*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Một đám Dưỡng Quỷ Sư vây quanh quỷ mặt xanh đã bị thương, rõ ràng trên người quỷ mặt xanh kia phát ra chính là quỷ khí của phong ấn.
Cả tòa trang viên đều là cái dạng quỷ khí này.
Mặc Hàn liếc mắt một cái đã thấy được Tề Minh Vũ bọn họ phân nơi chỉ huy, sau khi thấy nơi đó còn tính là an toàn, đưa tôi đến nơi đó, xoay người đầu nhập vào chiến cuộc.
Dưới ba cái, hắn đã giải quyết quỷ mặt xanh kia.
Nhưng mà sắc mặt của Tề Minh vũ lại không thả lỏng.
Tôi cảm thấy chuyện không đúng, hỏi: “Làm sao vậy?”
“Quỷ mặt xanh kia sẽ sống lại.” Hắn đang nói, chỉ thấy trên đất trống trang viên cách đó không xa dần hiện ra một trận pháp, vẫn luôn giống quỷ mặt xanh xuất hiện từ trong pháp trận như đúc, lại lần nữa tấn công về phía Mặc Hàn.
“Chúng tôi không tìm thấy nguyên nhân, nếu Mộ tiểu thư các cô còn không tới, chúng tôi sẽ không thể không lui lại…” Tề Minh vũ xấu hổ nói.
Mặc Hàn lại nhanh chóng giải quyết quỷ mặt xanh kia lần nữa, giơ tay ném xuống một ngọn lửa xanh, thiêu hủy trận pháp kia.
Quỷ mặt xanh không xuất hiện, quỷ khí kia vẫn luôn tràn ngập ở trang viên, lúc này cũng bắt đầu chậm rãi tiêu tán.
Tề Minh vũ chấn động: “Lại hủy diệt pháp trận kia! Chúng tôi thử rất nhiều loại phương pháp cũng chưa thành công! Này, này…”
“Đây là thực lực.” Tôi tiếp lời nói.
Tề Minh Vũ kính nể nhìn Mặc Hàn: “Đúng vậy, thực lực…”
Mặc Hàn bay trở về đến bên người tôi, Tề Minh Vũ vội tỏ vẻ cảm ơn, Mặc Hàn lại lạnh mặt như cũ.
“Vì sao mãi cho đến ngày đó, mới nhắc nhở chúng ta phải cẩn thận Đồng gia?” Mặc Hàn lạnh lùng hỏi.
Tề Minh Vũ sửng sốt, hiển nhiên không nghĩ tới Mặc Hàn sẽ hỏi cái này, giải thích nói: “Vốn dĩ nhị thế tổ Đồng gia là Tinh lão bản giết, tôi cho rằng, tôi nhiều nhất bị âm thầm trả đũa. Mà Mộ tiểu thư là người thường, ngày đó chỉ là vừa lúc đi du lịch, Đồng gia hẳn là sẽ không liên lụy. Nhưng ngày đó một đứa trẻ trong nhà bị Đồng gia hại, người Thi gia và Đồ gia cũng tổn hại, chúng tôi mới ý thức được Đồng gia là một người cũng đều không buông tha, lúc này tôi mới gọi điện thoại thông báo cho Mộ tiểu thư.”
Lấy tài trí của Tề Minh Vũ, rất dễ dàng đã đoán được chúng tôi và Đồng gia khẳng định là có ân oán gì đó, tôi cũng không giấu hắn: “Đồng gia muốn gây bất lợi với ba mẹ tôi, nên thuận tay đưa các anh một nhân tình.”
Tề Minh Vũ bừng tỉnh đại ngộ, kính nể Mặc Hàn càng là tới một độ cao mới, đồng thời, còn không quên thấy người sang bắt quàng làm họ với chúng tôi: “Hai vị xin yên tâm, chờ sau khi nhà chúng tôi tiếp nhận Lục Thành, nhất định sẽ chăm sóc nhị lão Mộ gia thỏa đáng!”
“Để cho bọn họ trải qua ngày tháng thái bình là được.” Tôi nói.
“Nhất định! Mộ tiểu thư yên tâm!” Tề Minh vũ làm cái thủ thế mời, Mặc Hàn dẫn theo tôi vào nhà.
