Sau khi tan làm, tôi mang số điện thoại của mĩ nam mà CICI đưa cho tới quán trà gần công ty để gặp anh ta. Thời đại quả nhiên đã thay đổi, trong di động của CICI, mấy anh chàng này đều không có họ tên đầy đủ, tất thảy đều bị CICI dùng biệt hiệu phân loại, “gã trai mắt thần”, “gã trai Landrover”, “ gã trai nghệ sĩ khu phía tây thành phố”…, vị hôm nay tôi gặp có biệt hiệu là “gã trai mông đẹp Hải Điện[1]”.
[1] Hải Điện: Một khu thuộc thành phố Bắc Kinh.
Vừa vào nhà hàng, tôi liền thấy gã trai mông đẹp trang điểm lộng lẫy, nói trang điểm lộng lẫy không hề quá chút nào, vị ca ca bé nhỏ này mặc một chiếc áo sơ mi hồng nhạt viền bạc, phía dưới mặc quần sooc hoa, chân còn đi đôi giày Dr.Martens màu đỏ, tôi vẫn cho rằng Tiểu Thẩm Dương – người mời nhà thiết kế hình tượng người Hồng Kông mới mặc như vậy, hôm nay coi như được mở rộng tầm mắt.
Tôi ngồi xuống đối diện gã trai mông đẹp, bởi vì anh ta cũng ngồi nên hình dáng bộ mông đó rốt cuộc khiến người ta kinh ngạc yêu mến nhường nào, tôi tạm thời vẫn chưa khảo chứng được. Tôi cười với gã trai mông đẹp, “Chào anh, tôi là Hoàng Tiểu Tiên, đồng nghiệp của CICI”.
Gã trai mông đẹp nhanh chóng lộ ra nụ cười của người mẫu nam, “Hi, chào cô, tôi là Danniel, cô gọi tôi là Danny cũng được”.
Tôi cẩn thận e dè hỏi: “Có tên tiếng Trung không? Gọi nghe thân mật hơn”.
Sắc mặt Danniel chùng xuống, “Thái Quốc Trụ”.
Ngay lập tức tôi cảm thấy con người ngồi trước mặt mình thân thiện hơn nhiều.
Quốc Trụ nói, “Quan hệ giữa tôi và CICI rất tốt, vì vậy nhận lời giúp cô ấy, nhưng nếu tình huống cực kì phức tạp, tôi phải suy nghĩ thêm”.
“Không phức tạp, không phức tạp”. Tôi vội vàng vỗ về anh ta, “Anh xuất hiện cùng tôi một lúc thôi, giả vờ thân mật với tôi là được”.
Quốc Trụ nhìn tôi từ trên xuống dưới, “Vậy tôi cố gắng”.
“Quốc Trụ, anh…”
“Ôi chao, đừng có gọi tôi là Quốc Trụ”. Anh ta hờn giỗi ngắt lời tôi, “Tôi thật sự không quen”.
“Được, được, được, Danny, anh có bộ trang phục nào chuẩn mực một chút không?”
Quốc Trụ nhìn tôi, sau đó thấy khó hiểu, hỏi tôi: “Bộ hôm nay tôi mặc cũng rất chuẩn mực đấy chứ, nếu tôi muốn đi chơi, sẽ không mặc như vậy”.
“Ý tôi nói là trang phục tham gia hôn lễ, ví dụ bộ Âu phục màu sậm, không có hoa văn?”.
Quốc Trụ nghĩ hồi lâu, “Tôi về nhà tìm vậy, có điều trang phục như vậy của tôi rất ít, tuổi tôi rất hiếm khi mặc loại trang phục quê mùa đó”.
Nghe xong câu này, chén trà trong tay tôi suýt sánh ra ngoài, anh chàng trước mặt tôi tuy toàn thân từ trên xuống dưới trang điểm giống như viên thạch, nhưng cho dù nhìn từ góc độ nào, tối thiểu cũng phải hai mươi chín tuổi, rốt cuộc trạng thái tâm lí tốt thế nào đã thúc đẩy anh ta giữ nguyên tính trẻ con?
