P/s: Ta là ta tính viết về sáu cặp nhưng mà ba cặp chính thì lúc nào chả nói tới, nên nhét luôn vô cho mấy vai phản diện một chương cùng vai chính cho mọi người hiểu rõ hơn về cuộc gặp gỡ của mấy kẻ này nhé!.
~Nhân Mã - Tố Nhi~
Năm Mã Mã nhà ta học lớp 8 đã biết thích một cô gái.
Cô ta tên Trương Tố Nhi hoa khôi của trường, cậu thì có vẻ đẹp trai ấm áp ngoài ra thì chẳng có gì để khen, ẻo lả như một đứa con gái, đánh nhau không chơi, cãi nhau cũng không thích, tối ngày chỉ biết kiếm chuyện với Ma Kết nhà ta để cô chửi chơi.
Đó, cái thời đơn phương của cậu lúc nào cũng mơ mộng về Tố Nhi, mỗi lần cô đi lướt qua, trái tim cậu đã đập liên hồi như muốn bay thẳng ra khỏi lồng ngực để chạy theo bóng hồng xinh đẹp rồi.
Nhiều lúc muốn đứng trước mặt cô tỏ tình nhưng lần nào cũng bước gần tới thì lại thôi lùi về, yêu thầm quả thật rất mệt mỏi.
Với thân phận một hoa khôi Tố Nhi luôn là một con mồi trong mắt nhiều người, xinh đẹp, giỏi giang khiến tính tình cô trở nên kiêu ngạo, dù miệng luôn tươi cười giúp đỡ mọi người nhưng trong lòng thì...
" Mấy kẻ xấu xí dơ bẩn không biết cao thấp tối ngày cứ muốn làm quen với thiên nga ta đây à? "
Cười khinh trong lòng, cô chẳng thèm nhận lá thư tình yêu nào của ai, dù hắn có giàu có thế nào đi chăng nữa, cô cũng kệ. Bọn chúng không xứng với một người quá hoàn hảo như cô.
Thế nhưng...
Một năm sau, khi Mã Mã biểu diễn trên sân khấu của trường, nghe được từ mọi người cậu có chị là Bạch Dương ca sĩ kiêm nhà ẩm thực nổi tiếng lại thêm ông bác nuôi là đạo diễn có tiếng tăm, chưa kể là vị chủ tịch của tập đoàn H a. Tố Nhi nghe thôi mà thèm thuồng.
" Một con mồi béo ngậy "
Ngày hôm sau, tin động trời làm cả trường phát hoảng khi hoa khôi xinh đẹp của trường chính thức có bạn trai - Nhân Mã.
Cậu bước vào trường và chẳng biết gì cả, khi cầm báo tuần lên mới hay đó là những lời của Tố Nhi nói a. Mã Mã cậu là chàng trai lý tưởng, là người yêu của cô hiện tại và sau này.
Dù có vui đấy nhưng cũng rất sợ có thể đây là trò đùa của ai đó, cậu đợi cô vào lớp mới hỏi, bóng dáng xinh xắn bước vào cửa, nụ cười trên môi giao tiếp với mọi người, Mã kéo tay Nhi ra khỏi lớp đi lên sân thượng nói chuyện.
Vụ việc đó làm nhiều người tò mò quẩy đuôi chạy theo xem.
Người A tò mò hỏi: Hai người đó lên đó chi?
Người B trả lời: Sao tao biết, biết thì tao đi theo làm gì.
Người C chen vào: Ngốc, tất nhiên là đi lên đó để cãi nhau rồi.
Người D thắc mắc: Tại sao?
Người C trả lời: Mã giấu tin lâu như vậy mà Nhi lại phanh phui ra chắc chắn có xung đột thôi.
Người A gật đầu: Đúng đúng...
Nhưng mà toàn bộ sự việc chỉ toàn là ông đoán gà bà đoán vịt, chẳng đúng cái gì hết hà. Mã đóng sập cửa tầng thượng liếc xéo bọn người hay tám kia, cậu hỏi:
-Chuyện này là sao vậy?
-Thì là như thế đó, tôi và cậu quen nhau... cậu không muốn?
Tố Nhi vừa nói vừa cuối đầu tỏ vẻ e thẹn, cậu nhìn mà thấy mình hân hoan làm sao ấy, vẻ mặt của thiên hạ nhỏ lại hồng nhuận làm cậu bất giác đưa tay vuốt nhẹ hai má cô.
-Không, mình rất muốn, muốn quen cậu từ lâu rồi cơ.
Cô ngước mặt cười, nghiêng đầu cho bàn tay cậu sát hơn vào má mình, nụ cười giả tạo trên môi, cô không ngờ việc này quá dễ dàng đến như vậy.
