Mặc dù đang nói chuyện với Đường Y Luyến không chú ý tới ánh mắt của Cơ Động, nhưng đôi mắt của Trần Tư Tuyền thủy chung vẫn đặt trên người Cơ Động. Ánh mắt nàng chợt biến đổi, tức dõi theo hướng ánh mắt Cơ Động đã lướt qua.
- Hảo tiểu tử, ngay cả ta cũng có thể phát hiện, xem ra, ngươi đã dần dần khôi phục lại như cũ rồi.
Một âm thanh thản nhiên từ nơi hắc ám trong rừng cây truyền đến. Nghe được thanh âm này, thân thể Cơ Động chợt chấn động rồi mỉm cười. Thân hình chợt lóe, trong nháy mắt đã biến mất trong rừng cây.
Đường Y Luyến lúc này mới kịp phản ứng, kinh hô:
- Chuyện gì xảy ra?
Trần Tư Tuyền chặn lại nói:
- Đường lão sư không cần kinh hoảng, hẳn là bằng hữu Cơ Động lão sư đó.
Ánh mắt của Đường Y Luyến trở nên khiếp sợ bởi vì tốc độ của Cơ Động. Nàng căn bản không thấy rõ Cơ Động biến mất như thế nào.
Cơ Động chui vào trong rừng cây, thân hình sau hai lần lóe lên đã ngừng lại, trực tiếp quỳ rạp xuống đất:
- Sư mẫu!
Sau một cây đại thụ, Thái Ất Miện hạ Âm Chiêu Dung chậm rãi đi ra, ma trượng màu lam trong tay vung lên, một cỗ ma lực nồng nặc tỏa ra nâng Cơ Động lên, mỉm cười nói:
- Trước mặt sư mẫu cũng không cần nhiều lễ nghi như vậy.
- Sư mẫu, người vẫn đi theo ta sao?
Cơ Động đứng lên, có chút kinh ngạc nhìn Âm Chiêu Dung.
Âm Chiêu Dung ngập ngừng một chút, rồi gật đầu nói:
- Ta và sư tổ ngươi cũng không yên lòng vì ngươi nên vẫn một mực âm thầm quan sát. Nhìn qua, có vẻ ngươi đã khá hơn một chút rồi. Có một số việc đã xảy ra thì không cách nào vãn hồi nữa, nhưng người sống thì cần phải tiếp tục sống, mọi thời khắc ngươi cần phải nhớ mình sống được chính là có ý nghĩa nhất. Cũng không nhất thiết chỉ vì tình yêu mà phải khổ sở!
Cơ Động trầm mặc. Khẽ cúi đầu, cũng không có lên tiếng.
Âm Chiêu Dung mỉm cười nói:
- Được rồi, không nói những điều này nữa. Ta đã kiểm tra học viên lớp học của ngươi một chút, trừ vị công chúa của Đông Mộc Đế Quốc ở ngoài kia, những người khác tất cả coi như nhân tài là có thể đào tạo. Ngươi đã là lão sư trong Học viện thì hảo hảo mà dạy bọn họ đi. Trong khoảng thời gian này ngươi hãy bình phục tâm tình một chút. Chúng ta cũng tin tưởng, ngươi có thể bằng vào lực lượng của mình từ trong đau khổ mà thoát ra. Nhưng mà, mọi thời khắc ngươi phải nhớ kỹ, thời gian của chúng ta không hề dài.
Nói câu sau cùng này, ngữ khí của nàng rõ ràng tăng thêm mấy phần trịnh trọng.
Cơ Động gật đầu:
- Vâng thưa sư mẫu, con sẽ không để cho người phải lo lắng nữa.
Âm Chiêu Dung khoát tay áo, mỉm cười nói:
- Được rồi, ngươi cũng nên trở về đi thôi. Ta cũng phải đi tìm sư tổ ngươi rồi. À! Đúng rồi. Cô bé Trần Tư Tuyền kia nhìn qua cũng không tệ lắm.
Vừa nói xong, Âm Chiêu Dung đã phóng người lên, trong giây lát đã biến mất không thấy gì nữa.
Đưa mắt nhìn Âm Chiêu Dung rời đi, Cơ Động ngoài mặt vẫn lạnh như băng nhưng trong lòng lại dần dần trở nên ấm áp. Vì bản thân mà sư phụ - sư mẫu dù đã trăm tuổi vẫn lo lắng bôn ba theo mình. Cho đến khi tinh thần hắn khôi phục một chút mới phát hiện ra mặc dù Âm Chiêu Dung cũng không có nói gì thêm với hắn, nhưng phần ân tình sâu đậm này đã in sâu vào trong lòng Cơ Động rồi.
ooOoo
Mười năm, mình tổng cộng chỉ có mười năm thôi. Mười năm sau, cho dù mình muốn đi tìm Liệt Diễm, cũng nhất định phải đem mọi chuyện cần thiết xử lý cho thật tốt. Nếu không sẽ thật phụ lòng sư tổ, sư mẫu, lão sư và mọi người quan tâm đến mình.
Nghĩ tới đây, đôi mắt trống rỗng của Cơ Động dần dần toả sáng ra mấy phần sức sống. Mặc dù Liệt Diễm đã chết đi vẫn không cách nào làm cho hắn quên được, nhưng ít ra hiện tại trạng thái tinh thần của hắn tốt hơn trước kia nhiều. Phần bi thương kia dần dần vùi vào tận sâu trong đáy lòng của hắn.
Khi Cơ Động một lần nữa trở về doanh địa. Trần Tư Tuyền lập tức phát hiện hắn cùng trước đây không hề giống nhau. Sống lưng Cơ Động một lần nữa thẳng lên, ánh mắt rõ ràng trở nên sắc bén, khí phách như ẩn như hiện.
