Nhìn đôi mắt đẫm lệ mê người, môi anh đào nhỏ nhắn cứ như chu lên như muốn câu dẫn hắn. Nàng nói hạnh phúc, khiến hắn cảm thấy như bay bỏng trên chính từng mây, hắn hận không thể đè nàng lên giường (Ta: Á, biến thái T.M.Trần: Im *tay cầm con rắn, mặt đặng sát khí bước tới* Ta: Dạ, muội im) Nhưng hắn cố kìm lại cảm giác, vì không thể làm chuyện có lỗi với nàng.
Phải chờ nàng lớn lên, hiểu rõ tâm ý của hắn, trao cái *quý giá ngàn vàng* cho hắn. Nàng của hắn, ai đừng hòng có thể đoạt nàng khỏi tay hắn, vất vả nàng mới tỉnh dậy sau giấc ngủ ngũ (5) năm. Từ lần đâu tiên, ôm nàng vào lòng, tâm hắn đã thoáng dao động, cũng ứng lên tia kiên định. Hừ, mắc nhắc tới đàn bà tiện tì kia, là hắn hận không thể chặt làm trăm mảnh, dám làm hại Tiêu Tinh Tinh của hắn ngũ năm ( Ta: Tiêu ca ca, không phải huynh đã giết người đàn bà đó rồi à T.M.Trần: *sát khí* Ngươi im, viết tiếp Ta: *run sợ* Dạ dạ..!)
Tiểu Tinh Tinh thấy phụ thân đang suy nghĩ gì đó, cảm xúc biến hóa vô cùng. Lúc hận, lại lúc nhìn nàng, ánh mắt nhìn rất lạ, nàng không thể đoán được, phụ thân thật đúng khó hiểu, nàng thoáng nhăn nhó nhìn phụ thân, giọng có vẻ uẩn khuất: – Phụ thân, người đang nghĩ gì ? Nhìn vẻ mặt uẩn khuất của nàng thật quyến rũ, như yêu tinh dụ hoặc hắn (Ta: Ca ca, tỷ ấy mới ngũ tuổi, ca đừng làm chuyện thất đất a~…). Hắn nhìn nàng, ánh mắt chứa đựng nồng tình mật ý, ôn nhu chưa đựng tình cảm: – Phụ thân đãng suy nghĩ một số.. ! Tinh nhi có đói không ? Ủa, phụ thân sao lại nhìn nàng như thế, ánh mắt chứa đựng sự quan tâm, giọng ôn nhu như người cha quan tâm con gái. Nàng hảo cảm động, thật ấm áp (Ta: *gào thét* tỷ ơi ! Đừng để bị lừa, trong đầu Tiêu ca ca toàn nghỉ về dục vọng, muốn tấn công tỷ a~… )(Ta: Tỷ này thật đúng là óc thiên tài mà ngu tình cảm)
Mà phụ thân hỏi nàng có đói hay không thì nhắc tới, nàng mới nhớ. Thật sự nàng tỉnh lại, chưa được ăn gì, bụng hảo đói. Nàng gật đầu, tay thì xoay xoay cái bụng tròn chỉnh, động tác khiến hắn cảm thấy nàng thật đáng yêu. Tiểu bảo bối này là của hắn, tuyệt đối là của hắn.
Đang suy nghĩ thì một thiên âm có vẻ thiếu niên, như kích động vui sướng nói: – Tinh nhi, Tinh nhi… muội đã tỉnh lại rồi sao ? Một người lọt vào, ôm chầm lấy Tiêu Tinh Tinh. Nàng thoáng ngạc nhiên, nay nàng lại kinh diễm khi trước mặt nàng là một phiên bản nhỏ của phụ thân, tuy không tuấn mỹ bằng phụ thân, nhưng sau này cũng là *họa thủy* , tai ương của phụ nữ sau này.
Thiếu niên chừng 10 – 12 tuổi, áo trắng có phần không chỉnh tề, để lộ làn da trắng nõn khiến nàng ghen tị. Đánh giá tiểu thiếu niên, hẳn là ca ca nàng đi, không biết nàng có mấy huynh đệ nhỉ.
Phải chờ nàng lớn lên, hiểu rõ tâm ý của hắn, trao cái *quý giá ngàn vàng* cho hắn. Nàng của hắn, ai đừng hòng có thể đoạt nàng khỏi tay hắn, vất vả nàng mới tỉnh dậy sau giấc ngủ ngũ (5) năm. Từ lần đâu tiên, ôm nàng vào lòng, tâm hắn đã thoáng dao động, cũng ứng lên tia kiên định. Hừ, mắc nhắc tới đàn bà tiện tì kia, là hắn hận không thể chặt làm trăm mảnh, dám làm hại Tiêu Tinh Tinh của hắn ngũ năm ( Ta: Tiêu ca ca, không phải huynh đã giết người đàn bà đó rồi à T.M.Trần: *sát khí* Ngươi im, viết tiếp Ta: *run sợ* Dạ dạ..!)
Tiểu Tinh Tinh thấy phụ thân đang suy nghĩ gì đó, cảm xúc biến hóa vô cùng. Lúc hận, lại lúc nhìn nàng, ánh mắt nhìn rất lạ, nàng không thể đoán được, phụ thân thật đúng khó hiểu, nàng thoáng nhăn nhó nhìn phụ thân, giọng có vẻ uẩn khuất: – Phụ thân, người đang nghĩ gì ? Nhìn vẻ mặt uẩn khuất của nàng thật quyến rũ, như yêu tinh dụ hoặc hắn (Ta: Ca ca, tỷ ấy mới ngũ tuổi, ca đừng làm chuyện thất đất a~…). Hắn nhìn nàng, ánh mắt chứa đựng nồng tình mật ý, ôn nhu chưa đựng tình cảm: – Phụ thân đãng suy nghĩ một số.. ! Tinh nhi có đói không ? Ủa, phụ thân sao lại nhìn nàng như thế, ánh mắt chứa đựng sự quan tâm, giọng ôn nhu như người cha quan tâm con gái. Nàng hảo cảm động, thật ấm áp (Ta: *gào thét* tỷ ơi ! Đừng để bị lừa, trong đầu Tiêu ca ca toàn nghỉ về dục vọng, muốn tấn công tỷ a~… )(Ta: Tỷ này thật đúng là óc thiên tài mà ngu tình cảm)
Mà phụ thân hỏi nàng có đói hay không thì nhắc tới, nàng mới nhớ. Thật sự nàng tỉnh lại, chưa được ăn gì, bụng hảo đói. Nàng gật đầu, tay thì xoay xoay cái bụng tròn chỉnh, động tác khiến hắn cảm thấy nàng thật đáng yêu. Tiểu bảo bối này là của hắn, tuyệt đối là của hắn.
Đang suy nghĩ thì một thiên âm có vẻ thiếu niên, như kích động vui sướng nói: – Tinh nhi, Tinh nhi… muội đã tỉnh lại rồi sao ? Một người lọt vào, ôm chầm lấy Tiêu Tinh Tinh. Nàng thoáng ngạc nhiên, nay nàng lại kinh diễm khi trước mặt nàng là một phiên bản nhỏ của phụ thân, tuy không tuấn mỹ bằng phụ thân, nhưng sau này cũng là *họa thủy* , tai ương của phụ nữ sau này.
Thiếu niên chừng 10 – 12 tuổi, áo trắng có phần không chỉnh tề, để lộ làn da trắng nõn khiến nàng ghen tị. Đánh giá tiểu thiếu niên, hẳn là ca ca nàng đi, không biết nàng có mấy huynh đệ nhỉ.
/34
|