"Reng...Reng...Reng..."
Chuông vào giờ học đã vang lên các sao chạy tới tấp về chỗ ngồi của mình để chuẩn bị cuộc chơi tiếp theo. Vài phút sau có một thầy giáo trẻ bước vào lớp. Thầy giới thiệu đến nỗi không thể nhàm hơn.
- Xin chào các em, thầy là Xà Phu, thầy sẽ là chủ nghiệm bắt đầu từ lúc này trở đi. À, thầy dạy Tiếng Anh.
- Thưa thầy, cô Nguyệt mới là chủ nghiệm của lớp em chứ thầy
Bạch Dương giơ tay nói
- Cô Nguyệt đã gửi đơn xin thôi việc rồi
Xà Phu nói với giọng nhẹ tênh
- Thưa thầy, sao cô Nguyệt lại thôi việc vậy thầy. Cô ý dạy hay mà.
Nhân Mã cười đểu nói
- Sao các em không dùng bảo bối thần kì của Doremon mà quay lại thời gian ngày hôm qua để biết. Mà theo tôi nhớ thì cô Nguyệt đã dạy các em cái gì đâu.
-.....
Sau câu nói của Xà Phu, Nhân Mã thường ngày hay đấu võ mồm đã phải im bặt vì không cãi lại được. Thấy vậy Bảo Bình lên tiếng giúp đỡ
- Thưa thầy, ngoài đời làm gì có Doremon đâu thầy, chỉ có ở trong truyện mà thôi
- Thế thì các em im miệng lại
Xà Phu vừa nói vừa tỏa ra sát khí, lườm Bảo Bình làm cho cậu toát mồ hôi lạnh (ặc sao giống Thiên Yết zậy trời). Xử Nữ thấy nguy nên giả vây giúp
- Thưa thầy vì hôm qua tự dưng cô Nguyệt lại bỏ đi giữa giờ cho nên bọn em chưa được làm quen với nhau. Nên thầy để dành tiết này bọn em gới thiệu về nhau được không ạ.
Xà Phu nở nụ cười tươi khiến cho tất cả rùng mình nói
- Các em là đồ óc heo sao? Các em có não không? Cả ngày hôm qua cô Nguyệt không dạy thì các em cũng không biết tự đứng lên giới thiệu mình à? Các em có phải là trẻ con tiểu học không? Mà bọn trẻ con bọn nó còn tự biết giới thiệu về mình đấy. Các em còn không bằng một nửa của bọn nó sao?
Bị tuôn cho một tràng như vậy các sao im bặt không nói được một câu. Bỗng nhiên...
- Yaaawwwn...
- Này em, từ nãy giờ tôi nói em thấy chán lắm hả?
Xà Phu hỏi cái người đang ngáp ở phía cuối lớp, không ai khác chính là Thiên Yết.
- Phải, chán lắm ông già , ông muốn bọn này làm gì thì nói nhanh lên, tốn thời gian quá đấy.
Thiên Yết nói với vẻ mặt không một chút sợ hãi nào đã thế còn thờ ơ nhìn Xà Phu làm cho 22 con mắt phải nhìn mình khám phục
- Ồ, tôi làm mất thời gian của các em sao? Được rồi tôi sẽ vào vấn đề chính như Thiên Yết đã nói luôn.
Xà Phu nói mà mắt vẫn chưa rời khỏi Thiên Yết
- Thưa thầy, thầy biết Thiên Yết sao? Tại sao bạn ý lại gọi thầy là ông già vậy thầy con trẻ mà?
11 chòm sao kia thắc mắc hỏi
- Các em muốn biết sao? Được thôi tôi sẽ nói. Tôi với Yết Yết là...
"Bốp"
Chưa cho Xà Phu nói hết câu thì đột nhiên có một chiếc giầy Nike Air Jordan bay đến trúng mặt Xà Phu. Và chủ nhân của chiếc giày này không ai khác chính là Thiên Yết.
- A, xin lỗi thầy, em không cố ý
Thiên Yết vừa thả nhiên đi lên lấy giầy vừa nói với cái giọng không có một chút gì là xin lỗi ở đây cả. Khi lên lấy giầy thì Thiên Yết ném thêm một câu
- Mà chỉ là cố tình thôi. Ông già, ông mà nói ra là ông sống cũng như chết với tôi. Ông vào việc chính cho tôi.
- Thôi được rồi vì nể lòng Yết Yết tôi sẽ vào vấn đề chính luôn. Tôi muốn các em phải đổi chỗ, theo tôi thấy thì các em ngồi như vậy không ổn chút nào.
