Trái tim anh đã trao ai...
Tại một góc phố nhộn nhịp, tầm uất của thành phố phía Đông kế bên. Một quán Bar lớn nằm giữa trung tâm là nơi tụ hội những dân anh chị ăn chơi, những tiểu thư, công tử nhà giàu, các băng nhóm nổi tiếng,.... v..v... Trong Bar, một không khí náo động, nhộn nhịp hơn bất kì nơi đâu... nhưng bắt đầu từ mấy ngày nay lại càng nhộn nhịp hơn bởi... D.J mới của Bar rất tuyệt, âm nhạc của 'cô bé D.J thiên thần xinh đẹp' này làm bất kì ai cũng muốn nhảy, giải tỏa hết những u sầu của họ...
Âm nhạc chuyển sang 'chế độ Deny'. Bỏ cái tai nghe xuống 'cô bé đó' mệt mỏi vươn vai sau khi được tạm nghỉ, đưa ánh mắt nhìn về một góc bàn trong bóng tối mờ ảo...
" Nèk, anh định như vậy đến bao giờ?!"- Bước tới bên cái bàn, một tay chống nạnh 'cô bé đó' cất tiếng nói với hắn.
"..."- Hắn im lặng, tay cầm chai rượu uống như nước.
"Thiên Bảo! đừng như vậy nữa, anh nghe tôi, về đi!!"
" Kệ tôi! Cô thích thì về đi, đừng làm phiền tôi nữa Hoàng Thiên Ân!!"- Hắn để chai rượu xuống bàn, tức giận quát lên rồi gọi thẳng tên 'cô bé đó' ra - không ai khác chính là nhỏ.
Nhỏ thở dài nhìn hắn mà thấy lòng đau tê tái. Hắn mất tích gần cả tháng trời, ngày nào cũng vì lo lắng mà đi tìm hắn đến tối khuya mới về. Thế mà khi tìm được hắn khoảng tuần trước, nhỏ cứ tưởng sẽ an lòng nhưng... hắn lại bất chấp mọi lời khuyên của nhỏ, mặc kệ nhưng gì nhỏ nói mà chìm ngập trong men rượu. Vì hắn, nhỏ phải xin vào đây làm D.J(không cần lương) để hằng ngày coi nghó, chăm lo khuyên hắn quay về. Nhưng đôi khi nhỏ vẫn không hiểu tại sao mình lại làm như thế vì hắn, lúc nào cũng lo lắng, đau lòng vì hắn. Mặc dù trên danh nghĩa hắn là bạn trai của nhỏ (nhưng sự thật đó chỉ là một vở kịch). Bộ dạng say khước của hắn cứ lặp đi lặp lại hơn một tuần nay. Rốt cuộc là hắn đã xảy ra chuyện gì mà lại trở nên như thế này... Và nhỏ bây giờ nên làm gì với hắn đây.
"Thôi, anh đừng uống nữa. Để tôi đi lấy ly nước lọc cho anh, như thế sẽ tốt hơn!"- Ngồi nhìn hắn, nhỏ suy nghĩ miên man một hồi rồi đứng dậy đi về phía phòng pha chế...
"....."-hắn im lặng nhìn theo bóng nhỏ ... ngập ngừng suy nghĩ gì đó 1 chút rồi lại tiếp túc cầm chai rượu khác lên uống tiếp...
Trong lúc đó, trên chiếc xe Roll Royce màu đen bóng, anh lái xe chở nó đi khắp mọi góc phố những nơi mà hắn và anh từng đến. Sau mấy tiếng tìm kiếm, bây giờ đã gần 11h đêm, thành phố đèn đường sáng trưng, nhộn nhịp đông vui còn hơn ban ngày... 'Thành phố đêm' đã xuất hiện rồi... nhưng cho dù là vậy thì cả hai vẫn chưa thể nào tìm thấy hắn.
"God, còn nơi nào khác nữa không?"-Nó quay sang hỏi anh
"Hình như không, chúng ta đã đi hết mọi nơi trong thành phố rồi"- Anh vừa lái xe vừa trả lời nó
"Vậy...tính sao đây?! À... còn có thành phố khác không?!"
