mẹ đi chợ về.
Điện thoại vừa kêu anh đã bật dậy nghe, Lôi Hòa Nghi chỉ vừa ấn gọi anh đã nhận khiến cô không khỏi cảm động, hẳn là anh đã đợi điện thoại của cô rất lâu.
- Thương...
- Bé con, em cuối cùng cũng biết đường gọi điện thoại cho anh rồi sao?
- Em xin lỗi!
- Được rồi, chút chuyện như vậy đáng để anh giận em sao? Thế nào, đã ăn trưa chưa?
- Em ăn rồi, còn anh?
- ... Công việc hơi bận, chưa có thời gian ăn!
- Anh nói dối, bận việc mà anh lại nghe điện thoại của em nhanh như vậy sao?
- Không qua mặt được em rồi!
- Em ở đây rất tốt, cấp dưới của anh trai biết em, em sẽ không chịu thiệt thòi gì đâu, anh đừng lo lắng. Ngược lại là anh, đừng vì em mà quên ăn vùi đầu vào công việc, lúc em về anh mà ốm xuống xấu đi là em không chịu đâu đấy.
- Tuân lệnh tiểu tổ tông!
- Được rồi, anh đi ăn trưa đi, em cũng về ký túc xá nghỉ ngơi đây.
- Ừm, tạm biệt!
- Vâng, tạm biệt anh!
Lôi Hòa Nghi mỉm cười tắt điện thoại, tung tăng quay lại chỗ của Nam Nhã. Từ Mộng nấp ở một góc khuất đi ra nhìn trân trân vào bóng lưng Lôi Hòa Nghi với ánh mắt tóe lửa. Lúc nãy cô ta vừa đi vệ sinh xong, nhân lúc không có ai quay phim nên muốn đi dạo một phen tình cờ nghe được Lôi Hòa Nghi gọi điện cho Cung Huyền Thương. Một tiếng ‛Thương’ ngọt ngào mà cô gọi lại là niềm ao ước của vô số người bao gồm cả cô ta, dù có cũng không cách nào gọi ra nhưng Lôi Hòa Nghi lại dễ dàng làm được. Cuộc nói chuyện ngắn ngủi đơn giản giữa hai người khiến cô ta đố kỵ đến phát điên, từ vẻ mặt thẹn thùng cùng với giọng nói mềm mại dịu dàng của Lôi Hòa Nghi, Từ Mộng có thể nhận ra ở bên kia điện thoại là dáng vẻ ôn nhu tràm đầy cưng chiều của Cung Huyền Thương, anh yêu Lôi Hòa Nghi rất nhiều nên cô mới có dáng vẻ đó. Nghi hoặc trong lòng được xác nhận, vốn dĩ Từ Mộng đã không thích Lôi Hòa Nghi, hiện tại lại càng căm ghét cô hơn.
Dù sao cô ta cũng là thiên kim nhà giàu, từ lúc vào làng giải trí đến nay vẫn chưa vấp phải khó khăn gì. Cung Huyền Thương là ngoại lệ duy nhất, cũng là người đàn ông duy nhất cô ta muốn mà không có được, bây giờ nhìn anh yêu thương cưng chiều Lôi Hòa Nghi như vậy, sự kiêu ngạo của Từ Mộng khiến cô ta đố kỵ với Lôi Hòa Nghi, chỉ muốn hủy hoại cô, khiến cô thân bại danh liệt không cách nào bên cạnh Cung Huyền Thương được.
/193
|