Trong phòng dùng dây thừng đặc chế trói một loạt Dưỡng Quỷ Sư lại, nghĩ đến đều là người Đồng gia.
Mặc Hàn đánh giá từng người bọn họ, tôi hỏi: “Ai mở ra Triệu Hoán Trận?”
Không có người trả lời, Tề Minh vũ đáp: “Là bọn họ dùng máu cộng đồng mở ra, nhưng chúng tôi không tìm ra người vẽ trận.”
“Người vẽ trận không ở đây.” Mặc Hàn nói.
Nghe giọng nói của hắn như đã nhìn ra người vẽ trận, tôi lặng lẽ hỏi: “Biết là ai sao?”
“Trước khi tổ tiên Đồng gia hóa quỷ đã để lại trận pháp.” Mặc Hàn nói.
Lão quỷ kia đã hồn phi phách tán, dù muốn tìm manh mối cũng chặt đứt, tôi không nhịn được có chút thất vọng.
“Về phần ngươi nói thâm tạ, hãy lấy tất cả đồ vật và trận pháp có quan hệ với Đồng gia đến đây là được, ngày sau, Tinh Bác Hiểu sẽ qua lấy.” Mặc Hàn nói xong dẫn tôi rời đi.
Mà Tinh Bác Hiểu, không sai, Mặc Hàn gọi tới bảo vệ ba mẹ tôi, chính là con hàng này và thủ hạ của con hàng này!
Lý do thứ nhất, tôi gặp phải chuyện xui xẻo này ở trong tiệm của hắn mới có thể bị liên lụy; lý do thứ hai, Tinh Bác Hiểu giết nhị thế tổ, tôi là bị hắn liên lụy cũng đều là Tinh Bác Hiểu không đủ thực lực!
Ngày đó phân phó xong chuyện này, làm fan não tàn của Mặc Hàn, Tinh Bác Hiểu đã đáp ứng ngay lập tức, buổi chiều ngày hôm sau, tôi đã nhìn thấy dưới lầu nhà tôii có thêm quán trà sữa.
Thật là quỷ tham tiền!
Ngày hôm sau ăn xong cơm chiều, Tinh Bác Hiểu xác thật đưa tới sách trận pháp của Đồng gia, đều là viết thuật dưỡng quỷ của Dưỡng Quỷ Sư và lịch đại tâm đắc của Dưỡng Quỷ Sư, Mặc Hàn xem qua đều cảm thấy vô dụng, lại để Tinh Bác Hiểu đưa trở về.
Tôi hỏi một vấn đề khác: “Tuy Đồng Trì Phi là bị Đồng gia đuổi đi, nhưng thuật dưỡng quỷ của hắn hẳn cũng là học được ở Đồng gia đi? Vậy hắn nơi đó có đi xem hay không? Nói không chừng Quân Chi còn nhìn thấy bộ trận pháp kia.”
Quân Chi ngậm kẹo que lắc đầu: “Sau khi hắn chết không bao lâu em đã đến nhà hắn xem qua, tìm không thấy tung tích của quyển sách trận pháp kia.”
“Vậy hồn phách của hắn có nói gì hay không?” Tôi lại hỏi Mặc Hàn.
“Hắn đã hồn phi phách tán.” Mặc Hàn nói.
Quân Chi kinh hãi, vội hỏi: “Sao có thể?”
“Dấu ấn hồn phách, một khi hắn mở miệng sẽ bị diệt khẩu.” Đoán chừng cũng chính là bởi vì như vậy, Mặc Hàn mới luôn không nói cho chúng tôi biết.
Quân Chi thở dài, tôi lại hỏi: “Kia Đồng gia những cái đó đưa đi thẩm phán tư dưỡng Quỷ Sư đâu? Còn có cái kia lão nhân. Tuy rằng hắn đã chết, hồn phách tổng còn ở đi.”
Mặc Hàn lắc đầu: “Dưỡng Quỷ Sư khác của Đồng gia cũng không biết chuyện này, rắn Minh Hà cũng lấy hồn phách làm thức ăn, người nọ cũng tan thành mây khói.”
Manh mối gì cũng đều không có, tôi không nhịn được có chút nhụt chí.
