“Trong năm ngày tới, mỗi nhóm sẽ có hai nhiếp ảnh gia đi theo quay phim chụp ảnh”
“Trong năm ngày này, nhóm cần hoàn thành các cuộc thi khác nhau để đạt được số điểm cần có.”
“Sau đó số điểm có thể đổi lấy vật phẩm trong lần sinh tồn nơi hoang dã...” “Ba ngày nữa, chương trình sẽ chính thức ra mắt.” “Sinh tồn nơi hoang dã sẽ trở thành chương trình truyền hình thực tế.”
“Đồng thời, cứ ba ngày sẽ có một video được biên tập và phát sóng.”
Sau khi đạo diễn giải thích xong các quy tắc, mọi người đều hiểu được. Điều này có nghĩa là năm ngày này yêu cầu mỗi nhóm phải thi đấu với nhau.
Điểm kiếm được có thể đổi lấy vật phẩm trong thời gian sinh tồn ở nơi hoang
Nghe thì cũng có vẻ đơn giản. Đạo diễn Hoa dừng lại một lúc rồi nói tiếp.
“Để tạo động lực cho mỗi nhóm, kết quả của cuộc thi cũng quyết định điều kiện sống của mỗi nhóm.”
???
Mọi người hơi bối rối, đạo diễn Hoa tiếp tục bổ sung.
“Mỗi ngày, đội có điểm cao hơn sẽ có điều kiện sống tốt hơn...”
“Tiếp theo, mời mỗi nhóm chọn một tên.”
Tiểu Kha vẫn còn ngơ ngác, cậu nắm tay chị gái, nhìn xung quanh. Cố Tinh Hà mỉm cười, nhìn về phía camera, nói.
“Sự kết hợp giữa tôi và em trai sẽ gọi là nhóm Hai Ngôi Sao.”
Hạ Thiên Ca bàn bạc với em gái vài câu, sau đó lại nói với mọi người. “Nhóm của chúng tôi tên là nhóm Thiên Vũ.”
Tên của nhóm Quý Lạc Xuyên và em trai Quý Tử Xuyên là nhóm Tử Xuyên. Bạch Thiển Lam và Bạch Tiểu Phi là nhóm Phi Phi.
Tiểu Kha thấy những người khác đã chọn tên nhóm, lo lắng kéo ngón tay của chị gái mình.
Vương Tâm Như xoa đầu cậu, sau đó đi về phía trước, thấp giọng nói. “Tên của nhóm chúng tôi là Kha Béo nhé.”
“Hả?”
Tiểu Kha tức giận bóp eo, nói.
“Em không có béo, chị đúng là không có năng khiếu đặt tên gì cả, còn không bằng em nữa.”
Vương Tâm Như nghe vậy, không khỏi nghĩ tới cái tên “Tiểu Hắc”. Đúng là một người có năng khiếu bẩm sinh...
Cô ấy quỳ xuống nhéo má em trai mình, trêu đùa.
“Như này mà còn không béo à? Toàn thịt là thịt.”
Sau khi cả năm nhóm đã đặt tên xong, đạo diễn Hoa nhìn các nhân viên rồi nháy mắt ra hiệu.
Sáu chiếc xe thương mại từ xa lao tới và dừng cạnh mọi người. “Tiếp theo mời các nhóm bắt đầu cuộc thi hôm nay.” “Bây giờ xin mời lên xe và đến địa điểm thi đấu!”
Mười người lần lượt lên năm chiếc xe và nhanh chóng lái xe rời khỏi ngôi làng.
Một căn nhà dân ở cuối phía đông của ngôi làng.
Giang Nam cười khà khà, hai tay bưng chén canh gà nóng hổi đi vào phòng. “Này, đừng ngủ nữa.”
“Canh gà đến rồi đây, nhân lúc còn nóng, uống đi.”
Hai người đàn ông nghi ngờ nhận lấy chén canh gà, mãi vẫn chưa mở miệng được.
“Giang Nam, con gà này ở đâu ra vậy?” “Không biết. Sáng sớm gáy ồn ào quá nên tôi bắt nấu canh rồi.”
“Chết tiệt!”
Phía sau ngôi làng nhỏ trên núi có một con sông nhỏ, trong đó có rất nhiều loài cá bơi lội.
Thỉnh thoảng có thể nhìn thấy những chú cá lớn nổi lên trên mặt nước và phun ra bong bóng.
Đoàn xe của chương trình dừng lại bên đường, đoàn được đưa sang một con sông nhỏ.
Tiểu Kha vui vẻ chạy tới bờ sông nhưng lại bị Vương Tâm Như tóm lại. “Em đi theo chị, đừng có chạy lung tung, bờ sông nguy hiểm lắm.” “B”
Khi tới con sông nhỏ, chỉ thấy cần câu và thúng cá được đặt ngay ngắn bên bờ sông.
Đạo diễn Hoa cũng bắt đầu giải thích thể lệ của cuộc thi.
“Hôm nay chúng ta tổ chức thi câu cá, một cân cá có giá trị một điểm!”
“Nhóm có số điểm cao nhất sẽ giành vị trí đầu tiên. “Thời gian là trong vòng ba tiếng, bắt đầu ngay bây giờ!”
