Hero.
-Jenny giận thiệt roài!làm sao bi h?-Uno nhăn nhó.
.
-Có trời mới biết!Con gái giận trông dễ sợ quá-Mic nhún vai
-Đành chờ vậy, dù gì cũng còn 1 tuần nữa chớ mấy.-Xiah cũng góp lời.
-Hey!Hero!sao anh ko cho chúng tôi biết chỗ ở của Jenny?-Max đột nhiên hỏi.
-Hừm,mấy người phiền quá đi!gặp cô ấy là tốt rồi, đến nhà làm gì?đúng là được voi đòi tiên.-tôi cáu.
-Anh cáu gì chứ?tụi tôi đây mới cần phải giận chứ? Anh liên lạc được với Jenny mà lại giấu là sao?-Max cũng ko vừa, cậu ta gắt lên.
-2 người có thôi đi ko? lúc này mà còn cãi nhau chí chóe thía hử? các người là con nít lên 3 chắc?-Xiah hét lên-tôi đã quá mệt mỏi rồi. Từ giờ cho đến khi Jenny về, tôi ko muốn nghe bất cứ một lời cãi vã nào nữa, được chứ?
-Được!-4 người chúng tôi đồng thanh đáp…
********************************
Tại nhà Bi
Bi.
Tiếng chuông cửa reo, tôi ra mở cửa.
-Có chuyện…?Ủa?sao lại là cô?-tôi ngạc nhiên vô cùng khi thấy đứng trước mặt mình là con nhỏ lắm điều ban nãy.
-Anh làm gì ở đây?-cô ta cũng ngạc nhiên ko kém.
-Cô hỏi hay nhỉ?nhà tôi tôi ở!-tôi đáp-có chuyện gì nói nhanh lên, tôi còn nhìu việc phải làm lắm, ko rảnh rỗi như cô đâu.-tôi giục
-Cái đồ bất lịch sự!tôi đây cũng đâu có mún nhìn thấy cái bản mặt nhăn nhó như…”khỉ ăn ớt” của anh.Chỉ vì “nhiệm vụ cao cả” mà bất đắc dĩ phải đến đây thoai.-cô ta tuôn ra một tràng.
Ở đâu ra cái loại người như cô ta thế hok biết?Con gái gì mà hung dữ (ko kém gì con em gái của tôi), lại còn lắm lời, tò mò, thix xía vào chuyện người khác…Ko biết cô ta có ý định gì đây mà lại mò đến nhà mình thế này?...
***************************
Kyo.
Ko thể tin được thằng cha này lại là Bi-anh trai của Jenny.Theo như mô tả của nó thì anh ta tốt lắm mà?Tôi cứ nghĩ anh ta là một người con trai hiền lành, hòa đồng giống như thầy Jung Hoon kia.Nhưng bi h thì …hoàn toàn vỡ mộng….
****************************
Jenny.
Tôi vừa bước chân vào cổng đã thấy Song và Bi đang “nói chuyện”.Nhưng hình như tình hình đang căng thẳng lắm thì phải.Nhưng mà sao Kyo lại bít mình ở đây mà lại đến tìm nhỉ?Có lẽ phải chuyển đến nhà của Jung Hoon thui, chứ nếu ở đây có ngày cũng bị lộ bí mật.
-Song Hye Kyo!cậu làm gì ở đây vậy?-tôi hỏi.
-Ê! Jenny!tôi đoán ko sai mà!-Song hét toáng lên và chạy đến ôm tôi chặt khừ (dạo này đang có dịch “ôm” thì phải, Hero lần trước cũng vậy).
-Bỏ ngay em tôi ra! cô bị đồng tính đấy àh?-Bi cũng chạy lại gỡ cô ấy ra khỏi người tôi.
-Ừ đấy!tôi đồng tính đấy rồi sao?-Song trợn mắt nhìn Bi.
-Trời đất ơi!Cô tránh xa Jenny nhà tôi ra!nó ko phải là đứa bệnh hoạn như cô-Bi hoảng hốt kéo tôi ra xa chỗ của Song đang đứng.
-Thôi thôi!2 người đừng có gấu ó nhau nữa đi.Tôi đang bực mình đây-tôi gắt –đi vào nhà rồi có gì ngồi nói nhẹ nhàng, từ tốn.Mỗi người nhịn một câu thì chết sao?-tôi kéo cả 2 vào trong.
Thì ra Song và Bi đã quen nhau từ trước.Đúng là duyên số.Chuyện này hay đây.Hai người này tuy ko hợp nhau lắm bằng chứng là cứ gầm gè nhau suốt nhưng theo cảm nhận của tôi thì nhất định họ sẽ là một cặp đẹp đôi (trai tài gái sắc mà).Vậy là 2 ông anh của tôi đã có nơi có chốn,đã vậy, họ lại thành đôi với 2 con bạn thân của tôi mới hay chứ.Mừng cho họ.
Còn bi h là đến chuyện của tôi.Tôi vẫn chưa thể đưa ra được quyết định của mình.Tôi giờ như một người đứng trước ngã 3 đường.Rất khó để có thể chọn ra được con đường nào là tốt nhất cho cả tôi và những người xung quanh.Thôi thì đành phải chơi trò chơi may rủi vậy chứ cứ nghĩ hoài thế này thế nào cũng có ngày “nổ não”.
Thế là tôi lấy 3 tờ giấy, mỗi tờ viết một phương án.
1.Chuyển sang ở hẳn với Bi
2.Quay lại Mĩ sống với papa và mama
3.Quên hết mọi chuyện, về lại với cuộc sống bình thường (tiếp tục ở nhà của DB)
Xong xuôi đâu đó, tôi tung cả 3 lên và chọn một cái.Hồi hộp mở tờ giấy ra, đó là phương án số…
-Jenny giận thiệt roài!làm sao bi h?-Uno nhăn nhó.