Tôi vẫn chưa kịp nói gì thì điện thoại của Quốc Trụ đổ chuông, anh ta luống ca luống cuống đeo tai nghe, tạo ra tư thế đẹp đẽ, sau đó ấn phím nghe, “Hello, tôi là Danniel… shit! Lily, cô vẫn nhớ tới tôi?… Được chứ, được chứ, tối nay đi đâu đây?… Ok, ok, tôi nhất định sẽ đến đúng giờ…”.
Quốc Trụ tắt máy, sau đó hỏi tôi, “Ngày mai gặp ở đâu? Mấy giờ có thể xong việc?”.
“Hai chúng ta gặp ở chỗ gần đây, vào lúc mười giờ sáng, sau đó cùng đi”.
“Mười giờ? Ôi chết rồi, chết rồi, tôi rất hiếm khi dậy sớm như vậy”.
Tôi vừa định nói, yên tâm, tôi sẽ liên tục call cho tới khi anh thổ huyết mới thôi, lúc này điện thoại của Quốc Trụ lại reo, “Hello, tôi là Danniel… Tôi biết rồi, tôi biết rồi, tối nay gặp mà, đồng phục gợi cảm nhé, hôm nay tôi mặc đồng phục bác sĩ, cậu đừng có đụng hàng áo sơ mi theo tôi… Ôi trời, bây giờ đâu còn thịnh hành tình một đêm chứ, chúng ta là giết trong chớp mắt…”.
Tôi nhìn Quốc Trụ gọi điện, đột nhiên cảm thấy từ gáy đến xương cụt ở mông đều trở nên bất lực, ảnh ọt quả nhiên không chân thực, hôm qua khi xem ảnh cùng CICI, tôi còn tràn đầy kích động, nói với CICI, chao, gã này xem ra vừa có tà khí vừa đẹp đẽ, đúng là kiểu có thể bắn trúng tôi. Nhưng hôm nay nhìn thấy người thật, tôi mới biết anh ta không chỉ có ánh mắt tà khí, cả con người cũng đều có chút tà môn.
Đứng ở góc độ của kẻ ngoài cuộc, chúng tôi chính là một bà chị với trạng thái tâm lí già nua mang theo đứa em trai xinh đẹp mắc chứng rối loạn tăng động giảm chú ý ra ngoài uống trà, đến nhân viên phục vụ của nhà hàng cũng có thể vừa nhìn đã nhận ra chúng tôi tuyệt đối không phải quan hệ tình nhân gì đó.
Đến bản thân cũng không thuyết phục nổi, sao có thể diễn kịch trước mặt đôi cẩu nam nữ yêu đương nồng nàn đó.
Quốc Trụ cuối cùng cũng kết thúc cuộc gọi dài lê thê này, tôi lấy hết dũng khí, nói với Quốc Trụ, “Chuyện đó, tôi nghĩ rồi, hay là bỏ đi, tối anh vẫn phải đi chơi, tôi lo anh dậy sớm như vậy rất khó chịu”.
Tôi nói vậy hình như hợp đúng ý Quốc Trụ, “Vậy thì không có chuyện gì rồi, chẳng qua là tôi thức trắng đêm, buổi sáng đi cùng cô luôn, chẳng phải hôn lễ thôi sao, có thể mất bao nhiêu thời gian chứ? Có điều, thức đêm không ngủ, đặc biệt không tốt cho da, điều này cô cũng biết đấy, sau khi thức cả đêm, tôi phải mất rất nhiều thời gian để bảo dưỡng…”.
Tôi gật đầu, “Đúng, đúng, đúng, cái giá này quá lớn…”, lời còn chưa nói xong thì chiếc điện thoại bận rộn của anh ta lại đổ chuông.
