Sau tuần trăng mật thứ hai, nàng và hắn về nhà mẹ đẻ.
Mẹ con, ba con, anh em nhận nhau, lại một trận mưa nước mắt.
Đêm tối, nằm nói chuyện với bà chị dâu…
-”Con ranh, dám giở trò với cả tao…”
-”Này, em chồng, em ăn nói cho cẩn thận…”
-”Mày không xứng đáng làm chị nghe con, biết chuyện mà còn diễn như thật, lừa tao tưởng ông Lân bị vô sinh thật…phải cho mày một trận”
Nàng nhổm dậy, toan cù Uyên, nó vội vàng thanh minh:
-”Eo, mọi người đồng lòng đồng sức, tao không theo chỉ có bị tẩy chay thôi, mày thông cảm tý đi…mà ngày xưa mày, đúng rồi, mày cũng thông đồng lão Minh, tao cũng bị bắt cóc về làm dâu đấy, mày nhớ không? Còn oan à, hòa!”
Lan ngớ người.
-”Không, tao bảo, thực ra lỗi không phải do chị em mình, mà là do hai lão, phải trả thù mới được…”
-”Mày tao cái gì, xét về tuổi, kém chị gần 6 tuổi, xét về danh phận, cũng là em…”
-”Bà mày chưa quen, lắm điều…”
-”Già mồm, đúng, phải trả thù…”
Vừa hay, mẹ nàng đi vào, bà hỏi hai đứa đang nói chuyện gì, hai nàng hào hứng đem đầu đuôi kể lể.
Bà cười mỉm, rồi thì thầm kế hoạch. Nghi Lan sửng sốt.
-”Ngày xưa mẹ có thử với ba không?”
-”Có chứ, ba mày chả sợ phát run, cầu xin khóc lóc”
Uyên bổ sung.
-”Ba sợ là mẹ sướng còn gì?”
-”Đúng, Uyên ạ, tao với mày phải áp dụng, xem hai lão sợ như nào…”
-”Mày đừng mơ tưởng vội, chưa chắc họ đã sợ đâu, có khi lại cười tươi sung sướng ý chứ!”
-”Cười thì ly dị, chị em ta sống với nhau”
-”Được!”
-”Quyết vậy đi!!!”
….
Được sự trợ giúp của các bậc lão thành, kế hoạch của hai nàng diễn ra khá hoàn hảo.
Bước 1: Trút rượu say cho các ông tướng. Xong!
Bước 2: Tống vào phòng khách sạn, thuê hai em gái xinh đẹp biểu diễn trước mặt. Xong!
Bước 3: Tắt đèn, gái ra, nàng vào. Xong!
Tường thuật câu chuyện diễn ra ở phòng Cáo Thỏ.
Vài ngày luyện giọng quả đem lại kết quả tốt tới bất ngờ. Giọng cô nàng giảng viên giờ lả lướt không thua kém gái bao là mấy.
-”Anh yêu, muốn em chiều gì nào, yêu quá…”
Lão chồng nàng cất tiếng khàn khàn:
-”Tới đây đi em….ôi trời, em đẹp quá, khác hẳn con vợ già nhà anh…”
Lộn ruột lần thứ nhất, vẫn cố:
-”Con vợ già nhà anh xấu lắm hả?”
-”Ừ, xấu lắm, từ khi đẻ xong còn béo như con lợn ý, anh nhìn phát tởm…”
-”Thế sao anh không li dị đi?”
-”Không được, ba mẹ anh nghiêm lắm, nào bé con, tới đây với anh….”
Một giọt nước mắt lăn dài, thì ra là vậy…thì ra cái hạnh phúc lâu nay chỉ là ảo tưởng…thì ra nàng giảng viên có cuộc sống viên mãn tới giờ, là nhờ ba mẹ chồng nghiêm?
Tự cười chính bản thân mình, cố nén nhịn, mặc xác lão ta làm gì thì làm. Cố nhịn thôi, anh cáo già lắm ư? Được, lần này xem chối cãi ra sao, kết thúc đêm nay, nhất định ai đi đường ấy….
Chiếc lưỡi kia lần mò trên dưới, mọi khi, hành động ấy thật lãng mạn, giờ đây, nàng chỉ thấy kinh tởm.
Từng cú rướn người của đức lang quân, mà trong đầu anh ta đang nghĩ là với một em người mẫu xinh đẹp, khiến nàng ghê sợ.
