Ác Ma Pháp Tắc

Chương 318: Sương trăng than thở(2)

/434


Vệ tướng Đầu Sói Vàng dù sao cũng là người từng trải qua sóng to gió lớn, nghe xong những gì thiếu tướng quân nói. Trong lòng đã đoán trước được chắc chắn lần này mình thế nào cũng không may mắn, cười thảm rồi ưỡn ngực trừng mắt nhìn tên kỵ sĩ trẻ tuổi này, trầm giọng nói:
-Cá lớn nuốt cá bé! Ta đã sớm biết bọn heo Roland các ngươi là đám giảo hoạt hèn hạ, tuyệt đối sẽ không thủ tín. Thấy tình thế xấu chắc chắn sẽ trở giáo công kích.
-Đầu Sói Vàng tôn kính…… người Roland chúng ta là như thế thì người thảo nguyên các ngươi lại khác à?
Kỵ sĩ trẻ tuổi không mảy may tức giận với những gì Đầu Sói Vàng nói, vẫn ngồi ngay ngắn trên lưng ngựa như trước. Lẳng lặng nhìn tên kia:
-Tuy vậy, ta từ nhỏ đã kính trọng dũng sĩ. Ngươi là vệ tướng Đầu Sói Vàng đứng trong hàng ngũ vương đình, trên thảo nguyên cũng được coi là dũng sĩ, ta có thể phá lệ khai ân cho ngươi một cái chết vinh quang dưới kiếm của ta.
Dứt lời, tay kị sĩ trẻ tuổi này thân hình vọt lên, nhảy từ trên ngựa xuống, chậm rãi bỏ mũ sắt xuống, sau đó nắm chặt chuôi kiếm, đi tới trước vài bước:
-Đầu Sói Vàng, ta cho ngươi một cơ hội quyết đấu công bằng với ta. Nếu ngươi thắng ta sẽ liều mạng chịu sự trách cứ của cha, tha các ngươi trở về, không bị gì hết.
-Thật sao?
Trong mắt vệ tướng Đầu Sói Vàng lập tức loé lên một tia sinh cơ, mặc dù đã chuẩn bị chết tốt nhưng phàm đã là người thì chỉ cần còn có một tia sinh cơ thì vẫn không thể cưỡng lại hy vọng nắm bắt cơ hội.
-Đương nhiên!
Tay kị sĩ trẻ tuổi vẫn mỉm cười như trước, mặc dù hắn đã bỏ mũ sắt nhưng trên mặt vẫn đeo mặt nạ sắt, một cái đầu đỏ màu hạt dẻ hình dáng như lửa, nhưng phía sau đầu thì tóc được ung dung búi lại.
Nói xong, hắn vừa phất tay thì hai nghìn quân tinh nhuệ tây bắc đang vây chung quanh đồng thời nâng thương lên, mũi thương sáng lấp lánh liền chĩa vào hơn sáu trăm tên sói thảo nguyên đang bị vây ở giữa.
-Không cần căng thẳng.
Vị thiếu tướng quân này nhìn thấy người thảo nguyên sợ hãi bất an, cười khinh miệt, khua khua tay. Tất cả kỵ binh quân Tây Bắc vây quanh đều yên lặng cưỡi ngựa chiến chậm rãi lui ra phía sau, nới vòng vây lớn thêm một ít nhưng thương trong tay vẫn chĩa ngang.
Vẻ mặt vệ tướng Đầu Sói Vàng khi thì âm trầm, lúc lại nghi hoặc, sau đó cuối cùng là hạ quyết tâm!
Nếu coi như tên nhóc này lừa ta thì sao? Cùng lắm thì cũng chết mà thôi! Tuy nhiên hắn đã muốn tự mình tìm chết, chọn đơn độc đấu cùng ta, ông đây trước khi chết còn kéo theo một tên làm vật tế thần! Khiến cho quân đoàn trưởng quân Tây Bắc đáng chết, thằng khốn Ruga kia mất đi một đứa con trai! Coi như ta thu lại được vốn!
Nói xong, Đầu Sói Vàng đã vung cao loan đao của mình chĩa thẳng lên trời rồi đột nhiên hít một hơi thật sâu, ngửa mặt lên trời thét lớn. Tiếng gầm thét của hắn giống như tiếng sói tru! Khuôn mặt vốn bị trọng thương thảm hại bỗng nhiên sục sôi một luồng hào khí đặc biệt mạnh mẽ của người thảo nguyên!