Tôi muốn nhanh chóng rời đi nhưng Quốc Trụ vẫn lần lữa chưa cúp máy, tôi ra dấu tay mình đi trước với Quốc Trụ, Quốc Trụ gật đầu, tôi đứng lên định đi, Quốc Trụ lại dùng tay ngăn lại, đưa hóa đơn thanh toán.
Tôi sững người nhưng nhanh chóng nhận lấy hóa đơn, đúng, đúng, đúng, tôi nên là người thanh toán.
Thanh toán xong ở quầy thu ngân, tôi quay đầu nhìn Quốc Trụ ở nơi không xa kia, trong cuộc gặp ngắn ngủi, từ đầu đến cuối tôi vẫn không có may mắn nhìn thấy mông anh ta rốt cuộc đẹp nhường nào.
Bước ra khỏi nhà hàng, cái nóng xộc lên khiến người ta như say sóng, tôi rất chán nản, ngày mai ai đi cùng tôi tham gia hôn lễ là thứ yếu, điều khiến tôi khủng hoảng là nếu toàn bộ nam giới đều biến thành giống như Quốc Trụ, vậy nữ giới chưa chồng không thích mặc đồng phục, không có thời gian đi tới hộp đêm, giữ thái độ thà không có còn hơn đối với tình một đêm như chúng tôi liệu có dần dần biến mất thành quần thể “người vô tính” to lớn, muốn sinh sản thế hệ sau, chỉ có thể âm thầm chờ đợi ngày tế bào của chính mình phân tách không.
Bước tới tầng dưới của công ty, tôi ngẩng đầu nhìn, đèn vẫn đang sáng, tôi liền lên lầu muốn xem xem CICI còn ở đó không, nếu như cô ấy còn ở đó, tôi sẽ xin cô ấy gửi đại cho tôi một người nữa, tôi cũng không xem mặt trước, ngày mai trực tiếp gặp gỡ, chỉ cần là một người đàn ông trưởng thành, không ăn nói hồ đồ, không mắc chứng rối loạn tăng động giảm chú ý, có thể giữ được thể diện, tôi liền cảm tạ trời đất.
Công ty trống không, chỉ có Vương Tiểu Tiện vẫn ngồi trước máy tính làm thêm.
Tôi bước tới, ngồi vào vị trí của mình, quăng túi xách và đôi giày cao gót, cả người mềm nhũn trên ghế.
Vương Tiểu Tiện quay đầu nhìn tôi, “Ơ, không phải mai đi đám cưới à? Còn không mau về nhà ngủ một giấc dưỡng nhan?”.
“Vừa đi gặp bạn trai tạm thời của tôi”.
“Sao rồi? Có tia lửa không?”.
“Có, tia lửa to quá, sắp thiêu chết tôi rồi”.
“Tình hình thế nào?”.
“Là một đóa hoa lạ ở hộp đêm, tôi lo đưa anh ta tới đám cưới, anh ta sẽ không vui vì người nổi trội nhất không phải là anh ta”.
“Vậy ngày mai ai đi cùng cô?”.
“Tôi và nhân cách thứ hai của tôi cùng đi”.
Vương Tiểu Tiện gật đầu, “Thật dũng cảm. Đợi cô về, tôi có thể tặng cô hộp khăn giấy để lau nước mắt”.
Tôi nhìn Vương Tiểu Tiện quay người đi, dáng nghiêng nghiêng của anh ta toát lên vẻ chín chắn của ông cụ non. Đột nhiên tôi nghĩ ra, “Vương Tiểu Tiện, anh đi cùng tôi nhé?”.
Vương Tiểu Tiện sững người, “Hả?”.
“Tôi mua đồ ăn sáng trong một tháng cho anh”.
“Tôi không đi”. Vương Tiểu Tiện lắc đầu.
“Tôi uống nước đậu một tháng trước mặt anh”.
“Việc vớ vẩn đó cũng đáng để tôi nhìn một tháng trời á?”.
