Câu chuyện sau đây sẽ kể về một đôi song bào thai sinh ra và lớn lên tại VN, thành phố A. Từ nhỏ, hai chị em đã luôn luôn dính chặt lấy nhau cứ như không thể nào tách ra được, họ có một cuộc sống vô cùng hạnh phúc vui vẻ, luôn giúp đỡ yêu thương đùm bọc giúp đỡ lẫn nhau. Và đặc biệt họ luôn khiến mọi người vô cùng ngạc nhiên vì có khuôn mặt như đúc đến từng chi tiết, đôi mắt to sáng màu nâu, hai chiếc mũi nhỏ xinh hồng hồng với đôi môi chúm chím trông rất dễ thương. Hai người họ lúc nào cũng khoác trên mình những trang phục, kiểu tóc, đôi giày, ... giống hệt nhau. Xung quanh họ luôn được tất cả mọi người chú ý đến bởi độ đáng yêu lạ thường của cặp song bào này.
Từ khi lên mầm non, họ đã được các thầy cô và bạn bè vây quanh và dần dần trở thành đặc điểm nổi bật của trường mầm non này. Ai ai cũng muốn bắt chuyện và giúp đỡ họ. Đặc biệt là những đứa trẻ cùng lớp, chúng luôn nhìn họ với cặp mắt vô cùng kinh diễm, khen ngợi. Hai đứa trẻ cũng dần làm quen được với nhiều bạn bè mới, thầy cô mới.
Thời gian trôi đi, họ bắt đầu lớn thêm và bước vào cấp 1. Ai cũng tiếc vì không thể gặp lại hai thiên thần đáng yêu này nữa rồi. Trước khi ra trường, tất cả bạn bè và thầy cô đều vây quanh họ nói những lời tạm biệt, trao những cái ôm và tặng những món quà xinh xắn. Tuổi thơ tươi đẹp kết thúc, và bắt đầu một kỷ niệm mới.
Vào cấp 1, cũng là quãng thời gian cho các đứa trẻ biết cách học chữ, học nói, học cách chào, cách thưa. Hai đứa trẻ ngày đầu tiên đứng trước cổng trường vẫn còn bỡ ngỡ ngại ngùng, vì phải làm quen với những điều mới, học cách tự lập, không còn được trông nom như trước đây, đặc biệt là không còn gặp lại những người bạn cũ, thầy cô cũ nữa. Nhưng không sao, họ nắm tay nhau thật chặt, an ủi nhau sẽ ổn thôi.
Bước vào lớp học là những tiếng trầm trồ, khen ngợi của các bạn học sinh cùng lứa.
Hai bạn song sinh đáng yêu quá! , Giống nhau như hai giọt nước vậy! , v.v
Bà mẹ đưa hai đứa trẻ vào lớp xong rồi cúi đầu chào cô giáo đi về. Từ cái nhìn đầu tiên, cô giáo đã có thiện cảm với hai đứa trẻ này, vừa đáng yêu lại vừa hiền lành, ngoan ngoãn, lễ phép. Kể từ đó, tuổi thơ lại ùa về như trước đây, họ lại bắt đầu cuộc sống mới với những người bạn, người thầy, người cô.
Ngày ngày trôi qua, lên lớp bốn lớp năm, lứa tuổi dậy thì bắt đầu. Những đứa trẻ muốn đi theo khuynh hướng học cách trưởng thành hơn. Các bạn nữ sinh muốn được nổi bật trong mắt của bạn bè nên bắt đầu biết chải chuốt, soi gương, làm điệu bản thân. Những người bạn trong lớp họ cũng theo xu hướng ấy, mỗi khi lên lớp không còn thích học hành nữa, không còn hồn nhiên chơi bời như những đứa trẻ trước đây. Họ dần dần đố kị, ganh ghét lẫn nhau. Đặc biệt là họ ganh tị với hai chị em song sinh, vì hai chị em họ đáng yêu, xinh xắn, học giỏi và được nhiều bạn bè để ý hơn. Cuối cùng bọn họ bắt tay nhau tẩy chay cặp song sinh kia, hai chị em tuy nhiều lần bị bắt nạt nhưng vẫn luôn im lặng không hé nửa lời, chỉ dửng dưng để mặt những cô nàng đố kị kia.
Những ngày tháng đen đủi bám lấy hai chị em bọn họ.
Vào một ngày, sau giờ giải lao, Hoàng Minh Hy (Chị) được giao nhiệm vụ giặt khăn lau bảng. Đúng lúc bước vào khu vệ sinh nữ, cô bé bắt gặp những đứa trẻ kia đang tụ họp xúm xụm lại xì xào vấn đề nào đó. Cô cũng chả quan tâm gì mấy, nhưng khi nhìn lấy bạn nữ buộc dây nơ lên tóc kia, trong lòng có một chút hụt hẫng, vì trước đây cô và bạn ấy đã thân nhau biết chừng nào, cả hai đã cùng nhau mua kem, giúp đỡ nhau trong học tập, bạn ấy cũng đã từng dạy cô chơi thảy banh, chọi đá.