- Cơ Động Lão sư. Đã xảy ra chuyện gì?
Trần Tư Tuyền bước đến hỏi.
Cơ Động lắc đầu, nói:
- Không có gì đâu, chỉ là cố nhân tới thăm thôi. Ngươi nghỉ ngơi sớm một chút đi. Ngày mai trước lúc lên núi, ta muốn tiến hành chỉ điểm cho các học viên một chút.
Mặc dù Trần Tư Tuyền không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng biến hóa của Cơ Động không khỏi khiến cho nàng rất là mừng rỡ. Có thể nhìn thấy hắn thoát khỏi bóng ma tĩnh mịch kia, không thể nghi ngờ là điều mà nàng hi vọng nhất.
Hiên Viên Hâm lựa chọn doanh địa rất không tệ, ít nhất một đêm này không có gặp phải bất kỳ ma thú nào quấy rầy.
Sáng sớm vào thời điểm khi tuyệt đại đa số học viên còn đang ngủ say, Cơ Động đã lặng lẽ đứng dậy, hơn nữa còn đánh thức tất cả các học viên trong lớp dậy.
- Cơ Động lão sư, ta còn muốn ngủ mà!
Không phải là xế chiều mới lên núi sao? Để cho ta ngủ một chút nữa đi.
Hầu Tân có chút bất mãn lầm bầm.
Sự bất mãn của Tử Thần Tinh so với mọi người còn cao hơn nhiều, vẻ mặt hắn lộ ra sự căm tức lẫn bất mãn nhìn chằm chằm Cơ Động.
Cơ Động lạnh lùng quét mắt nhìn bọn hắn:
- Nếu như các ngươi muốn săn giết ma thú nhiều hơn và an toàn vượt qua thí luyện núi A Nhĩ Mạn Tư, như vậy thì đi theo ta. Ta sẽ dạy cho các ngươi một ma kỹ.
Nói xong hắn xoay người đi về hướng dòng suối nhỏ bên cạnh.
Cơ Động vừa đi, Trần Tư Tuyền cũng đã đứng dậy nói:
- Tất cả mọi người cùng đến xem sao!
Vừa nghe đến Cơ Động muốn dạy ma kỹ, ánh mắt của đám học viên nhất thời sáng rực hẳn lên. Cho dù là Ma Sư ở học viện cao cấp, họ cũng sẽ không được các lão sư trực tiếp truyền dạy ma kỹ. Ma Sư đối với kỹ năng của mình cực kỳ coi trọng. Phải biết rằng trong tu luyện cùng cấp, thậm chí là thời gian tu luyện xê xích không nhiều, quyết định chiến thắng mấu chốt chính là ở ma kỹ. Mặc dù chưa nghỉ ngơi đủ, nhưng vừa nghe nói có thể học tập ma kỹ, còn tưởng là Cơ Động dạy cho cách thi triển Phân Thân Thác Ảnh thần kỳ, bọn họ lại lên dây cót tinh thần đi theo Cơ Động tới bên cạnh dòng suối.
Cơ Động đứng lại ở bên dòng suối nhỏ:
- Các ngươi nam nữ cứ năm người đứng thành một vòng tròn. Tay trái dựa theo ma lực tương sinh theo thứ tự bắt bả vai của một người phía trước.
Mười học viên cùng lớp dựa theo lời Cơ Động đứng vững và bắt được bả vai người trước mặt, dựa theo thứ tự tương sinh tạo thành hai vòng tròn.
- Các ngươi không phải là vẫn muốn biết tại sao ta muốn cho các ngươi luyện tập tương sinh trọng điệp ma lực khống chế sao? Hiện tại ta nói cho các ngươi biết. Ta muốn dạy các ngươi một cái kỹ năng, chính là Ngũ Hành Tương Sinh Tổ Hợp Kỹ.
- Ngũ Hành Tương Sinh Tổ Hợp Kỹ? Đó là cái gì?
Tử Thần Tinh nghi ngờ hỏi.
Cơ Động thản nhiên nói:
- Nói chuẩn xác, chính là Ngũ Hành Tương Sinh, năm người thành một thể tổ hợp kỹ. Lực lượng đơn thể của mỗi người các ngươi cũng không coi là yếu, nhưng mà nếu như là năm người thì lực lượng chắc chắn sẽ tăng lên. Nếu đồng thời cùng hướng về một phía phát ra công kích, như vậy sẽ tạo ra cường độ công kích như như thế nào? Đó chính là lực lượng tăng gấp năm lần. Mà dưới tác dụng của Ngũ Hành Tương Sinh, khi lực lượng của các ngươi phát động sẽ có thể vượt xa gấp năm lần. Ngũ Vị Nhất Thể (năm người hợp thành một thể), lực lượng của các ngươi thông qua tương sinh trọng điệp sẽ tập trung trên người của bất cứ người nào. Như vậy, cái người người này sẽ có chính là ma lực của toàn bộ năm người, thông qua Ngũ Hành Tương Sinh Tổ Hợp trọng điệp sau khi thăng hoa tạo thành ma lực khổng lồ. Các ngươi bây giờ có thể khống chế được lực lượng là bốn thành. Nhưng chính là bốn thành uy lực này, cũng đã vượt xa ma lực tổng hợp của ngũ người các ngươi. Hiện tại, các ngươi các lấy Mộc Hệ để bắt đầu, thúc dục ma lực tiến hành tương sinh trọng điệp tạo thành tuần hoàn đi.
(Trọng điệp: chồng chất lên nhau.)