"Thành phố khác??...để xem... à có, có một quán Bar lớn nằm ở trung tâm thành phố kế bên, nơi đó tôi với Thiên Bảo thường tới khi chán, Thiên Bảo thích uống rượu ở đó lắm"
"Vậy, anh mau lái xe tới đó lẹ đi"
"Được rồi!!"-Nói xong anh phóng xe với tốc độ 'bay' đi về phía Đông tới thành phố kế bên.
...Một lúc sau...chiếc Roll Royce đã có mặt ngay trước quán Bar... nó bước xuống xe. Sau khi nhìn một hồi cảnh vật trước mắt, nó bước vào trước để anh đi tìm chỗ đậu xe. Một tên bảo vệ to con chặn nó lại...
"Này cô bé cho xem thẻ thành viên, đủ 18t chưa đấy...??"- tên bảo vệ nói.
"Thẻ?!... không có!"-Nó lạnh lùng trả lời
"Không có thẻ thành viên sao?! Haha, cô bé không đùa đấy chứ, đây không phải là nơi tùy tiện để cô bé đến đâu! À... nhưng mà nếu để lại một chút gì đó gọi là 'lộ phí' thì có thể vào... nếu không thì để lại số phone cũng được dù gì gương mặt này cũng rất xinh đẹp mà"-Sử dụng cái giọng điệu giễu cợt rồi tên bảo vệ đó định đưa tay lên chạm vào mặt nó... nhưng chưa đến 1 giây.... tiếng la thất thanh cùng với tiếng rắc rắc xương gãy của tên đó đã vang lên.
"S.Angels - D.A "-Nó bẻ tay tên đó rồi nói giọng đầy hàn khí lạnh băng. Tên đó nghe nó nói xong thì giật mình, nhìn ánh mắt nó ớn lạnh, vừa đau vừa đứng né ra một bên cuối đầu xin lỗi nó và mời nó vào( đúng là uy lực của D.A)
Bước vào trong, cảnh vật hiện ra trước mắt nó là ánh đèn đủ sắc chói lóa, không khí nhộn nhịp, âm nhạc sôi động,... và đặc biệt quy mô ở đây có khi còn lớn hơn P.O.P của D.A(chưa hẳn). Nhưng nó không quan tâm cho lắm mà chỉ đi lòng vòng nhìn xung quanh tìm hắn và tất nhiên là phải hứng chịu bao ánh mắt 'trái tim' của các chàng trai mặc dù đây không phải ở trường.
Bỗng...nó dừng lại đột ngột khi thấy...trong một góc bàn với những chai rượu lăn lóc, hình ảnh của một người con trai quen thuộc- hắn trút hết chai này đến chai khác, không những thế... bên cạnh hắn còn có mấy con 'hot girl' chân dài tới nách, bôi son chát phấn điệu đà đang mò mẫn động tay động chân với hắn, rồi còn kêu cái giọng điệu chảy nước "anh ơi! anh à!!"Bỗng...nó dừng lại đột ngột khi thấy...trong một góc bàn với những chai rượu lăn lóc, hình ảnh của một người con trai quen thuộc- hắn trút hết chai này đến chai khác, không những thế... bên cạnh hắn còn có mấy con 'hot girl' chân dài tới nách, bôi son chát phấn điệu đà đang mò mẫn động tay động chân với hắn, rồi còn kêu cái giọng điệu chảy nước "anh ơi! anh à!!". Nhưng có lẽ vì uống quá nhiều nên đầu hắn bây giờ rất đau, nên cũng chả thèm quan tâm lắm đến mấy con nhỏ này (hk biết mấy con này ở đâu ra nữa, chị Sammy mà thấy cảnh này chắc bọn nó chết hết wá...!! ặx).