Nghĩ tới nghĩ lui, chúng tôi quyết định đi tổ trạch Đồng gia nhìn xem, nói với Tề Minh Vũ một tiếng, không biết là hắn ôm tâm tình gì đồng ý, dù sao chúng tôi ỷ vào thực lực của Mặc Hàn mà ngang ngược, một chút cũng đều không lo lắng không vào được nhà.
Đồng gia là từ khi nào bắt đầu trở thành Dưỡng Quỷ Sư, đã không thể tra nổi, chỉ biết đã rất nhiều năm.
Trên gia phả của Đồng gia, gia chủ đầu tiên chính là Dưỡng Quỷ Sư.
Dưỡng Quỷ Sư từ thời cổ đến nay, đều là một ngành tương đối kiếm tiền, nhưng mà, bây giờ cơm âm dương cũng không phải mỗi người đều có thể ăn, cho nên Đồng gia là con cháu ngay từ đầu cũng không thịnh vượng, thậm chí rất nhiều năm, một thế hệ chỉ sinh ra một đứa trẻ.
Mãi cho đến mấy năm gần đây, khoa học kỹ thuật tiến bộ nhanh chóng, Đồng gia lợi dụng công nghệ cao thụ tinh trong ống nghiệm, mới mở rộng dân số. Nhưng mà, nhà cũ Đồng gia này lại chỉ có một nhà gia chủ mới có thể ở.
Hiện tại, lão nhân gia chủ kia hồn phi phách tán, ông ta lại chỉ có một đứa con trai nhị thế tổ kia, nhưng sớm bị Tinh Bác Hiểu xử lý, người Đồng gia có được quyền chia tòa nhà này đã bắt đầu tranh giành.
Nhiều người chia nhà, ai cũng đều không phục ai, cuối cùng bị một nhà nhặt được tiện nghi lớn, lấy giá cực thấp mua lại, người được chia nhà Đồng gia đi chia tiền, mà nhà kia lấy được tòa nhà lớn này.
Tổ tiên bọn họ tích lũy tài phú mấy thế hệ, tổ trạch ở một nhà cũ ngoại ô Lục Thành.
Tòa nhà này có phong cách kiến trúc thời đại Minh Thanh, lộ ra âm khí nồng đậm.
Nhà kia tiếp nhận phần lớn sản nghiệp Đồng gia, nhưng nhà cũ Đồng gia này hắn lại không động vào.
Thứ nhất, đoạt nhà cũ người ta tổn hại âm đức, thứ hai, dù sao cũng là nhà cũ của gia tộc Dưỡng Quỷ Sư, ai biết bên trong có thể có ám chiêu gì không biết hay không.
Bởi vậy, bọn họ chỉ để lại một ông cụ bát tự mạnh mẽ ở lại trông cửa.
Trong Lục Thành có không ít cô hồn dã quỷ, thỉnh thoảng Quân Chi sẽ cho bọn họ chút cung phụng. Bọn họ và Quân Chi quan hệ không tồi, cũng sẽ thường xuyên cung cấp manh mối cho hắn, coi như là một đám nhãn tuyến không nhỏ.
Mấy tin tức này, trừ Quân Chi từ Thanh Hư Quan nơi đó nghe được, phần lớn đều là nghe được từ trên người những cô hồn dã quỷ đó.
Trên đường đến nhà cũ Đồng gia, tôi khó hiểu: “Nếu họ đều không ở trong nhà kia, vì sao còn muốn mua lại? Dù là giá thấp, cũng là một khoản tiền không nhỏ đi.”
Quân Chi cười nhạo một tiếng: “Chị, cho nên nói chị thật ngây thơ, bọn họ nào vì tòa nhà kia, rõ ràng chính là vì đồ vật trong nhà kia.”
Tôi vẫn khó hiểu, Quân Chi nói: “Đồng gia sở dĩ nhiều năm vẫn luôn là gia tộc đệ nhất Dưỡng Quỷ Sư như vậy, trừ bọn họ sẽ dự trữ nuôi dưỡng rắn Minh Hà ra, theo chân thuật dưỡng quỷ cũng có quan hệ với gia tộc bọn họ.”
Tôi đột nhiên ý thức được cái gì đó: “Em là nói, thuật dưỡng quỷ còn có loại đồ vật trường phái này?”