Nước mắt nàng cứ chảy, cố nén, cố nén,…trong đầu chỉ duy nhất một suy nghĩ, sau trận mây mưa này, cả hai sẽ ra tòa, lòng nàng đau thắt…
Nếu không có việc này, sao đo được lòng người?
Rút ra khỏi người con gái phía dưới, Minh nửa nói nửa cười:
-”Sao, đang tính viết đơn ly dị như thế nào hả, nàng giảng viên ưu tú – con thỏ khốn nạn?”
Nàng sốc!
-”Anh…Minh…anh…biết từ bao giờ?”
-”Dạo này cũng gớm thật, dám trêu cả chồng, thường ngày vợ mình hiền lành ngây ngốc, ai dè cũng có ngày…haha”
-”Làm sao mà anh biết???”
Minh cười sung sướng:
-”Chiều ông xã lần nữa thì ông xã nói cho bà xã…”
Nàng bị chơi lại, tức, nhưng vì tò mò nên đành làm theo…
Vừa thở dốc, chồng nàng vừa nói:
-”Thứ nhất, người mẫu người ta chân dài, còn nàng thì chân ngắn lắm. Lần sau kiếm con nào chân ngắn nhé! Thứ hai, xịt nhiều nước hoa lên, cái mùi này, trong hàng trăm người tôi cũng nhận ra…”
Chàng cười ha hả, nàng xấu hổ tới đỏ mặt, có một chuyện chàng chẳng nói ra, nhất cử nhất động của nàng, từ lâu chàng đều cho người theo dõi, cái việc này, chàng ta đã biết tỏng từ lâu rồi!!!
……
Tường thuật câu chuyện diễn ra ở phòng Vịt Ngan.
Tất nhiên, Ngan thì ranh hơn Thỏ, cho nên nàng ta dùng hẳn lọ Miss Dior ngụy trang.
Đã thế, dáng nàng ta còn chẳng khác dáng người mẫu là mấy.
Quan trọng nhất, Việt không cho người theo dõi vợ, kể cả là có thì nàng ta cũng biết, khôn lắm:XXX.
Khổ thân Vịt.
Đèn tắt.
Người mẫu không nói không rằng, bò lên người hắn làm loạn, nghệ thuật, lả lơi rất đúng tiêu chuẩn!
Sức nóng của rượu loại mạnh, sức quyến rũ của sắc, sức mạnh nam tính, ba thứ này kết hợp, người đàn ông nào chịu được???
Cũng may, trên đời còn có loại sức mạnh lớn hơn thế, sức mạnh của tình yêu!!!
Người ngợm mệt rã rời, mà hắn dùng tay hất con sâu trên người mình, lớn giọng:
-”Tránh ra…”
Con sâu hơi mỉm cười, nhưng vẫn cố gắng, nhả mật ngọt:
-”Anh yêu, chiều em một đêm đi mà…ken bon thế…”
Tất nhiên là giọng nói cũng đã thay đổi, hắn dứt khoát:
-”Tránh ra, tôi có vợ rồi…”
-”Làm gì mà phải thế, trời không biết, đất không biết, đêm nay chỉ có mình em với anh vui vẻ thôi…”
Đoạn, nàng mân mê trên mặt, lại từ từ xuống dưới:
-”Anh xem, người anh nóng sắp không chịu được rồi, đừng cố nữa anh…”
-”CÚT”
Nàng sướng, càng ngày càng phấn khích, được thể nhào tới, hôn thắm thiết lên môi hắn.
Hắn lúc đầu kháng cự, nhưng sao cái vị ngọt này nó quen tới thế?
Nàng càng hôn, hắn càng thấy quen thuộc lạ lùng!
Bất giác, hắn đưa tay mân mê trên chiếc lưng trần, cái vết nho nhỏ lồi lên cũng quen.
Giật mình, nhanh chóng nắm lấy bàn tay, đất trời, bàn tay gầy gầy thon thon xương xương này, chỉ có thể là của một người!!!
Phát hiện mình bị chơi, hắn cay cú.
Nhất định, nhất định phải lật ngửa lại ván bài. Hắn hắng giọng:
-”Được thôi em, nhưng bật đèn lên, mang máy quay tới đây!”
Nàng hơi thất vọng.
-”Sao cần mang máy quay hả anh?”