“Khi anh đi vệ sinh, tôi sẽ không lén lút đổi hình nền của anh nữa”.
“Tôi cảm thấy hình nền hello kitty cũng rất dễ coi”.
Cuối cùng tôi không nhịn được nữa, hét lớn, “Đồ chết tiệt! Hễ bây giờ nhân viên bảo vệ Tiểu Trương vẫn còn dưới lầu, tôi cũng sẽ không nhờ đến anh, anh đừng thừa cơ nâng giá bản thân!”.
Vương Tiểu Tiện liếc tôi một cái, chậm rãi nói, “Đi cũng được, phải trả phí cho tôi, tính theo phút”.
“Cho anh hai mươi tệ, không cần thối lại”.
Trở về nhà, tôi mở tủ quần áo, toàn bộ quần áo trong tủ dốc ra bị tôi lần lượt kết hợp. Tôi liên tục chần chừ giữa phong cách gợi cảm hay cao quý tao nhã hay ngọt ngào đáng yêu. Hồi còn ở cùng anh ta, anh ta thích dáng vẻ ngô ngố, trắng nõn trắng nà của tôi, bây giờ chia tay rồi, tôi nên khiến anh ta nhìn bằng con mắt mới, hay tiếp tục phát huy sở trường anh ta từng thích – phong cách ngọt ngào đây?
Tôi chui vào nhà vệ sinh, nhìn tóc mình, sau đó lấy ra thuốc nhuộm màu đỏ đun, tôi có nên nhuộm màu khác, khiến anh ta biết toàn thân từ trên xuống dưới của tôi đều đã thay máu không?
Tôi chần chừ không chắc, thế là quyết định gọi điện cho Vương Tiểu Tiện nhờ tư vấn một chút. Vương Tiểu Tiện mơ mơ màng màng nghe máy, mơ mơ màng màng nghe lời trưng cầu ý kiến lo lắng không yên của tôi, sau đó nói một cách rất đáng thất vọng, “Để tôi nói một cách đúng trọng tâm, cho dù ngày mai cô mặc gì, anh ta cũng sẽ không quan tâm chú ý, cho dù ngày mai cô uống nhiều rồi lột trần tại đó, chỉ còn vớ quần màu đen, sau đó cầm champagne bay khắp nơi, người có thể cầm áo khoác lên cho cô cũng không thể là anh ta nữa rồi, vì vậy, tỉnh lại đi, đồ phụ nữ ngu ngốc”.
“Vậy tôi có cần nhuộm tóc màu khác không?”.
“Nhuộm cái cứt ấy, nhuộm não cô cũng chẳng có tác dụng”.
Vương Tiểu Tiện nổi cơn tam bành cúp máy, tôi cuối cùng cũng bình tĩnh lại. Đúng vậy, cuộc gặp ngày mai, rõ ràng không phải hẹn hò đã lâu không tương phùng, cho dù tôi trang điểm thật xinh đẹp, hoàn toàn mới mẻ, đối với anh ta mà nói chẳng qua cũng chỉ là người cũ.
Tôi nhìn đống quần áo trên sàn nhà, trong lòng trào lên cảm giác tương lai thật khó lường. Tôi tựa vào tường ngồi xuống nền nhà, hít hít mũi, thầm nghĩ, có phải nên rơi hai giọt nước mắt cho hợp với tình hình, trong lòng sẽ dễ chịu hơn không. Lúc này, di động lặng lẽ sáng lên, Vương Tiểu Tiện gửi tin nhắn đến.
“Tôi sợ vừa nói quá nặng lời, khiến cô tự sát. Vì vậy đặc biệt bổ sung thêm cho cô mảnh giấy nhớ nho nhỏ, thơm dịu: oan gia ngõ hẹp, kẻ dũng cảm, dũng mãnh và có mưu lược sẽ giành chiến thắng, dũng khí của cô gấp năm lần người thường, giới khoa học nên nghiên cứu cô kĩ lưỡng một chút, vì vậy ngày mai, cô có thể tiếp tục gặp ai cũng đánh, biến hôn lễ của người khác thành tang lễ của bạn trai cũ, tôi sẽ hộ tống cô”.