Sau câu nói đó thì phải mất đến 10' để ổn định được chỗ ngồi chính thức. Sơ đồ chỗ ngồi:
1. Sư Tử với Bạch Dương
2. Bảo Bình với Nhân Mã
3. Kim Ngưu với Cự Giải
4. Ma Kết với Xử Nữ
5. Song Tử với Thiên Bình
6. Thiên Yết với Song Ngư
Sau khi đổi chỗ xong thì có hàng đống suy nghĩ hiện lên trong đầu các sao
" Tại sao mình phải ngồi với tên hung hăng này"
" Xui thật, vớ phải ai không vớ lại đi vớ con điên này"
" Hahaha...Ngươi chết với ta rồi Ngựa ạ"
" Híc, chết mình rồi"
" A, ngồi đây tốt nè. Cự Giải thường nấu ăn ngon. Hura, mình may quá"
" Hehe, ngồi đây thì mình có thể nấu ăn nhiều rồi"
" Huhu...thầy ác quá sao lại cho mình ngồi đây? Hic, mình sợ"
" Song Song..."
" Chị...em phải làm sao đây..."
" Thiên Ngư...anh..."
Ngồi như thế này, Thiên Bình và Song Tử đâu biết rằng sẽ có chuyện gì sảy đến với họ...
________________
Giờ về.
Giữa sân trường vắng tanh có một bóng người lặng lẽ ngồi trên hàng ghế đá đợi một người.
- Song Song, chưa về sao?
- A, Yết mày đây rồi tao dợi mày mãi
- Ai khiến mày phải đợi, sao không về cùng lũ khi đi.
- Không. Về cùng Sư Tử thả nào chả chui đi đánh nhau, Kim Ngưu thì thả nào chả chui vào quán ăn nào đó đi cùng cậu ta thì có mà mất mặt. Bảo Bình thì thể nào tao cũng làm vật thí nghiệm cho mà xem. Còn Ma Kết thì chắc chắn là vào trong thư viện chán ngòm rồi, thế nên tao mới đợi mày về cùng. Mà thôi ngồi xuống đây tao bảo.
_________________
- Thiên Bình này, mình nghĩ Song Tử là...
- Ừ, mình cũng nghĩ như vậy nhưng... mình không chắc
Song Ngư nhìn cô bạn của mình mà không khỏi đau lòng. Sao bây giờ cô bạn ý lại mệt mỏi và đau buồn như thế này?
_________________
- Thiên Yết này...
- Song Ngư...
- Chắc có lẽ tao/mình không thể quên đi người con gái ấy rồi.
_________________
2 con người...
2 trái tim...
Cùng một kí ức đau đớn...
Liệu họ còn có chung một nhịm đậm...
Chuông vào giờ học đã vang lên các sao chạy tới tấp về chỗ ngồi của mình để chuẩn bị cuộc chơi tiếp theo. Vài phút sau có một thầy giáo trẻ bước vào lớp. Thầy giới thiệu đến nỗi không thể nhàm hơn.
- Xin chào các em, thầy là Xà Phu, thầy sẽ là chủ nghiệm bắt đầu từ lúc này trở đi. À, thầy dạy Tiếng Anh.
- Thưa thầy, cô Nguyệt mới là chủ nghiệm của lớp em chứ thầy
Bạch Dương giơ tay nói
- Cô Nguyệt đã gửi đơn xin thôi việc rồi
Xà Phu nói với giọng nhẹ tênh
- Thưa thầy, sao cô Nguyệt lại thôi việc vậy thầy. Cô ý dạy hay mà.
Nhân Mã cười đểu nói
- Sao các em không dùng bảo bối thần kì của Doremon mà quay lại thời gian ngày hôm qua để biết. Mà theo tôi nhớ thì cô Nguyệt đã dạy các em cái gì đâu.
-.....
Sau câu nói của Xà Phu, Nhân Mã thường ngày hay đấu võ mồm đã phải im bặt vì không cãi lại được. Thấy vậy Bảo Bình lên tiếng giúp đỡ
- Thưa thầy, ngoài đời làm gì có Doremon đâu thầy, chỉ có ở trong truyện mà thôi
- Thế thì các em im miệng lại
Xà Phu vừa nói vừa tỏa ra sát khí, lườm Bảo Bình làm cho cậu toát mồ hôi lạnh (ặc sao giống Thiên Yết zậy trời). Xử Nữ thấy nguy nên giả vây giúp
- Thưa thầy vì hôm qua tự dưng cô Nguyệt lại bỏ đi giữa giờ cho nên bọn em chưa được làm quen với nhau. Nên thầy để dành tiết này bọn em gới thiệu về nhau được không ạ.
Xà Phu nở nụ cười tươi khiến cho tất cả rùng mình nói
- Các em là đồ óc heo sao? Các em có não không? Cả ngày hôm qua cô Nguyệt không dạy thì các em cũng không biết tự đứng lên giới thiệu mình à? Các em có phải là trẻ con tiểu học không? Mà bọn trẻ con bọn nó còn tự biết giới thiệu về mình đấy. Các em còn không bằng một nửa của bọn nó sao?