Mặc dù hắn bị cắt đứt cẳng chân vẫn cắn răng đứng lên trước mặt tên thiếu tướng quân này. May mắn là chỉ có một chân bị cắt đứt, chân kia nỗ lực vẫn có thể chống đở được, Đầu Sói Vàng nâng ngang đao trước mặt, rống lên:
-Đến đi! Thằng nhãi lông còn chưa mọc đủ kia! Muốn cái đầu của Đầu Sói Vàng ta ư, phải xem tên nhãi ngươi có đủ phân lượng không đã !
Hắn vừa dứt lời thì phần lớn đám sói thảo nguyên cũng đều thét lên trợ uy, vừa rồi đám sói thảo nguyên còn đang đánh nhau sống chết mà lúc này thì không thể không đoàn kết lại, dù sao thì theo như đối phương nói, chỉ cần Đầu Sói Vàng quyết đấu mà thắng thì hắn tự mình mở cho những người này một con đường sống.
Di …… Di ……
Đối mặt với Đầu Sói Vàng khí thế trào dâng, vị thiếu tướng quân này lại không hề nóng vội, động tác cực kỳ thong thả rút trường kiếm tùy thân của mình đang đeo ra, động tác của hắn dường như chậm rãi ngập ngừng, vào lúc rút kiếm ra khỏi vỏ thì kiếm phong nổi lên trên lưỡi kiếm phát ra âm thanh di di nhưng ánh mắt lạnh lẽo lại trước sau nhìn chằm chằm Đầu Sói Vàng.
Đầu Sói Vàng bị thằng nhóc này nhìn chằm chằm thì trong lòng cảm thấy cực kỳ khó chịu, bỗng nhiên quát lớn một tiếng. Hai tay nắm chặt đao rồi thân thể phóng tới hướng thiếu tướng quân, hai tay cầm loan đao bổ thẳng vào đầu!
Đầu Sói Vàng tài năng có hạng trên thảo nguyên, thực lực đương nhiên không thể khinh thường, một đao của hắn xuất ra, trên loan đao trong nháy mắt bạo phát ra một quầng lửa đỏ sậm giống như đấu khí của kỵ sĩ đế quốc!
Ầm một tiếng, đao đã mạnh mạnh mẽ mẽ chém xuống trường kiếm thiếu tướng quân đang vung lên. Động tác này của thiếu tướng nhìn có vẻ hời hợt, chỉ là vung ngang kiếm để cản lại. Một kích sấm sét của Đầu Sói Vàng liền bị hắn đỡ được.
Chỉ có điều hắn cũng không phải thoải mái gì, dưới chân nghe rắc rắc vài tiếng, đất khô vỡ nát, hai chân hắn bị lún thật sâu trong đất.
Đầu Sói Vàng rống lên điên cuồng. Hai tay hắn siết chặt đao, một mạch chém xuống liên tục, kiểu công kích một hơi này tựa như mưa to gió lớn, Alfa nhìn lén ở xa không khỏi hít vào một hơi thật sâu!
Tên Đầu Sói Vàng này quả nhiên lợi hại! Mỗi đao đều nhanh như nhau! Từng đao đều hiểm ác như nhau! Mỗi một đao chém xuống đều phảng phất uy lực đập đá phá núi, nhất là đao phong còn có đấu khí như ngọn lửa kia, cơ hồ cả người như một khối cầu lửa, đao phong mỗi lần chém xuống cũng đều phảng phất ẩn chứa tiếng sấm gầm gừ!
Đỡ hơn mười đao chém một hơi, thiếu tướng quân quả nhiên phải liên tiếp lui về sau. Hai tay hắn vẫn nắm trường kiếm, đỡ trái ngăn phải, loan đao mỗi lần chém lên trường kiếm đều liên tiếp toé ra hoa lửa chói mắt!
Đấu với người khổng lồ Đầu Sói Vàng, vóc người vị thiếu tướng quân này phảng phất có vẻ mảnh mai hơn nhiều, nhưng mặc cho đối phương công kích mạnh mẽ như bão táp mưa sa hắn vẫn phòng thủ cực kỳ nghiêm ngặt, dù cho liên tục lui về sau một mạch nhưng những nhát chém mãnh liệt liên hồi này đều bị hắn đỡ được!