(Còn nó thì sao nhỉ?? Nếu ở trường hợp này bạn có tò mò là nó đang nghĩ cái gì không??)... Nếu là trước đây, cái lúc mà hắn làm cho nó biết thế nào là tình yêu! lúc mà nó nghĩ hắn sẽ là người mang đến cho nó cái gọi là 'hạnh phúc' thì... chắc có lẽ lúc này nó đã mắc phải cái chữ 'ghen' và xử lí mấy con hotgirl kia lâu rồi! Nhưng còn bây giờ? Bây giờ thì sao? Tim nó, lòng nó,... giống như bị đóng băng vậy không đau, không tổn thương, không cảm giác. Nó khoác lên mình lớp hàn khí với gương mặt không cảm xúc đi thẳng tới chỗ hắn. Hắn đau đầu nên ngã lưng ra phía sau ghế, mắt nhắm lại không để ý đến mọi việc quanh nữa, còn mấy con hotgirl thấy nó tới thì im lặng không cười đùa nữa mà nhìn nó chằm chằm và có chút gì đó ớn lạnh.
"Tôi cho các cô 3s biến hết ngay cho tôi"-Nó lạnh lùng cất tiếng
"Cô...cô là ai?"-Một con nhỏ rụt rè cất tiếng có vẻ sợ hãi nói
"Cô không đủ tư cách để biết điều đó. Còn bây giờ... BIẾN ĐI đừng để tôi nói lại lần thứ ba"-Nó vừa dứt câu, mấy con đó đã 'bấm nút mất dép' ngay lập tức(Đúng là chị Rin ghê thiệt)
Sau khi không còn nghe thấy tiếng léo nhéo của đám hotgirl lúc nãy, hắn mở mắt lại mặc dù chưa tỉnh rượu và vẫn thấy đầu đau như muốn nổ tung... Trong bóng tối cùng với những ánh đèn huyền ảo, hắn thấy lờ mờ trước mắt mình là hình ảnh quen thuộc của một người con gái nhưng không rõ đó là ai...
"Là cô phải không Sammy?... Cô đuổi mấy con nhỏ đó đi hết rồi à?... hay đó?"-Hắn nói luyên thuyên và tưởng nhầm nó chính là nhỏ
"......"-Nó im lặng nhìn bộ dạng bây giờ của hắn. Thảm hại đến vậy sao?!
"Sao cô không nói gì? Cô ghen với mấy con nhỏ đó hả? Cô yên tâm đi dù gì cô cũng là bạn gái trên danh nghĩa của tôi mà... tôi sẽ cố gắng hết sức để 'đóng kịch' yêu cô chung tình... "
"....!!"-Nghe đến đây thì nó cảm thấy hết sức ngạc nhiên. Mọi chuyện rốt cuộc là sao, nó đang nghe nhầm chăng?... sao lại là 'đóng kịch'...chuyện gì đã xảy ra giữa hắn và nhỏ?
"Thôi, cô ngồi xuống đây uống rượu cùng tôi đi"
"...Thiên Bảo... đừng uống nữa...quay về đi!"
"Lại là câu nói đó, bộ cô không chán sao? Tôi không muốn về. Cô đừng nói nhiều nữa"
"Thiên Bảo! Đây không phải là vấn đề của riêng anh. Đừng trẻ con nữa. Tại sao anh cứ hành hạ bản thân mình vì một người con gái như em chứ!"-Nó hét lên...rồi giọng nhỏ dần
"Đúng vậy...vấn đề của mọi chuyện tất cả là vì cô ấy - Bảo Tiên! vì cái tình yêu đau khổ không nên có trong quá khứ kia và cũng vì chính bản thân tôi... một thằng con trai tồi lúc nào cũng làm cho cô ấy đau khổ đến mức phải chia tay...Chính cô ấy nói rằng muốn đi du học và tôi đã nhìn cô ấy ra đi mà không thể níu kéo. Rồi hai năm sau... Bảo Tiên xuất hiện trước mặt tôi với tư cách là một đại tiểu thư tập đoàn Dior. Lúc đó tôi vừa giận vừa thấy đau... thì ra khi yêu tôi cô ấy đã giấu tôi tất cả... từ việc xuất thân đến việc còn là thủ lĩnh D.A...- Thật Giả tạo"- Giọng hắn buồn buồn trầm xuống. Quả thật là khi say con người ta trở nên nói nhiều hơn, có lẽ họ muốn nhờ rượu nói hết những đau khổ trong lòng ra để cảm thấy vơi bớt phần nào nổi đau đó và... hắn cũng vậy.
