*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: MAC
Im lặng một lát, giọng nói không xác định của Tô Nhan Y vang lên: "Anh, đang chê cười tôi?"
Tô Nhan Y cũng không chắc suy đoán hàm nghĩa nụ cười của Tần Tịch Nhiên, bởi nếu như thế thật thì cô không chắc có thể kiên trì hoàn thành nhiệm vụ hệ thống yêu cầu hay không!
Chứ chẳng lẽ cô phải làm mười lần xấu, sau đó để Tần Tịch Nhiên chê cười mười lần hay sao! Đây quả thực là nói đùa!
Tần Tịch Nhiên xấu hổ thu lại nụ cười, nhưng trong ánh mắt vẫn nhiễm sự vui vẻ, giải thích: "Làm gì có, chỉ là vui đùa mà thôi, hai ngày nay em quái quái ấy."
"Hừ!" Tô Nhan Y hừ lạnh một tiếng, nể mặt mũi của Tần Tịch Nhiên không thèm so đo với anh.
Sau khi qua chuyện này, không khí giữa cả hai lại trở nên khác biệt, càng hoà hợp hơn, cho dù là Tần Tịch Nhiên hay Tô Nhan Y, vẻ mặt của hai người đều nhu hoà hơn rất nhiều, lúc ở chung cũng có loại cảm giác bình thường của bạn bè.
Bọn họ không phải là người nói nhiều, nhưng ở bên nhau cũng có chung đề tài để bàn, về công tác, về kịch bản, về một chút vấn đề hướng đi của giới giải trí, mỗi người có ánh mắt độc đáo, kiến giải riêng của mình, một bữa cơm trưa ăn xong, lại càng thêm hiểu biết về đối phương.
Tần Tịch Nhiên vẫn luôn ái mộ Tô Nhan Y, nhưng anh lại không hiểu biết cô nhiều lắm, dù cho hai người kết hôn ba năm lại có chung nhà ở, nhưng anh chưa từng thấy sinh hoạt của Tô Nhan Y thế nào, một bên ăn cơm một bên nói chuyện phiếm, thời gian bất giác đi qua.
Sau khi dùng xong cơm trưa hai người cùng trở về công ty, hình ảnh tuấn nam mĩ nữ cùng vào cùng ra thật sự không thể khiến người khác dời mắt, các loại nghị luận xôn xao lại nổi lên, mà qua sự truyền miệng của nhân viên trong công ty, gần như ai cũng biết chuyện tổng giám đốc Tô Nhan Y và ảnh đế mới Tần Tịch Nhiên ăn cơm với nhau, ngay cả tin đồn hai người yêu đương đã lan truyền ra vài phiên bản, thật khiến người nghe vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười.
Trưa hôm đó, Tô Nhan Y nhận được cuộc điện thoại của mẹ Tô.
"Nhan Y à, con muốn công khai quan hệ với Tần Tịch Nhiên hả? Mẹ còn có hai tấm ảnh của hai đứa cùng đi với nhau đây, bằng không thừa dịp này công khai luôn đi? Sau này mẹ cũng không mất công giúp hai đứa cản tin tức." Nếu nói Tô Nhan Y là nữ vương giới giải trì, thì mẹ Tô chính là Nữ Hoàng giới truyền thông, tin gì có thể đưa, không thể đưa đều là một câu nói của bà.
Hôn nhân của Tô Nhan Y và Tần Tịch Nhiên có thể bảo mật đến ba năm, ít nhiều cũng do một tay mẹ Tô phía sau thao tác, nhưng đây cũng không phải là ý muốn của mẹ Tô, mà là do Tô Nhan Y yêu cầu, cô vẫn luôn không thừa nhận cuộc hôn nhân này, đương nhiên cũng không nghĩ sẽ công khai.
Mẹ Tô biết tâm tư của Tô Nhan Y, nhưng hai ngày nay thái độ của cô biến hoá rõ ràng, khiến bà không xác định được quan hệ của hai người đến mức độ nào.
"Công khai có chỗ tốt gì sao?" Tô Nhan Trước đây không thích công khai, nhưng hiện giờ đã khác, cô không
Edit: MAC
Im lặng một lát, giọng nói không xác định của Tô Nhan Y vang lên: "Anh, đang chê cười tôi?"