Ngày hôm đó Mã cứ cười mãi vì niềm hạnh phúc mong chờ một năm qua có mơ cũng không thấy đã thành hiện thực. Về đến nhà cũng chẳng thèm qua chọc Kết mà cứ luôn miệng lẩm nhẩm hát chẳng có giai điệu gì hết.
Và cái kết thì khỏi nói cũng biết...
Mối tình kéo dài hai ngày,
Và bùm một cái Tố Nhi tức xì khói đập cho Mã một trận rồi bỏ đi, chuyện là thế này.
Đang đi công viên chơi thì có một bọn du côn xuất hiện trước mặt hai người kêu Mã giao tiền và bắt Nhi trêu ghẹo, tưởng rằng Mã sẽ vùng lên giống như một anh chàng mạnh mẽ ai ngờ đâu.
-Tiền đây... còn cô gái mấy người giữ luôn đi...
-...
Cậu co giò bỏ chạy, bọn chúng những năm người lại cao to nữa, cậu sao mà làm được gì, còn Tố Nhi chỉ cần la lên là có nhiều người lại cứu cô thôi.
Mã Mã chỉ có làm vậy thôi mà bị đá một cú, đến mấy tháng sau vẫn chưa hiểu tại sao. Còn Kết thì tối ngày cứ chọc cậu là đồ con thỏ...
~ Xử Nữ - Ngọc Trinh ~
Năm lớp 9
Vừa bơi xong, Xử bước vào phòng tắm, vì buổi tối nên chẳng có ai cả cậu rất tự nhiên không thèm đóng cửa thế nhưng...
Bạch Ngọc Trinh bước vào trên người chẳng có mảnh vải che thân, lõa lồ trước mặt Xử, cô nhào người đến trước khiến cả hai ngã trên sàn nhà lạnh ngắt.
-Cô bước vào đây làm gì ra ngoài.
Xử tức giận xô cô ra, đuổi đi, theo phản xạ lấy chiếc khăn quấn vùng dưới lại nhưng không ngờ cô ta lại bạo đến vậy giật lấy cái khăn quăng ra xa, tay nắm chặt của quý của cậu, giựt nhẹ.
Cảm giác đau nhói phía dưới làm cậu đứng yên nhìn người trước mặt.
-Ngọc Trinh cô muốn gì?
-Muốn cậu.
Dứt câu, cô đã quỳ người dưới thân Xử, cho cậu bé vào miệng cô nhẹ nhàng trêu đùa, mút nhẹ nơi đỉnh đầu mềm mại, chiếc lưỡi đinh hương uốn lượn liếm dọc theo chiều dài.
Vân vê hai hòn ngọc cô bỏ vào miệng mút nhẹ, tay lên xuống đều độ không nhanh cũng chẳng chậm.
Bất cứ người con trai nào, họ không bao giờ có thể thoát khỏi sự cám dỗ này được, món đồ ngon dâng tận miệng thì tại sao không ăn. Xử Nữ tuy rằng rất chung tình với Kim Ngưu nhưng vào lúc này cái sự xa xỉ mang tên " tình yêu " hoàn toàn đã biến thành làn khói.
Nâng người cô lên, đầu óc cậu không còn làm chủ hay trái tim mà là dục vọng chiếm hữu, tiến vào u cốc chặt hẹp làm cậu hứng khởi rên lên một tiếng dài. Động thân ra vào bên trong Ngọc Trinh, đè cô vào tường hai tay cậu mân mê quả đồi hồng hồng, cuối đầu ngậm một bên ti mút nhẹ.
Hương thơm thoang thoảng của mùi sữa tắm càng làm tăng thêm sức gợi tình, nồng nhiệt cả hai cùng đến tận trời xanh, cậu giải phóng nhưng không phải vào bên trong u cốc đó mà là miệng cô.
Trinh tựa trong ngực Xử thở dốc, năm ngón tay cô lưa vào tóc cậu, yêu chiều hôn nhẹ lên má cậu.
-Chuyện này... tôi...tô..i..
Xử vùi mặt vào lòng bàn tay. Cậu đã làm gì thế này?
-Tôi sẽ không nói ai biết đâu, đây là tôi tự nguyện.
Cậu nhìn Trinh đôi mắt cậu ánh lên sự khinh bỉ, sợ sệt hay cảm giác biết ơn? Cảm xúc lẫn lộn, cậu thấy mình thật tồi tệ đã phản bội Ngưu , thế nhưng đã một lần được thì sẽ có lần thứ hai.
Hai người họ qua lại với nhau không biết bao nhiêu lần nhưng rõ ràng cậu có dùng bao và không hề cho vào bên trong cô.
