- Kỳ thật tiểu Quy cũng có mặt ôn nhu của nàng, chỉ là các ngươi không thấy được mà thôi. Tất Tô đỏ mặt giải thích.
Tạp Nhĩ đứng bên cạnh lẩm bẩm:
- Vĩnh viễn không nhìn thấy mới tốt. Cũng không biết là ai, mấy ngày hôm trước còn bị người ta đuổi đánh tơi bời. Oài, nam nhân phải mang bộ dạng như vậy cũng thực là một loại bi ai.
- Ngươi muốn chết à?
Chúc Quy và Tất Tô cơ hồ đều đồng thanh hét lớn.
Nhìn bộ dáng của bọn họ, Cơ Động cười khổ nói:
- Các ngươi ai có thể nói cho ta biết đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì không?
Tạp Nhĩ hào hứng bừng bừng vọt đến sau lưng Cơ Động:
- Ta tới, ta tới. Lão đại, ngươi cũng không biết đâu, Tất Tô có vận khí thật tốt a! Chúng ta đến một khu thắng địa bên cạnh Trung Nguyên thành để đi du lịch. Ta đi săn, còn hắn lõa lồ chạy tới một cái hồ để tắm. Kết quả là hắn gặp ngay tiểu Quy cũng đang khỏa thân tắm ở đó. Bi kịch ở chỗ là bị người ta đem luân thường đạo lí ra ép uổng. Càng đáng thương hơn là sau khi bị tiểu Quy đánh cho một trận, tiểu Quy còn nói với hắn một câu, từ đó bọn họ chính thức ở cùng một chỗ.
Kể đến đây, hắn biến đổi thanh âm giả giọng Chúc Quy nói:
- Ngươi tên hỗn đản này, ngươi phải có trách nhiệm đối với ta. Nếu không ta thiến ngươi ngay lập tức!
Trác Nhĩ tuy thân hình cao lớn nhưng bắt chước bộ dáng lại giống như đúc. Thanh âm của hắn chưa dứt, Chúc Quy cùng Tất Tô đã đồng thời đỏ mặt xông tới. Cơ Động ha ha cười, vội vàng đưa tay ngăn bọn họ lại. Hắn vừa cười vừa nói:
- Kỳ thật, đây cũng là một loại duyên phận.
Tất Tô hung dữ nhìn chằm chằm Tạp Nhĩ:
- Tạp Nhĩ, ngươi thật đáng chết. Ngươi cứ chờ đấy!
Tạp Nhĩ ha ha cười:
- Ta sợ quá a! Tiểu Quy, quản giáo Tất Tô của nhà ngươi cho tốt, có ngươi ở đây mà hắn cũng dám kêu gào.
Nhìn ba người bọn hắn, trong lòng Cơ Động có cảm giác thoải mái vô hạn, hắn phảng phất như sống lại quãng thời gian ở Ly Hỏa Học Viện lúc trước. Rời Ly Hỏa Học Viện đã vài năm nay, mỗi ngày hắn đều khắc khổ tu luyện nhưng hắn thật sự vẫn không quên được bầu không khí ở đó. Khi ấy, mỗi ngày đều có thể nhìn thấy Liệt Diễm, mỗi ngày đều có thể cảm nhận Ma lực của mình tiến bộ từng chút một, cũng như cảm thụ các loại ảo diệu của thế giới này. Hiện tại gặp lại những bằng hữu năm xưa, cảm giác ấy lại ùa về trong lòng hắn.
- Cơ Động ca ca. Đoán thử xem ta là ai?
Đúng lúc này, một thiếu nữ chừng mười sáu, mười bảy tuổi đột nhiên nhảy tới trước mặt Cơ Động.
Cơ Động ha ha cười:
- Còn cần phải đoán sao? Ngoại trừ Lãnh Nguyệt muội muội của ta, còn ai có thể đáng yêu như vậy chứ?
Đúng vậy, thiếu nữ đột nhiên nhảy ra chính là nữ hài tử lúc trước cùng Cơ Động gia nhập Âm Dương Học Đường, thiên tài Quý Thủy hệ Lãnh Nguyệt. Lúc trước nàng chỉ là một cô bé, hiện tại đã trổ mã trở thành một đại cô nương. Tuy nàng không xinh đẹp như Lam Bảo Nhi nhưng bộ dáng hoạt bát so với năm đó vẫn không hề thay đổi. Đôi mắt to càng tôn thêm vẻ tinh quái cực kỳ đáng yêu của nàng.
Nàng bất mãn vểnh môi lên nói:
- Chẳng có gì là thú vị cả. Cơ Động ca ca, huynh như thế nào mà thoáng cái đã nhận ra muội?
Lúc này, các đệ tử Âm Dương Học Đường đã đi đến đông đủ, Phất Thụy vẫy vẫy tay ra hiệu với Cơ Động. Cơ Động quay về phía ba người Tạp Nhĩ và Lãnh Nguyệt, ý bảo sẽ nói chuyện sau.
Các đệ tử trong Âm Dương Học Đường đều biết Cơ Động, tự nhiên cũng nhớ rõ năm năm trước đây Nhật Nguyệt Âm Dương Giới đã khiến cho bọn họ rung động mãnh liệt đến mức nào. Trong thế giới Ma sư, thực lực mới là căn nguyên của mọi chuyện. Cơ Động bằng vào thực lực cường hoành đã sớm đã chinh phục tấm lòng của bọn họ.
Một đôi mắt đẹp lẫn trong đám người đang kinh ngạc nhìn Cơ Động, trong đôi mắt ấy bất tri bất giác đã nhạt nhòa nước mắt.