"Không, không phải! Đó chỉ là vì 'Bảo Tiên lúc đó' cảm thấy mình còn quá yếu đuối, không muốn bị áp lực vì gia thế nên mới giấu để tìm được người yêu thương mình thật sự không vì tiền. Với lại D.A mới thành lập chưa phát triển nên mới không nói..."-Nó cố phủ định những lời hắn nói
"Nếu... thật vậy thì sao chứ!! Dù gì tình yêu đó cũng đã kết thúc trong quá khứ rồi! Tôi chỉ là thấy sốc khi cô ấy nói rằng chúng tôi 'đã từng quen'... hứm! đã từng quen đó. Vậy cô nói đi Sammy... bây giờ tôi nên làm gì đây? Làm sao tôi có thể đối mặt với cô ấy đây?"- Nét mặt đau khổ đó của hắn làm nó hiểu thì ra hắn cũng có tâm trạng giống nhau... sự hoảng loạn của lý trí hay tình cảm đều gây áp lực và làm cả hai không thể đối mặt với nhau
"Anh... có thể mặc kệ cái quá khứ đó dược không? Có thể quên 'Bảo Tiên' không? Có thể vì bản thân mình mà tiếp tục tìm một hạnh phúc khác không?... Có lẽ là không đúng không? Vậy thì đừng nói ' bây giờ phải làm sao... làm sao để đối mặt'! Vì tất cả chỉ là sự trốn tránh của bản thân chúng ta trước sự thật mà thôi!"-Nói xong nó nhìn hắn rồi từ từ đứng dậy bước đi... nhưng làm sao mà có thể đi được khi đã bị bàn tay hắn giữ lại. Không hiểu sao lúc đó nó lại nghĩ là tại sao hai năm trước hắn không dùng bàn tay này để níu kéo nó lại!? Nhưng bây giờ hình như trực giác đã cho nó biết là bàn tay hắn không phải để níu kéo nó nữa rồi....
"Đừng đi Sammy! TÔI CẦN CÔ"- Giọng nói vừa kiên định vừa ấm áp vang lên bên tai nó. Hắn đứng dậy, kéo vội nó vào lòng và... đặt lên môi nó một nụ hôn...một nụ hôn mãnh liệt, cháy bỏng. Nó sững sờ mở mắt trân trân nhìn hắn không thể kháng cự. Trực giác của nó đã đúng Nụ hôn này không dành cho nó... Trái tim của hắn cũng không còn thuộc về nó...!! Tất cả... tất cả bây giờ đều dành cho Nhỏ- Sammy- người bạn thân quan trọng nhất của nó. Bỗng... nó xô hắn ra... Bốp... một cái tát giáng vào mặt hắn. Một giọt nước mắt lăn bên khóe mi. Giọt nước mắt cuối cùng dành cho hắn.
"RIN! Có chuyện gì vậy"-Tiếng nhỏ từ sau lưng nó cất lên. Nó bất giác quay lại... thì ra nhỏ cũng ở đây sao? Có lẽ nhỏ không nhìn thấy cảnh hắn hôn nó nên mới nói vậy.
"Sao cậu đánh Thiên Bảo vậy? Hai người đã xảy ra chuyện gì?"-Nhỏ hỏi nó. Nhưng chỉ nhận lại sự im lặng đến lạnh người của nó. Còn hắn, vừa bị ăn tát vừa nghe thấy tiếng nhỏ... giật mình hắn ngước lên nhìn chằm chằm vào nó và nhỏ... Rốt cuộc là sao? Chẳng lẽ người nãy giờ ngồi cạnh hắn chính là nó mà không phải là nhỏ...
"Mình muốn về. Sammy đưa Thiên Bảo về nhà đi. Đừng để anh ấy ở đây nữa!"-Nó lạnh lùng nói rồi bỏ đi. Nhỏ không hiểu gì cả! Quay lại nhìn ánh mắt hắn thẫn thờ nhìn bóng nó khuất dần...