Vệ tướng Đầu Sói Vàng bắt đầu thở dốc, người hắn vốn đang bị thương, hơn nữa đã qua nhiều ngày mỏi mệt giờ lại tấn công một mạch điên cuồng như thế nên kết quả là kiệt sức. Hắn cảm thấy loan đao trong tay phảng phất ngày càng nặng nề, việc công kích mãnh liệt một hơi đã vắt kiệt sức lực của hắn nhưng thằng nhãi trẻ măng này không ngờ lại không chút do dự đón đỡ toàn bộ?!
Hơi thở của thiếu tướng quân vẫn bình thường tuy nhiên chỉ là vừa rồi lui ra sau một hơi liên tiếp xa như vậy cũng có chút chật vật, có điều điệu cười lạnh lùng kia trên khoé miệng hắn trước sau vẫn y nguyên, nhạy cảm thấy được đối phương đã không còn chút sức lực nào, bỗng nhiên hắn vặn người lùi lại vài bước, kéo giãn khoảng cách với đối phương. Đầu Sói Vàng bị thương trên đùi nên không có cách nào đuổi theo chỉ có thể đứng tại chỗ thở dốc hồi khí.
-Ngươi có bản lĩnh đó sao?
-Đừng nhiều lời vô ích như vậy!
Đầu Sói Vàng bỗng nhiên hít một hơi thật sâu, trong nháy mắt hai mắt hắn đỏ sậm lại, liền đó đột nhiên vung loan đao lên, hai cánh cầm đao bỗng nhanh như chớp phình ra gấp đôi vừa to vừa thô, điên cuồng hét lên một tiếng, trên loan đao của hắn bao phủ luồng sáng đỏ rất lớn, loan đao có vẻ không tiếp nhận nỗi sức mạnh cường đại đến vậy, phát ra âm thanh u u.
Người Đầu Sói Vàng bỗng nhiên từ dưới đất phóng vọt lên như đạn, thân hình trên không hướng về phía thiếu tướng quân lao xuống phảng phất giống như một con chim ưng săn mồi oai phong!
Lúc này trong mắt thiếu tướng quân mới thật sự lộ ra tia kinh ngạc, miệng hắn đang cười lạnh đã biến thành vẻ hưng phấn, lại lui một bước, nhìn Đầu Sói Vàng phóng từ trên cao xuống hắn bỗng nhiên quỳ một gối xuống, hai tay vung ngang kiếm lên cản lại……
Keng!!
Âm thanh đó trong trẻo nhưng phảng phất lại như chát chúa đâm thẳng vào màng nhĩ người ta, không ít người đứng gần sắc mặt đều lộ vẻ thống khổ, điểm va chạm giữa loan đao và trường kiếm chợt bạo phát ra một chùm hào quang, sóng khí mãnh liệt cuồn cuộn lan ra xung quanh. Nguồn: http://truyenyy.com
Trong luồng sáng đỏ, chợt nghe có tiếng lách cách trong veo, trên loan đao của Đầu Sói Vàng bỗng nhiên xuất hiện vô số vết nứt, các vết nứt này lập tức lan ra nhanh chóng, cuối cùng nghe rắc một tiếng, loan đao vỡ thành từng mảnh nhỏ, bắn ra tứ tán, Đầu Sói Vàng miệng phún máu tươi, thân thể ngã xuống bay luôn ra ngoài.
Vị thiếu tướng quân này cũng đã chậm rãi đứng lên, hắn thở hổn hển khá là dồn dập, nhìn Đầu Sói Vàng cười lạnh rồi nói:
-Quả là lợi hại…… đáng tiếc nếu ngươi trên người không bị thương thì có thể còn kiên trì dưới kiếm của ta thêm một lúc nữa.
Nói xong vị thiếu tướng quân này nhìn Đầu Sói Vàng hai tay trống không, cười quỷ dị, vung trường kiếm lên, mũi kiếm chĩa vào đối phương. Trên thanh trường kiếm dài hẹp này đột nhiên xuất hiện một tia hào quang màu bạc, một luồng hàn khí trong nháy mắt theo kiếm phong phát ra mạnh mẽ.
Một thanh trường kiếm rất tốt nhưng phảng phất cuốn theo một luồng khí giống như lốc xoáy băng tuyết , cơn lốc xoáy kia càng cuộn chảy càng mãnh liệt, càng lúc càng lớn, rồi đột nhiên gầm rú một tiếng, hướng về Đầu Sói Vàng mà cuốn sạch đi!