- Bảo nhi.
Ôm lấy bả vai thiếu nữ ấy, Dạ Tâm không biết từ lúc nào đã đi tới bên người nàng:
- Vẫn không quên được hắn sao? Ngươi thật khờ khạo chẳng khác gì ta lúc trước. Ngươi yêu mến hắn như vậy, tại sao lại không chủ động tranh thủ tình cảm với hắn?
Lam Bảo Nhi dùng sức lắc đầu, trong mắt toát ra một tia buồn bã:
- Vô dụng thôi. Trong lòng hắn căn bản không có vị trí nào dành cho ta. Dạ Tâm sư tỷ, ta về trước đây.
Nói xong, nàng lập tức xoay người trở lại doanh trướng.
- - -
- Các vị, ta nhờ sư huynh mời các vị đến là có một kiện đồ vật muốn tặng cho mọi người. Ta đặt tên cho nó là Ma Kỹ Tửu.
Tất cả mọi người đều là người quen nên cũng không cần phải tỏ vẻ khách khí. Cơ Động lập tức đi thẳng vào vấn đề, đem Ma Kỹ Tửu do chính mình chế tác cùng với phương pháp sử dụng đơn giản nói ra một lượt.
Dưới ánh mắt nửa tin nửa ngờ của mọi người, Cơ Động lấy ra một bình Ma Kỹ Tửu có chứa kỹ năng cơ bản nhất Liệt Dương phệ. Hắn vung tay ném ra, bình rượu rời khỏi tay mang theo một đạo quang mang sáng chói. Một thanh âm trầm đục vang lên, bình Ma Kỹ Tửu lập tức bể nát, sau đó bùng lên một vầng sáng vàng chói mắt. Trong vầng sáng vàng đó, một thân ảnh giống Cơ Động như đúc lập tức xuất hiện cùng với cực hạn Dương Hỏa Ma lực nồng đậm điên cuồng bắn ra tứ phía trên không trung.
Mỗi một đệ tử trong Âm Dương Học Đường đều có thể nói là thiên tài trong giới Ma sư, bọn họ đương nhiên minh bạch một bình Ma Kỹ Tửu có thể mang lại tác dụng như thế nào. Ánh mắt mọi người bắt đầu trở nên nóng rực. Không hề nghi ngờ, trong mắt bọn hắn, địa vị của Cơ Động đã được thăng lên một tầng cao mới.
Phất Thụy đứng ở một bên âm thầm gật đầu, hắn càng ngày càng tin tưởng Cơ Động sẽ tiếp nhận vị trí Thủ tịch Âm Dương Học Đường từ mình, nhất định có thể làm tốt hơn so với mình. Riêng về lời tiên đoán của Thiên Cơ, cho đến tận bây giờ hắn vẫn không tin tưởng hoàn toàn. Hắn chỉ tin tưởng vào thực lực của chính mình.
Mỗi một đệ tử Âm Dương Học Đường đều lấy được một bình Ma Kỹ Tửu. Sau khi Tinh Thần Lực đột phá, kỳ thật Cơ Động đã có năng lực chế tác Ma Kỹ Tửu đến cấp độ Tất Sát Kỹ, nhưng trong khoảng thời gian này hắn hết đi Thiên Cơ thành, sau lại bế quan tu luyện tại Thiên Cơ thành, đem sở học của chính mình thấu triệt hoàn toàn, thật sự không có thời gian cũng như tinh lực để chế tác nhiều. Trước khi đến đây, hắn chỉ kịp dùng hết toàn bộ tài liệu còn thừa trên người, chế tác thành hơn trăm bình Ma Kỹ Tửu. Dù sao thứ này vẫn chưa hoàn toàn thành thục, chỉ có thể phụ trợ trong chiến đấu. Tác dụng chủ yếu ở chỗ xuất kỳ bất ý, không thể hoàn toàn dựa vào nó để khắc địch chiến thắng.
Phân phối xong Ma Kỹ Tửu, Cơ Động quay trở lại bên cạnh Phất Thụy, kín đáo đưa cho hắn ba bình Ma Kỹ Tửu và thấp giọng nói:
- Sư huynh, nhờ huynh đem cái này cho Bảo Nhi giùm đệ.
Tinh Thần Lực của hắn gần như có thể khống chế hết thảy, làm sao hắn không thấy Lam Bảo Nhi rời đi chứ?
Phất Thụy không nhận mấy bình Ma Kỹ Tửu, tức giận nói:
- Muốn đi thì chính đệ đi đi. Ta không muốn thấy Bảo Nhi chảy nước mắt. Ai, trong phương diện tình cảm này, ta không có cách nào giúp cho đệ. Dù sao Bảo nhi cũng là một cô nương tốt. Tuy nhiên ta cũng có thể hiểu được những suy nghĩ của đệ. Đệ muội hoàn mỹ như vậy, việc ngươi hoàn toàn gửi gắm tình cảm trên người đệ muội cũng không có gì là không đúng. Chỉ khổ cho nha đầu ngốc Bảo Nhi mà thôi.
Cơ Động thu hồi Ma Kỹ Tửu, khẽ thở dài nói:
- Trước khi tiến vào Thánh Tà chiến trường, đệ sẽ đưa cho nàng. Sư huynh, chuyện tình cảm này không có biện pháp gì đâu. Chỉ hy vọng thời gian có thể xóa nhòa hết thảy. Đệ nghĩ sẽ có một ngày Bảo Nhi sẽ thông suốt mọi chuyện.