Hộ tống, hai chữ này nghe ra có vẻ không tệ.
[1] Hải Điện: Một khu thuộc thành phố Bắc Kinh.
Vừa vào nhà hàng, tôi liền thấy gã trai mông đẹp trang điểm lộng lẫy, nói trang điểm lộng lẫy không hề quá chút nào, vị ca ca bé nhỏ này mặc một chiếc áo sơ mi hồng nhạt viền bạc, phía dưới mặc quần sooc hoa, chân còn đi đôi giày Dr.Martens màu đỏ, tôi vẫn cho rằng Tiểu Thẩm Dương – người mời nhà thiết kế hình tượng người Hồng Kông mới mặc như vậy, hôm nay coi như được mở rộng tầm mắt.
Tôi ngồi xuống đối diện gã trai mông đẹp, bởi vì anh ta cũng ngồi nên hình dáng bộ mông đó rốt cuộc khiến người ta kinh ngạc yêu mến nhường nào, tôi tạm thời vẫn chưa khảo chứng được. Tôi cười với gã trai mông đẹp, “Chào anh, tôi là Hoàng Tiểu Tiên, đồng nghiệp của CICI”.
Gã trai mông đẹp nhanh chóng lộ ra nụ cười của người mẫu nam, “Hi, chào cô, tôi là Danniel, cô gọi tôi là Danny cũng được”.
Tôi cẩn thận e dè hỏi: “Có tên tiếng Trung không? Gọi nghe thân mật hơn”.
Sắc mặt Danniel chùng xuống, “Thái Quốc Trụ”.
Ngay lập tức tôi cảm thấy con người ngồi trước mặt mình thân thiện hơn nhiều.
Quốc Trụ nói, “Quan hệ giữa tôi và CICI rất tốt, vì vậy nhận lời giúp cô ấy, nhưng nếu tình huống cực kì phức tạp, tôi phải suy nghĩ thêm”.
“Không phức tạp, không phức tạp”. Tôi vội vàng vỗ về anh ta, “Anh xuất hiện cùng tôi một lúc thôi, giả vờ thân mật với tôi là được”.
Quốc Trụ nhìn tôi từ trên xuống dưới, “Vậy tôi cố gắng”.
“Quốc Trụ, anh…”
“Ôi chao, đừng có gọi tôi là Quốc Trụ”. Anh ta hờn giỗi ngắt lời tôi, “Tôi thật sự không quen”.
“Được, được, được, Danny, anh có bộ trang phục nào chuẩn mực một chút không?”
Quốc Trụ nhìn tôi, sau đó thấy khó hiểu, hỏi tôi: “Bộ hôm nay tôi mặc cũng rất chuẩn mực đấy chứ, nếu tôi muốn đi chơi, sẽ không mặc như vậy”.
“Ý tôi nói là trang phục tham gia hôn lễ, ví dụ bộ Âu phục màu sậm, không có hoa văn?”.
Quốc Trụ nghĩ hồi lâu, “Tôi về nhà tìm vậy, có điều trang phục như vậy của tôi rất ít, tuổi tôi rất hiếm khi mặc loại trang phục quê mùa đó”.
Nghe xong câu này, chén trà trong tay tôi suýt sánh ra ngoài, anh chàng trước mặt tôi tuy toàn thân từ trên xuống dưới trang điểm giống như viên thạch, nhưng cho dù nhìn từ góc độ nào, tối thiểu cũng phải hai mươi chín tuổi, rốt cuộc trạng thái tâm lí tốt thế nào đã thúc đẩy anh ta giữ nguyên tính trẻ con?