Vậy mà cô ta lại nói có bầu với cậu...
Cái bầu đó là giả? Tất nhiên.
Xử không hề phản bội Ngưu? Không, phản bội không chỉ một lần.
Cậu không còn yêu Ngưu? Không, cậu yêu cô rất nhiều.
Sợ tội lỗi bị phơi bày cậu cố xô ngã Ngọc Trinh dù biết cái thai chỉ là giả, nếu ngã mà không có xảy thai thì đó đúng là giấu đầu lòi đuôi, nhưng cô ta diễn quá tài tình, bản thân đã dự kiến tất cả, cô ta làm như thật.
Sảy thai,
Đau khổ,
Tội lỗi,
Mọi thứ đều quay lưng lại với Xử kể cả Ngưu.
~Nhân Mã - Tố Nhi~
Năm Mã Mã nhà ta học lớp 8 đã biết thích một cô gái.
Cô ta tên Trương Tố Nhi hoa khôi của trường, cậu thì có vẻ đẹp trai ấm áp ngoài ra thì chẳng có gì để khen, ẻo lả như một đứa con gái, đánh nhau không chơi, cãi nhau cũng không thích, tối ngày chỉ biết kiếm chuyện với Ma Kết nhà ta để cô chửi chơi.
Đó, cái thời đơn phương của cậu lúc nào cũng mơ mộng về Tố Nhi, mỗi lần cô đi lướt qua, trái tim cậu đã đập liên hồi như muốn bay thẳng ra khỏi lồng ngực để chạy theo bóng hồng xinh đẹp rồi.
Nhiều lúc muốn đứng trước mặt cô tỏ tình nhưng lần nào cũng bước gần tới thì lại thôi lùi về, yêu thầm quả thật rất mệt mỏi.
Với thân phận một hoa khôi Tố Nhi luôn là một con mồi trong mắt nhiều người, xinh đẹp, giỏi giang khiến tính tình cô trở nên kiêu ngạo, dù miệng luôn tươi cười giúp đỡ mọi người nhưng trong lòng thì...
" Mấy kẻ xấu xí dơ bẩn không biết cao thấp tối ngày cứ muốn làm quen với thiên nga ta đây à? "
Cười khinh trong lòng, cô chẳng thèm nhận lá thư tình yêu nào của ai, dù hắn có giàu có thế nào đi chăng nữa, cô cũng kệ. Bọn chúng không xứng với một người quá hoàn hảo như cô.
Thế nhưng...
Một năm sau, khi Mã Mã biểu diễn trên sân khấu của trường, nghe được từ mọi người cậu có chị là Bạch Dương ca sĩ kiêm nhà ẩm thực nổi tiếng lại thêm ông bác nuôi là đạo diễn có tiếng tăm, chưa kể là vị chủ tịch của tập đoàn H a. Tố Nhi nghe thôi mà thèm thuồng.
" Một con mồi béo ngậy "
Ngày hôm sau, tin động trời làm cả trường phát hoảng khi hoa khôi xinh đẹp của trường chính thức có bạn trai - Nhân Mã.
Cậu bước vào trường và chẳng biết gì cả, khi cầm báo tuần lên mới hay đó là những lời của Tố Nhi nói a. Mã Mã cậu là chàng trai lý tưởng, là người yêu của cô hiện tại và sau này.
Dù có vui đấy nhưng cũng rất sợ có thể đây là trò đùa của ai đó, cậu đợi cô vào lớp mới hỏi, bóng dáng xinh xắn bước vào cửa, nụ cười trên môi giao tiếp với mọi người, Mã kéo tay Nhi ra khỏi lớp đi lên sân thượng nói chuyện.
Vụ việc đó làm nhiều người tò mò quẩy đuôi chạy theo xem.
Người A tò mò hỏi: Hai người đó lên đó chi?
Người B trả lời: Sao tao biết, biết thì tao đi theo làm gì.
Người C chen vào: Ngốc, tất nhiên là đi lên đó để cãi nhau rồi.
Người D thắc mắc: Tại sao?
Người C trả lời: Mã giấu tin lâu như vậy mà Nhi lại phanh phui ra chắc chắn có xung đột thôi.
Người A gật đầu: Đúng đúng...
Nhưng mà toàn bộ sự việc chỉ toàn là ông đoán gà bà đoán vịt, chẳng đúng cái gì hết hà. Mã đóng sập cửa tầng thượng liếc xéo bọn người hay tám kia, cậu hỏi:
-Chuyện này là sao vậy?
-Thì là như thế đó, tôi và cậu quen nhau... cậu không muốn?