Ở trong mười học viên cùng lớp này, chân chính có thể hiểu được ý tứ của Cơ Động e rằng cũng chỉ có Trần Tư Tuyền mà thôi. Những người khác mặc dù không biết rõ, nhưng dù sao bọn họ cũng hơn một tháng luyện tập Ngũ Hành Tương Sinh trọng điệp, lập tức dựa theo lời Cơ Động mà thực hiện.
Ngũ Hành Tương Sinh, thực chất chính là hỗ trợ ma lực lẫn nhau, trong nháy mắt hợp thành một cái vòng tròn luân chuyển ma lực, không giống như hình thức tu luyện một mình. Khi Ngũ Hành tuần hoàn này được tạo thành, mỗi người sẽ có thể cảm nhận được ma lực bản thân đang kịch liệt tăng lên. Ma lực tương sinh lẫn nhau, ngũ thải quang mang từ trên người bọn họ bắt đầu chậm rãi dâng lên.
(Ngũ thải quang mang: vầng sáng năm màu.)
Cơ Động quát lên:
- Âm Dương song hỏa xuất thủ! Tập trung ma lực hướng ra phía ngoài oanh kích!
Học viên Dương Hỏa hệ chính là Tử Thần Tinh, còn nữ sinh Âm Hỏa hệ bên này tên là Thư Viêm. Hai người đồng thời khống chế ma lực trong cơ thể hướng ra phía ngoài oanh kích một quyền.
Nhất thời, chỉ thấy hai đạo quang mang một đỏ một lam phá không bay ra, tạo thành hai cột sáng đường kính ước chừng khoảng một thước, kéo dài qua dòng suối nhỏ, oanh kích thẳng tắp ra hơn mấy chục thước. Trong không khí nhất thời tràn ngập ba động của Hỏa Nguyên Tố.
Tử Thần Tinh và Thư Viêm đồng thời cùng ngây dại ra. Trong sát na khi oanh kích ra một quyền này, bọn họ chỉ cảm thấy ma lực trong cơ thể phảng phất cũng bị rút hết ra vậy. Ba động ma lực khổng lồ gần như kinh khủng được phóng ra, lực lượng của một quyền này với cấp bậc của bọn họ bây giờ không có cách nào tưởng tượng được. Mặc dù đó cũng không phải là kỹ năng gì cao cấp, nhưng mà ma lực như thực chất oanh kích tràn ngập tính phá hoại như vậy làm bọn họ không nghi ngờ chút nào về uy lực của một kích kia. Điều bọn họ giật mình chính là một khắc sau khi một quyền này phóng ra, ma lực trong cơ thể vốn đã bị rút ra trong nháy mắt đã bổ sung đầy đủ. Tùy thời đều có lần năng lực xuất thủ một lần nữa.
- Cảm thấy sao hả? Đây chính là Ngũ Hành Tương Sinh, Ngũ Vị Nhất Thể. Khi nhóm các ngươi tạo thành ma lực tương sinh tuần hoàn lẫn nhau, mỗi người các ngươi tùy lúc cũng có thể cùng với năm người hợp lực. Hơn nữa sau khi ma lực trải qua sự tăng phúc của Ngũ Hành Tương Sinh, trước mắt tuy các ngươi có thể phát ra chẳng qua chỉ là bốn thành lực lượng nhưng mà mới vừa rồi uy lực của một kích kia, đã có thể sánh ngang với ma lực của Lục quan ma sư trực tiếp công kích. Trần Tư Tuyền, ngươi làm rất tốt, khống chế và phóng xuất ma lực cùng mọi người không sai biệt lắm.
Ngũ Hành Tương Sinh này chính là phải dưới tình huống ma lực của mọi người xê xích không nhiều mới có thể chân chánh phát huy ra.
Thanh âm của Cơ Động rất bình thản. Ngũ Hành Tương Sinh này, Ngũ Vị Nhất Thể nhìn qua thì thấy đơn giản, nhưng lại là kết quả do Cơ Động đối với Ngũ Hành ma lực tìm hiểu kĩ lưỡng mà ngộ ra.
Mười hệ ma lực đều phân thành âm dương. Nếu như là mười hệ ở chung một chỗ, hoàn thành tổ hợp ma lực, mặc dù có thể tạo ra uy lực lớn nhất nhưng bởi vì âm dương vốn không cùng đường, muốn khống chế được thì quá khó khăn. Vì vậy, cho dù là Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục bên kia khổ luyện tạo thành Ngũ Hành kết giới, cũng chỉ có thể sinh ra lĩnh vực. Lực lượng cùng Ngũ Hành kết giới mà tạo thành phòng ngự thì rất khó vận dụng trong công kích.
Thói quen suy nghĩ của Ma sư chính là dùng ma lực thi triển ma kỹ, mà trước mắt Cơ Động lại không làm như thế. Mà chia ra dựa theo âm dương tạo thành hai Ngũ Hành Tương Sinh tuần hoàn đơn giản nhất. Lúc phát động công kích không phá hư tuần hoàn cũng không sử dụng bất kỳ kỹ năng gì, chỉ là đơn thuần dùng ma lực tinh khiết nhất tiến hành công kích mục tiêu. Như vậy, mặc dù không cách nào đem hiệu quả ma lực giống ma kỹ hoàn toàn phát ra nhưng trên phạm vi lớn ma lực sau khi được tăng phúc, cho dù là trực tiếp công kích thì uy lực cũng tuyệt đối không kém. Hơn nữa, tạo thành tuần hoàn năm người, từng người cũng có thể tiến hành công kích, chỉ là không thể đồng thời phát động mà thôi.
