Đêm Đông, gió Bắc vù vù thổi tới.
Trấn nhỏ kế bờ biển đang thổi quét, mấy con phố náo nhiệt duy nhất trên đường cũng không người nào, chỉ thấy trong góc có 2 thân ảnh nhỏ gầy co rúm lại.
"Chị Tiểu Dạ, Em đã đói bụng"
Nhìn chằm chằm mấy cái bánh bao cô bé đứng bên cạnh vang lên tiếng nói yếu ớt, đôi mắt trông mong nhìn cô bé lớn hơn đứng trên mặt đất phía trước.
" Tiểu Tuyền, chị biết, nhắm miệng lại.."
Đứng ở đằng trước Hướng Thiên Dạ cắn chặt môi, không muốn em gái đem tình trạng nghèo khổ lộ ra, chẳng qua nhìn thật chăm chú cửa hàng bánh bao góc đối đường chưa đóng cửa.
Hướng Thiên Dạ biết vợ ông chủ này rất dữ, hôm nay không đi ra ngoài, chắc có lẽ bà ấy không tới cửa hàng...
Đôi mắt mong chờ trừng mắt nhìn bánh bao ấm áp dưới ánh đèn, Hướng Thiên Dạ nắm chặt tay nhanh chóng đi qua đường lớn, hai tay duỗi ra nhích tới gần cửa dùng sức lấy một cái bánh bao, sau đó quay đầu bỏ chạy.
" Có trộm, trả ta bánh bao! " Nhân viên cửa hàng thấy thế liền lớn tiếng hét.
Hướng Thiên Dạ cố nén đói bụng, liều mạng chạy về phía trước.
Cô đem cháo còn dư lại ngày hôm qua toàn bộ để lại cho em gái ăn, cả ngày chưa ăn bất kỳ vật gì, chỉ có uống nước sôi, nhưng cho đu đói bụng đến choáng váng, chỉ cần nghĩ tới lỡ như bị nhân viên cửa hàng bắt được, em gái Hướng Thiên Toàn sẽ phải đói bụng, cô liền cắn răng chạy thẳng phía trước.
" Đứa trẻ chết tiệt này!" Nhân viên cửa hàng ở sau cô vừa mắng vừa đuổi theo.
Tim đập như trống,Hướng Thiên Dạ vẫn chạy. Chỉ cần chạy qua đèn xanh đèn đỏ đằng trước, nhân viên cửa hành sẽ bắt không được cô, cho nên cô không ngừng chạy về phía trước, một lòng chỉ muốn đem bánh bao về nhà...
"A!" Chạy trốn quá vội, cô căn bản không có chú ý tới ven đường có một tảng đá lớn, không cẩn thận vướng chân, cô lập tức lảo đảo về phía trước đâm đầu vào người thanh niên đi tới, tay cầm chặt bánh bao bơ dính lên áo khoác mới tinh đối phương.
Thanh niên cau mày, trở tay lập tức bắt được Thiên Dạ.
" Tên trộm đáng ghét này..." Nhân viên cửa hàng lập tức nhào tới bắt được Thiên Dạ nhỏ gầy, tiếp theo chính là một trận chuỳ đánh.
Trấn nhỏ kế bờ biển đang thổi quét, mấy con phố náo nhiệt duy nhất trên đường cũng không người nào, chỉ thấy trong góc có 2 thân ảnh nhỏ gầy co rúm lại.
"Chị Tiểu Dạ, Em đã đói bụng"
Nhìn chằm chằm mấy cái bánh bao cô bé đứng bên cạnh vang lên tiếng nói yếu ớt, đôi mắt trông mong nhìn cô bé lớn hơn đứng trên mặt đất phía trước.
" Tiểu Tuyền, chị biết, nhắm miệng lại.."
Đứng ở đằng trước Hướng Thiên Dạ cắn chặt môi, không muốn em gái đem tình trạng nghèo khổ lộ ra, chẳng qua nhìn thật chăm chú cửa hàng bánh bao góc đối đường chưa đóng cửa.
Hướng Thiên Dạ biết vợ ông chủ này rất dữ, hôm nay không đi ra ngoài, chắc có lẽ bà ấy không tới cửa hàng...
Đôi mắt mong chờ trừng mắt nhìn bánh bao ấm áp dưới ánh đèn, Hướng Thiên Dạ nắm chặt tay nhanh chóng đi qua đường lớn, hai tay duỗi ra nhích tới gần cửa dùng sức lấy một cái bánh bao, sau đó quay đầu bỏ chạy.
" Có trộm, trả ta bánh bao! " Nhân viên cửa hàng thấy thế liền lớn tiếng hét.
Hướng Thiên Dạ cố nén đói bụng, liều mạng chạy về phía trước.
Cô đem cháo còn dư lại ngày hôm qua toàn bộ để lại cho em gái ăn, cả ngày chưa ăn bất kỳ vật gì, chỉ có uống nước sôi, nhưng cho đu đói bụng đến choáng váng, chỉ cần nghĩ tới lỡ như bị nhân viên cửa hàng bắt được, em gái Hướng Thiên Toàn sẽ phải đói bụng, cô liền cắn răng chạy thẳng phía trước.
" Đứa trẻ chết tiệt này!" Nhân viên cửa hàng ở sau cô vừa mắng vừa đuổi theo.
Tim đập như trống,Hướng Thiên Dạ vẫn chạy. Chỉ cần chạy qua đèn xanh đèn đỏ đằng trước, nhân viên cửa hành sẽ bắt không được cô, cho nên cô không ngừng chạy về phía trước, một lòng chỉ muốn đem bánh bao về nhà...
"A!" Chạy trốn quá vội, cô căn bản không có chú ý tới ven đường có một tảng đá lớn, không cẩn thận vướng chân, cô lập tức lảo đảo về phía trước đâm đầu vào người thanh niên đi tới, tay cầm chặt bánh bao bơ dính lên áo khoác mới tinh đối phương.
Thanh niên cau mày, trở tay lập tức bắt được Thiên Dạ.
" Tên trộm đáng ghét này..." Nhân viên cửa hàng lập tức nhào tới bắt được Thiên Dạ nhỏ gầy, tiếp theo chính là một trận chuỳ đánh.
/67
|