TÓM TẮT
Truyện kể về cuộc sống của mười hai chòm sao ở thế giới hiện tại và quê hương chính của mình thế giới tương lai
Mười một cặp vợ chồng trẻ lên cỗ máy thời gian về năm trăm năm trước( thế giới hiện tại của chúng ta á) sống và trải nghiệm. Mười tám năm sau mười hai đứa con của họ mới biết về thế giới này (mười hai chòm sao ý) và có chút tò mò. Mười hai chòm sao đã lên cổ máy thời gian để đi đến thế giới nơi cha mẹ họ được sinh ra
Mọi người hãy chờ đón câu chuyện nhé
* Lời tâm sự của tác giả:
Đây là lần đầu tiên mình viết truyện nên không tránh được những sai sót, có gì mong các bạn bỏ qua và góp ý cho mình nha ^^. Thường ngày mình rất thích đọc truyện hài, nên truyện này mình viết theo xu hướng hài hước có pha chút hư ảo. Trong truyện một số chi tiết hơi quá hì bị nhiễm truyện Doremon từ bé ... hèm... mình kẹt từ quá... hì mong các bạn giúp đỡ mình nhìu nha. <3 mn”
Giới Thiệu Nhân Vật
Trích một đoạn trong truyện
-Thầy Xà Phu, các em học sinh, do một số lí do nên phòng học của mỗi lớp đều do các học viên của lớp đó quét dọn, vậy nên sau khi thầy Xà Phu thông báo xong các em ở lại làm vệ sinh nhé!”
Trong đầu tụi nó cái suy nghĩ bực nhọc nổi lên. Đường đường là trường minh vương nổi tiếng lừng lẫy, tiện nghi vậy mà bắt học viên quét dọn, làm vệ sinh lớp là sao hả
Thầy giám thị chưa kịp quay mặt đi ra cửa thì ở phía cuối lớp
-THẦY GIÁM THỊ Ở PHÍA SAU THẦY CÓ… CÓ CON RẮN KÌA.
Tiếng la lớn với sắc thái biểu cảm siêu chuẩn của Bảo Bình (gia đình truyền thống nghệ thuật mà lị) làm thầy giám thị... hahaha. Sau khi nghe tiếng hét của Bảo Bình thầy giám thị nhảy bổ lên ghế giáo viên, khuôn mặt sợ hãi như sắp khóc, mắt nhắm tịt, miệng lắp bắp:
-Đâu... đâu mấy em bắt... bắt nó đi... đi chứ
Nhìn thấy thầy giám thị nghiêm chỉnh là thế mà lại sợ con rắn (may sao chưa tè ra quần :p) lớp 11s cười phá lên, làm thầy Xà Phu cũng cười. Nghe thấy tiếng cười thầy giám thị mở mắt, định thần lại thì biết mình đã bị lừa, thầy giám thị tức giận:
-Võ Bảo Bình, cậu được lắm lên phòng giám thị ngay cho... cho…
Chưa kịp nói hết câu thấy khuôn mặt ra lệnh dừng nói của Thiên Bình làm thầy giám thị im bặt, bực tức bỏ đi không dám nói gì nữa (hi hi, may sao trường ni của nhà TB ,TY hihi)
- Ha ha, thầy giám thị... sợ rắn... haha.
- Trông thế mà sợ rắn á... haha.
- Thật là, thật là mất hình tượng quá đi… haha.
- Bảo bình lợi hại ghê á…
Mong các bạn ủng hộ mình.
Truyện kể về cuộc sống của mười hai chòm sao ở thế giới hiện tại và quê hương chính của mình thế giới tương lai
Mười một cặp vợ chồng trẻ lên cỗ máy thời gian về năm trăm năm trước( thế giới hiện tại của chúng ta á) sống và trải nghiệm. Mười tám năm sau mười hai đứa con của họ mới biết về thế giới này (mười hai chòm sao ý) và có chút tò mò. Mười hai chòm sao đã lên cổ máy thời gian để đi đến thế giới nơi cha mẹ họ được sinh ra
Mọi người hãy chờ đón câu chuyện nhé
* Lời tâm sự của tác giả:
Đây là lần đầu tiên mình viết truyện nên không tránh được những sai sót, có gì mong các bạn bỏ qua và góp ý cho mình nha ^^. Thường ngày mình rất thích đọc truyện hài, nên truyện này mình viết theo xu hướng hài hước có pha chút hư ảo. Trong truyện một số chi tiết hơi quá hì bị nhiễm truyện Doremon từ bé ... hèm... mình kẹt từ quá... hì mong các bạn giúp đỡ mình nhìu nha. <3 mn”
Giới Thiệu Nhân Vật
Trích một đoạn trong truyện
-Thầy Xà Phu, các em học sinh, do một số lí do nên phòng học của mỗi lớp đều do các học viên của lớp đó quét dọn, vậy nên sau khi thầy Xà Phu thông báo xong các em ở lại làm vệ sinh nhé!”
Trong đầu tụi nó cái suy nghĩ bực nhọc nổi lên. Đường đường là trường minh vương nổi tiếng lừng lẫy, tiện nghi vậy mà bắt học viên quét dọn, làm vệ sinh lớp là sao hả
Thầy giám thị chưa kịp quay mặt đi ra cửa thì ở phía cuối lớp
-THẦY GIÁM THỊ Ở PHÍA SAU THẦY CÓ… CÓ CON RẮN KÌA.
Tiếng la lớn với sắc thái biểu cảm siêu chuẩn của Bảo Bình (gia đình truyền thống nghệ thuật mà lị) làm thầy giám thị... hahaha. Sau khi nghe tiếng hét của Bảo Bình thầy giám thị nhảy bổ lên ghế giáo viên, khuôn mặt sợ hãi như sắp khóc, mắt nhắm tịt, miệng lắp bắp:
-Đâu... đâu mấy em bắt... bắt nó đi... đi chứ
Nhìn thấy thầy giám thị nghiêm chỉnh là thế mà lại sợ con rắn (may sao chưa tè ra quần :p) lớp 11s cười phá lên, làm thầy Xà Phu cũng cười. Nghe thấy tiếng cười thầy giám thị mở mắt, định thần lại thì biết mình đã bị lừa, thầy giám thị tức giận:
-Võ Bảo Bình, cậu được lắm lên phòng giám thị ngay cho... cho…
Chưa kịp nói hết câu thấy khuôn mặt ra lệnh dừng nói của Thiên Bình làm thầy giám thị im bặt, bực tức bỏ đi không dám nói gì nữa (hi hi, may sao trường ni của nhà TB ,TY hihi)
- Ha ha, thầy giám thị... sợ rắn... haha.
- Trông thế mà sợ rắn á... haha.
- Thật là, thật là mất hình tượng quá đi… haha.
- Bảo bình lợi hại ghê á…
Mong các bạn ủng hộ mình.
/40
|