.
-Có trời mới biết!Con gái giận trông dễ sợ quá-Mic nhún vai
-Đành chờ vậy, dù gì cũng còn 1 tuần nữa chớ mấy.-Xiah cũng góp lời.
-Hey!Hero!sao anh ko cho chúng tôi biết chỗ ở của Jenny?-Max đột nhiên hỏi.
-Hừm,mấy người phiền quá đi!gặp cô ấy là tốt rồi, đến nhà làm gì?đúng là được voi đòi tiên.-tôi cáu.
-Anh cáu gì chứ?tụi tôi đây mới cần phải giận chứ? Anh liên lạc được với Jenny mà lại giấu là sao?-Max cũng ko vừa, cậu ta gắt lên.
-2 người có thôi đi ko? lúc này mà còn cãi nhau chí chóe thía hử? các người là con nít lên 3 chắc?-Xiah hét lên-tôi đã quá mệt mỏi rồi. Từ giờ cho đến khi Jenny về, tôi ko muốn nghe bất cứ một lời cãi vã nào nữa, được chứ?
-Được!-4 người chúng tôi đồng thanh đáp…
********************************
Tại nhà Bi
Bi.
Tiếng chuông cửa reo, tôi ra mở cửa.
-Có chuyện…?Ủa?sao lại là cô?-tôi ngạc nhiên vô cùng khi thấy đứng trước mặt mình là con nhỏ lắm điều ban nãy.
-Anh làm gì ở đây?-cô ta cũng ngạc nhiên ko kém.
-Cô hỏi hay nhỉ?nhà tôi tôi ở!-tôi đáp-có chuyện gì nói nhanh lên, tôi còn nhìu việc phải làm lắm, ko rảnh rỗi như cô đâu.-tôi giục
-Cái đồ bất lịch sự!tôi đây cũng đâu có mún nhìn thấy cái bản mặt nhăn nhó như…”khỉ ăn ớt” của anh.Chỉ vì “nhiệm vụ cao cả” mà bất đắc dĩ phải đến đây thoai.-cô ta tuôn ra một tràng.
Ở đâu ra cái loại người như cô ta thế hok biết?Con gái gì mà hung dữ (ko kém gì con em gái của tôi), lại còn lắm lời, tò mò, thix xía vào chuyện người khác…Ko biết cô ta có ý định gì đây mà lại mò đến nhà mình thế này?...
***************************
Kyo.
Ko thể tin được thằng cha này lại là Bi-anh trai của Jenny.Theo như mô tả của nó thì anh ta tốt lắm mà?Tôi cứ nghĩ anh ta là một người con trai hiền lành, hòa đồng giống như thầy Jung Hoon kia.Nhưng bi h thì …hoàn toàn vỡ mộng….
****************************
Jenny.
Tôi vừa bước chân vào cổng đã thấy Song và Bi đang “nói chuyện”.Nhưng hình như tình hình đang căng thẳng lắm thì phải.Nhưng mà sao Kyo lại bít mình ở đây mà lại đến tìm nhỉ?Có lẽ phải chuyển đến nhà của Jung Hoon thui, chứ nếu ở đây có ngày cũng bị lộ bí mật.
-Song Hye Kyo!cậu làm gì ở đây vậy?-tôi hỏi.
-Ê! Jenny!tôi đoán ko sai mà!-Song hét toáng lên và chạy đến ôm tôi chặt khừ (dạo này đang có dịch “ôm” thì phải, Hero lần trước cũng vậy).
-Bỏ ngay em tôi ra! cô bị đồng tính đấy àh?-Bi cũng chạy lại gỡ cô ấy ra khỏi người tôi.
-Ừ đấy!tôi đồng tính đấy rồi sao?-Song trợn mắt nhìn Bi.
-Trời đất ơi!Cô tránh xa Jenny nhà tôi ra!nó ko phải là đứa bệnh hoạn như cô-Bi hoảng hốt kéo tôi ra xa chỗ của Song đang đứng.
-Thôi thôi!2 người đừng có gấu ó nhau nữa đi.Tôi đang bực mình đây-tôi gắt –đi vào nhà rồi có gì ngồi nói nhẹ nhàng, từ tốn.Mỗi người nhịn một câu thì chết sao?-tôi kéo cả 2 vào trong.
Thì ra Song và Bi đã quen nhau từ trước.Đúng là duyên số.Chuyện này hay đây.Hai người này tuy ko hợp nhau lắm bằng chứng là cứ gầm gè nhau suốt nhưng theo cảm nhận của tôi thì nhất định họ sẽ là một cặp đẹp đôi (trai tài gái sắc mà).Vậy là 2 ông anh của tôi đã có nơi có chốn,đã vậy, họ lại thành đôi với 2 con bạn thân của tôi mới hay chứ.Mừng cho họ.
Còn bi h là đến chuyện của tôi.Tôi vẫn chưa thể đưa ra được quyết định của mình.Tôi giờ như một người đứng trước ngã 3 đường.Rất khó để có thể chọn ra được con đường nào là tốt nhất cho cả tôi và những người xung quanh.Thôi thì đành phải chơi trò chơi may rủi vậy chứ cứ nghĩ hoài thế này thế nào cũng có ngày “nổ não”.
Thế là tôi lấy 3 tờ giấy, mỗi tờ viết một phương án.
1.Chuyển sang ở hẳn với Bi
2.Quay lại Mĩ sống với papa và mama
3.Quên hết mọi chuyện, về lại với cuộc sống bình thường (tiếp tục ở nhà của DB)
Xong xuôi đâu đó, tôi tung cả 3 lên và chọn một cái.Hồi hộp mở tờ giấy ra, đó là phương án số…
/100
|