Cho dù là Tử Thần Tinh, củng phải dùng ánh mắt khác nhìn Cơ Động, cũng không còn nửa phần khinh thị. Đối với bọn hắn mà nói, mới vừa rồi một kích kia cơ hồ chính là một loại kỳ tích.
Cơ Động thản nhiên nói:
- Lấy năng lực khống chế trước mắt của các ngươi, mặc dù vẫn không thể chống lại Lục quan Ma Sư chân chính, nhưng đối phó với ma thú Lục cấp trở xuống đã không có vấn đề gì rồi. Các ngươi phải nhớ kỹ hai điểm. Thứ nhất, lúc đối địch, nhất định phải lợi dụng đặc tính tương khắc của Ngũ Hành. Đối diện với địch nhân thuộc tính gì, thì phải dùng thuộc tính tương khắc hướng tới phát động công kích. Lấy tương sinh đối tương khắc thì mới có thể đạt tới hiệu quả tốt nhất. Tiếp theo, cước bộ của các ngươi thủy chung không thể dừng lại, lúc di chuyển phải giữ vững trận hình. Sự ăn ý của Ngũ Vị Nhất Thể cần phải mất nhiều thời gian mới có thể đạt thành. Đó cũng là mục đích thí luyện lần này của các ngươi. Lấy lực lượng một mình các ngươi, muốn đạt tới trình độ Lục cấp, ít nhất cần tu luyện mười năm trở lên. Nhưng mà thông qua Ngũ Hành Tương Sinh, Ngũ Vị Nhất Thể, ta có nắm chắc trong ba tháng sẽ cho các ngươi tổng hợp lực lượng để đồng thời đối phó mấy tên Lục quan Ma Sư. Muốn cùng ta tiếp tục học, như vậy ta cần các ngươi tin phục ta hoàn toàn. Ta cho các ngươi luyện tập khống chế ma lực tương sinh, còn có một mục đích chính là không ngừng tích lũy kinh nghiệm vượt cấp mà đánh sâu vào ma lực bản thân. Kinh mạch bản thân các ngươi sẽ không ngừng mở rộng, đối với tương lai sẽ có chỗ tốt. Chờ đến lúc các ngươi luyện đến khi có thể khống chế được toàn bộ ma lực tương sinh. Trong vòng một năm ma lực của các ngươi cấp bậc ít nhất sẽ tăng từ năm cấp trở lên. Khi đó, ta sẽ truyền thụ cho các ngươi Phân Thân Tùy ảnh thân pháp, cùng này Ngũ Hành Tương Sinh, Ngũ Nhất Thể lẫn nhau phối hợp. Ở trên chiến trường, các ngươi sẽ có được thực lực siêu giai mà khiêu chiến địch nhân.
Các học viên rất chăm chú lắng nghe lời nói của Cơ Động. Thí nghiệm của Tử Thần Tinh và Thư Viêm mang đến cho bọn hắn lòng tin thật lớn. Trái tim của mỗi người đều nhanh chóng gia tốc, ngắn ngủn mấy tháng là có thể cùng Lục quan Ma Sư chống đỡ, điều này có ý nghĩa như thế nào chứ? Thân là Ma sư, người nào lại không hi vọng mình có thể có lực lượng cường đại?
Về Ngũ Hành Tương Sinh Tổ Hợp Kỹ này, Cơ Động trước đó cũng đã sớm có suy tính toán riêng. Khi mình tham gia cuộc chiến Thánh Tà lần thứ hai, vốn chuẩn bị đợi sau khi cuộc chiến Thánh Tà kết thúc, sẽ cùng với Phất Thụy thương lượng một chút, tìm mấy vị bằng hữu cùng nhau tu luyện. Nhưng ai biết cuộc chiến Thánh Tà lại xuất hiện dị biến, Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới bị dẫn động, Tứ đại thánh thú bị phong ấn, hơn nữa dẫn đến cái chết của Liệt Diễm làm hắn chẳng còn tâm tư để suy nghĩ những thứ này. Sau khi trở thành lão sư, hắn vẫn theo bản năng mang ý nghĩ của mình thí nghiệm trên người những học viên này, trước mắt xem xa hiệu quả rất không tệ nha!
Cơ Động trầm giọng nói:
- Bắt đầu từ bây giờ, hai nhóm các ngươi năm tổ một người, thời khắc nào cũng phải ở chung một chỗ, chỉ cần có thời gian thì nhanh chóng tạo thành Ngũ Hành Tương Sinh tuần hoàn này. Chỉ trong loại trạng thái luôn sẵn sàng phản ứng này, các ngươi mới có thể càng ngày càng ăn ý và quen thuộc. Cho đến khi trình độ và tâm tư tương thông lẫn nhau, mới có thể đem Ngũ hành Tương Sinh Tổ Hợp Kỹ phát huy uy lực đến mức tận cùng. Đây cũng là mục tiêu phát triển cho tương lai các ngươi. Tu luyện Tương Sinh Tổ Hợp Kỹ, chẳng những sẽ không ảnh hưởng thực lực bản thân các ngươi, mà còn trải qua ma lực Ngũ Hành không ngừng tẩy lễ thì mới tạo thành kháng tính của bản thân các ngươi với Ngũ Hành. Kinh mạch phát triển cùng với ma lực tăng lên tất nhiên có chỗ tốt vô cùng to lớn. Hiện tại ai lui bước vẫn còn kịp!
Vẻ mặt của tất cả mọi người đều trở nên hưng phấn, sao có có thể có lựa chọn bỏ cuộc chứ!
Cơ Động thản nhiên nói:
- Hiện tại không chọn lựa bỏ cuộc, như vậy các ngươi cũng không có cơ hội bỏ cuộc nữa. Làm học trò của ta, sẽ phải luônchuẩn bị tâm lý dù chết cũng không sờn. Bởi vì cách dạy của ta sẽ khiến cho các ngươi sống cũng không được mà chết cũng không xong!