Tại một góc phố nhộn nhịp, tầm uất của thành phố phía Đông kế bên. Một quán Bar lớn nằm giữa trung tâm là nơi tụ hội những dân anh chị ăn chơi, những tiểu thư, công tử nhà giàu, các băng nhóm nổi tiếng,.... v..v... Trong Bar, một không khí náo động, nhộn nhịp hơn bất kì nơi đâu... nhưng bắt đầu từ mấy ngày nay lại càng nhộn nhịp hơn bởi... D.J mới của Bar rất tuyệt, âm nhạc của 'cô bé D.J thiên thần xinh đẹp' này làm bất kì ai cũng muốn nhảy, giải tỏa hết những u sầu của họ...
Âm nhạc chuyển sang 'chế độ Deny'. Bỏ cái tai nghe xuống 'cô bé đó' mệt mỏi vươn vai sau khi được tạm nghỉ, đưa ánh mắt nhìn về một góc bàn trong bóng tối mờ ảo...
" Nèk, anh định như vậy đến bao giờ?!"- Bước tới bên cái bàn, một tay chống nạnh 'cô bé đó' cất tiếng nói với hắn.
"..."- Hắn im lặng, tay cầm chai rượu uống như nước.
"Thiên Bảo! đừng như vậy nữa, anh nghe tôi, về đi!!"
" Kệ tôi! Cô thích thì về đi, đừng làm phiền tôi nữa Hoàng Thiên Ân!!"- Hắn để chai rượu xuống bàn, tức giận quát lên rồi gọi thẳng tên 'cô bé đó' ra - không ai khác chính là nhỏ.
Nhỏ thở dài nhìn hắn mà thấy lòng đau tê tái. Hắn mất tích gần cả tháng trời, ngày nào cũng vì lo lắng mà đi tìm hắn đến tối khuya mới về. Thế mà khi tìm được hắn khoảng tuần trước, nhỏ cứ tưởng sẽ an lòng nhưng... hắn lại bất chấp mọi lời khuyên của nhỏ, mặc kệ nhưng gì nhỏ nói mà chìm ngập trong men rượu. Vì hắn, nhỏ phải xin vào đây làm D.J(không cần lương) để hằng ngày coi nghó, chăm lo khuyên hắn quay về. Nhưng đôi khi nhỏ vẫn không hiểu tại sao mình lại làm như thế vì hắn, lúc nào cũng lo lắng, đau lòng vì hắn. Mặc dù trên danh nghĩa hắn là bạn trai của nhỏ (nhưng sự thật đó chỉ là một vở kịch). Bộ dạng say khước của hắn cứ lặp đi lặp lại hơn một tuần nay. Rốt cuộc là hắn đã xảy ra chuyện gì mà lại trở nên như thế này... Và nhỏ bây giờ nên làm gì với hắn đây.
"Thôi, anh đừng uống nữa. Để tôi đi lấy ly nước lọc cho anh, như thế sẽ tốt hơn!"- Ngồi nhìn hắn, nhỏ suy nghĩ miên man một hồi rồi đứng dậy đi về phía phòng pha chế...
"....."-hắn im lặng nhìn theo bóng nhỏ ... ngập ngừng suy nghĩ gì đó 1 chút rồi lại tiếp túc cầm chai rượu khác lên uống tiếp...
Trong lúc đó, trên chiếc xe Roll Royce màu đen bóng, anh lái xe chở nó đi khắp mọi góc phố những nơi mà hắn và anh từng đến. Sau mấy tiếng tìm kiếm, bây giờ đã gần 11h đêm, thành phố đèn đường sáng trưng, nhộn nhịp đông vui còn hơn ban ngày... 'Thành phố đêm' đã xuất hiện rồi... nhưng cho dù là vậy thì cả hai vẫn chưa thể nào tìm thấy hắn.
"God, còn nơi nào khác nữa không?"-Nó quay sang hỏi anh
"Hình như không, chúng ta đã đi hết mọi nơi trong thành phố rồi"- Anh vừa lái xe vừa trả lời nó
"Vậy...tính sao đây?! À... còn có thành phố khác không?!"