Tô Nhan Y cũng không chắc suy đoán hàm nghĩa nụ cười của Tần Tịch Nhiên, bởi nếu như thế thật thì cô không chắc có thể kiên trì hoàn thành nhiệm vụ hệ thống yêu cầu hay không!
Chứ chẳng lẽ cô phải làm mười lần xấu, sau đó để Tần Tịch Nhiên chê cười mười lần hay sao! Đây quả thực là nói đùa!
Tần Tịch Nhiên xấu hổ thu lại nụ cười, nhưng trong ánh mắt vẫn nhiễm sự vui vẻ, giải thích: "Làm gì có, chỉ là vui đùa mà thôi, hai ngày nay em quái quái ấy."
"Hừ!" Tô Nhan Y hừ lạnh một tiếng, nể mặt mũi của Tần Tịch Nhiên không thèm so đo với anh.
Sau khi qua chuyện này, không khí giữa cả hai lại trở nên khác biệt, càng hoà hợp hơn, cho dù là Tần Tịch Nhiên hay Tô Nhan Y, vẻ mặt của hai người đều nhu hoà hơn rất nhiều, lúc ở chung cũng có loại cảm giác bình thường của bạn bè.
Bọn họ không phải là người nói nhiều, nhưng ở bên nhau cũng có chung đề tài để bàn, về công tác, về kịch bản, về một chút vấn đề hướng đi của giới giải trí, mỗi người có ánh mắt độc đáo, kiến giải riêng của mình, một bữa cơm trưa ăn xong, lại càng thêm hiểu biết về đối phương.
Tần Tịch Nhiên vẫn luôn ái mộ Tô Nhan Y, nhưng anh lại không hiểu biết cô nhiều lắm, dù cho hai người kết hôn ba năm lại có chung nhà ở, nhưng anh chưa từng thấy sinh hoạt của Tô Nhan Y thế nào, một bên ăn cơm một bên nói chuyện phiếm, thời gian bất giác đi qua.
Sau khi dùng xong cơm trưa hai người cùng trở về công ty, hình ảnh tuấn nam mĩ nữ cùng vào cùng ra thật sự không thể khiến người khác dời mắt, các loại nghị luận xôn xao lại nổi lên, mà qua sự truyền miệng của nhân viên trong công ty, gần như ai cũng biết chuyện tổng giám đốc Tô Nhan Y và ảnh đế mới Tần Tịch Nhiên ăn cơm với nhau, ngay cả tin đồn hai người yêu đương đã lan truyền ra vài phiên bản, thật khiến người nghe vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười.
Trưa hôm đó, Tô Nhan Y nhận được cuộc điện thoại của mẹ Tô.
"Nhan Y à, con muốn công khai quan hệ với Tần Tịch Nhiên hả? Mẹ còn có hai tấm ảnh của hai đứa cùng đi với nhau đây, bằng không thừa dịp này công khai luôn đi? Sau này mẹ cũng không mất công giúp hai đứa cản tin tức." Nếu nói Tô Nhan Y là nữ vương giới giải trì, thì mẹ Tô chính là Nữ Hoàng giới truyền thông, tin gì có thể đưa, không thể đưa đều là một câu nói của bà.
Hôn nhân của Tô Nhan Y và Tần Tịch Nhiên có thể bảo mật đến ba năm, ít nhiều cũng do một tay mẹ Tô phía sau thao tác, nhưng đây cũng không phải là ý muốn của mẹ Tô, mà là do Tô Nhan Y yêu cầu, cô vẫn luôn không thừa nhận cuộc hôn nhân này, đương nhiên cũng không nghĩ sẽ công khai.
Mẹ Tô biết tâm tư của Tô Nhan Y, nhưng hai ngày nay thái độ của cô biến hoá rõ ràng, khiến bà không xác định được quan hệ của hai người đến mức độ nào.
"Công khai có chỗ tốt gì sao?" Tô Nhan Trước đây không thích công khai, nhưng hiện giờ đã khác, cô không
/34
|