Bị tuôn cho một tràng như vậy các sao im bặt không nói được một câu. Bỗng nhiên...
- Yaaawwwn...
- Này em, từ nãy giờ tôi nói em thấy chán lắm hả?
Xà Phu hỏi cái người đang ngáp ở phía cuối lớp, không ai khác chính là Thiên Yết.
- Phải, chán lắm ông già , ông muốn bọn này làm gì thì nói nhanh lên, tốn thời gian quá đấy.
Thiên Yết nói với vẻ mặt không một chút sợ hãi nào đã thế còn thờ ơ nhìn Xà Phu làm cho 22 con mắt phải nhìn mình khám phục
- Ồ, tôi làm mất thời gian của các em sao? Được rồi tôi sẽ vào vấn đề chính như Thiên Yết đã nói luôn.
Xà Phu nói mà mắt vẫn chưa rời khỏi Thiên Yết
- Thưa thầy, thầy biết Thiên Yết sao? Tại sao bạn ý lại gọi thầy là ông già vậy thầy con trẻ mà?
11 chòm sao kia thắc mắc hỏi
- Các em muốn biết sao? Được thôi tôi sẽ nói. Tôi với Yết Yết là...
"Bốp"
Chưa cho Xà Phu nói hết câu thì đột nhiên có một chiếc giầy Nike Air Jordan bay đến trúng mặt Xà Phu. Và chủ nhân của chiếc giày này không ai khác chính là Thiên Yết.
- A, xin lỗi thầy, em không cố ý
Thiên Yết vừa thả nhiên đi lên lấy giầy vừa nói với cái giọng không có một chút gì là xin lỗi ở đây cả. Khi lên lấy giầy thì Thiên Yết ném thêm một câu
- Mà chỉ là cố tình thôi. Ông già, ông mà nói ra là ông sống cũng như chết với tôi. Ông vào việc chính cho tôi.
- Thôi được rồi vì nể lòng Yết Yết tôi sẽ vào vấn đề chính luôn. Tôi muốn các em phải đổi chỗ, theo tôi thấy thì các em ngồi như vậy không ổn chút nào.
Sau câu nói đó thì phải mất đến 10' để ổn định được chỗ ngồi chính thức. Sơ đồ chỗ ngồi:
1. Sư Tử với Bạch Dương
2. Bảo Bình với Nhân Mã
3. Kim Ngưu với Cự Giải
4. Ma Kết với Xử Nữ
5. Song Tử với Thiên Bình
6. Thiên Yết với Song Ngư
Sau khi đổi chỗ xong thì có hàng đống suy nghĩ hiện lên trong đầu các sao
" Tại sao mình phải ngồi với tên hung hăng này"
" Xui thật, vớ phải ai không vớ lại đi vớ con điên này"
" Hahaha...Ngươi chết với ta rồi Ngựa ạ"
" Híc, chết mình rồi"
" A, ngồi đây tốt nè. Cự Giải thường nấu ăn ngon. Hura, mình may quá"
" Hehe, ngồi đây thì mình có thể nấu ăn nhiều rồi"
" Huhu...thầy ác quá sao lại cho mình ngồi đây? Hic, mình sợ"
" Song Song..."
" Chị...em phải làm sao đây..."
" Thiên Ngư...anh..."
Ngồi như thế này, Thiên Bình và Song Tử đâu biết rằng sẽ có chuyện gì sảy đến với họ...
________________
Giờ về.
Giữa sân trường vắng tanh có một bóng người lặng lẽ ngồi trên hàng ghế đá đợi một người.
- Song Song, chưa về sao?
- A, Yết mày đây rồi tao dợi mày mãi
- Ai khiến mày phải đợi, sao không về cùng lũ khi đi.
- Không. Về cùng Sư Tử thả nào chả chui đi đánh nhau, Kim Ngưu thì thả nào chả chui vào quán ăn nào đó đi cùng cậu ta thì có mà mất mặt. Bảo Bình thì thể nào tao cũng làm vật thí nghiệm cho mà xem. Còn Ma Kết thì chắc chắn là vào trong thư viện chán ngòm rồi, thế nên tao mới đợi mày về cùng. Mà thôi ngồi xuống đây tao bảo.
_________________
- Thiên Bình này, mình nghĩ Song Tử là...
- Ừ, mình cũng nghĩ như vậy nhưng... mình không chắc
Song Ngư nhìn cô bạn của mình mà không khỏi đau lòng. Sao bây giờ cô bạn ý lại mệt mỏi và đau buồn như thế này?
_________________
- Thiên Yết này...
- Song Ngư...
- Chắc có lẽ tao/mình không thể quên đi người con gái ấy rồi.
_________________
2 con người...
2 trái tim...
Cùng một kí ức đau đớn...
Liệu họ còn có chung một nhịm đậm...
/27
|