Mẹ kiếp, giả giọng như thật, hắn tưởng mình đã thấu hiểu hết vợ mình rồi cơ, ai ngờ, còn nhiều điều mới mẻ nha!!!
-”Anh phải quay về cho vợ anh xem…”
-”Ặc, người ta làm tình phải giấu phải diếm, sao anh ngốc vậy?”
Hắn thở dài, nàng nghĩ ngợi, khuôn mặt thoáng buồn với suy luận của mình:
-”Em đoán không nhầm, anh chán vợ rồi hả, nên muốn dùng cách này li dị?”
Những ngón tay kia vẫn không ngừng trêu chọc nơi nam tính, hắn điên, nhưng cố nén, lại thở dài…
-”Không phải, anh muốn dùng cách này khiến cô ấy hận anh, mà quên anh đi…muốn cô ấy có cuộc sống hạnh phúc…”
Bắt đầu nghi ngờ, tên này, có gì giấu nàng ư? Không giữ được bình tĩnh, nàng hỏi:
-”Làm sao mà phải để vợ mình quên mình? Anh kì quá…”
-”Haizz, lần trước anh có gặp tai nạn, sau đó có biến chứng, hôm nọ đi khám bác sĩ, bảo không sống được bao lâu nữa, anh sợ cô ấy không chịu nổi cú sốc này, thôi thì cứ để cô ấy nghĩ anh phản bội cô ấy còn hơn…”
Việt ăn một phát tát. Lan giận tím mặt tím mày.
-”Mẹ kiếp, anh là thằng khốn nạn!”
-”Chó chết này!”
Chửi bới xong, ngồi khóc hu hu.
Hắn cười sung sướng.
-”Lần sau đừng lừa anh nữa, bé còn non và xanh lắm!!!”
-”Anh…anh…”
-”Đùa đấy, chết thế éo nào được!”
Nàng giận, điên, uất, mà tội là mình gây chuyện, chẳng thể nào mà ăn vạ được.
-”Đến đây em bé, lúc nãy còn hào hứng giảo hoạt lắm cơ mà!!!”
-”Quên đi!”
Chưa kịp chạy đã bị ai đó kéo lại, ăn thịt không thương tiếc.
….
Sáng hôm sau, hai nàng gặp nhau, mặt nàng nào nàng đó méo xệch!!!
Mẹ con, ba con, anh em nhận nhau, lại một trận mưa nước mắt.
Đêm tối, nằm nói chuyện với bà chị dâu…
-”Con ranh, dám giở trò với cả tao…”
-”Này, em chồng, em ăn nói cho cẩn thận…”
-”Mày không xứng đáng làm chị nghe con, biết chuyện mà còn diễn như thật, lừa tao tưởng ông Lân bị vô sinh thật…phải cho mày một trận”
Nàng nhổm dậy, toan cù Uyên, nó vội vàng thanh minh:
-”Eo, mọi người đồng lòng đồng sức, tao không theo chỉ có bị tẩy chay thôi, mày thông cảm tý đi…mà ngày xưa mày, đúng rồi, mày cũng thông đồng lão Minh, tao cũng bị bắt cóc về làm dâu đấy, mày nhớ không? Còn oan à, hòa!”
Lan ngớ người.
-”Không, tao bảo, thực ra lỗi không phải do chị em mình, mà là do hai lão, phải trả thù mới được…”
-”Mày tao cái gì, xét về tuổi, kém chị gần 6 tuổi, xét về danh phận, cũng là em…”
-”Bà mày chưa quen, lắm điều…”
-”Già mồm, đúng, phải trả thù…”
Vừa hay, mẹ nàng đi vào, bà hỏi hai đứa đang nói chuyện gì, hai nàng hào hứng đem đầu đuôi kể lể.
Bà cười mỉm, rồi thì thầm kế hoạch. Nghi Lan sửng sốt.
-”Ngày xưa mẹ có thử với ba không?”
-”Có chứ, ba mày chả sợ phát run, cầu xin khóc lóc”
Uyên bổ sung.
-”Ba sợ là mẹ sướng còn gì?”
-”Đúng, Uyên ạ, tao với mày phải áp dụng, xem hai lão sợ như nào…”
-”Mày đừng mơ tưởng vội, chưa chắc họ đã sợ đâu, có khi lại cười tươi sung sướng ý chứ!”
-”Cười thì ly dị, chị em ta sống với nhau”
-”Được!”
-”Quyết vậy đi!!!”
….