Phất Thụy đầy thâm ý nhìn hắn:
- Hy vọng là như thế. Nơi ở của mọi người ta đã sắp xếp xong xuôi, tuy nhiên đệ phải cùng ta đến một nơi này trước tiên. Quân Ma Âm Dương Khải ta đã cho người mang đến, trước tiên đệ hãy thử xem, mau chóng thích nghi với thuộc tính của nó. Lại nói lần này thật cám ơn đệ đã cấp cho huynh một đại ân. Sư thúc trở lại học viện tuy chỉ có một năm ngắn ngủi nhưng trong thời gian một năm này, ngoại trừ sư thúc giúp đệ cải tạo Quân Ma Âm Dương Khải, cũng giúp các huynh đệ tỷ muội trong Âm Dương Học Đường tu bổ ma lực của khải giáp, làm thực lực của chúng ta được nâng lên một bậc.
Sư thúc trong một năm này cơ hồ là suốt ngày đêm đều ở trong Chú tạo thất. Nếu như không phải có đệ cho sư thúc Thiên Niên Sinh Mệnh Chi Nguyên, chỉ sợ sư thúc đã sớm không chống đỡ nổi. Hiện tại chẳng những sư thúc không có việc gì mà thậm chí còn trẻ hơn so với trước kia rất nhiều. Quả nhiên không hổ là mỹ tửu bài danh đệ tứ a! Đúng rồi, nói đến đây mới nhớ, ta còn chưa tìm ngươi tính sổ. Tên tiểu tử thúi này, lại dám chạy đến Điều Tửu Sư Công Hội lộng hành, mang đi một bình Hãn Hải Quỳnh Tương.
Cơ Động cười hắc hắc nói:
- Đây chính là đệ đổ ước một cách công bình nha. Sư huynh sao lại muốn tính sổ với đệ chứ?
Phất Thụy tức giận nói:
- Hội trưởng Đỗ Tư Khang xem Hãn Hải Quỳnh Tương như là tính mạng của hắn. Tuy nhiên trong thư cũng viết rõ, hắn đối với ngươi rất tán thưởng. Tán thưởng đến mức ngay cả ta xem thư cũng phải đỏ mặt. Bất luận nói như thế nào, đệ cũng cứu cả Công Hội, coi như đó là thù lao cho đệ, cũng không có gì là quá đáng.
Cơ Động nói:
- Sư huynh, đệ chính là trao đổi công bằng đó, hơn nữa đệ còn tặng cho Đỗ Hội trưởng một bình Sinh Mệnh Chi Nguyên. Thôi thôi, không nói những điều này nữa, Quân Ma Âm Dương Khải của đệ đâu? Nhanh lấy cho đệ xem xem sư thúc tiến hành hoàn thiện nó như thế nào!
Phất Thụy nhẹ gật đầu, vung tay phải lên. Từ trong trữ tồn ma khí của hắn tỏa ra một luồng hào quang màu đỏ kim, đồng thời phát ra một tràng tiếng vang nho nhỏ. Hỏa nguyên tố lập tức tràn ngập khắp nơi trong đại trướng của Phất Thụy. Vân Thiên Ky và A Kim đang nhắm mắt dưỡng thần, chợt cảm nhận được nguyên tố Ma lực xung quanh đột nhiên biến hóa, liền không khỏi đồng thời mở bừng hai mắt.
Đó là một bộ khải giáp bao trùm toàn thân màu đỏ sậm, mặt ngoài khắc chìm những ma văn mờ ảo như ẩn như hiện dưới quang mang màu đỏ sậm. Cơ hồ tại vị trí các khớp xương đều có một mũi gai nhọn chĩa ra. Chỉ cần nhìn qua cũng khiến người ta có cảm giác khắc nghiệt, dữ tợn.
Trọn bộ Quân Ma Âm Dương Khải vẫn bảo trì hình dáng nguyên bản nhưng kết cấu chỉnh thể đã xuất hiện biến hóa tương đối lớn.
Đầu tiên, nguyên bản từ một bộ khinh giáp đã biến thành khải giáp toàn thân. Quân Ma Âm Dương Khải vốn chỉ bảo vệ những vị trí trọng yếu, hiện tại đã trở nên hoàn mỹ hơn rất nhiều. Tất cả những vị trí khớp nối đều được chế tạo từ những mảnh giáp hình vẩy cá liên tiếp ghép chồng lên nhau. Chế tác như thế giúp cho Ma sư vẫn có thể cử động linh hoạt trong chiến đấu.
Tiếp theo, mặt nạ vốn chỉ bảo hộ phần trước mặt, hiện tại đã biến thành mũ giáp. Mặc dù hình thức không thay đổi nhưng mũ giáp lại hoàn toàn bảo vệ được phần đầu, hơn nữa còn liền lạc với phần giáp bảo vệ cổ. Có thể nói bộ khải giáp không hề để lộ ra một phần da thịt nào bên ngoài. Thứ làm Cơ Động giật mình chính là phía sau lưng bộ giáp lại có một đôi cánh chim khổng lồ. Đôi cánh chim cực kỳ to lớn bằng kim khí mang đến cảm giác choáng ngợp khi ngắm nhìn. Hai cánh khi vươn ra cao gần bốn thước, sau khi gấp lại vẫn có thể che chắn hoàn toàn phần lưng của khôi giáp.
Quân Ma Âm Dương Khải so với trước kia càng thêm hoa lệ, vô số ma văn chồng chất tạo thành một tầng bảo hộ bên ngoài. Một bộ khôi giáp hoàn mỹ, quang mang rực rỡ động lòng người hiện ra trước mặt Cơ Động.