Tôi vẫn chưa kịp nói gì thì điện thoại của Quốc Trụ đổ chuông, anh ta luống ca luống cuống đeo tai nghe, tạo ra tư thế đẹp đẽ, sau đó ấn phím nghe, “Hello, tôi là Danniel… shit! Lily, cô vẫn nhớ tới tôi?… Được chứ, được chứ, tối nay đi đâu đây?… Ok, ok, tôi nhất định sẽ đến đúng giờ…”.
Quốc Trụ tắt máy, sau đó hỏi tôi, “Ngày mai gặp ở đâu? Mấy giờ có thể xong việc?”.
“Hai chúng ta gặp ở chỗ gần đây, vào lúc mười giờ sáng, sau đó cùng đi”.
“Mười giờ? Ôi chết rồi, chết rồi, tôi rất hiếm khi dậy sớm như vậy”.
Tôi vừa định nói, yên tâm, tôi sẽ liên tục call cho tới khi anh thổ huyết mới thôi, lúc này điện thoại của Quốc Trụ lại reo, “Hello, tôi là Danniel… Tôi biết rồi, tôi biết rồi, tối nay gặp mà, đồng phục gợi cảm nhé, hôm nay tôi mặc đồng phục bác sĩ, cậu đừng có đụng hàng áo sơ mi theo tôi… Ôi trời, bây giờ đâu còn thịnh hành tình một đêm chứ, chúng ta là giết trong chớp mắt…”.
Tôi nhìn Quốc Trụ gọi điện, đột nhiên cảm thấy từ gáy đến xương cụt ở mông đều trở nên bất lực, ảnh ọt quả nhiên không chân thực, hôm qua khi xem ảnh cùng CICI, tôi còn tràn đầy kích động, nói với CICI, chao, gã này xem ra vừa có tà khí vừa đẹp đẽ, đúng là kiểu có thể bắn trúng tôi. Nhưng hôm nay nhìn thấy người thật, tôi mới biết anh ta không chỉ có ánh mắt tà khí, cả con người cũng đều có chút tà môn.
Đứng ở góc độ của kẻ ngoài cuộc, chúng tôi chính là một bà chị với trạng thái tâm lí già nua mang theo đứa em trai xinh đẹp mắc chứng rối loạn tăng động giảm chú ý ra ngoài uống trà, đến nhân viên phục vụ của nhà hàng cũng có thể vừa nhìn đã nhận ra chúng tôi tuyệt đối không phải quan hệ tình nhân gì đó.
Đến bản thân cũng không thuyết phục nổi, sao có thể diễn kịch trước mặt đôi cẩu nam nữ yêu đương nồng nàn đó.
Quốc Trụ cuối cùng cũng kết thúc cuộc gọi dài lê thê này, tôi lấy hết dũng khí, nói với Quốc Trụ, “Chuyện đó, tôi nghĩ rồi, hay là bỏ đi, tối anh vẫn phải đi chơi, tôi lo anh dậy sớm như vậy rất khó chịu”.
Tôi nói vậy hình như hợp đúng ý Quốc Trụ, “Vậy thì không có chuyện gì rồi, chẳng qua là tôi thức trắng đêm, buổi sáng đi cùng cô luôn, chẳng phải hôn lễ thôi sao, có thể mất bao nhiêu thời gian chứ? Có điều, thức đêm không ngủ, đặc biệt không tốt cho da, điều này cô cũng biết đấy, sau khi thức cả đêm, tôi phải mất rất nhiều thời gian để bảo dưỡng…”.
Tôi gật đầu, “Đúng, đúng, đúng, cái giá này quá lớn…”, lời còn chưa nói xong thì chiếc điện thoại bận rộn của anh ta lại đổ chuông.
Tôi muốn nhanh chóng rời đi nhưng Quốc Trụ vẫn lần lữa chưa cúp máy, tôi ra dấu tay mình đi trước với Quốc Trụ, Quốc Trụ gật đầu, tôi đứng lên định đi, Quốc Trụ lại dùng tay ngăn lại, đưa hóa đơn thanh toán.
