365 Ngày Hôn Nhân

Chương 78

/350


"Không phải! Thật sự không phải! A!" Lãnh Tử Tình vừa động, kêu lên một tiếng, lại thấy nhỏ giọt xuống, cô thế nhưng cảm giác được một dòng máu theo chân mình chảy dọc xuống dưới. Cũng may làn váy vẫn đủ dài.

Chết tiệt! Lãnh Tử Tình không khỏi đảo mắt trợn tròn. Cô cũng không thể cố gắng ngừng lại được nữa rồi!

Hoa Bá nhận ra được sự khẩn trương của cô, vội nói: "Tổng giám đốc Lôi, tôn phu nhân thân thể không thoải mái, vậy trước nghỉ ngơi vài ngày đã, tạm thời không cần đi làm! Tử Dạ, cùng Lôi tổng về nhà nghỉ đi, tôi xin phép cáo từ trước!" Oạch.

Nhìn Hoa Bá rời đi, Lãnh Tử Tình đột nhiên cảm thấy như không có người tâm phúc, vội vàng muốn giữ chặt cánh tay Hoa Bá, không lôi kéo nhưng cũng không dám di chuyển.

Lôi Tuấn Vũ lạnh lùng nhìn thái độ ỷ lại vào Hoa Bá của cô gái nhỏ này, chết tiệt! Cô cũng không thèm để ý kiêng dè một chút. Bọn họ tuy rằng không có thực sự là vợ chồng, nhưng dù sao cũng phải giữ cho anh một chút mặt mũi chứ?! Cũng may ở đây không có người nào khác, nếu không người ta sẽ nghĩ người phụ nữ của Lôi Tuấn Vũ anh như thế nào?

Về phần công việc của cô, sau khi trở về sẽ cùng cô tính sổ sau! Anh mới cho cô có hai ngày tự do, cô đã liền không chịu nổi cô đơn! Lại còn đi làm việc bên cạnh người đàn ông này?!

Nắm lấy tay Lãnh Tử Tình, Lôi Tuấn Vũ tức giận nói: "Đi thôi! Cổ Dương, không đi cùng cậu được!"

Xoay người, thế nhưng lại không kéo được cô, có một cỗ lực đạo ghìm xuống, muốn chống lại lực kéo của anh. Mặt Lôi Tuấn Vũ không khỏi xám ngoét, ngoảnh đầu lại nhìn cô, lại ngạc nhiên phát hiện thần sắc cô xấu hổ, bối rối. Bàn tay cô trong tay anh ra đầy mồ hôi, còn có thân hình cứng ngắc của cô nữa.

Theo tầm mắt cô, Lôi Tuấn Vũ nhìn về phía bên dưới làn váy tới mắt cá chân, tựa hồ đã nhận ra điều gì đó không thích hợp. Đột nhiên, anh kinh ngạc nhìn lên khuôn mặt cô, thấy được vẻ mặt ngượng ngùng cùng quẫn bách. Hoạch.

Cô gái này! Thật đúng là không phải phiền toái bình thường!

Lôi Tuấn Vũ nhìn thấy vết máu ở chỗ mắt cá chân cô, giống như là từ phía trên chảy xuôi xuống dưới! Lúc đầu anh cứ tưởng cô có chỗ nào đó bị thương, trong lòng không khỏi giật mình lo lắng, đến khi bắt gặp hai chiếc má đỏ hồng kia, anh rốt cuộc hiểu ra tình thế quẫn bách của cô. Lấy sự hiểu biết của anh đối với phụ nữ, cô hẳn là tới nguyệt sự đi?

Dừng một lát, Lôi Tuấn Vũ nhanh chóng ngồi xổm người xuống, lấy khăn tay trong túi, rất nhanh lau sạch vết máu trên mắt cá chân cô.

Lãnh Tử Tình choáng voáng, căn bản không dám động đậy, hành động của anh khiến cô thấy rung động, anh vậy mà lại giúp cô lau máu kinh nguyệt! Ôi trời! Tuấn Vũ, màn trình diễn này của anh cũng thật quá đúng lúc! Lãnh Tử Tình đỏ mặt nhìn xung quanh, ánh mắt mọi người kinh ngạc, lòng hư vinh của nữ giới cũng từ từ dâng lên…

Cổ Dương tò mò nhìn chằm chằm Lôi Tuấn Vũ ngồi xổm trên mặt đất, không rõ nên hỏi:

"Vũ, cậu làm gì vậy?" Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

Lôi Tuấn Vũ tức giận nói: "Làm cách mạng!" Sau đó mạnh mẽ cúi người ôm cô bế lên, bước nhanh đi ra đại sảnh, mặc kệ vẻ mặt vô cùng kinh ngạc của Cổ Dương.

Hoa Bá từ xa nhìn thấy Lôi Tuấn Vũ ôm Lãnh Tử Tình rời đi, khóe miệng cong cong tự giễu.

Nếu Lôi Tuấn Vũ xuất hiện muộn hơn một chút, như vậy người đàn ông ôm cô rời đi hẳn là chính mình…

Lãnh Tử Tình úp mặt chôn ở trước ngực Lôi Tuấn Vũ, xấu hổ đến nỗi đầu cũng không dám ngẩng, tùy ý anh đem mình nhét vào trong xe.

Lôi Tuấn Vũ cẩn thận điều chỉnh nhiệt độ điều hòa lên mức lớn nhất. Dọc đường đi không ai mở miệng nói chuyện. Bằng tốc độ nhanh nhất, anh đưa cô về nhà.