Vừa trông thấy bộ khôi giáp, ánh mắt Cơ Động đã bị hút chặt vào đấy, toàn thân không kìm được mà run lên kích động.
Cơ Động lúc này đã ý thức được, để hoàn thiện bộ khôi giáp này, Chúc Diễm không thể hoàn thành công việc trong vòng một năm thời gian. Bất luận là chất liệu hay sự tinh tế trong chế tác, nếu không có một quãng thời gian dài cũng như tài liệu trân quý, căn bản không có khả năng làm Quân Ma Âm Dương Khải trở nên hoàn mỹ như thế này. Khó trách lần trước tại Thiên Thanh thảo nguyên, hắn lại nhìn thấy bộ dạng mệt mỏi, già nua trên người Chúc Diễm. Không hề nghi ngờ, trong quãng thời gian bốn năm mình mất tích, Chúc Diễm đã một mực tiến hành chế tác áo giáp. Thời gian một năm cuối cùng này, chắc hẳn Chúc Diễm chỉ tiến hành tổ hợp cũng như hoàn thiện tổng thể mà thôi.
“Đại ca ơi đại ca, phần nhân tình này của huynh, đệ làm như thế nào mới có thể hồi báo được đây?”
Lần đầu tiên cùng hắn tiếp xúc, Chúc Diễm đã lập tức muốn kết bái huynh đệ với Cơ Động. Lúc ban đầu, trong lòng Cơ Động vẫn luôn đề phòng cảnh giác, nhưng theo thời gian trôi qua, hắn đã chính thức minh bạch Chúc Diễm là một cuồng nhân, cũng là một thiên tài, lại càng là một kẻ điên vì đúc tạo vũ khí ma lực mà hiến dâng toàn bộ tâm huyết của mình. Nhưng trọng yếu hơn tất cả, Cơ Động đã xem hắn chính là đại ca của mình.
Nhìn Quân Ma Âm Dương Khải trước mắt, ánh mắt của Cơ Động đã dần nhòa đi, hai bàn tay nắm chặt, âm thầm thề:
“Đại ca, huynh yên tâm đi! Ta nhất định không phụ công sức của huynh, phát huy toàn bộ uy lực của Quân Ma Âm Dương Khải trên chiến trường, khắc địch chiến thắng.”
- Sư thúc nói, kiện khải giáp này đã hoàn toàn khác biệt với Quân Ma Âm Dương Khải lúc trước. Đây là tác phẩm đắc ý nhất cả đời sư thúc. Đệ chỉ cần rót vào một tia ma lực, Quân Ma Âm Dương Khải sẽ tự động xuất hiện một vòng Ma lực bảo hộ bên ngoài. Công kích của Ma sư dưới Ngũ quan căn bản không cách nào phá vỡ phòng ngự của nó. Hơn nữa khi chế tác, sư thúc đã dùng rất nhiều tinh miện Hỏa thuộc tính gắn bên ngoài áo giáp. Nó có thể tự động hấp thu Âm Dương Hỏa nguyên tố bên ngoài. Về sau khi đệ mặc nó thi triển ra các kỹ năng, sẽ tiết kiệm được rất nhiều Ma lực, với lại nó cũng không cần quá nhiều ma lực để duy trì. Mỗi một cái gai nhọn đều dùng kim chúc đặc thù có hiệu quả phá ma. Trong trường hợp Ma lực ngang nhau, dù đối phương có mặc khải giáp Thứ Thần cấp, nếu bị những gai nhọn đâm trúng chính diện, sẽ vẫn bị xuyên thấu một cách nhẹ nhàng. Ai, sư thúc thật sự là bất công a!
Cơ Động ha ha cười, nói:
- Sư huynh, huynh cũng không cần than thở, huynh làm như đệ không biết sao, Lôi Ngục Thần Phủ vẫn có thể biến hóa thành áo giáp mà, đệ nói đúng chứ?
Phất Thụy sững người, kinh ngạc nhìn Cơ Động:
- Làm sao mà đệ biết? Trong cuộc chiến giữa hai Công Hội lần trước, huynh cũng không có dùng đến mà!
Cơ Động thần bí nói:
- Đây là bí mật, không bao lâu sau huynh sẽ biết.
Lôi Ngục Thần Phủ không phải là kiện Thần khí duy nhất mà hắn gặp qua. Phán đoán của hắn là do chứng kiến năng lực của một kiện Thần khí khác.
Phất Thụy hừ mũi nói:
- Xú tiểu tử, trước tiên hãy đặt cho bộ khải giáp này một cái tên đi đã.
Cơ Động nhíu mày, trong mắt toát ra vẻ suy tư. Vân Thiên Ky đang đứng yên lặng bên cạnh đột nhiên nói:
- Không bằng gọi là Thần Hỏa Thánh Vương Khải đi. Chủ nhân của nó chính là Quang Minh Thiên Can Thánh Vương, mặc Thần Hỏa Thánh Vương Khải này cũng xứng danh với nó.
Không đợi Cơ Động mở miệng, Phất Thụy đã cười nói:
- Hảo, ta cảm thấy danh tự này rất hay, cái tên Thần Hỏa Thánh Vương Khải hay lắm, đầy đủ ý nghĩa.
Tuy hiện tại Cơ Động không coi mình là Thánh Vương, nhưng sư huynh đã mở miệng, hắn cũng không cần thay đổi. Bộ khải giáp toàn thân mới tinh cuối cùng đã có tên của nó. Không lâu sau trong tương lai, cũng chính Thần Hỏa Thánh Vương Khải đã đi theo Cơ Động liên tục chiến đấu ở các chiến trường, góp phần tạo nên uy danh hiển hách cho một đời Thánh Vương.