"Thành phố khác??...để xem... à có, có một quán Bar lớn nằm ở trung tâm thành phố kế bên, nơi đó tôi với Thiên Bảo thường tới khi chán, Thiên Bảo thích uống rượu ở đó lắm"
"Vậy, anh mau lái xe tới đó lẹ đi"
"Được rồi!!"-Nói xong anh phóng xe với tốc độ 'bay' đi về phía Đông tới thành phố kế bên.
...Một lúc sau...chiếc Roll Royce đã có mặt ngay trước quán Bar... nó bước xuống xe. Sau khi nhìn một hồi cảnh vật trước mắt, nó bước vào trước để anh đi tìm chỗ đậu xe. Một tên bảo vệ to con chặn nó lại...
"Này cô bé cho xem thẻ thành viên, đủ 18t chưa đấy...??"- tên bảo vệ nói.
"Thẻ?!... không có!"-Nó lạnh lùng trả lời
"Không có thẻ thành viên sao?! Haha, cô bé không đùa đấy chứ, đây không phải là nơi tùy tiện để cô bé đến đâu! À... nhưng mà nếu để lại một chút gì đó gọi là 'lộ phí' thì có thể vào... nếu không thì để lại số phone cũng được dù gì gương mặt này cũng rất xinh đẹp mà"-Sử dụng cái giọng điệu giễu cợt rồi tên bảo vệ đó định đưa tay lên chạm vào mặt nó... nhưng chưa đến 1 giây.... tiếng la thất thanh cùng với tiếng rắc rắc xương gãy của tên đó đã vang lên.
"S.Angels - D.A "-Nó bẻ tay tên đó rồi nói giọng đầy hàn khí lạnh băng. Tên đó nghe nó nói xong thì giật mình, nhìn ánh mắt nó ớn lạnh, vừa đau vừa đứng né ra một bên cuối đầu xin lỗi nó và mời nó vào( đúng là uy lực của D.A)
Bước vào trong, cảnh vật hiện ra trước mắt nó là ánh đèn đủ sắc chói lóa, không khí nhộn nhịp, âm nhạc sôi động,... và đặc biệt quy mô ở đây có khi còn lớn hơn P.O.P của D.A(chưa hẳn). Nhưng nó không quan tâm cho lắm mà chỉ đi lòng vòng nhìn xung quanh tìm hắn và tất nhiên là phải hứng chịu bao ánh mắt 'trái tim' của các chàng trai mặc dù đây không phải ở trường.
Bỗng...nó dừng lại đột ngột khi thấy...trong một góc bàn với những chai rượu lăn lóc, hình ảnh của một người con trai quen thuộc- hắn trút hết chai này đến chai khác, không những thế... bên cạnh hắn còn có mấy con 'hot girl' chân dài tới nách, bôi son chát phấn điệu đà đang mò mẫn động tay động chân với hắn, rồi còn kêu cái giọng điệu chảy nước "anh ơi! anh à!!"Bỗng...nó dừng lại đột ngột khi thấy...trong một góc bàn với những chai rượu lăn lóc, hình ảnh của một người con trai quen thuộc- hắn trút hết chai này đến chai khác, không những thế... bên cạnh hắn còn có mấy con 'hot girl' chân dài tới nách, bôi son chát phấn điệu đà đang mò mẫn động tay động chân với hắn, rồi còn kêu cái giọng điệu chảy nước "anh ơi! anh à!!". Nhưng có lẽ vì uống quá nhiều nên đầu hắn bây giờ rất đau, nên cũng chả thèm quan tâm lắm đến mấy con nhỏ này (hk biết mấy con này ở đâu ra nữa, chị Sammy mà thấy cảnh này chắc bọn nó chết hết wá...!! ặx).