Minh Hy thở dài, cầm lấy khăn lau bảng đi giặt. Đám nữ sinh kia nhìn thấy cô bé thì liếc mắt vài cái, mở miệng mỉa mai vài câu. Tưởng như mình đẹp lắm , Đồ nhà quê
Dường như thỏa mãn xong họ lại tiếp tục câu chuyện đang dang dở. Minh Hy tuy không để ý nhưng những lời bọn họ vẫn cứ thế mà lọt vào tai cô khi nào không hay.
- Vừa nãy tớ thấy bạn Minh đến lớp mình đấy, có khi nào đến tìm cậu không nhỉ. - Một cô bé dáng người mập mập che miệng cười tủm tỉm đẩy vai bạn nữ tóc dài khuôn mặt xinh xắn kia.
- Đừng chọc tớ nữa mà. - Bạn nữ tóc dài kia đỏ mặt e thẹn đánh ngược lại lên cánh tay đầy thịt của cô bé mập mạp.
Cả đám bắt đầu cười phá lên đổ dồn vào chọc bạn nữ xinh xắn, Minh Hy không rõ bọn họ đang nói gì nhưng có lẽ là bọn họ sắp sửa giúp bạn nữ kia tỏ tình với một bạn nam sinh nào đó. Nghĩ đến đó Minh Hy liền vặn vẹo khuôn mặt, trên trán cũng xuất hiện một ít nếp nhăn. Cô bé chậc môi: Mới có tí tuổi đầu ...
Về đến lớp Minh Hy không tìm thấy em gái của mình đâu, đành phải chạy ra ngoài tìm cô bé. Có lẽ là lên sân thượng đọc truyện tranh cũng nên.
Minh Hy bắt đầu đi lên tầng thượng bên phải của trường, ngắm ngía xung quanh cũng chẳng thấy bóng dáng của con bé. Cô chậc môi, nếp nhăn trên trán lại xuất hiện, trong lòng hơi bực bội lầm bầm:
- Cái con điên này đi đâu rồi?!!
Không tìm thấy đứa em nghịch ngợm kia khiến cô hơi sốt ruột, bởi vì sau những chuyện kia xảy ra, hai chị em chỉ biết nương tựa vào nhau, không dám thân cận với ai nữa cả. Chỉ mới tách nhau 2-3 phút đã cảm thấy không ổn tí nào.
Bỗng Bịch một cái, trái cầu từ đâu đập thẳng vào vai Minh Hy.
Một nam sinh dáng cao cao, da trắng chạy đến chỗ cô bé vẻ mặt hớt hải.
- Có sao không?
___ Còn tiếp __
Từ khi lên mầm non, họ đã được các thầy cô và bạn bè vây quanh và dần dần trở thành đặc điểm nổi bật của trường mầm non này. Ai ai cũng muốn bắt chuyện và giúp đỡ họ. Đặc biệt là những đứa trẻ cùng lớp, chúng luôn nhìn họ với cặp mắt vô cùng kinh diễm, khen ngợi. Hai đứa trẻ cũng dần làm quen được với nhiều bạn bè mới, thầy cô mới.
Thời gian trôi đi, họ bắt đầu lớn thêm và bước vào cấp 1. Ai cũng tiếc vì không thể gặp lại hai thiên thần đáng yêu này nữa rồi. Trước khi ra trường, tất cả bạn bè và thầy cô đều vây quanh họ nói những lời tạm biệt, trao những cái ôm và tặng những món quà xinh xắn. Tuổi thơ tươi đẹp kết thúc, và bắt đầu một kỷ niệm mới.
Vào cấp 1, cũng là quãng thời gian cho các đứa trẻ biết cách học chữ, học nói, học cách chào, cách thưa. Hai đứa trẻ ngày đầu tiên đứng trước cổng trường vẫn còn bỡ ngỡ ngại ngùng, vì phải làm quen với những điều mới, học cách tự lập, không còn được trông nom như trước đây, đặc biệt là không còn gặp lại những người bạn cũ, thầy cô cũ nữa. Nhưng không sao, họ nắm tay nhau thật chặt, an ủi nhau sẽ ổn thôi.
Bước vào lớp học là những tiếng trầm trồ, khen ngợi của các bạn học sinh cùng lứa.
Hai bạn song sinh đáng yêu quá! , Giống nhau như hai giọt nước vậy! , v.v
Bà mẹ đưa hai đứa trẻ vào lớp xong rồi cúi đầu chào cô giáo đi về. Từ cái nhìn đầu tiên, cô giáo đã có thiện cảm với hai đứa trẻ này, vừa đáng yêu lại vừa hiền lành, ngoan ngoãn, lễ phép. Kể từ đó, tuổi thơ lại ùa về như trước đây, họ lại bắt đầu cuộc sống mới với những người bạn, người thầy, người cô.