“Đại khái thuật dưỡng quỷ đều không sai biệt lắm, nhưng thuật dưỡng quỷ phát triển nhiều năm như vậy, mỗi gia tộc Dưỡng Quỷ Sư đều sẽ có chút bí pháp bí mật không thể truyền ra ngoài. Mục tiêu của bọ họ chính là cái đó, em tin tưởng, trong sách trận pháp Tinh Bác Hiểu ngày đó lấy về, người ta khẳng định chẳng phân biệt ngày đêm đều xem qua, sợ chúng ta không trả hoặc trả thiếu.”
“Vậy bọn họ có thể che dấu cái gì hay không?” Tôi có chút lo lắng.
Quân Chi yên lặng nhìn về phía Mặc Hàn: “Vậy phải xem thực lực của anh rể, ở trong lòng bọn họ có ấn tượng sâu bao nhiêu, có dám giấu chúng ta hay không.”
Có thể làm người khởi tử hồi sinh, còn một giây giết chết quỷ mặt xanh mà bọn họ hợp lực cũng chưa đánh tới, ấn tượng này khẳng định sâu sắc.
Tôi đoán bọn họ có thể sẽ giữ bản sao, nhưng không dám che dấu cái gì không cho chúng tôi.
Mặc Hàn và tôi nhìn nhau, cũng có ý tưởng giống tôi.
Trong bất tri bất giác, tôi đã lái xe tới địa chỉ Tề Minh Vũ cho.
—— Không sai, xe là Thành Hoàng ở Lục Thành chỗ nhà của chúng tôi đưa.
Minh vương đại nhân bóc lột nhân viên nghiệp vụ cơ sở lao động là càng làm càng điêu luyện.
Đây là một tòa trấn cổ, nhưng dọc theo đường đi đều rất an tĩnh.
Trên trấn cổ đều là gạch đá xanh trải ở khắp đường nhỏ, đầu đường còn trồng hai cây hòe lớn, trên nhánh cây buộc không ít vải trắng, gió thổi qua, vải trắng trên nhánh cây trụi lủi tung bay, quỷ dị nói không nên lời.
Đường rất chật hẹp,
Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Một đám Dưỡng Quỷ Sư vây quanh quỷ mặt xanh đã bị thương, rõ ràng trên người quỷ mặt xanh kia phát ra chính là quỷ khí của phong ấn.
Cả tòa trang viên đều là cái dạng quỷ khí này.
Mặc Hàn liếc mắt một cái đã thấy được Tề Minh Vũ bọn họ phân nơi chỉ huy, sau khi thấy nơi đó còn tính là an toàn, đưa tôi đến nơi đó, xoay người đầu nhập vào chiến cuộc.
Dưới ba cái, hắn đã giải quyết quỷ mặt xanh kia.
Nhưng mà sắc mặt của Tề Minh vũ lại không thả lỏng.
Tôi cảm thấy chuyện không đúng, hỏi: “Làm sao vậy?”
“Quỷ mặt xanh kia sẽ sống lại.” Hắn đang nói, chỉ thấy trên đất trống trang viên cách đó không xa dần hiện ra một trận pháp, vẫn luôn giống quỷ mặt xanh xuất hiện từ trong pháp trận như đúc, lại lần nữa tấn công về phía Mặc Hàn.
“Chúng tôi không tìm thấy nguyên nhân, nếu Mộ tiểu thư các cô còn không tới, chúng tôi sẽ không thể không lui lại…” Tề Minh vũ xấu hổ nói.
Mặc Hàn lại nhanh chóng giải quyết quỷ mặt xanh kia lần nữa, giơ tay ném xuống một ngọn lửa xanh, thiêu hủy trận pháp kia.
Quỷ mặt xanh không xuất hiện, quỷ khí kia vẫn luôn tràn ngập ở trang viên, lúc này cũng bắt đầu chậm rãi tiêu tán.
Tề Minh vũ chấn động: “Lại hủy diệt pháp trận kia! Chúng tôi thử rất nhiều loại phương pháp cũng chưa thành công! Này, này…”
“Đây là thực lực.” Tôi tiếp lời nói.
Tề Minh Vũ kính nể nhìn Mặc Hàn: “Đúng vậy, thực lực…”
Mặc Hàn bay trở về đến bên người tôi, Tề Minh Vũ vội tỏ vẻ cảm ơn, Mặc Hàn lại lạnh mặt như cũ.
