Lại nói đến Quách Oánh Tuyết, cặp đùi thon thả cùng chiếc bụng không một lớp mỡ thừa lộ ra bên ngoài. Đồ bơi của cô không hề hở hang chút nào, toàn bộ thân hình được bao bọc trong chiếc áo tắm, khiến cho rất nhiều người phải mơ màng. Hôm nay cô có vẻ đặc biệt trầm tĩnh…
Trần Hàng mỉm cười đi tới, hướng vế phía Quách Oánh Tuyết, cúi người xuống thì thầm vài câu, tuy nhiên lại không có ý gì khác, sau đó rời đi.
Quách Oánh Tuyết cười khúc khích không ngừng. Chu Nhân ngồi bên cạnh không nhịn được mắng: "Mau đi đi! Người đàn ông của cậu đang nhớ cậu kìa! Còn ngồi ở đây làm gì nữa! Cậu không phải là muốn khiến cho hắn chịu đói thật lâu đấy chứ!"
Tát Bối Nhi ném ra một ánh mắt quyến rũ về phía đối diện, nói: "Cậu thì biết cái gì, đàn ông thì cần phải kiềm cảm giác ngon miệng lại, đây là thủ đoạn của Tuyết Nhi đấy! Chứ giống như có người cứ cả ngày đóng cửa, người ta lại còn bảo cậu là kỹ nữ ý chứ!"
"Cậu nói ai là kỹ nữ?!" Chu Nhân tức giận liền tiến lên cấu véo thật mạnh trên ngực Tát Bối Nhi.
"A––" Tát Bối Nhi không hề phòng bị, hoảng hốt! "Chu Nhân! Cậu điên rồi! Phi phi phi! Đừng nói với mình là cậu bị đồng tính luyến ái đấy nhé! Chỗ này của mình có thể để cho cậu sờ sao?" Trên mặt vẫn là một nụ cười mê hồn, nhưng miệng phát ra lại là những lời nói hung tợn.
Tát Bối Nhi đúng là rất giận nha, nhưng cô lại không thể biểu hiện quá mức phẫn nộ ra được. Những người đàn ông ở phía đối diện vẫn còn đang nhìn đâu. Áo tắm của cô vốn không có nhiều dây, nhiều móc lắm, bị Chu Nhân lôi kéo như vậy, suýt chút nữa thì tuột xuống.
"Xí, che cái gì mà che, mình làm thế chẳng phải vừa đúng ý cậu?! Không phải cậu đang muốn khoe ra sao?!" Chu Nhân cười vô cùng quỷ dị, đến Tát Bối Nhi cũng không dám đối chọi lại. Mà nói như thế nào cô ăn mặc coi như cũng nhiều hơn chút. Tát Bối Nhi kia một dây hai xẻ, không đi kéo mới là lạ!
Quách Oánh Tuyết cười trêu chọc, nói: "Được rồi, các cậu đừng náo loạn nữa! A Hàng nói với mình là chúng ta được xếp ở tổ thứ hai mươi. Bối Nhi, Chu Chu, như các cậu muốn đấy!
A Hàng rất chiếu cố bọn mình!"
"Thật thế hả? Tuyết Nhi, A Hàng nhà cậu thực đúng là đối với cậu rất tốt á, hắn không sợ
cậu nhìn trúng anh chàng nào, sẽ cùng người ta cao chạy xa bay luôn?" Chu Nhân miệng rộng nhắc nhở. Nguồn: http://truyenyy.com
"Ha ha! Anh ấy hả, chưa bao giờ hạn chế tự do của mình! Nhưng mà chính mình có lẽ luôn giữ mình trong sạch! Anh ấy cũng ở cùng tổ với chúng ta. Khi ở chung với A Hàng mình có cảm giác rất giống như đang nói chuyện yêu đương, mình thích loại cảm giác như gần như xa này. Cậu thấy thế nào, Tử Tình?" Quách Oánh Tuyết không quên để ý đến Lãnh Tử Tình nãy giờ vẫn chưa lên tiếng.
"Ha ha." Lãnh Tử Tình cười không nói gì.
Cô sẽ không tham gia tranh luận. Hôm nay ra ngoài mục đích đơn giản chỉ là để trốn tránh người trong nhà. Cái gì mà tiệc gặp gỡ chứ, đừng nói là mình không có hứng thú, mà cho dù có, trong một năm này là không thể có khả năng. Nếu đã đồng ý với Lôi Tuấn Vũ rồi, vẫn nên giữ chữ tín đi! Chưa nói đến ở đây… Phì, toàn là đàn ông háo sắc!
Lãnh Tử Tình đeo kính mát, ngắm nghía chiếc kính bơi trong tay. Cô không muốn nhiều người nhìn đến mình. Đồ bơi của cô cũng không thu hút giống như ba người kia, chỉ là kiểu đơn giản. Trơn láng dính vào da thịt trên người, đơn giản mà nhã nhặn. Cô thích bơi lội nên cho tới giờ đều luôn lựa chọn chất liệu áo bơi tốt nhất, lực cản của nước rất nhỏ. Không giống như lựa chọn của các cô ấy, đều hết sức gợi cảm, mục đích là để thu hút ánh mắt người khác.
Cơ thể cô cũng rất cân đối, không phải kiểu vô cùng nóng bỏng, nhưng toàn thân không có chút mỡ thừa, mặc dù da không phải rất trắng, nhưng thật khỏe mạnh. Áo tắm của cô bó sát vào cơ thể, cảm giác vận động thật thoải mái. Mái tóc dài của cô được giữ trong chiếc mũ bơi, để lộ ra chiếc cổ mảnh khảnh, trông giống như cổ thiên nga…
/350
|