Tạp Nhĩ đứng bên cạnh lẩm bẩm:
- Vĩnh viễn không nhìn thấy mới tốt. Cũng không biết là ai, mấy ngày hôm trước còn bị người ta đuổi đánh tơi bời. Oài, nam nhân phải mang bộ dạng như vậy cũng thực là một loại bi ai.
- Ngươi muốn chết à?
Chúc Quy và Tất Tô cơ hồ đều đồng thanh hét lớn.
Nhìn bộ dáng của bọn họ, Cơ Động cười khổ nói:
- Các ngươi ai có thể nói cho ta biết đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì không?
Tạp Nhĩ hào hứng bừng bừng vọt đến sau lưng Cơ Động:
- Ta tới, ta tới. Lão đại, ngươi cũng không biết đâu, Tất Tô có vận khí thật tốt a! Chúng ta đến một khu thắng địa bên cạnh Trung Nguyên thành để đi du lịch. Ta đi săn, còn hắn lõa lồ chạy tới một cái hồ để tắm. Kết quả là hắn gặp ngay tiểu Quy cũng đang khỏa thân tắm ở đó. Bi kịch ở chỗ là bị người ta đem luân thường đạo lí ra ép uổng. Càng đáng thương hơn là sau khi bị tiểu Quy đánh cho một trận, tiểu Quy còn nói với hắn một câu, từ đó bọn họ chính thức ở cùng một chỗ.
Kể đến đây, hắn biến đổi thanh âm giả giọng Chúc Quy nói:
- Ngươi tên hỗn đản này, ngươi phải có trách nhiệm đối với ta. Nếu không ta thiến ngươi ngay lập tức!
Trác Nhĩ tuy thân hình cao lớn nhưng bắt chước bộ dáng lại giống như đúc. Thanh âm của hắn chưa dứt, Chúc Quy cùng Tất Tô đã đồng thời đỏ mặt xông tới. Cơ Động ha ha cười, vội vàng đưa tay ngăn bọn họ lại. Hắn vừa cười vừa nói:
- Kỳ thật, đây cũng là một loại duyên phận.
Tất Tô hung dữ nhìn chằm chằm Tạp Nhĩ:
- Tạp Nhĩ, ngươi thật đáng chết. Ngươi cứ chờ đấy!
Tạp Nhĩ ha ha cười:
- Ta sợ quá a! Tiểu Quy, quản giáo Tất Tô của nhà ngươi cho tốt, có ngươi ở đây mà hắn cũng dám kêu gào.
Nhìn ba người bọn hắn, trong lòng Cơ Động có cảm giác thoải mái vô hạn, hắn phảng phất như sống lại quãng thời gian ở Ly Hỏa Học Viện lúc trước. Rời Ly Hỏa Học Viện đã vài năm nay, mỗi ngày hắn đều khắc khổ tu luyện nhưng hắn thật sự vẫn không quên được bầu không khí ở đó. Khi ấy, mỗi ngày đều có thể nhìn thấy Liệt Diễm, mỗi ngày đều có thể cảm nhận Ma lực của mình tiến bộ từng chút một, cũng như cảm thụ các loại ảo diệu của thế giới này. Hiện tại gặp lại những bằng hữu năm xưa, cảm giác ấy lại ùa về trong lòng hắn.
- Cơ Động ca ca. Đoán thử xem ta là ai?
Đúng lúc này, một thiếu nữ chừng mười sáu, mười bảy tuổi đột nhiên nhảy tới trước mặt Cơ Động.
Cơ Động ha ha cười:
- Còn cần phải đoán sao? Ngoại trừ Lãnh Nguyệt muội muội của ta, còn ai có thể đáng yêu như vậy chứ?
Đúng vậy, thiếu nữ đột nhiên nhảy ra chính là nữ hài tử lúc trước cùng Cơ Động gia nhập Âm Dương Học Đường, thiên tài Quý Thủy hệ Lãnh Nguyệt. Lúc trước nàng chỉ là một cô bé, hiện tại đã trổ mã trở thành một đại cô nương. Tuy nàng không xinh đẹp như Lam Bảo Nhi nhưng bộ dáng hoạt bát so với năm đó vẫn không hề thay đổi. Đôi mắt to càng tôn thêm vẻ tinh quái cực kỳ đáng yêu của nàng.
Nàng bất mãn vểnh môi lên nói:
- Chẳng có gì là thú vị cả. Cơ Động ca ca, huynh như thế nào mà thoáng cái đã nhận ra muội?
Lúc này, các đệ tử Âm Dương Học Đường đã đi đến đông đủ, Phất Thụy vẫy vẫy tay ra hiệu với Cơ Động. Cơ Động quay về phía ba người Tạp Nhĩ và Lãnh Nguyệt, ý bảo sẽ nói chuyện sau.
Các đệ tử trong Âm Dương Học Đường đều biết Cơ Động, tự nhiên cũng nhớ rõ năm năm trước đây Nhật Nguyệt Âm Dương Giới đã khiến cho bọn họ rung động mãnh liệt đến mức nào. Trong thế giới Ma sư, thực lực mới là căn nguyên của mọi chuyện. Cơ Động bằng vào thực lực cường hoành đã sớm đã chinh phục tấm lòng của bọn họ.
Một đôi mắt đẹp lẫn trong đám người đang kinh ngạc nhìn Cơ Động, trong đôi mắt ấy bất tri bất giác đã nhạt nhòa nước mắt.
- Bảo nhi.