(Còn nó thì sao nhỉ?? Nếu ở trường hợp này bạn có tò mò là nó đang nghĩ cái gì không??)... Nếu là trước đây, cái lúc mà hắn làm cho nó biết thế nào là tình yêu! lúc mà nó nghĩ hắn sẽ là người mang đến cho nó cái gọi là 'hạnh phúc' thì... chắc có lẽ lúc này nó đã mắc phải cái chữ 'ghen' và xử lí mấy con hotgirl kia lâu rồi! Nhưng còn bây giờ? Bây giờ thì sao? Tim nó, lòng nó,... giống như bị đóng băng vậy không đau, không tổn thương, không cảm giác. Nó khoác lên mình lớp hàn khí với gương mặt không cảm xúc đi thẳng tới chỗ hắn. Hắn đau đầu nên ngã lưng ra phía sau ghế, mắt nhắm lại không để ý đến mọi việc quanh nữa, còn mấy con hotgirl thấy nó tới thì im lặng không cười đùa nữa mà nhìn nó chằm chằm và có chút gì đó ớn lạnh.
"Tôi cho các cô 3s biến hết ngay cho tôi"-Nó lạnh lùng cất tiếng
"Cô...cô là ai?"-Một con nhỏ rụt rè cất tiếng có vẻ sợ hãi nói
"Cô không đủ tư cách để biết điều đó. Còn bây giờ... BIẾN ĐI đừng để tôi nói lại lần thứ ba"-Nó vừa dứt câu, mấy con đó đã 'bấm nút mất dép' ngay lập tức(Đúng là chị Rin ghê thiệt)
Sau khi không còn nghe thấy tiếng léo nhéo của đám hotgirl lúc nãy, hắn mở mắt lại mặc dù chưa tỉnh rượu và vẫn thấy đầu đau như muốn nổ tung... Trong bóng tối cùng với những ánh đèn huyền ảo, hắn thấy lờ mờ trước mắt mình là hình ảnh quen thuộc của một người con gái nhưng không rõ đó là ai...
"Là cô phải không Sammy?... Cô đuổi mấy con nhỏ đó đi hết rồi à?... hay đó?"-Hắn nói luyên thuyên và tưởng nhầm nó chính là nhỏ
"......"-Nó im lặng nhìn bộ dạng bây giờ của hắn. Thảm hại đến vậy sao?!
"Sao cô không nói gì? Cô ghen với mấy con nhỏ đó hả? Cô yên tâm đi dù gì cô cũng là bạn gái trên danh nghĩa của tôi mà... tôi sẽ cố gắng hết sức để 'đóng kịch' yêu cô chung tình... "
"....!!"-Nghe đến đây thì nó cảm thấy hết sức ngạc nhiên. Mọi chuyện rốt cuộc là sao, nó đang nghe nhầm chăng?... sao lại là 'đóng kịch'...chuyện gì đã xảy ra giữa hắn và nhỏ?
"Thôi, cô ngồi xuống đây uống rượu cùng tôi đi"
"...Thiên Bảo... đừng uống nữa...quay về đi!"
"Lại là câu nói đó, bộ cô không chán sao? Tôi không muốn về. Cô đừng nói nhiều nữa"
"Thiên Bảo! Đây không phải là vấn đề của riêng anh. Đừng trẻ con nữa. Tại sao anh cứ hành hạ bản thân mình vì một người con gái như em chứ!"-Nó hét lên...rồi giọng nhỏ dần
"Đúng vậy...vấn đề của mọi chuyện tất cả là vì cô ấy - Bảo Tiên! vì cái tình yêu đau khổ không nên có trong quá khứ kia và cũng vì chính bản thân tôi... một thằng con trai tồi lúc nào cũng làm cho cô ấy đau khổ đến mức phải chia tay...Chính cô ấy nói rằng muốn đi du học và tôi đã nhìn cô ấy ra đi mà không thể níu kéo. Rồi hai năm sau... Bảo Tiên xuất hiện trước mặt tôi với tư cách là một đại tiểu thư tập đoàn Dior. Lúc đó tôi vừa giận vừa thấy đau... thì ra khi yêu tôi cô ấy đã giấu tôi tất cả... từ việc xuất thân đến việc còn là thủ lĩnh D.A...- Thật Giả tạo"- Giọng hắn buồn buồn trầm xuống. Quả thật là khi say con người ta trở nên nói nhiều hơn, có lẽ họ muốn nhờ rượu nói hết những đau khổ trong lòng ra để cảm thấy vơi bớt phần nào nổi đau đó và... hắn cũng vậy.
