Sắc mặt Giang Tiết hơi đổi, A Đức ở phía sau động tác thật nhanh, Lục Không Cách vừa mới nói xong, anh liền hung hăng dáng một quyền lên mặt cô.
"A Đức." Lâm Bân hét to một tiếng, nhưng không kịp, quả đấm đã giáng lên mặt Lục Không Cách.
"A" Lục Không Cách hét lên một tiếng, máu tươi chảy ta từ khoé miệng cô.
Lâm Bân khẽ nhíu mày một cái, đi ra ngoài, rất nhanh sau đó liền đi vào, trên tay cấm mấy thứ đồ.
"Cút ngay."
Lục Không Cách rống lớn lên một tiếng, Lâm Bân không nói lời nào, chẳng qua là nhìn Lục Không Cách.
"Tôi Không đáng thương, tôi không đáng thương."
Lục Không Cách hướng về phía Lâm Bân hầm hừ.
"Rõ ràng không được yêu, nhưng lại quấn quýt khôbg chịu buông. Không phải đáng thương là gì?"
Lục Không Cách vẫn không nói, Giang Triết đã mở miệng.
"Tôi chỉ muốn cảnh cáo cô, về sau cách Thiến Nhi xa một chút, về chuyện giữa tôi và cô ấy không cần cô quan tâm."
Giang Triết nói xong quay đầu rời đi, A Đức cũng vội đuổi theo.
"Cút." Lục Cách Không lớn tiếng hét lên, nước mắt không ngừng được chảy xuống.
"Cô sao phải đau khổ như thế." Lâm Bân cầm dược cao bôi lên mặt Lục Không Cách.
"Cô có thể thay thế được Giang Triết Nhi sao? Cái tren biến thái Giang Triết kia đem cô ấy nâng ở trong lòng bàn tay. Cô đụng đến Giang Triết Nhi, cô có thể yên ổn sao? Lần trước là rượi, bất kể cô nói bản thân không cố ý, nhưng Giang Triết thì sao? Lần này lại là mang thai, kết quả lại lầm hại đến bản thân. Hắn đối với cô là còn thủ hạ lưu tình, chưa có đuổi tận giết cùng, nếu Giang Triết thật làm như vậy, đoán chừng cô sẽ chết không có đất chôn."
"Câm miệng, không muốn nghe, tôi cái gì cũng không muốn nghe."
Lục Không Cách che lỗ tai lại, không ngừng lắc đầu.
"Tôi chỉ muốn cô hiểu, điều kiện của cô tốt như vậy, nam nhân trong thiên hạ nhiều như vậy, cô tại sao phải quấn quýt lấy Giang Triết? Trước mắt những người phụ nữ khác, lòng của Giang Triết giống như tảng đá, cô căn bản không có biện pháp dao động."
"Tôi không muốn nghe, tôi cái gì cũng không muốn nghe."
"Tìm một người đàn ông yêu mình sống cho thật tốt." Lâm Bân tựa hồ như không có nghe Lục Không cách nói. "Cô nói Giang Triết có cái gì tốt, đối với cô mà nói hắn chính là trăng trong nước."
"A Đức." Lâm Bân hét to một tiếng, nhưng không kịp, quả đấm đã giáng lên mặt Lục Không Cách.
"A" Lục Không Cách hét lên một tiếng, máu tươi chảy ta từ khoé miệng cô.
Lâm Bân khẽ nhíu mày một cái, đi ra ngoài, rất nhanh sau đó liền đi vào, trên tay cấm mấy thứ đồ.
"Cút ngay."
Lục Không Cách rống lớn lên một tiếng, Lâm Bân không nói lời nào, chẳng qua là nhìn Lục Không Cách.
"Tôi Không đáng thương, tôi không đáng thương."
Lục Không Cách hướng về phía Lâm Bân hầm hừ.
"Rõ ràng không được yêu, nhưng lại quấn quýt khôbg chịu buông. Không phải đáng thương là gì?"
Lục Không Cách vẫn không nói, Giang Triết đã mở miệng.
"Tôi chỉ muốn cảnh cáo cô, về sau cách Thiến Nhi xa một chút, về chuyện giữa tôi và cô ấy không cần cô quan tâm."
Giang Triết nói xong quay đầu rời đi, A Đức cũng vội đuổi theo.
"Cút." Lục Cách Không lớn tiếng hét lên, nước mắt không ngừng được chảy xuống.
"Cô sao phải đau khổ như thế." Lâm Bân cầm dược cao bôi lên mặt Lục Không Cách.
"Cô có thể thay thế được Giang Triết Nhi sao? Cái tren biến thái Giang Triết kia đem cô ấy nâng ở trong lòng bàn tay. Cô đụng đến Giang Triết Nhi, cô có thể yên ổn sao? Lần trước là rượi, bất kể cô nói bản thân không cố ý, nhưng Giang Triết thì sao? Lần này lại là mang thai, kết quả lại lầm hại đến bản thân. Hắn đối với cô là còn thủ hạ lưu tình, chưa có đuổi tận giết cùng, nếu Giang Triết thật làm như vậy, đoán chừng cô sẽ chết không có đất chôn."
"Câm miệng, không muốn nghe, tôi cái gì cũng không muốn nghe."
Lục Không Cách che lỗ tai lại, không ngừng lắc đầu.
"Tôi chỉ muốn cô hiểu, điều kiện của cô tốt như vậy, nam nhân trong thiên hạ nhiều như vậy, cô tại sao phải quấn quýt lấy Giang Triết? Trước mắt những người phụ nữ khác, lòng của Giang Triết giống như tảng đá, cô căn bản không có biện pháp dao động."
"Tôi không muốn nghe, tôi cái gì cũng không muốn nghe."
"Tìm một người đàn ông yêu mình sống cho thật tốt." Lâm Bân tựa hồ như không có nghe Lục Không cách nói. "Cô nói Giang Triết có cái gì tốt, đối với cô mà nói hắn chính là trăng trong nước."
/278
|