Ôm lấy bả vai thiếu nữ ấy, Dạ Tâm không biết từ lúc nào đã đi tới bên người nàng:
- Vẫn không quên được hắn sao? Ngươi thật khờ khạo chẳng khác gì ta lúc trước. Ngươi yêu mến hắn như vậy, tại sao lại không chủ động tranh thủ tình cảm với hắn?
Lam Bảo Nhi dùng sức lắc đầu, trong mắt toát ra một tia buồn bã:
- Vô dụng thôi. Trong lòng hắn căn bản không có vị trí nào dành cho ta. Dạ Tâm sư tỷ, ta về trước đây.
Nói xong, nàng lập tức xoay người trở lại doanh trướng.
- - -
- Các vị, ta nhờ sư huynh mời các vị đến là có một kiện đồ vật muốn tặng cho mọi người. Ta đặt tên cho nó là Ma Kỹ Tửu.
Tất cả mọi người đều là người quen nên cũng không cần phải tỏ vẻ khách khí. Cơ Động lập tức đi thẳng vào vấn đề, đem Ma Kỹ Tửu do chính mình chế tác cùng với phương pháp sử dụng đơn giản nói ra một lượt.
Dưới ánh mắt nửa tin nửa ngờ của mọi người, Cơ Động lấy ra một bình Ma Kỹ Tửu có chứa kỹ năng cơ bản nhất Liệt Dương phệ. Hắn vung tay ném ra, bình rượu rời khỏi tay mang theo một đạo quang mang sáng chói. Một thanh âm trầm đục vang lên, bình Ma Kỹ Tửu lập tức bể nát, sau đó bùng lên một vầng sáng vàng chói mắt. Trong vầng sáng vàng đó, một thân ảnh giống Cơ Động như đúc lập tức xuất hiện cùng với cực hạn Dương Hỏa Ma lực nồng đậm điên cuồng bắn ra tứ phía trên không trung.
Mỗi một đệ tử trong Âm Dương Học Đường đều có thể nói là thiên tài trong giới Ma sư, bọn họ đương nhiên minh bạch một bình Ma Kỹ Tửu có thể mang lại tác dụng như thế nào. Ánh mắt mọi người bắt đầu trở nên nóng rực. Không hề nghi ngờ, trong mắt bọn hắn, địa vị của Cơ Động đã được thăng lên một tầng cao mới.
Phất Thụy đứng ở một bên âm thầm gật đầu, hắn càng ngày càng tin tưởng Cơ Động sẽ tiếp nhận vị trí Thủ tịch Âm Dương Học Đường từ mình, nhất định có thể làm tốt hơn so với mình. Riêng về lời tiên đoán của Thiên Cơ, cho đến tận bây giờ hắn vẫn không tin tưởng hoàn toàn. Hắn chỉ tin tưởng vào thực lực của chính mình.
Mỗi một đệ tử Âm Dương Học Đường đều lấy được một bình Ma Kỹ Tửu. Sau khi Tinh Thần Lực đột phá, kỳ thật Cơ Động đã có năng lực chế tác Ma Kỹ Tửu đến cấp độ Tất Sát Kỹ, nhưng trong khoảng thời gian này hắn hết đi Thiên Cơ thành, sau lại bế quan tu luyện tại Thiên Cơ thành, đem sở học của chính mình thấu triệt hoàn toàn, thật sự không có thời gian cũng như tinh lực để chế tác nhiều. Trước khi đến đây, hắn chỉ kịp dùng hết toàn bộ tài liệu còn thừa trên người, chế tác thành hơn trăm bình Ma Kỹ Tửu. Dù sao thứ này vẫn chưa hoàn toàn thành thục, chỉ có thể phụ trợ trong chiến đấu. Tác dụng chủ yếu ở chỗ xuất kỳ bất ý, không thể hoàn toàn dựa vào nó để khắc địch chiến thắng.
Phân phối xong Ma Kỹ Tửu, Cơ Động quay trở lại bên cạnh Phất Thụy, kín đáo đưa cho hắn ba bình Ma Kỹ Tửu và thấp giọng nói:
- Sư huynh, nhờ huynh đem cái này cho Bảo Nhi giùm đệ.
Tinh Thần Lực của hắn gần như có thể khống chế hết thảy, làm sao hắn không thấy Lam Bảo Nhi rời đi chứ?
Phất Thụy không nhận mấy bình Ma Kỹ Tửu, tức giận nói:
- Muốn đi thì chính đệ đi đi. Ta không muốn thấy Bảo Nhi chảy nước mắt. Ai, trong phương diện tình cảm này, ta không có cách nào giúp cho đệ. Dù sao Bảo nhi cũng là một cô nương tốt. Tuy nhiên ta cũng có thể hiểu được những suy nghĩ của đệ. Đệ muội hoàn mỹ như vậy, việc ngươi hoàn toàn gửi gắm tình cảm trên người đệ muội cũng không có gì là không đúng. Chỉ khổ cho nha đầu ngốc Bảo Nhi mà thôi.
Cơ Động thu hồi Ma Kỹ Tửu, khẽ thở dài nói:
- Trước khi tiến vào Thánh Tà chiến trường, đệ sẽ đưa cho nàng. Sư huynh, chuyện tình cảm này không có biện pháp gì đâu. Chỉ hy vọng thời gian có thể xóa nhòa hết thảy. Đệ nghĩ sẽ có một ngày Bảo Nhi sẽ thông suốt mọi chuyện.