Ngày ngày trôi qua, lên lớp bốn lớp năm, lứa tuổi dậy thì bắt đầu. Những đứa trẻ muốn đi theo khuynh hướng học cách trưởng thành hơn. Các bạn nữ sinh muốn được nổi bật trong mắt của bạn bè nên bắt đầu biết chải chuốt, soi gương, làm điệu bản thân. Những người bạn trong lớp họ cũng theo xu hướng ấy, mỗi khi lên lớp không còn thích học hành nữa, không còn hồn nhiên chơi bời như những đứa trẻ trước đây. Họ dần dần đố kị, ganh ghét lẫn nhau. Đặc biệt là họ ganh tị với hai chị em song sinh, vì hai chị em họ đáng yêu, xinh xắn, học giỏi và được nhiều bạn bè để ý hơn. Cuối cùng bọn họ bắt tay nhau tẩy chay cặp song sinh kia, hai chị em tuy nhiều lần bị bắt nạt nhưng vẫn luôn im lặng không hé nửa lời, chỉ dửng dưng để mặt những cô nàng đố kị kia.
Những ngày tháng đen đủi bám lấy hai chị em bọn họ.
Vào một ngày, sau giờ giải lao, Hoàng Minh Hy (Chị) được giao nhiệm vụ giặt khăn lau bảng. Đúng lúc bước vào khu vệ sinh nữ, cô bé bắt gặp những đứa trẻ kia đang tụ họp xúm xụm lại xì xào vấn đề nào đó. Cô cũng chả quan tâm gì mấy, nhưng khi nhìn lấy bạn nữ buộc dây nơ lên tóc kia, trong lòng có một chút hụt hẫng, vì trước đây cô và bạn ấy đã thân nhau biết chừng nào, cả hai đã cùng nhau mua kem, giúp đỡ nhau trong học tập, bạn ấy cũng đã từng dạy cô chơi thảy banh, chọi đá.
Minh Hy thở dài, cầm lấy khăn lau bảng đi giặt. Đám nữ sinh kia nhìn thấy cô bé thì liếc mắt vài cái, mở miệng mỉa mai vài câu. Tưởng như mình đẹp lắm , Đồ nhà quê
Dường như thỏa mãn xong họ lại tiếp tục câu chuyện đang dang dở. Minh Hy tuy không để ý nhưng những lời bọn họ vẫn cứ thế mà lọt vào tai cô khi nào không hay.
- Vừa nãy tớ thấy bạn Minh đến lớp mình đấy, có khi nào đến tìm cậu không nhỉ. - Một cô bé dáng người mập mập che miệng cười tủm tỉm đẩy vai bạn nữ tóc dài khuôn mặt xinh xắn kia.
- Đừng chọc tớ nữa mà. - Bạn nữ tóc dài kia đỏ mặt e thẹn đánh ngược lại lên cánh tay đầy thịt của cô bé mập mạp.
Cả đám bắt đầu cười phá lên đổ dồn vào chọc bạn nữ xinh xắn, Minh Hy không rõ bọn họ đang nói gì nhưng có lẽ là bọn họ sắp sửa giúp bạn nữ kia tỏ tình với một bạn nam sinh nào đó. Nghĩ đến đó Minh Hy liền vặn vẹo khuôn mặt, trên trán cũng xuất hiện một ít nếp nhăn. Cô bé chậc môi: Mới có tí tuổi đầu ...
Về đến lớp Minh Hy không tìm thấy em gái của mình đâu, đành phải chạy ra ngoài tìm cô bé. Có lẽ là lên sân thượng đọc truyện tranh cũng nên.
Minh Hy bắt đầu đi lên tầng thượng bên phải của trường, ngắm ngía xung quanh cũng chẳng thấy bóng dáng của con bé. Cô chậc môi, nếp nhăn trên trán lại xuất hiện, trong lòng hơi bực bội lầm bầm:
- Cái con điên này đi đâu rồi?!!
Không tìm thấy đứa em nghịch ngợm kia khiến cô hơi sốt ruột, bởi vì sau những chuyện kia xảy ra, hai chị em chỉ biết nương tựa vào nhau, không dám thân cận với ai nữa cả. Chỉ mới tách nhau 2-3 phút đã cảm thấy không ổn tí nào.
Bỗng Bịch một cái, trái cầu từ đâu đập thẳng vào vai Minh Hy.
Một nam sinh dáng cao cao, da trắng chạy đến chỗ cô bé vẻ mặt hớt hải.
- Có sao không?
___ Còn tiếp __
/5
|