Được sự trợ giúp của các bậc lão thành, kế hoạch của hai nàng diễn ra khá hoàn hảo.
Bước 1: Trút rượu say cho các ông tướng. Xong!
Bước 2: Tống vào phòng khách sạn, thuê hai em gái xinh đẹp biểu diễn trước mặt. Xong!
Bước 3: Tắt đèn, gái ra, nàng vào. Xong!
Tường thuật câu chuyện diễn ra ở phòng Cáo Thỏ.
Vài ngày luyện giọng quả đem lại kết quả tốt tới bất ngờ. Giọng cô nàng giảng viên giờ lả lướt không thua kém gái bao là mấy.
-”Anh yêu, muốn em chiều gì nào, yêu quá…”
Lão chồng nàng cất tiếng khàn khàn:
-”Tới đây đi em….ôi trời, em đẹp quá, khác hẳn con vợ già nhà anh…”
Lộn ruột lần thứ nhất, vẫn cố:
-”Con vợ già nhà anh xấu lắm hả?”
-”Ừ, xấu lắm, từ khi đẻ xong còn béo như con lợn ý, anh nhìn phát tởm…”
-”Thế sao anh không li dị đi?”
-”Không được, ba mẹ anh nghiêm lắm, nào bé con, tới đây với anh….”
Một giọt nước mắt lăn dài, thì ra là vậy…thì ra cái hạnh phúc lâu nay chỉ là ảo tưởng…thì ra nàng giảng viên có cuộc sống viên mãn tới giờ, là nhờ ba mẹ chồng nghiêm?
Tự cười chính bản thân mình, cố nén nhịn, mặc xác lão ta làm gì thì làm. Cố nhịn thôi, anh cáo già lắm ư? Được, lần này xem chối cãi ra sao, kết thúc đêm nay, nhất định ai đi đường ấy….
Chiếc lưỡi kia lần mò trên dưới, mọi khi, hành động ấy thật lãng mạn, giờ đây, nàng chỉ thấy kinh tởm.
Từng cú rướn người của đức lang quân, mà trong đầu anh ta đang nghĩ là với một em người mẫu xinh đẹp, khiến nàng ghê sợ.
Nước mắt nàng cứ chảy, cố nén, cố nén,…trong đầu chỉ duy nhất một suy nghĩ, sau trận mây mưa này, cả hai sẽ ra tòa, lòng nàng đau thắt…
Nếu không có việc này, sao đo được lòng người?
Rút ra khỏi người con gái phía dưới, Minh nửa nói nửa cười:
-”Sao, đang tính viết đơn ly dị như thế nào hả, nàng giảng viên ưu tú – con thỏ khốn nạn?”
Nàng sốc!
-”Anh…Minh…anh…biết từ bao giờ?”
-”Dạo này cũng gớm thật, dám trêu cả chồng, thường ngày vợ mình hiền lành ngây ngốc, ai dè cũng có ngày…haha”
-”Làm sao mà anh biết???”
Minh cười sung sướng:
-”Chiều ông xã lần nữa thì ông xã nói cho bà xã…”
Nàng bị chơi lại, tức, nhưng vì tò mò nên đành làm theo…
Vừa thở dốc, chồng nàng vừa nói:
-”Thứ nhất, người mẫu người ta chân dài, còn nàng thì chân ngắn lắm. Lần sau kiếm con nào chân ngắn nhé! Thứ hai, xịt nhiều nước hoa lên, cái mùi này, trong hàng trăm người tôi cũng nhận ra…”
Chàng cười ha hả, nàng xấu hổ tới đỏ mặt, có một chuyện chàng chẳng nói ra, nhất cử nhất động của nàng, từ lâu chàng đều cho người theo dõi, cái việc này, chàng ta đã biết tỏng từ lâu rồi!!!
……
Tường thuật câu chuyện diễn ra ở phòng Vịt Ngan.
Tất nhiên, Ngan thì ranh hơn Thỏ, cho nên nàng ta dùng hẳn lọ Miss Dior ngụy trang.
Đã thế, dáng nàng ta còn chẳng khác dáng người mẫu là mấy.
Quan trọng nhất, Việt không cho người theo dõi vợ, kể cả là có thì nàng ta cũng biết, khôn lắm:XXX.
Khổ thân Vịt.
Đèn tắt.
Người mẫu không nói không rằng, bò lên người hắn làm loạn, nghệ thuật, lả lơi rất đúng tiêu chuẩn!