Phất Thụy đầy thâm ý nhìn hắn:
- Hy vọng là như thế. Nơi ở của mọi người ta đã sắp xếp xong xuôi, tuy nhiên đệ phải cùng ta đến một nơi này trước tiên. Quân Ma Âm Dương Khải ta đã cho người mang đến, trước tiên đệ hãy thử xem, mau chóng thích nghi với thuộc tính của nó. Lại nói lần này thật cám ơn đệ đã cấp cho huynh một đại ân. Sư thúc trở lại học viện tuy chỉ có một năm ngắn ngủi nhưng trong thời gian một năm này, ngoại trừ sư thúc giúp đệ cải tạo Quân Ma Âm Dương Khải, cũng giúp các huynh đệ tỷ muội trong Âm Dương Học Đường tu bổ ma lực của khải giáp, làm thực lực của chúng ta được nâng lên một bậc.
Sư thúc trong một năm này cơ hồ là suốt ngày đêm đều ở trong Chú tạo thất. Nếu như không phải có đệ cho sư thúc Thiên Niên Sinh Mệnh Chi Nguyên, chỉ sợ sư thúc đã sớm không chống đỡ nổi. Hiện tại chẳng những sư thúc không có việc gì mà thậm chí còn trẻ hơn so với trước kia rất nhiều. Quả nhiên không hổ là mỹ tửu bài danh đệ tứ a! Đúng rồi, nói đến đây mới nhớ, ta còn chưa tìm ngươi tính sổ. Tên tiểu tử thúi này, lại dám chạy đến Điều Tửu Sư Công Hội lộng hành, mang đi một bình Hãn Hải Quỳnh Tương.
Cơ Động cười hắc hắc nói:
- Đây chính là đệ đổ ước một cách công bình nha. Sư huynh sao lại muốn tính sổ với đệ chứ?
Phất Thụy tức giận nói:
- Hội trưởng Đỗ Tư Khang xem Hãn Hải Quỳnh Tương như là tính mạng của hắn. Tuy nhiên trong thư cũng viết rõ, hắn đối với ngươi rất tán thưởng. Tán thưởng đến mức ngay cả ta xem thư cũng phải đỏ mặt. Bất luận nói như thế nào, đệ cũng cứu cả Công Hội, coi như đó là thù lao cho đệ, cũng không có gì là quá đáng.
Cơ Động nói:
- Sư huynh, đệ chính là trao đổi công bằng đó, hơn nữa đệ còn tặng cho Đỗ Hội trưởng một bình Sinh Mệnh Chi Nguyên. Thôi thôi, không nói những điều này nữa, Quân Ma Âm Dương Khải của đệ đâu? Nhanh lấy cho đệ xem xem sư thúc tiến hành hoàn thiện nó như thế nào!
Phất Thụy nhẹ gật đầu, vung tay phải lên. Từ trong trữ tồn ma khí của hắn tỏa ra một luồng hào quang màu đỏ kim, đồng thời phát ra một tràng tiếng vang nho nhỏ. Hỏa nguyên tố lập tức tràn ngập khắp nơi trong đại trướng của Phất Thụy. Vân Thiên Ky và A Kim đang nhắm mắt dưỡng thần, chợt cảm nhận được nguyên tố Ma lực xung quanh đột nhiên biến hóa, liền không khỏi đồng thời mở bừng hai mắt.
Đó là một bộ khải giáp bao trùm toàn thân màu đỏ sậm, mặt ngoài khắc chìm những ma văn mờ ảo như ẩn như hiện dưới quang mang màu đỏ sậm. Cơ hồ tại vị trí các khớp xương đều có một mũi gai nhọn chĩa ra. Chỉ cần nhìn qua cũng khiến người ta có cảm giác khắc nghiệt, dữ tợn.
Trọn bộ Quân Ma Âm Dương Khải vẫn bảo trì hình dáng nguyên bản nhưng kết cấu chỉnh thể đã xuất hiện biến hóa tương đối lớn.
Đầu tiên, nguyên bản từ một bộ khinh giáp đã biến thành khải giáp toàn thân. Quân Ma Âm Dương Khải vốn chỉ bảo vệ những vị trí trọng yếu, hiện tại đã trở nên hoàn mỹ hơn rất nhiều. Tất cả những vị trí khớp nối đều được chế tạo từ những mảnh giáp hình vẩy cá liên tiếp ghép chồng lên nhau. Chế tác như thế giúp cho Ma sư vẫn có thể cử động linh hoạt trong chiến đấu.
Tiếp theo, mặt nạ vốn chỉ bảo hộ phần trước mặt, hiện tại đã biến thành mũ giáp. Mặc dù hình thức không thay đổi nhưng mũ giáp lại hoàn toàn bảo vệ được phần đầu, hơn nữa còn liền lạc với phần giáp bảo vệ cổ. Có thể nói bộ khải giáp không hề để lộ ra một phần da thịt nào bên ngoài. Thứ làm Cơ Động giật mình chính là phía sau lưng bộ giáp lại có một đôi cánh chim khổng lồ. Đôi cánh chim cực kỳ to lớn bằng kim khí mang đến cảm giác choáng ngợp khi ngắm nhìn. Hai cánh khi vươn ra cao gần bốn thước, sau khi gấp lại vẫn có thể che chắn hoàn toàn phần lưng của khôi giáp.
Quân Ma Âm Dương Khải so với trước kia càng thêm hoa lệ, vô số ma văn chồng chất tạo thành một tầng bảo hộ bên ngoài. Một bộ khôi giáp hoàn mỹ, quang mang rực rỡ động lòng người hiện ra trước mặt Cơ Động.
Vừa trông thấy bộ khôi giáp, ánh mắt Cơ Động đã bị hút chặt vào đấy, toàn thân không kìm được mà run lên kích động.