Tôi sững người nhưng nhanh chóng nhận lấy hóa đơn, đúng, đúng, đúng, tôi nên là người thanh toán.
Thanh toán xong ở quầy thu ngân, tôi quay đầu nhìn Quốc Trụ ở nơi không xa kia, trong cuộc gặp ngắn ngủi, từ đầu đến cuối tôi vẫn không có may mắn nhìn thấy mông anh ta rốt cuộc đẹp nhường nào.
Bước ra khỏi nhà hàng, cái nóng xộc lên khiến người ta như say sóng, tôi rất chán nản, ngày mai ai đi cùng tôi tham gia hôn lễ là thứ yếu, điều khiến tôi khủng hoảng là nếu toàn bộ nam giới đều biến thành giống như Quốc Trụ, vậy nữ giới chưa chồng không thích mặc đồng phục, không có thời gian đi tới hộp đêm, giữ thái độ thà không có còn hơn đối với tình một đêm như chúng tôi liệu có dần dần biến mất thành quần thể “người vô tính” to lớn, muốn sinh sản thế hệ sau, chỉ có thể âm thầm chờ đợi ngày tế bào của chính mình phân tách không.
Bước tới tầng dưới của công ty, tôi ngẩng đầu nhìn, đèn vẫn đang sáng, tôi liền lên lầu muốn xem xem CICI còn ở đó không, nếu như cô ấy còn ở đó, tôi sẽ xin cô ấy gửi đại cho tôi một người nữa, tôi cũng không xem mặt trước, ngày mai trực tiếp gặp gỡ, chỉ cần là một người đàn ông trưởng thành, không ăn nói hồ đồ, không mắc chứng rối loạn tăng động giảm chú ý, có thể giữ được thể diện, tôi liền cảm tạ trời đất.
Công ty trống không, chỉ có Vương Tiểu Tiện vẫn ngồi trước máy tính làm thêm.
Tôi bước tới, ngồi vào vị trí của mình, quăng túi xách và đôi giày cao gót, cả người mềm nhũn trên ghế.
Vương Tiểu Tiện quay đầu nhìn tôi, “Ơ, không phải mai đi đám cưới à? Còn không mau về nhà ngủ một giấc dưỡng nhan?”.
“Vừa đi gặp bạn trai tạm thời của tôi”.
“Sao rồi? Có tia lửa không?”.
“Có, tia lửa to quá, sắp thiêu chết tôi rồi”.
“Tình hình thế nào?”.
“Là một đóa hoa lạ ở hộp đêm, tôi lo đưa anh ta tới đám cưới, anh ta sẽ không vui vì người nổi trội nhất không phải là anh ta”.
“Vậy ngày mai ai đi cùng cô?”.
“Tôi và nhân cách thứ hai của tôi cùng đi”.
Vương Tiểu Tiện gật đầu, “Thật dũng cảm. Đợi cô về, tôi có thể tặng cô hộp khăn giấy để lau nước mắt”.
Tôi nhìn Vương Tiểu Tiện quay người đi, dáng nghiêng nghiêng của anh ta toát lên vẻ chín chắn của ông cụ non. Đột nhiên tôi nghĩ ra, “Vương Tiểu Tiện, anh đi cùng tôi nhé?”.
Vương Tiểu Tiện sững người, “Hả?”.
“Tôi mua đồ ăn sáng trong một tháng cho anh”.
“Tôi không đi”. Vương Tiểu Tiện lắc đầu.
“Tôi uống nước đậu một tháng trước mặt anh”.
“Việc vớ vẩn đó cũng đáng để tôi nhìn một tháng trời á?”.
“Khi anh đi vệ sinh, tôi sẽ không lén lút đổi hình nền của anh nữa”.
“Tôi cảm thấy hình nền hello kitty cũng rất dễ coi”.