Sức nóng của rượu loại mạnh, sức quyến rũ của sắc, sức mạnh nam tính, ba thứ này kết hợp, người đàn ông nào chịu được???
Cũng may, trên đời còn có loại sức mạnh lớn hơn thế, sức mạnh của tình yêu!!!
Người ngợm mệt rã rời, mà hắn dùng tay hất con sâu trên người mình, lớn giọng:
-”Tránh ra…”
Con sâu hơi mỉm cười, nhưng vẫn cố gắng, nhả mật ngọt:
-”Anh yêu, chiều em một đêm đi mà…ken bon thế…”
Tất nhiên là giọng nói cũng đã thay đổi, hắn dứt khoát:
-”Tránh ra, tôi có vợ rồi…”
-”Làm gì mà phải thế, trời không biết, đất không biết, đêm nay chỉ có mình em với anh vui vẻ thôi…”
Đoạn, nàng mân mê trên mặt, lại từ từ xuống dưới:
-”Anh xem, người anh nóng sắp không chịu được rồi, đừng cố nữa anh…”
-”CÚT”
Nàng sướng, càng ngày càng phấn khích, được thể nhào tới, hôn thắm thiết lên môi hắn.
Hắn lúc đầu kháng cự, nhưng sao cái vị ngọt này nó quen tới thế?
Nàng càng hôn, hắn càng thấy quen thuộc lạ lùng!
Bất giác, hắn đưa tay mân mê trên chiếc lưng trần, cái vết nho nhỏ lồi lên cũng quen.
Giật mình, nhanh chóng nắm lấy bàn tay, đất trời, bàn tay gầy gầy thon thon xương xương này, chỉ có thể là của một người!!!
Phát hiện mình bị chơi, hắn cay cú.
Nhất định, nhất định phải lật ngửa lại ván bài. Hắn hắng giọng:
-”Được thôi em, nhưng bật đèn lên, mang máy quay tới đây!”
Nàng hơi thất vọng.
-”Sao cần mang máy quay hả anh?”
Mẹ kiếp, giả giọng như thật, hắn tưởng mình đã thấu hiểu hết vợ mình rồi cơ, ai ngờ, còn nhiều điều mới mẻ nha!!!
-”Anh phải quay về cho vợ anh xem…”
-”Ặc, người ta làm tình phải giấu phải diếm, sao anh ngốc vậy?”
Hắn thở dài, nàng nghĩ ngợi, khuôn mặt thoáng buồn với suy luận của mình:
-”Em đoán không nhầm, anh chán vợ rồi hả, nên muốn dùng cách này li dị?”
Những ngón tay kia vẫn không ngừng trêu chọc nơi nam tính, hắn điên, nhưng cố nén, lại thở dài…
-”Không phải, anh muốn dùng cách này khiến cô ấy hận anh, mà quên anh đi…muốn cô ấy có cuộc sống hạnh phúc…”
Bắt đầu nghi ngờ, tên này, có gì giấu nàng ư? Không giữ được bình tĩnh, nàng hỏi:
-”Làm sao mà phải để vợ mình quên mình? Anh kì quá…”
-”Haizz, lần trước anh có gặp tai nạn, sau đó có biến chứng, hôm nọ đi khám bác sĩ, bảo không sống được bao lâu nữa, anh sợ cô ấy không chịu nổi cú sốc này, thôi thì cứ để cô ấy nghĩ anh phản bội cô ấy còn hơn…”
Việt ăn một phát tát. Lan giận tím mặt tím mày.
-”Mẹ kiếp, anh là thằng khốn nạn!”
-”Chó chết này!”
Chửi bới xong, ngồi khóc hu hu.
Hắn cười sung sướng.
-”Lần sau đừng lừa anh nữa, bé còn non và xanh lắm!!!”
-”Anh…anh…”
-”Đùa đấy, chết thế éo nào được!”
Nàng giận, điên, uất, mà tội là mình gây chuyện, chẳng thể nào mà ăn vạ được.
-”Đến đây em bé, lúc nãy còn hào hứng giảo hoạt lắm cơ mà!!!”
-”Quên đi!”
Chưa kịp chạy đã bị ai đó kéo lại, ăn thịt không thương tiếc.
….
Sáng hôm sau, hai nàng gặp nhau, mặt nàng nào nàng đó méo xệch!!!
/149
|