“Vì sao mãi cho đến ngày đó, mới nhắc nhở chúng ta phải cẩn thận Đồng gia?” Mặc Hàn lạnh lùng hỏi.
Tề Minh Vũ sửng sốt, hiển nhiên không nghĩ tới Mặc Hàn sẽ hỏi cái này, giải thích nói: “Vốn dĩ nhị thế tổ Đồng gia là Tinh lão bản giết, tôi cho rằng, tôi nhiều nhất bị âm thầm trả đũa. Mà Mộ tiểu thư là người thường, ngày đó chỉ là vừa lúc đi du lịch, Đồng gia hẳn là sẽ không liên lụy. Nhưng ngày đó một đứa trẻ trong nhà bị Đồng gia hại, người Thi gia và Đồ gia cũng tổn hại, chúng tôi mới ý thức được Đồng gia là một người cũng đều không buông tha, lúc này tôi mới gọi điện thoại thông báo cho Mộ tiểu thư.”
Lấy tài trí của Tề Minh Vũ, rất dễ dàng đã đoán được chúng tôi và Đồng gia khẳng định là có ân oán gì đó, tôi cũng không giấu hắn: “Đồng gia muốn gây bất lợi với ba mẹ tôi, nên thuận tay đưa các anh một nhân tình.”
Tề Minh Vũ bừng tỉnh đại ngộ, kính nể Mặc Hàn càng là tới một độ cao mới, đồng thời, còn không quên thấy người sang bắt quàng làm họ với chúng tôi: “Hai vị xin yên tâm, chờ sau khi nhà chúng tôi tiếp nhận Lục Thành, nhất định sẽ chăm sóc nhị lão Mộ gia thỏa đáng!”
“Để cho bọn họ trải qua ngày tháng thái bình là được.” Tôi nói.
“Nhất định! Mộ tiểu thư yên tâm!” Tề Minh vũ làm cái thủ thế mời, Mặc Hàn dẫn theo tôi vào nhà.
Trong phòng dùng dây thừng đặc chế trói một loạt Dưỡng Quỷ Sư lại, nghĩ đến đều là người Đồng gia.
Mặc Hàn đánh giá từng người bọn họ, tôi hỏi: “Ai mở ra Triệu Hoán Trận?”
Không có người trả lời, Tề Minh vũ đáp: “Là bọn họ dùng máu cộng đồng mở ra, nhưng chúng tôi không tìm ra người vẽ trận.”
“Người vẽ trận không ở đây.” Mặc Hàn nói.
Nghe giọng nói của hắn như đã nhìn ra người vẽ trận, tôi lặng lẽ hỏi: “Biết là ai sao?”
“Trước khi tổ tiên Đồng gia hóa quỷ đã để lại trận pháp.” Mặc Hàn nói.
Lão quỷ kia đã hồn phi phách tán, dù muốn tìm manh mối cũng chặt đứt, tôi không nhịn được có chút thất vọng.
“Về phần ngươi nói thâm tạ, hãy lấy tất cả đồ vật và trận pháp có quan hệ với Đồng gia đến đây là được, ngày sau, Tinh Bác Hiểu sẽ qua lấy.” Mặc Hàn nói xong dẫn tôi rời đi.
Mà Tinh Bác Hiểu, không sai, Mặc Hàn gọi tới bảo vệ ba mẹ tôi, chính là con hàng này và thủ hạ của con hàng này!
Lý do thứ nhất, tôi gặp phải chuyện xui xẻo này ở trong tiệm của hắn mới có thể bị liên lụy; lý do thứ hai, Tinh Bác Hiểu giết nhị thế tổ, tôi là bị hắn liên lụy cũng đều là Tinh Bác Hiểu không đủ thực lực!
Ngày đó phân phó xong chuyện này, làm fan não tàn của Mặc Hàn, Tinh Bác Hiểu đã đáp ứng ngay lập tức, buổi chiều ngày hôm sau, tôi đã nhìn thấy dưới lầu nhà tôii có thêm quán trà sữa.
Thật là quỷ tham tiền!