- Hảo tiểu tử, ngay cả ta cũng có thể phát hiện, xem ra, ngươi đã dần dần khôi phục lại như cũ rồi.
Một âm thanh thản nhiên từ nơi hắc ám trong rừng cây truyền đến. Nghe được thanh âm này, thân thể Cơ Động chợt chấn động rồi mỉm cười. Thân hình chợt lóe, trong nháy mắt đã biến mất trong rừng cây.
Đường Y Luyến lúc này mới kịp phản ứng, kinh hô:
- Chuyện gì xảy ra?
Trần Tư Tuyền chặn lại nói:
- Đường lão sư không cần kinh hoảng, hẳn là bằng hữu Cơ Động lão sư đó.
Ánh mắt của Đường Y Luyến trở nên khiếp sợ bởi vì tốc độ của Cơ Động. Nàng căn bản không thấy rõ Cơ Động biến mất như thế nào.
Cơ Động chui vào trong rừng cây, thân hình sau hai lần lóe lên đã ngừng lại, trực tiếp quỳ rạp xuống đất:
- Sư mẫu!
Sau một cây đại thụ, Thái Ất Miện hạ Âm Chiêu Dung chậm rãi đi ra, ma trượng màu lam trong tay vung lên, một cỗ ma lực nồng nặc tỏa ra nâng Cơ Động lên, mỉm cười nói:
- Trước mặt sư mẫu cũng không cần nhiều lễ nghi như vậy.
- Sư mẫu, người vẫn đi theo ta sao?
Cơ Động đứng lên, có chút kinh ngạc nhìn Âm Chiêu Dung.
Âm Chiêu Dung ngập ngừng một chút, rồi gật đầu nói:
- Ta và sư tổ ngươi cũng không yên lòng vì ngươi nên vẫn một mực âm thầm quan sát. Nhìn qua, có vẻ ngươi đã khá hơn một chút rồi. Có một số việc đã xảy ra thì không cách nào vãn hồi nữa, nhưng người sống thì cần phải tiếp tục sống, mọi thời khắc ngươi cần phải nhớ mình sống được chính là có ý nghĩa nhất. Cũng không nhất thiết chỉ vì tình yêu mà phải khổ sở!
Cơ Động trầm mặc. Khẽ cúi đầu, cũng không có lên tiếng.
Âm Chiêu Dung mỉm cười nói:
- Được rồi, không nói những điều này nữa. Ta đã kiểm tra học viên lớp học của ngươi một chút, trừ vị công chúa của Đông Mộc Đế Quốc ở ngoài kia, những người khác tất cả coi như nhân tài là có thể đào tạo. Ngươi đã là lão sư trong Học viện thì hảo hảo mà dạy bọn họ đi. Trong khoảng thời gian này ngươi hãy bình phục tâm tình một chút. Chúng ta cũng tin tưởng, ngươi có thể bằng vào lực lượng của mình từ trong đau khổ mà thoát ra. Nhưng mà, mọi thời khắc ngươi phải nhớ kỹ, thời gian của chúng ta không hề dài.
Nói câu sau cùng này, ngữ khí của nàng rõ ràng tăng thêm mấy phần trịnh trọng.
Cơ Động gật đầu:
- Vâng thưa sư mẫu, con sẽ không để cho người phải lo lắng nữa.
Âm Chiêu Dung khoát tay áo, mỉm cười nói:
- Được rồi, ngươi cũng nên trở về đi thôi. Ta cũng phải đi tìm sư tổ ngươi rồi. À! Đúng rồi. Cô bé Trần Tư Tuyền kia nhìn qua cũng không tệ lắm.
Vừa nói xong, Âm Chiêu Dung đã phóng người lên, trong giây lát đã biến mất không thấy gì nữa.
Đưa mắt nhìn Âm Chiêu Dung rời đi, Cơ Động ngoài mặt vẫn lạnh như băng nhưng trong lòng lại dần dần trở nên ấm áp. Vì bản thân mà sư phụ - sư mẫu dù đã trăm tuổi vẫn lo lắng bôn ba theo mình. Cho đến khi tinh thần hắn khôi phục một chút mới phát hiện ra mặc dù Âm Chiêu Dung cũng không có nói gì thêm với hắn, nhưng phần ân tình sâu đậm này đã in sâu vào trong lòng Cơ Động rồi.
ooOoo
Mười năm, mình tổng cộng chỉ có mười năm thôi. Mười năm sau, cho dù mình muốn đi tìm Liệt Diễm, cũng nhất định phải đem mọi chuyện cần thiết xử lý cho thật tốt. Nếu không sẽ thật phụ lòng sư tổ, sư mẫu, lão sư và mọi người quan tâm đến mình.
Nghĩ tới đây, đôi mắt trống rỗng của Cơ Động dần dần toả sáng ra mấy phần sức sống. Mặc dù Liệt Diễm đã chết đi vẫn không cách nào làm cho hắn quên được, nhưng ít ra hiện tại trạng thái tinh thần của hắn tốt hơn trước kia nhiều. Phần bi thương kia dần dần vùi vào tận sâu trong đáy lòng của hắn.
Khi Cơ Động một lần nữa trở về doanh địa. Trần Tư Tuyền lập tức phát hiện hắn cùng trước đây không hề giống nhau. Sống lưng Cơ Động một lần nữa thẳng lên, ánh mắt rõ ràng trở nên sắc bén, khí phách như ẩn như hiện.
- Cơ Động Lão sư. Đã xảy ra chuyện gì?
