7 Năm Quay Đầu Vẫn Hướng Về Em

Chương 52: Tôi đổi ý rồi

/61


Lục Bắc Thần khẽ nhếch môi, tạo thành một đường cong sắc bén. Anh nhìn chằm chằm cô, một lúc lâu sau mới rút một tờ giấy, ghi địa chỉ, rồi đưa cho cô: “Mang thuốc đến nơi này!”

Cố Sơ nhận lấy tờ giấy, thân thể cứng đờ. Trong lòng cô có chút mất mát. Nét chữ này không phải của Lục Bắc Thâm, tính Bắc Thâm tuy ngang ngược nhưng các nét khá ngay ngắn. Còn của người đàn ông này, nhìn trầm ổn, sâu sắc, chữ viết có lực mạnh mẽ. Cô đang chờ mong gì đây? Chờ mong anh chính là Lục Bắc Thâm ư?

Đang nghĩ ngợi, cánh tay liền bị một lực mạnh kéo về, Cố Sơ giật mình, ngón tay bất giác buông lỏng, tờ giấy rơi xuống đất.

Là hành động của gã áo hoa, có lẽ đã tìm được cơ hội, liền chen đến kéo Cố Sơ rồi nói: “Em gái, qua đây với anh, tiếp rượu anh đây, anh bao hết!”

Người đàn ông này lực rất mạnh, làm cánh tay của Cố Sơ có chút đau, cô nhíu mày: “Buông tay!”

“Chả lẽ cô em không muốn kiếm tiền? Còn bày đặt gì?”

Chủ quán thấy tình hình liền vội vàng chạy tới, khéo léo nói: “Đại ca, nó cũng chỉ còn nhỏ, anh như vậy …”

“Cút! Đừng ép tao phá tung cái quán này!” Gã áo hoa lớn tiếng: “Hôm nay, tao đây nhất định bắt nó tiếp rượu, xem ai dám nói gì?”

Cố Sơ tức giận đỏ mặt.

Lâm Gia Duyệt thấy không vừa mắt liền đứng lên bênh vực: “Là đàn ông ai lại đi bắt nạt một cô gái! Anh mau buông cô ấy ra, không tôi báo cảnh sát!”

“Ái chà chà … lại xuất hiện thêm một cô nương xinh đẹp nữa à!” Gã đã say khướt, nở nụ cười đểu giả: “Mau mau lại đây, hai người anh “bắt nạt” cũng được!”. Vừa nói gã vừa vuốt má Lâm Gia Duyệt.

Lâm Gia Duyệt quá sợ hãi, muốn trốn, ngay lúc đó cổ tay của gã bị nắm chặt.

“Là đứa nào dám lo chuyện bao đồng? Mau buông ra!” Gã dùng hết sức nhưng cổ tay vẫn bị nắm rất chặt, đau quá hóa giận, hắn rống to: “Mẹ kiếp! Mày là đứa nào?”

Lục Bắc Thần không buông tay, trái lại còn thêm chút sức, khiến gã áo hoa la oai oái, chửi thề liên tục. Lục Bắc Thần gí sát vào tai gã nói: “Anh quấy rầy ai cũng được, nhưng người của tôi thì không được!” Vừa dứt lời, anh buông mạnh tay, gã áo hoa đứng không vững, cả người lảo đảo, cầm cánh tay kêu la ầm ĩ.

Cố Sơ chặn ngực, sợ hãi khi nhìn thấy cảnh tượng này.

Lục Bắc Thần nhặt tờ giấy trên đất, xé nát, nhìn Cố Sơ: “Tôi đổi ý, đêm nay cô phải mang thuốc đến cho tôi ngay!”

Cố sơ nhìn anh, vô thức gật đầu.

Gã áo hoa thở hổn hển, xông lên phía trước, nắm tay hướng về phía Lục Bắc Thần định ra đòn, nhưng cánh tay vừa nâng lên, lại chậm chạp hạ xuống, thẻ cảnh sát đã chặn trước mặt gã.

“Nghĩ sao? Dám đánh cảnh sát à?” Giọng Lục Bắc Thần lạnh lùng.

Gã áo hoa có chút kinh ngạc, cánh tay trên không trung từ từ buông lỏng, sắc mặt khó coi. Đám bạn gã thấy lớn chuyện, bèn chạy đến can ngăn, hướng đến Lục Bắc Thần xin lỗi vì hắn uống say quá. Lục Bắc Thần ánh mắt lạnh lẽo, gằn giọng: “Cút!”

Đám bạn vội vàng lôi gã áo hoa rời khỏi. Gã có chút không phục nhưng không dám đánh cảnh sát, liền nói vớt vát: “Cảnh sát bộ hay lắm à?”. Nói xong, cuốn hẳn.

Bây giờ tâm trạng Lâm Gia Duyệt mới được buông lỏng. May mà La Trì trượng nghĩa, đưa cho anh một thẻ cảnh sát giả. Lại vừa nghĩ đến câu Lục Bắc Thần vừa nói: Người của tôi, không được… Trái tim cô bất giác đập loạn. Người của anh là ám chỉ cô sao. Trong lòng cô tràn đầy cảm giác ngọt ngào.

Vụ lộn xộn cũng được dàn xếp, chủ quán mang ơn, liên tiếp nói với Lục Bắc Thần: Cảm ơn đồng chí cảnh sát!

Lục Bắc Thần không thèm để ý, cau mày nhìn Cố Sơ quát khẽ: “Mau theo tôi lên xe, đi lấy thuốc!”


/61

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status