"Không, không phải! Đó chỉ là vì 'Bảo Tiên lúc đó' cảm thấy mình còn quá yếu đuối, không muốn bị áp lực vì gia thế nên mới giấu để tìm được người yêu thương mình thật sự không vì tiền. Với lại D.A mới thành lập chưa phát triển nên mới không nói..."-Nó cố phủ định những lời hắn nói
"Nếu... thật vậy thì sao chứ!! Dù gì tình yêu đó cũng đã kết thúc trong quá khứ rồi! Tôi chỉ là thấy sốc khi cô ấy nói rằng chúng tôi 'đã từng quen'... hứm! đã từng quen đó. Vậy cô nói đi Sammy... bây giờ tôi nên làm gì đây? Làm sao tôi có thể đối mặt với cô ấy đây?"- Nét mặt đau khổ đó của hắn làm nó hiểu thì ra hắn cũng có tâm trạng giống nhau... sự hoảng loạn của lý trí hay tình cảm đều gây áp lực và làm cả hai không thể đối mặt với nhau
"Anh... có thể mặc kệ cái quá khứ đó dược không? Có thể quên 'Bảo Tiên' không? Có thể vì bản thân mình mà tiếp tục tìm một hạnh phúc khác không?... Có lẽ là không đúng không? Vậy thì đừng nói ' bây giờ phải làm sao... làm sao để đối mặt'! Vì tất cả chỉ là sự trốn tránh của bản thân chúng ta trước sự thật mà thôi!"-Nói xong nó nhìn hắn rồi từ từ đứng dậy bước đi... nhưng làm sao mà có thể đi được khi đã bị bàn tay hắn giữ lại. Không hiểu sao lúc đó nó lại nghĩ là tại sao hai năm trước hắn không dùng bàn tay này để níu kéo nó lại!? Nhưng bây giờ hình như trực giác đã cho nó biết là bàn tay hắn không phải để níu kéo nó nữa rồi....
"Đừng đi Sammy! TÔI CẦN CÔ"- Giọng nói vừa kiên định vừa ấm áp vang lên bên tai nó. Hắn đứng dậy, kéo vội nó vào lòng và... đặt lên môi nó một nụ hôn...một nụ hôn mãnh liệt, cháy bỏng. Nó sững sờ mở mắt trân trân nhìn hắn không thể kháng cự. Trực giác của nó đã đúng Nụ hôn này không dành cho nó... Trái tim của hắn cũng không còn thuộc về nó...!! Tất cả... tất cả bây giờ đều dành cho Nhỏ- Sammy- người bạn thân quan trọng nhất của nó. Bỗng... nó xô hắn ra... Bốp... một cái tát giáng vào mặt hắn. Một giọt nước mắt lăn bên khóe mi. Giọt nước mắt cuối cùng dành cho hắn.
"RIN! Có chuyện gì vậy"-Tiếng nhỏ từ sau lưng nó cất lên. Nó bất giác quay lại... thì ra nhỏ cũng ở đây sao? Có lẽ nhỏ không nhìn thấy cảnh hắn hôn nó nên mới nói vậy.
"Sao cậu đánh Thiên Bảo vậy? Hai người đã xảy ra chuyện gì?"-Nhỏ hỏi nó. Nhưng chỉ nhận lại sự im lặng đến lạnh người của nó. Còn hắn, vừa bị ăn tát vừa nghe thấy tiếng nhỏ... giật mình hắn ngước lên nhìn chằm chằm vào nó và nhỏ... Rốt cuộc là sao? Chẳng lẽ người nãy giờ ngồi cạnh hắn chính là nó mà không phải là nhỏ...
"Mình muốn về. Sammy đưa Thiên Bảo về nhà đi. Đừng để anh ấy ở đây nữa!"-Nó lạnh lùng nói rồi bỏ đi. Nhỏ không hiểu gì cả! Quay lại nhìn ánh mắt hắn thẫn thờ nhìn bóng nó khuất dần...
/26
|