“Trong năm ngày này, nhóm cần hoàn thành các cuộc thi khác nhau để đạt được số điểm cần có.”
“Sau đó số điểm có thể đổi lấy vật phẩm trong lần sinh tồn nơi hoang dã...” “Ba ngày nữa, chương trình sẽ chính thức ra mắt.” “Sinh tồn nơi hoang dã sẽ trở thành chương trình truyền hình thực tế.”
“Đồng thời, cứ ba ngày sẽ có một video được biên tập và phát sóng.”
Sau khi đạo diễn giải thích xong các quy tắc, mọi người đều hiểu được. Điều này có nghĩa là năm ngày này yêu cầu mỗi nhóm phải thi đấu với nhau.
Điểm kiếm được có thể đổi lấy vật phẩm trong thời gian sinh tồn ở nơi hoang
Nghe thì cũng có vẻ đơn giản. Đạo diễn Hoa dừng lại một lúc rồi nói tiếp.
“Để tạo động lực cho mỗi nhóm, kết quả của cuộc thi cũng quyết định điều kiện sống của mỗi nhóm.”
???
Mọi người hơi bối rối, đạo diễn Hoa tiếp tục bổ sung.
“Mỗi ngày, đội có điểm cao hơn sẽ có điều kiện sống tốt hơn...”
“Tiếp theo, mời mỗi nhóm chọn một tên.”
Tiểu Kha vẫn còn ngơ ngác, cậu nắm tay chị gái, nhìn xung quanh. Cố Tinh Hà mỉm cười, nhìn về phía camera, nói.
“Sự kết hợp giữa tôi và em trai sẽ gọi là nhóm Hai Ngôi Sao.”
Hạ Thiên Ca bàn bạc với em gái vài câu, sau đó lại nói với mọi người. “Nhóm của chúng tôi tên là nhóm Thiên Vũ.”
Tên của nhóm Quý Lạc Xuyên và em trai Quý Tử Xuyên là nhóm Tử Xuyên. Bạch Thiển Lam và Bạch Tiểu Phi là nhóm Phi Phi.
Tiểu Kha thấy những người khác đã chọn tên nhóm, lo lắng kéo ngón tay của chị gái mình.
Vương Tâm Như xoa đầu cậu, sau đó đi về phía trước, thấp giọng nói. “Tên của nhóm chúng tôi là Kha Béo nhé.”
“Hả?”
Tiểu Kha tức giận bóp eo, nói.
“Em không có béo, chị đúng là không có năng khiếu đặt tên gì cả, còn không bằng em nữa.”
Vương Tâm Như nghe vậy, không khỏi nghĩ tới cái tên “Tiểu Hắc”. Đúng là một người có năng khiếu bẩm sinh...
Cô ấy quỳ xuống nhéo má em trai mình, trêu đùa.
“Như này mà còn không béo à? Toàn thịt là thịt.”
Sau khi cả năm nhóm đã đặt tên xong, đạo diễn Hoa nhìn các nhân viên rồi nháy mắt ra hiệu.
Sáu chiếc xe thương mại từ xa lao tới và dừng cạnh mọi người. “Tiếp theo mời các nhóm bắt đầu cuộc thi hôm nay.” “Bây giờ xin mời lên xe và đến địa điểm thi đấu!”
Mười người lần lượt lên năm chiếc xe và nhanh chóng lái xe rời khỏi ngôi làng.
Một căn nhà dân ở cuối phía đông của ngôi làng.
Giang Nam cười khà khà, hai tay bưng chén canh gà nóng hổi đi vào phòng. “Này, đừng ngủ nữa.”
“Canh gà đến rồi đây, nhân lúc còn nóng, uống đi.”
Hai người đàn ông nghi ngờ nhận lấy chén canh gà, mãi vẫn chưa mở miệng được.
“Giang Nam, con gà này ở đâu ra vậy?” “Không biết. Sáng sớm gáy ồn ào quá nên tôi bắt nấu canh rồi.”
“Chết tiệt!”
Phía sau ngôi làng nhỏ trên núi có một con sông nhỏ, trong đó có rất nhiều loài cá bơi lội.
Thỉnh thoảng có thể nhìn thấy những chú cá lớn nổi lên trên mặt nước và phun ra bong bóng.
Đoàn xe của chương trình dừng lại bên đường, đoàn được đưa sang một con sông nhỏ.
Tiểu Kha vui vẻ chạy tới bờ sông nhưng lại bị Vương Tâm Như tóm lại. “Em đi theo chị, đừng có chạy lung tung, bờ sông nguy hiểm lắm.” “B”
Khi tới con sông nhỏ, chỉ thấy cần câu và thúng cá được đặt ngay ngắn bên bờ sông.
Đạo diễn Hoa cũng bắt đầu giải thích thể lệ của cuộc thi.
“Hôm nay chúng ta tổ chức thi câu cá, một cân cá có giá trị một điểm!”
“Nhóm có số điểm cao nhất sẽ giành vị trí đầu tiên. “Thời gian là trong vòng ba tiếng, bắt đầu ngay bây giờ!”
/278
|