Đứng sau đống loạn thạch, Alfa đang xem bỗng nhiên giật nảy mình, thiếu chút nữa thì kêu lên vì kinh ngạc!!
Hàn khí pha lẫn băng giá này cuốn sạch đi mọi thứ nhưng khối hào quang hoa lệ màu bạc kia vẫn như cũ, nhìn từ xa tựa như sương dưới ánh trăng!
Luồng hàn khí kia khi đó đã biến thành một cơn lốc đột nhiên vây lấy Đầu Sói Vàng, trong chớp mắt đem tên võ sĩ khổng lồ này đông cứng lại thành một trụ băng!
Băng sương tan đi, thiếu tướng quân một tay cầm kiếm bên cạnh Đầu Sói Vàng đang bị đông cứng trong băng, lạnh lùng nhìn thoáng qua đối thủ đã bị biến thành tượng băng, nhẹ nhàng cười, bỗng nhiên xoay người, kiếm phong trong tay vẽ ra một đường vòng cung kỳ quái, im hơi lặng tiếng nhẹ nhàng cắt đầu lâu của tượng băng xuống!
Toàn thân Đầu Sói Vàng bị đông cứng, không có nửa giọt máu chảy ra, đầu lâu bị thiếu tướng quân nhẹ nhàng nhấc lên, hai mắt nhìn tỉ mỉ tràn đầy vẻ giễu cợt:
-Thật khiến ta thất vọng, đường đường là thảo nguyên Đầu Sói Vàng, té ra tiêu chuẩn loại này chẳng qua cũng chỉ có thực lực của kỵ sĩ Roland cấp bảy mà thôi …… hừ, chỉ hữu danh vô thực.
Nói xong, hắn nhẹ nhàng cầm đầu lâu quăng đi, một tên kỵ sĩ quân tây bắc gần đó vội chạy đến nhanh tay chụp lấy, lập tức xổ tung một bọc vải rồi đem đầu lâu cẩn cẩn thận thận gói lại cất kỹ.
Thiếu tướng quân đã xoay người lên ngựa, nhìn thoáng qua đám sói thảo nguyên mắt miệng trợn tròn ngây ngốc. Bọn chết toi này trong đói ngoài khát lại vừa tận mắt thấy tướng quân bị người giết chết, phía ngoài còn có hơn hai nghìn thiết kỵ khải giáp đầy đủ đang chĩa trường mâu vào mình. Trong mắt những người này chỉ thấy trơ trọi nỗi tuyệt vọng, dũng khí sói thảo nguyên đã không còn.
Giết, không chừa một tên nào.
Nhẹ nhàng lưu lại một câu rồi vị thiếu tướng quân này quay đầu ngựa cười lạnh mà đi.
Phía sau, tiếng hô giết rung trời!
Đứng sau đống loạn thạch, thị vệ trưởng Alfa cẩn cẩn thận thận ẩn giấu toàn bộ hơi thở của mình, cảnh tượng trước mắt đã biến thành một trường đồ sát thuần túy. Nhưng ánh mắt hắn không nhịn được dõi theo bóng dáng của thiếu tướng quân của quân tây bắc kia đã dong ngựa đi xa!
Vị kỵ sĩ trẻ tuổi này…… thật mạnh! Thật sự rất mạnh!
Tên Đầu Sói Vàng kia, nói gì thì nói cũng có thực lực cấp bảy! So với mình thì coi như cũng không chênh lệch lắm.
Nhưng vị kỵ sĩ trẻ tuổi này …… hắn cấp mấy đây?
Nhất là chiêu cuối mà hắn xuất ra!
Thị vệ trưởng Alfa trong lòng đột nhiên trầm xuống!
Bởi vì hắn nhận ra rất rõ chiêu thức kia! Hơn nữa hắn đã từng thấy qua chiêu này!!!
Ngày đó trong chính biến tại đế đô! Tên Rodriguez đã đạt đến thánh cấp kia xuất hiện ngang trời!! Dùng thanh kiếm nguyệt hạ mỹ nhân của hắn thi triển tuyệt kỹ độc môn của mình!
Sương trăng thở dài!!
Không còn mảy may nghi ngờ! Thiếu tướng quân trẻ tuổi này đúng là sử dụng băng sương đấu khí! Hơn nữa không ngờ lại giống như đúc võ thuật của Rodriguez!!!

/434

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status