Vẫn như trước ôm cô vào buồng vệ sinh, Lôi Tuấn Vũ rốt cuộc mới nói: "Em thật đúng là đặc biệt! Liên tục xuất hiện trong những tình huống… khiến người khác phải bất ngờ!"

Lãnh Tử Tình xấu hổ, ngay cả nói cũng không nói được, cô tựa hồ còn nghe được tiếng thở

dài của anh. Đóng cửa phòng vệ sinh, cô nhanh chóng cởi bộ váy lễ phục, tắm rửa một lượt, ngay khi cả người ở trần đã hoàn toàn sạch sẽ, mới phát hiện mình căn bản còn không có mua băng vệ sinh… Mà ngay cả đồ lót cùng đều quên không mang vào!

Đứng dựa người trên vách tường, Lãnh Tử Tình cả người xụi lơ, dùng khăn tắm bao lấy thân thể. Ai da, đã biết vội vàng dễ mắc sai lầm. Cô ngày hôm nay còn đột phá hỗn loạn!

Haizz, lại một trận máu chảy nữa, làm cho thân thể nguyên bản đã tắm sạch sẽ lại bị dính bẩn. Lãnh Tử Tình yếu ớt ngửi thấy trong phòng đầy mùi máu. Chết tiệt! Tại sao lại có thể như vậy?! Một lần nữa đem mình đứng dưới vòi hoa sen, dòng nước ấm áp làm cho dạ dày cô co giật. Đây chính là mùi vị bị đói đi!

"Bang bang bang", ngoài cửa Lôi Tuấn Vũ dường như có chút không còn kiên nhẫn: "Tử Tình? Không có việc gì chứ? Em tắm đã hết đến một giờ!"

"Uhm! Lập tức xong ngay đây!" Lãnh Tử Tình cách cửa phòng tắm dùng sức lên tiếng. Suýt chút nữa đã quên béng mất còn có Lôi Tuấn Vũ chờ ở bên ngoài.

Trời ạ! Giống như mất quá nhiều máu, thân thể của cô rất yếu ớt, đi bộ cũng phải chật vật lắc lư.

Bên ngoài không một tiếng động, Lãnh Tử Tình lặng lẽ dán lên cánh cửa: "Tuấn Vũ? Anh còn đấy không?"

"Còn, có việc gì sao?" Thân ảnh Lôi Tuấn Vũ lần thứ hai tiến gần cửa, cách tấm kính thủy tinh khắc hoa, Lãnh Tử Tình nhìn thấy một bóng dáng màu đen.

Cố lấy hết dũng khí, Lãnh Tử Tình bằng bất cứ giá nào cũng phải nói! "Ách… Có chuyện này… Tôi không có mua băng vệ sinh…" Đến thời khắc này cô vẫn là có chút rụt rè! Thu xếp chuyển nhà quá vội vàng, đồ dùng thiết yếu mấy ngày nay anh đều chuẩn bị rất đầy đủ, mà cô lại căn bản không hề nghĩ đến khả năng loại tình huống này có thể phát sinh.

Thực sự là mất mặt đến cực điểm!

Bên ngoài trầm mặc… Bên trong cũng…

Cô gái nhỏ này là đang bảo anh đi mua băng vệ sinh sao? Lôi Tuấn Vũ vẻ mặt hắc tuyến, cô có phải là đầu bị úng nước rồi không?! Anh là một nam nhân đại trượng phu có được không?! Cô hôm nay đem anh biến thành người giúp việc sao? Hay vẫn là, cô căn bản không hề coi anh là đàn ông?!

Lãnh Tử Tình cảm nhận được một bầu không khí âm u bên ngoài cửa phòng tắm.

"Humm… Vậy… Tuấn Vũ, không cần nữa. Có thể giúp tôi một chút… lấy giùm… một bộ…

đồ lót được không? Ở trong phòng ngủ…" Lãnh Tử Tình tận lực làm cho giọng nói của mình thoải mái một chút. Trời ạ! Cô hôm nay đem mặt mũi trong một năm đánh mất hết!

Thật lâu sau, cô nhìn thấy cái bóng đen kia bước đi. Thân mình dán trên cánh cửa rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm.

Lôi Tuấn Vũ sau khi mở di động gọi một cú điện thoại liền đi vào phòng ngủ của Lãnh Tử Tình, căn phòng tràn đầy ánh sáng khiến tâm tình anh tan hết vẻ âm u. Trên đầu giường là một chiếc laptop đang mở, xem ra cô đúng là một con sâu mạng, ở nhà kia anh cũng từng nhìn thấy qua. Mở tủ quần áo, nhìn thấy không có bao nhiêu đồ, bởi vì thời điểm cô dọn đi chỉ mang theo một chiếc túi nhỏ tùy thân, xem ra còn chưa có kịp đặt mua thêm.

Nhìn vài lượt phục sức của cô, giá trị cũng xa xỉ, đều là hàng hiệu. Tuy rằng không phải rất bắt mắt, nhưng chất liệu, kiểu dáng đều thực thoải mái. Thương hiệu này anh cũng rất quen thuộc, cơ hồ là đều ra với số lượng có hạn. Xem ra cô gái nhỏ này còn tương đối có phẩm vị!

Mà tâm tình của anh coi như khá tốt, ít nhất cũng biết tiền của mình được tiêu ở đâu!

Trong lòng nghĩ có phải hay không anh hẳn là nên chuyển thêm nhiều tiền hơn một chút nữa vào tài khoản của cô? Có phải vì tiền không đủ dùng, cho nên cô gái nhỏ mới ra ngoài đi làm kiếm tiền? Thật có khả năng!


/350

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status