Editor: June_duahau
Sau khi đã đổi cô sang phòng mới, tất cả vật dụng hàng ngày bên trong đều do anh chỉ định nhãn hiệu, vẫn giống nhau như cũ sữa tắm, dầu gội đầu…Tất cả đều cùng một loại, đều giống loại anh dùng.
Anh muốn cô, cho dù ở đây không có anh bên cạnh cũng có thể ngửi thấy mùi của anh.
Giờ phút này, hơi thở của anh và cô quấn quít lấy nhau, len lỏi vào mũi của nhau, vấn vít trái tim nhau.
“ Anh ôm em qua, được không?”
Anh nhẹ giọng hỏi, ánh mắt không rời khỏi người cô.
Giang Thiến chỉ nhìn anh thật sâu, không nói lời nào.
Nhưng mà Giang Triết lại có thể hiểu được ý tứ trong ánh mắt cô, ý kia anh hiểu được tất cả.
Anh khẽ cười, sau đó bước đi theo sau Lâm Bân.
Mỗi một bước đi của anh rất vững vàng, anh không thể làm cho người con gái trong ngực mình cảm thấy khó chịu.
Giang Thiến nhích thân thể lại gần hơn, sau đó vươn tay, ôm lấy thắt lưng của anh.
Sống lưng Giang Triết hơi cứng ngắc, một động tác nhỏ như vậy, đã tiết lộ tất cả bí mật sâu kín trong lòng cô.
Khóe miệng của anh khẽ giương lên.
Thật ra, Giang Thiến cũng không mập, trước đây Giang Triết luôn bắt cô ăn rất nhiều, nhưng mà, thế nào cô vẫn không mập lên được, thậm chí đứng ở đó, cảm giác có thể bị gió thổi ngã.
Anh cũng từng mang Giang Thiến đi tìm bác sĩ trung y, cũng làm cho lão trung y điều trị rồi, nhưng bộ dạng cô vẫn như vậy, cao gầy tong teo.
Ngược lại, người khác nhìn qua lại nói Giang Thiến có vóc người cao gầy, da trắng nõn, khí chất mê người, khiến người ta khó có thể dời mắt.
Lâm Bân chạy tới cửa phòng bệnh, nhìn thấy người phía sau chưa theo kịp, vì vậy, quay đầu, chỉ thấy Giang Triết từng bước tới gần, rõ ràng một chút khoảng cách ngắn như vậy, anh tựa như đi không tới.
Lâm Bân cúi đầu, che giấu tịch mịch trong lòng.
Lục Không Cách, cô chẳng lẽ không nhìn ra, hai người kia là huyết nhục tương liên hay sao? Bất kể cô tổn thương Giang Thiến như thế nào, cuối cùng người bị thương vẫn chính là cô.
Bất quá, Lâm Bân nghĩ thì nghĩ như vậy, anh biết bất luận thế nào cũng không có biện pháp so đo với người bệnh, đúng vậy, anh đã sớm phát hiện Lục Không Cách có chút cố chấp, bởi vì yêu một người, cho nên mới cố chấp, chỉ là thời gian càng lâu sự cố chấp càng trở nên lợi hại, chỉ cần thoáng tiếp xúc với cô ta thì sẽ phát hiện cô ta bị bệnh, dĩ nhiên trừ Giang Triết, tâm tư của Giang Triết căn bản đặt toàn bộ trên người Giang Thiến, cho dù phụ nữ khác tinh thần không bình thường, thậm chí nổi điên, anh đều không có cảm giác.
Sau khi đã đổi cô sang phòng mới, tất cả vật dụng hàng ngày bên trong đều do anh chỉ định nhãn hiệu, vẫn giống nhau như cũ sữa tắm, dầu gội đầu…Tất cả đều cùng một loại, đều giống loại anh dùng.
Anh muốn cô, cho dù ở đây không có anh bên cạnh cũng có thể ngửi thấy mùi của anh.
Giờ phút này, hơi thở của anh và cô quấn quít lấy nhau, len lỏi vào mũi của nhau, vấn vít trái tim nhau.
“ Anh ôm em qua, được không?”
Anh nhẹ giọng hỏi, ánh mắt không rời khỏi người cô.
Giang Thiến chỉ nhìn anh thật sâu, không nói lời nào.
Nhưng mà Giang Triết lại có thể hiểu được ý tứ trong ánh mắt cô, ý kia anh hiểu được tất cả.
Anh khẽ cười, sau đó bước đi theo sau Lâm Bân.
Mỗi một bước đi của anh rất vững vàng, anh không thể làm cho người con gái trong ngực mình cảm thấy khó chịu.
Giang Thiến nhích thân thể lại gần hơn, sau đó vươn tay, ôm lấy thắt lưng của anh.
Sống lưng Giang Triết hơi cứng ngắc, một động tác nhỏ như vậy, đã tiết lộ tất cả bí mật sâu kín trong lòng cô.
Khóe miệng của anh khẽ giương lên.
Thật ra, Giang Thiến cũng không mập, trước đây Giang Triết luôn bắt cô ăn rất nhiều, nhưng mà, thế nào cô vẫn không mập lên được, thậm chí đứng ở đó, cảm giác có thể bị gió thổi ngã.
Anh cũng từng mang Giang Thiến đi tìm bác sĩ trung y, cũng làm cho lão trung y điều trị rồi, nhưng bộ dạng cô vẫn như vậy, cao gầy tong teo.
Ngược lại, người khác nhìn qua lại nói Giang Thiến có vóc người cao gầy, da trắng nõn, khí chất mê người, khiến người ta khó có thể dời mắt.
Lâm Bân chạy tới cửa phòng bệnh, nhìn thấy người phía sau chưa theo kịp, vì vậy, quay đầu, chỉ thấy Giang Triết từng bước tới gần, rõ ràng một chút khoảng cách ngắn như vậy, anh tựa như đi không tới.
Lâm Bân cúi đầu, che giấu tịch mịch trong lòng.
Lục Không Cách, cô chẳng lẽ không nhìn ra, hai người kia là huyết nhục tương liên hay sao? Bất kể cô tổn thương Giang Thiến như thế nào, cuối cùng người bị thương vẫn chính là cô.
Bất quá, Lâm Bân nghĩ thì nghĩ như vậy, anh biết bất luận thế nào cũng không có biện pháp so đo với người bệnh, đúng vậy, anh đã sớm phát hiện Lục Không Cách có chút cố chấp, bởi vì yêu một người, cho nên mới cố chấp, chỉ là thời gian càng lâu sự cố chấp càng trở nên lợi hại, chỉ cần thoáng tiếp xúc với cô ta thì sẽ phát hiện cô ta bị bệnh, dĩ nhiên trừ Giang Triết, tâm tư của Giang Triết căn bản đặt toàn bộ trên người Giang Thiến, cho dù phụ nữ khác tinh thần không bình thường, thậm chí nổi điên, anh đều không có cảm giác.
/278
|