Trần Tư Tuyền bước đến hỏi.
Cơ Động lắc đầu, nói:
- Không có gì đâu, chỉ là cố nhân tới thăm thôi. Ngươi nghỉ ngơi sớm một chút đi. Ngày mai trước lúc lên núi, ta muốn tiến hành chỉ điểm cho các học viên một chút.
Mặc dù Trần Tư Tuyền không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng biến hóa của Cơ Động không khỏi khiến cho nàng rất là mừng rỡ. Có thể nhìn thấy hắn thoát khỏi bóng ma tĩnh mịch kia, không thể nghi ngờ là điều mà nàng hi vọng nhất.
Hiên Viên Hâm lựa chọn doanh địa rất không tệ, ít nhất một đêm này không có gặp phải bất kỳ ma thú nào quấy rầy.
Sáng sớm vào thời điểm khi tuyệt đại đa số học viên còn đang ngủ say, Cơ Động đã lặng lẽ đứng dậy, hơn nữa còn đánh thức tất cả các học viên trong lớp dậy.
- Cơ Động lão sư, ta còn muốn ngủ mà!
Không phải là xế chiều mới lên núi sao? Để cho ta ngủ một chút nữa đi.
Hầu Tân có chút bất mãn lầm bầm.
Sự bất mãn của Tử Thần Tinh so với mọi người còn cao hơn nhiều, vẻ mặt hắn lộ ra sự căm tức lẫn bất mãn nhìn chằm chằm Cơ Động.
Cơ Động lạnh lùng quét mắt nhìn bọn hắn:
- Nếu như các ngươi muốn săn giết ma thú nhiều hơn và an toàn vượt qua thí luyện núi A Nhĩ Mạn Tư, như vậy thì đi theo ta. Ta sẽ dạy cho các ngươi một ma kỹ.
Nói xong hắn xoay người đi về hướng dòng suối nhỏ bên cạnh.
Cơ Động vừa đi, Trần Tư Tuyền cũng đã đứng dậy nói:
- Tất cả mọi người cùng đến xem sao!
Vừa nghe đến Cơ Động muốn dạy ma kỹ, ánh mắt của đám học viên nhất thời sáng rực hẳn lên. Cho dù là Ma Sư ở học viện cao cấp, họ cũng sẽ không được các lão sư trực tiếp truyền dạy ma kỹ. Ma Sư đối với kỹ năng của mình cực kỳ coi trọng. Phải biết rằng trong tu luyện cùng cấp, thậm chí là thời gian tu luyện xê xích không nhiều, quyết định chiến thắng mấu chốt chính là ở ma kỹ. Mặc dù chưa nghỉ ngơi đủ, nhưng vừa nghe nói có thể học tập ma kỹ, còn tưởng là Cơ Động dạy cho cách thi triển Phân Thân Thác Ảnh thần kỳ, bọn họ lại lên dây cót tinh thần đi theo Cơ Động tới bên cạnh dòng suối.
Cơ Động đứng lại ở bên dòng suối nhỏ:
- Các ngươi nam nữ cứ năm người đứng thành một vòng tròn. Tay trái dựa theo ma lực tương sinh theo thứ tự bắt bả vai của một người phía trước.
Mười học viên cùng lớp dựa theo lời Cơ Động đứng vững và bắt được bả vai người trước mặt, dựa theo thứ tự tương sinh tạo thành hai vòng tròn.
- Các ngươi không phải là vẫn muốn biết tại sao ta muốn cho các ngươi luyện tập tương sinh trọng điệp ma lực khống chế sao? Hiện tại ta nói cho các ngươi biết. Ta muốn dạy các ngươi một cái kỹ năng, chính là Ngũ Hành Tương Sinh Tổ Hợp Kỹ.
- Ngũ Hành Tương Sinh Tổ Hợp Kỹ? Đó là cái gì?
Tử Thần Tinh nghi ngờ hỏi.
Cơ Động thản nhiên nói:
- Nói chuẩn xác, chính là Ngũ Hành Tương Sinh, năm người thành một thể tổ hợp kỹ. Lực lượng đơn thể của mỗi người các ngươi cũng không coi là yếu, nhưng mà nếu như là năm người thì lực lượng chắc chắn sẽ tăng lên. Nếu đồng thời cùng hướng về một phía phát ra công kích, như vậy sẽ tạo ra cường độ công kích như như thế nào? Đó chính là lực lượng tăng gấp năm lần. Mà dưới tác dụng của Ngũ Hành Tương Sinh, khi lực lượng của các ngươi phát động sẽ có thể vượt xa gấp năm lần. Ngũ Vị Nhất Thể (năm người hợp thành một thể), lực lượng của các ngươi thông qua tương sinh trọng điệp sẽ tập trung trên người của bất cứ người nào. Như vậy, cái người người này sẽ có chính là ma lực của toàn bộ năm người, thông qua Ngũ Hành Tương Sinh Tổ Hợp trọng điệp sau khi thăng hoa tạo thành ma lực khổng lồ. Các ngươi bây giờ có thể khống chế được lực lượng là bốn thành. Nhưng chính là bốn thành uy lực này, cũng đã vượt xa ma lực tổng hợp của ngũ người các ngươi. Hiện tại, các ngươi các lấy Mộc Hệ để bắt đầu, thúc dục ma lực tiến hành tương sinh trọng điệp tạo thành tuần hoàn đi.
(Trọng điệp: chồng chất lên nhau.)
Ở trong mười học viên cùng lớp này, chân chính có thể hiểu được ý tứ của Cơ Động e rằng cũng chỉ có Trần Tư Tuyền mà thôi. Những người khác mặc dù không biết rõ, nhưng dù sao bọn họ cũng hơn một tháng luyện tập Ngũ Hành Tương Sinh trọng điệp, lập tức dựa theo lời Cơ Động mà thực hiện.