Cuối cùng tôi không nhịn được nữa, hét lớn, “Đồ chết tiệt! Hễ bây giờ nhân viên bảo vệ Tiểu Trương vẫn còn dưới lầu, tôi cũng sẽ không nhờ đến anh, anh đừng thừa cơ nâng giá bản thân!”.
Vương Tiểu Tiện liếc tôi một cái, chậm rãi nói, “Đi cũng được, phải trả phí cho tôi, tính theo phút”.
“Cho anh hai mươi tệ, không cần thối lại”.
Trở về nhà, tôi mở tủ quần áo, toàn bộ quần áo trong tủ dốc ra bị tôi lần lượt kết hợp. Tôi liên tục chần chừ giữa phong cách gợi cảm hay cao quý tao nhã hay ngọt ngào đáng yêu. Hồi còn ở cùng anh ta, anh ta thích dáng vẻ ngô ngố, trắng nõn trắng nà của tôi, bây giờ chia tay rồi, tôi nên khiến anh ta nhìn bằng con mắt mới, hay tiếp tục phát huy sở trường anh ta từng thích – phong cách ngọt ngào đây?
Tôi chui vào nhà vệ sinh, nhìn tóc mình, sau đó lấy ra thuốc nhuộm màu đỏ đun, tôi có nên nhuộm màu khác, khiến anh ta biết toàn thân từ trên xuống dưới của tôi đều đã thay máu không?
Tôi chần chừ không chắc, thế là quyết định gọi điện cho Vương Tiểu Tiện nhờ tư vấn một chút. Vương Tiểu Tiện mơ mơ màng màng nghe máy, mơ mơ màng màng nghe lời trưng cầu ý kiến lo lắng không yên của tôi, sau đó nói một cách rất đáng thất vọng, “Để tôi nói một cách đúng trọng tâm, cho dù ngày mai cô mặc gì, anh ta cũng sẽ không quan tâm chú ý, cho dù ngày mai cô uống nhiều rồi lột trần tại đó, chỉ còn vớ quần màu đen, sau đó cầm champagne bay khắp nơi, người có thể cầm áo khoác lên cho cô cũng không thể là anh ta nữa rồi, vì vậy, tỉnh lại đi, đồ phụ nữ ngu ngốc”.
“Vậy tôi có cần nhuộm tóc màu khác không?”.
“Nhuộm cái cứt ấy, nhuộm não cô cũng chẳng có tác dụng”.
Vương Tiểu Tiện nổi cơn tam bành cúp máy, tôi cuối cùng cũng bình tĩnh lại. Đúng vậy, cuộc gặp ngày mai, rõ ràng không phải hẹn hò đã lâu không tương phùng, cho dù tôi trang điểm thật xinh đẹp, hoàn toàn mới mẻ, đối với anh ta mà nói chẳng qua cũng chỉ là người cũ.
Tôi nhìn đống quần áo trên sàn nhà, trong lòng trào lên cảm giác tương lai thật khó lường. Tôi tựa vào tường ngồi xuống nền nhà, hít hít mũi, thầm nghĩ, có phải nên rơi hai giọt nước mắt cho hợp với tình hình, trong lòng sẽ dễ chịu hơn không. Lúc này, di động lặng lẽ sáng lên, Vương Tiểu Tiện gửi tin nhắn đến.
“Tôi sợ vừa nói quá nặng lời, khiến cô tự sát. Vì vậy đặc biệt bổ sung thêm cho cô mảnh giấy nhớ nho nhỏ, thơm dịu: oan gia ngõ hẹp, kẻ dũng cảm, dũng mãnh và có mưu lược sẽ giành chiến thắng, dũng khí của cô gấp năm lần người thường, giới khoa học nên nghiên cứu cô kĩ lưỡng một chút, vì vậy ngày mai, cô có thể tiếp tục gặp ai cũng đánh, biến hôn lễ của người khác thành tang lễ của bạn trai cũ, tôi sẽ hộ tống cô”.
Hộ tống, hai chữ này nghe ra có vẻ không tệ.
/35
|