Ngày hôm sau ăn xong cơm chiều, Tinh Bác Hiểu xác thật đưa tới sách trận pháp của Đồng gia, đều là viết thuật dưỡng quỷ của Dưỡng Quỷ Sư và lịch đại tâm đắc của Dưỡng Quỷ Sư, Mặc Hàn xem qua đều cảm thấy vô dụng, lại để Tinh Bác Hiểu đưa trở về.
Tôi hỏi một vấn đề khác: “Tuy Đồng Trì Phi là bị Đồng gia đuổi đi, nhưng thuật dưỡng quỷ của hắn hẳn cũng là học được ở Đồng gia đi? Vậy hắn nơi đó có đi xem hay không? Nói không chừng Quân Chi còn nhìn thấy bộ trận pháp kia.”
Quân Chi ngậm kẹo que lắc đầu: “Sau khi hắn chết không bao lâu em đã đến nhà hắn xem qua, tìm không thấy tung tích của quyển sách trận pháp kia.”
“Vậy hồn phách của hắn có nói gì hay không?” Tôi lại hỏi Mặc Hàn.
“Hắn đã hồn phi phách tán.” Mặc Hàn nói.
Quân Chi kinh hãi, vội hỏi: “Sao có thể?”
“Dấu ấn hồn phách, một khi hắn mở miệng sẽ bị diệt khẩu.” Đoán chừng cũng chính là bởi vì như vậy, Mặc Hàn mới luôn không nói cho chúng tôi biết.
Quân Chi thở dài, tôi lại hỏi: “Kia Đồng gia những cái đó đưa đi thẩm phán tư dưỡng Quỷ Sư đâu? Còn có cái kia lão nhân. Tuy rằng hắn đã chết, hồn phách tổng còn ở đi.”
Mặc Hàn lắc đầu: “Dưỡng Quỷ Sư khác của Đồng gia cũng không biết chuyện này, rắn Minh Hà cũng lấy hồn phách làm thức ăn, người nọ cũng tan thành mây khói.”
Manh mối gì cũng đều không có, tôi không nhịn được có chút nhụt chí.
Nghĩ tới nghĩ lui, chúng tôi quyết định đi tổ trạch Đồng gia nhìn xem, nói với Tề Minh Vũ một tiếng, không biết là hắn ôm tâm tình gì đồng ý, dù sao chúng tôi ỷ vào thực lực của Mặc Hàn mà ngang ngược, một chút cũng đều không lo lắng không vào được nhà.
Đồng gia là từ khi nào bắt đầu trở thành Dưỡng Quỷ Sư, đã không thể tra nổi, chỉ biết đã rất nhiều năm.
Trên gia phả của Đồng gia, gia chủ đầu tiên chính là Dưỡng Quỷ Sư.
Dưỡng Quỷ Sư từ thời cổ đến nay, đều là một ngành tương đối kiếm tiền, nhưng mà, bây giờ cơm âm dương cũng không phải mỗi người đều có thể ăn, cho nên Đồng gia là con cháu ngay từ đầu cũng không thịnh vượng, thậm chí rất nhiều năm, một thế hệ chỉ sinh ra một đứa trẻ.
Mãi cho đến mấy năm gần đây, khoa học kỹ thuật tiến bộ nhanh chóng, Đồng gia lợi dụng công nghệ cao thụ tinh trong ống nghiệm, mới mở rộng dân số. Nhưng mà, nhà cũ Đồng gia này lại chỉ có một nhà gia chủ mới có thể ở.
Hiện tại, lão nhân gia chủ kia hồn phi phách tán, ông ta lại chỉ có một đứa con trai nhị thế tổ kia, nhưng sớm bị Tinh Bác Hiểu xử lý, người Đồng gia có được quyền chia tòa nhà này đã bắt đầu tranh giành.
Nhiều người chia nhà, ai cũng đều không phục ai, cuối cùng bị một nhà nhặt được tiện nghi lớn, lấy giá cực thấp mua lại, người được chia nhà Đồng gia đi chia tiền, mà nhà kia lấy được tòa nhà lớn này.
Tổ tiên bọn họ tích lũy tài phú mấy thế hệ, tổ trạch ở một nhà cũ ngoại ô Lục Thành.
Tòa nhà này có phong cách kiến trúc thời đại Minh Thanh, lộ ra âm khí nồng đậm.