Ngũ Hành Tương Sinh, thực chất chính là hỗ trợ ma lực lẫn nhau, trong nháy mắt hợp thành một cái vòng tròn luân chuyển ma lực, không giống như hình thức tu luyện một mình. Khi Ngũ Hành tuần hoàn này được tạo thành, mỗi người sẽ có thể cảm nhận được ma lực bản thân đang kịch liệt tăng lên. Ma lực tương sinh lẫn nhau, ngũ thải quang mang từ trên người bọn họ bắt đầu chậm rãi dâng lên.
(Ngũ thải quang mang: vầng sáng năm màu.)
Cơ Động quát lên:
- Âm Dương song hỏa xuất thủ! Tập trung ma lực hướng ra phía ngoài oanh kích!
Học viên Dương Hỏa hệ chính là Tử Thần Tinh, còn nữ sinh Âm Hỏa hệ bên này tên là Thư Viêm. Hai người đồng thời khống chế ma lực trong cơ thể hướng ra phía ngoài oanh kích một quyền.
Nhất thời, chỉ thấy hai đạo quang mang một đỏ một lam phá không bay ra, tạo thành hai cột sáng đường kính ước chừng khoảng một thước, kéo dài qua dòng suối nhỏ, oanh kích thẳng tắp ra hơn mấy chục thước. Trong không khí nhất thời tràn ngập ba động của Hỏa Nguyên Tố.
Tử Thần Tinh và Thư Viêm đồng thời cùng ngây dại ra. Trong sát na khi oanh kích ra một quyền này, bọn họ chỉ cảm thấy ma lực trong cơ thể phảng phất cũng bị rút hết ra vậy. Ba động ma lực khổng lồ gần như kinh khủng được phóng ra, lực lượng của một quyền này với cấp bậc của bọn họ bây giờ không có cách nào tưởng tượng được. Mặc dù đó cũng không phải là kỹ năng gì cao cấp, nhưng mà ma lực như thực chất oanh kích tràn ngập tính phá hoại như vậy làm bọn họ không nghi ngờ chút nào về uy lực của một kích kia. Điều bọn họ giật mình chính là một khắc sau khi một quyền này phóng ra, ma lực trong cơ thể vốn đã bị rút ra trong nháy mắt đã bổ sung đầy đủ. Tùy thời đều có lần năng lực xuất thủ một lần nữa.
- Cảm thấy sao hả? Đây chính là Ngũ Hành Tương Sinh, Ngũ Vị Nhất Thể. Khi nhóm các ngươi tạo thành ma lực tương sinh tuần hoàn lẫn nhau, mỗi người các ngươi tùy lúc cũng có thể cùng với năm người hợp lực. Hơn nữa sau khi ma lực trải qua sự tăng phúc của Ngũ Hành Tương Sinh, trước mắt tuy các ngươi có thể phát ra chẳng qua chỉ là bốn thành lực lượng nhưng mà mới vừa rồi uy lực của một kích kia, đã có thể sánh ngang với ma lực của Lục quan ma sư trực tiếp công kích. Trần Tư Tuyền, ngươi làm rất tốt, khống chế và phóng xuất ma lực cùng mọi người không sai biệt lắm.
Ngũ Hành Tương Sinh này chính là phải dưới tình huống ma lực của mọi người xê xích không nhiều mới có thể chân chánh phát huy ra.
Thanh âm của Cơ Động rất bình thản. Ngũ Hành Tương Sinh này, Ngũ Vị Nhất Thể nhìn qua thì thấy đơn giản, nhưng lại là kết quả do Cơ Động đối với Ngũ Hành ma lực tìm hiểu kĩ lưỡng mà ngộ ra.
Mười hệ ma lực đều phân thành âm dương. Nếu như là mười hệ ở chung một chỗ, hoàn thành tổ hợp ma lực, mặc dù có thể tạo ra uy lực lớn nhất nhưng bởi vì âm dương vốn không cùng đường, muốn khống chế được thì quá khó khăn. Vì vậy, cho dù là Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục bên kia khổ luyện tạo thành Ngũ Hành kết giới, cũng chỉ có thể sinh ra lĩnh vực. Lực lượng cùng Ngũ Hành kết giới mà tạo thành phòng ngự thì rất khó vận dụng trong công kích.
Thói quen suy nghĩ của Ma sư chính là dùng ma lực thi triển ma kỹ, mà trước mắt Cơ Động lại không làm như thế. Mà chia ra dựa theo âm dương tạo thành hai Ngũ Hành Tương Sinh tuần hoàn đơn giản nhất. Lúc phát động công kích không phá hư tuần hoàn cũng không sử dụng bất kỳ kỹ năng gì, chỉ là đơn thuần dùng ma lực tinh khiết nhất tiến hành công kích mục tiêu. Như vậy, mặc dù không cách nào đem hiệu quả ma lực giống ma kỹ hoàn toàn phát ra nhưng trên phạm vi lớn ma lực sau khi được tăng phúc, cho dù là trực tiếp công kích thì uy lực cũng tuyệt đối không kém. Hơn nữa, tạo thành tuần hoàn năm người, từng người cũng có thể tiến hành công kích, chỉ là không thể đồng thời phát động mà thôi.
Cho dù là Tử Thần Tinh, củng phải dùng ánh mắt khác nhìn Cơ Động, cũng không còn nửa phần khinh thị. Đối với bọn hắn mà nói, mới vừa rồi một kích kia cơ hồ chính là một loại kỳ tích.
