Ân Thiếu, Đừng Quá Vô Sỉ

Chương 30 - Mẹ Chồng Hẹn Gặp

/129


Sáng sớm, Điền Tâm Niệm bị chuông điện thoại đánh thức, lông mi xinh đẹp hơi nhăn lại, cánh tay vô thức tìm kiếm chỗ đầu giường, thân thể khẽ động, cô đau kêu thành tiếng, “A!”

Thân thể đau như là nứt ra, hoàn cảnh xa lạ khiến ý thức cô từ từ trở lại, mọi thứ xảy ra tối qua lập tức hiện lên trong đầu, “Cầm, thú!”

Điền Tâm Niệm hung tợn mắng, vô thức nhìn về phía chỗ bên cạnh, sớm đã trống không, ra giường không có chút độ ấm nào, người đã rời khỏi rất lâu rồi, chuông điện thoại vẫn còn réo rít vang, là Tống Lệ Mai, “Mẹ, làm sao mẹ gọi điện thoại cho con sớm như vậy?” Điền Tâm Niệm uể oải hỏi.

“Còn sớm hả, bây giờ đã hơn tám giờ rồi.”

Mới hơn tám giờ!!

Điền Tâm Niệm buồn bực suy nghĩ, tối qua cô hầu như không ngủ, còn bị giày vò lợi hại như vậy, bây giờ cô chỉ muốn ngủ, không hề muốn động đậy chút nào.

“Niệm Niệm, sao con còn chưa rời giường nữa?” Tống Lệ Mai không dám tin hỏi, “Cái con nhỏ này, có phải là không có làm điểm tâm sáng cho Diệc Phong không? Thật không thể tưởng tượng nổi mà”

Điền Tâm Niệm nghe xong Tống Lệ Mai thiếu chút nữa hộc máu, còn nấu cơm cho anh, cô hận không thể ăn sống anh được!

Thấy cô không nói lời nào, Tống Lệ Mai cũng biết cô đã đoán đúng, không kềm được bắt đầu oán trách, “Mẹ đã nói với con thế nào hả, đã làm vợ của người ta rồi thì phải có dáng vẻ của người vợ, vậy mà con lại ngủ dậy trễ đến vậy! Đúng rồi, đêm qua các con không có cãi nhau chứ, Diệc Phong có phải rất tức giận hay không?”

“Không có cãi nhau, mẹ cứ yên tâm đi.” Bọn họ đích xác không có cãi nhau, mà là đánh nhau, anh động tay, cô chịu đòn, hơn nữa bị đánh đến ứ đọng vết đầy người!

“Thật không có?” Tống Lệ Mai rõ ràng không tin.

Trong điện thoại truyền đến thanh âm tích tích, Điền Tâm Niệm vừa nhìn, liền vội vàng nói, “Mẹ, con có điện thoại, thôi con cúp máy trước, mẹ yên tâm đi, chúng con rất tốt.”

“Mau dậy đi, buổi tối nhớ nấu đồ ăn ngon cho Diệc Phong đấy.”

Tống Lệ Mai lời còn chưa nói hết, Điền Tâm Niệm liền cúp, gọi tới là số lạ, “A lô, xin chào.”

“Có phải là cô Điền? Bà chủ chúng tôi mời cô đến biệt thự trên núi một chuyến.” Trong điện thoại truyền tới một thanh âm lớn tuổi lạnh lùng.

“Xin hỏi bà chủ nhà ông là ai thế?”?” Điền Tâm Niệm nghi ngờ hỏi.

“Là bà Ân.” Ngắn gọn, lạnh lùng!

“Mẹ… Mẹ chồng? Ai u!” Điền Tâm Niệm sợ hết hồn, chợt ngồi dậy, toàn thân đều đau.

“Cô Điền, xin nhanh lên một chút, bà chủ chúng tôi không thích chờ đợi.”

Không đợi Điền Tâm Niệm nói cái gì, đầu dây bên kia đã cúp điện thoại.

Không hiểu ra sao cả! Đây là cảm giác của Điền Tâm Niệm sau khi tiếp điện thoại xong.

Không kịp nghĩ nhiều, cô nhịn đau bò xuống giường, muốn tắm rửa chút cũng không có thời gian, chỉ có thể qua loa sữa soạn một chút, nhưng cô đột nhiên ý thức được một vấn đề, cô không có quần áo mặc ra ngoài.

Vốn định lấy trước quần áo Ân Diệc Phong mặc đỡ, ai ngờ trong tủ treo quần áo đầy trang phục nữ, lại còn là size còn vừa khích với số đo của cô!

Cô dám xác định Ân Diệc Phong chưa hề hỏi qua cô, cô cũng không có nói cho bất luận kẻ nào.

Vậy những thứ này lại vừa khích…

Chẳng lẽ là sau đêm đó anh liền rõ ràng? Điền Tâm Niệm hung hăng liếc mắt, cầm thú!

Điền Tâm Niệm không dám làm trễ nãi, nghe giọng điệu người gọi điện thoại có dự cảm, người mẹ chồng này không phải là rất thích cô, bởi vì người trong điện thoại ban nãy cũng không có gọi cô là mợ nhỏ, mà gọi là cô Điền xa cách như vậy.

Tất nhiên, sau khi xảy ra hôn lễ khôi hài như vậy, cô cũng không hi vọng có người sẽ thích cô.


/129

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status