Cơ Động lúc này đã ý thức được, để hoàn thiện bộ khôi giáp này, Chúc Diễm không thể hoàn thành công việc trong vòng một năm thời gian. Bất luận là chất liệu hay sự tinh tế trong chế tác, nếu không có một quãng thời gian dài cũng như tài liệu trân quý, căn bản không có khả năng làm Quân Ma Âm Dương Khải trở nên hoàn mỹ như thế này. Khó trách lần trước tại Thiên Thanh thảo nguyên, hắn lại nhìn thấy bộ dạng mệt mỏi, già nua trên người Chúc Diễm. Không hề nghi ngờ, trong quãng thời gian bốn năm mình mất tích, Chúc Diễm đã một mực tiến hành chế tác áo giáp. Thời gian một năm cuối cùng này, chắc hẳn Chúc Diễm chỉ tiến hành tổ hợp cũng như hoàn thiện tổng thể mà thôi.
“Đại ca ơi đại ca, phần nhân tình này của huynh, đệ làm như thế nào mới có thể hồi báo được đây?”
Lần đầu tiên cùng hắn tiếp xúc, Chúc Diễm đã lập tức muốn kết bái huynh đệ với Cơ Động. Lúc ban đầu, trong lòng Cơ Động vẫn luôn đề phòng cảnh giác, nhưng theo thời gian trôi qua, hắn đã chính thức minh bạch Chúc Diễm là một cuồng nhân, cũng là một thiên tài, lại càng là một kẻ điên vì đúc tạo vũ khí ma lực mà hiến dâng toàn bộ tâm huyết của mình. Nhưng trọng yếu hơn tất cả, Cơ Động đã xem hắn chính là đại ca của mình.
Nhìn Quân Ma Âm Dương Khải trước mắt, ánh mắt của Cơ Động đã dần nhòa đi, hai bàn tay nắm chặt, âm thầm thề:
“Đại ca, huynh yên tâm đi! Ta nhất định không phụ công sức của huynh, phát huy toàn bộ uy lực của Quân Ma Âm Dương Khải trên chiến trường, khắc địch chiến thắng.”
- Sư thúc nói, kiện khải giáp này đã hoàn toàn khác biệt với Quân Ma Âm Dương Khải lúc trước. Đây là tác phẩm đắc ý nhất cả đời sư thúc. Đệ chỉ cần rót vào một tia ma lực, Quân Ma Âm Dương Khải sẽ tự động xuất hiện một vòng Ma lực bảo hộ bên ngoài. Công kích của Ma sư dưới Ngũ quan căn bản không cách nào phá vỡ phòng ngự của nó. Hơn nữa khi chế tác, sư thúc đã dùng rất nhiều tinh miện Hỏa thuộc tính gắn bên ngoài áo giáp. Nó có thể tự động hấp thu Âm Dương Hỏa nguyên tố bên ngoài. Về sau khi đệ mặc nó thi triển ra các kỹ năng, sẽ tiết kiệm được rất nhiều Ma lực, với lại nó cũng không cần quá nhiều ma lực để duy trì. Mỗi một cái gai nhọn đều dùng kim chúc đặc thù có hiệu quả phá ma. Trong trường hợp Ma lực ngang nhau, dù đối phương có mặc khải giáp Thứ Thần cấp, nếu bị những gai nhọn đâm trúng chính diện, sẽ vẫn bị xuyên thấu một cách nhẹ nhàng. Ai, sư thúc thật sự là bất công a!
Cơ Động ha ha cười, nói:
- Sư huynh, huynh cũng không cần than thở, huynh làm như đệ không biết sao, Lôi Ngục Thần Phủ vẫn có thể biến hóa thành áo giáp mà, đệ nói đúng chứ?
Phất Thụy sững người, kinh ngạc nhìn Cơ Động:
- Làm sao mà đệ biết? Trong cuộc chiến giữa hai Công Hội lần trước, huynh cũng không có dùng đến mà!
Cơ Động thần bí nói:
- Đây là bí mật, không bao lâu sau huynh sẽ biết.
Lôi Ngục Thần Phủ không phải là kiện Thần khí duy nhất mà hắn gặp qua. Phán đoán của hắn là do chứng kiến năng lực của một kiện Thần khí khác.
Phất Thụy hừ mũi nói:
- Xú tiểu tử, trước tiên hãy đặt cho bộ khải giáp này một cái tên đi đã.
Cơ Động nhíu mày, trong mắt toát ra vẻ suy tư. Vân Thiên Ky đang đứng yên lặng bên cạnh đột nhiên nói:
- Không bằng gọi là Thần Hỏa Thánh Vương Khải đi. Chủ nhân của nó chính là Quang Minh Thiên Can Thánh Vương, mặc Thần Hỏa Thánh Vương Khải này cũng xứng danh với nó.
Không đợi Cơ Động mở miệng, Phất Thụy đã cười nói:
- Hảo, ta cảm thấy danh tự này rất hay, cái tên Thần Hỏa Thánh Vương Khải hay lắm, đầy đủ ý nghĩa.
Tuy hiện tại Cơ Động không coi mình là Thánh Vương, nhưng sư huynh đã mở miệng, hắn cũng không cần thay đổi. Bộ khải giáp toàn thân mới tinh cuối cùng đã có tên của nó. Không lâu sau trong tương lai, cũng chính Thần Hỏa Thánh Vương Khải đã đi theo Cơ Động liên tục chiến đấu ở các chiến trường, góp phần tạo nên uy danh hiển hách cho một đời Thánh Vương.
/869
|