Nhà kia tiếp nhận phần lớn sản nghiệp Đồng gia, nhưng nhà cũ Đồng gia này hắn lại không động vào.
Thứ nhất, đoạt nhà cũ người ta tổn hại âm đức, thứ hai, dù sao cũng là nhà cũ của gia tộc Dưỡng Quỷ Sư, ai biết bên trong có thể có ám chiêu gì không biết hay không.
Bởi vậy, bọn họ chỉ để lại một ông cụ bát tự mạnh mẽ ở lại trông cửa.
Trong Lục Thành có không ít cô hồn dã quỷ, thỉnh thoảng Quân Chi sẽ cho bọn họ chút cung phụng. Bọn họ và Quân Chi quan hệ không tồi, cũng sẽ thường xuyên cung cấp manh mối cho hắn, coi như là một đám nhãn tuyến không nhỏ.
Mấy tin tức này, trừ Quân Chi từ Thanh Hư Quan nơi đó nghe được, phần lớn đều là nghe được từ trên người những cô hồn dã quỷ đó.
Trên đường đến nhà cũ Đồng gia, tôi khó hiểu: “Nếu họ đều không ở trong nhà kia, vì sao còn muốn mua lại? Dù là giá thấp, cũng là một khoản tiền không nhỏ đi.”
Quân Chi cười nhạo một tiếng: “Chị, cho nên nói chị thật ngây thơ, bọn họ nào vì tòa nhà kia, rõ ràng chính là vì đồ vật trong nhà kia.”
Tôi vẫn khó hiểu, Quân Chi nói: “Đồng gia sở dĩ nhiều năm vẫn luôn là gia tộc đệ nhất Dưỡng Quỷ Sư như vậy, trừ bọn họ sẽ dự trữ nuôi dưỡng rắn Minh Hà ra, theo chân thuật dưỡng quỷ cũng có quan hệ với gia tộc bọn họ.”
Tôi đột nhiên ý thức được cái gì đó: “Em là nói, thuật dưỡng quỷ còn có loại đồ vật trường phái này?”
“Đại khái thuật dưỡng quỷ đều không sai biệt lắm, nhưng thuật dưỡng quỷ phát triển nhiều năm như vậy, mỗi gia tộc Dưỡng Quỷ Sư đều sẽ có chút bí pháp bí mật không thể truyền ra ngoài. Mục tiêu của bọ họ chính là cái đó, em tin tưởng, trong sách trận pháp Tinh Bác Hiểu ngày đó lấy về, người ta khẳng định chẳng phân biệt ngày đêm đều xem qua, sợ chúng ta không trả hoặc trả thiếu.”
“Vậy bọn họ có thể che dấu cái gì hay không?” Tôi có chút lo lắng.
Quân Chi yên lặng nhìn về phía Mặc Hàn: “Vậy phải xem thực lực của anh rể, ở trong lòng bọn họ có ấn tượng sâu bao nhiêu, có dám giấu chúng ta hay không.”
Có thể làm người khởi tử hồi sinh, còn một giây giết chết quỷ mặt xanh mà bọn họ hợp lực cũng chưa đánh tới, ấn tượng này khẳng định sâu sắc.
Tôi đoán bọn họ có thể sẽ giữ bản sao, nhưng không dám che dấu cái gì không cho chúng tôi.
Mặc Hàn và tôi nhìn nhau, cũng có ý tưởng giống tôi.
Trong bất tri bất giác, tôi đã lái xe tới địa chỉ Tề Minh Vũ cho.
—— Không sai, xe là Thành Hoàng ở Lục Thành chỗ nhà của chúng tôi đưa.
Minh vương đại nhân bóc lột nhân viên nghiệp vụ cơ sở lao động là càng làm càng điêu luyện.
Đây là một tòa trấn cổ, nhưng dọc theo đường đi đều rất an tĩnh.
Trên trấn cổ đều là gạch đá xanh trải ở khắp đường nhỏ, đầu đường còn trồng hai cây hòe lớn, trên nhánh cây buộc không ít vải trắng, gió thổi qua, vải trắng trên nhánh cây trụi lủi tung bay, quỷ dị nói không nên lời.
Đường rất chật hẹp,
/249
|