Cơ Động thản nhiên nói:
- Lấy năng lực khống chế trước mắt của các ngươi, mặc dù vẫn không thể chống lại Lục quan Ma Sư chân chính, nhưng đối phó với ma thú Lục cấp trở xuống đã không có vấn đề gì rồi. Các ngươi phải nhớ kỹ hai điểm. Thứ nhất, lúc đối địch, nhất định phải lợi dụng đặc tính tương khắc của Ngũ Hành. Đối diện với địch nhân thuộc tính gì, thì phải dùng thuộc tính tương khắc hướng tới phát động công kích. Lấy tương sinh đối tương khắc thì mới có thể đạt tới hiệu quả tốt nhất. Tiếp theo, cước bộ của các ngươi thủy chung không thể dừng lại, lúc di chuyển phải giữ vững trận hình. Sự ăn ý của Ngũ Vị Nhất Thể cần phải mất nhiều thời gian mới có thể đạt thành. Đó cũng là mục đích thí luyện lần này của các ngươi. Lấy lực lượng một mình các ngươi, muốn đạt tới trình độ Lục cấp, ít nhất cần tu luyện mười năm trở lên. Nhưng mà thông qua Ngũ Hành Tương Sinh, Ngũ Vị Nhất Thể, ta có nắm chắc trong ba tháng sẽ cho các ngươi tổng hợp lực lượng để đồng thời đối phó mấy tên Lục quan Ma Sư. Muốn cùng ta tiếp tục học, như vậy ta cần các ngươi tin phục ta hoàn toàn. Ta cho các ngươi luyện tập khống chế ma lực tương sinh, còn có một mục đích chính là không ngừng tích lũy kinh nghiệm vượt cấp mà đánh sâu vào ma lực bản thân. Kinh mạch bản thân các ngươi sẽ không ngừng mở rộng, đối với tương lai sẽ có chỗ tốt. Chờ đến lúc các ngươi luyện đến khi có thể khống chế được toàn bộ ma lực tương sinh. Trong vòng một năm ma lực của các ngươi cấp bậc ít nhất sẽ tăng từ năm cấp trở lên. Khi đó, ta sẽ truyền thụ cho các ngươi Phân Thân Tùy ảnh thân pháp, cùng này Ngũ Hành Tương Sinh, Ngũ Nhất Thể lẫn nhau phối hợp. Ở trên chiến trường, các ngươi sẽ có được thực lực siêu giai mà khiêu chiến địch nhân.
Các học viên rất chăm chú lắng nghe lời nói của Cơ Động. Thí nghiệm của Tử Thần Tinh và Thư Viêm mang đến cho bọn hắn lòng tin thật lớn. Trái tim của mỗi người đều nhanh chóng gia tốc, ngắn ngủn mấy tháng là có thể cùng Lục quan Ma Sư chống đỡ, điều này có ý nghĩa như thế nào chứ? Thân là Ma sư, người nào lại không hi vọng mình có thể có lực lượng cường đại?
Về Ngũ Hành Tương Sinh Tổ Hợp Kỹ này, Cơ Động trước đó cũng đã sớm có suy tính toán riêng. Khi mình tham gia cuộc chiến Thánh Tà lần thứ hai, vốn chuẩn bị đợi sau khi cuộc chiến Thánh Tà kết thúc, sẽ cùng với Phất Thụy thương lượng một chút, tìm mấy vị bằng hữu cùng nhau tu luyện. Nhưng ai biết cuộc chiến Thánh Tà lại xuất hiện dị biến, Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới bị dẫn động, Tứ đại thánh thú bị phong ấn, hơn nữa dẫn đến cái chết của Liệt Diễm làm hắn chẳng còn tâm tư để suy nghĩ những thứ này. Sau khi trở thành lão sư, hắn vẫn theo bản năng mang ý nghĩ của mình thí nghiệm trên người những học viên này, trước mắt xem xa hiệu quả rất không tệ nha!
Cơ Động trầm giọng nói:
- Bắt đầu từ bây giờ, hai nhóm các ngươi năm tổ một người, thời khắc nào cũng phải ở chung một chỗ, chỉ cần có thời gian thì nhanh chóng tạo thành Ngũ Hành Tương Sinh tuần hoàn này. Chỉ trong loại trạng thái luôn sẵn sàng phản ứng này, các ngươi mới có thể càng ngày càng ăn ý và quen thuộc. Cho đến khi trình độ và tâm tư tương thông lẫn nhau, mới có thể đem Ngũ hành Tương Sinh Tổ Hợp Kỹ phát huy uy lực đến mức tận cùng. Đây cũng là mục tiêu phát triển cho tương lai các ngươi. Tu luyện Tương Sinh Tổ Hợp Kỹ, chẳng những sẽ không ảnh hưởng thực lực bản thân các ngươi, mà còn trải qua ma lực Ngũ Hành không ngừng tẩy lễ thì mới tạo thành kháng tính của bản thân các ngươi với Ngũ Hành. Kinh mạch phát triển cùng với ma lực tăng lên tất nhiên có chỗ tốt vô cùng to lớn. Hiện tại ai lui bước vẫn còn kịp!
Vẻ mặt của tất cả mọi người đều trở nên hưng phấn, sao có có thể có lựa chọn bỏ cuộc chứ!
Cơ Động thản nhiên nói:
- Hiện tại không chọn lựa bỏ cuộc, như vậy các ngươi cũng không có cơ hội bỏ cuộc nữa. Làm học trò của ta, sẽ phải luônchuẩn bị tâm lý dù chết cũng không sờn. Bởi vì cách dạy của ta sẽ khiến cho các ngươi sống cũng không được mà chết cũng không xong!
/869
|