Tố Nhi vừa nói vừa cuối đầu tỏ vẻ e thẹn, cậu nhìn mà thấy mình hân hoan làm sao ấy, vẻ mặt của thiên hạ nhỏ lại hồng nhuận làm cậu bất giác đưa tay vuốt nhẹ hai má cô.
-Không, mình rất muốn, muốn quen cậu từ lâu rồi cơ.
Cô ngước mặt cười, nghiêng đầu cho bàn tay cậu sát hơn vào má mình, nụ cười giả tạo trên môi, cô không ngờ việc này quá dễ dàng đến như vậy.
Ngày hôm đó Mã cứ cười mãi vì niềm hạnh phúc mong chờ một năm qua có mơ cũng không thấy đã thành hiện thực. Về đến nhà cũng chẳng thèm qua chọc Kết mà cứ luôn miệng lẩm nhẩm hát chẳng có giai điệu gì hết.
Và cái kết thì khỏi nói cũng biết...
Mối tình kéo dài hai ngày,
Và bùm một cái Tố Nhi tức xì khói đập cho Mã một trận rồi bỏ đi, chuyện là thế này.
Đang đi công viên chơi thì có một bọn du côn xuất hiện trước mặt hai người kêu Mã giao tiền và bắt Nhi trêu ghẹo, tưởng rằng Mã sẽ vùng lên giống như một anh chàng mạnh mẽ ai ngờ đâu.
-Tiền đây... còn cô gái mấy người giữ luôn đi...
-...
Cậu co giò bỏ chạy, bọn chúng những năm người lại cao to nữa, cậu sao mà làm được gì, còn Tố Nhi chỉ cần la lên là có nhiều người lại cứu cô thôi.
Mã Mã chỉ có làm vậy thôi mà bị đá một cú, đến mấy tháng sau vẫn chưa hiểu tại sao. Còn Kết thì tối ngày cứ chọc cậu là đồ con thỏ...
~ Xử Nữ - Ngọc Trinh ~
Năm lớp 9
Vừa bơi xong, Xử bước vào phòng tắm, vì buổi tối nên chẳng có ai cả cậu rất tự nhiên không thèm đóng cửa thế nhưng...
Bạch Ngọc Trinh bước vào trên người chẳng có mảnh vải che thân, lõa lồ trước mặt Xử, cô nhào người đến trước khiến cả hai ngã trên sàn nhà lạnh ngắt.
-Cô bước vào đây làm gì ra ngoài.
Xử tức giận xô cô ra, đuổi đi, theo phản xạ lấy chiếc khăn quấn vùng dưới lại nhưng không ngờ cô ta lại bạo đến vậy giật lấy cái khăn quăng ra xa, tay nắm chặt của quý của cậu, giựt nhẹ.
Cảm giác đau nhói phía dưới làm cậu đứng yên nhìn người trước mặt.
-Ngọc Trinh cô muốn gì?
-Muốn cậu.
Dứt câu, cô đã quỳ người dưới thân Xử, cho cậu bé vào miệng cô nhẹ nhàng trêu đùa, mút nhẹ nơi đỉnh đầu mềm mại, chiếc lưỡi đinh hương uốn lượn liếm dọc theo chiều dài.
Vân vê hai hòn ngọc cô bỏ vào miệng mút nhẹ, tay lên xuống đều độ không nhanh cũng chẳng chậm.
Bất cứ người con trai nào, họ không bao giờ có thể thoát khỏi sự cám dỗ này được, món đồ ngon dâng tận miệng thì tại sao không ăn. Xử Nữ tuy rằng rất chung tình với Kim Ngưu nhưng vào lúc này cái sự xa xỉ mang tên " tình yêu " hoàn toàn đã biến thành làn khói.
Nâng người cô lên, đầu óc cậu không còn làm chủ hay trái tim mà là dục vọng chiếm hữu, tiến vào u cốc chặt hẹp làm cậu hứng khởi rên lên một tiếng dài. Động thân ra vào bên trong Ngọc Trinh, đè cô vào tường hai tay cậu mân mê quả đồi hồng hồng, cuối đầu ngậm một bên ti mút nhẹ.
Hương thơm thoang thoảng của mùi sữa tắm càng làm tăng thêm sức gợi tình, nồng nhiệt cả hai cùng đến tận trời xanh, cậu giải phóng nhưng không phải vào bên trong u cốc đó mà là miệng cô.
Trinh tựa trong ngực Xử thở dốc, năm ngón tay cô lưa vào tóc cậu, yêu chiều hôn nhẹ lên má cậu.
-Chuyện này... tôi...tô..i..
Xử vùi mặt vào lòng bàn tay. Cậu đã làm gì thế này?
-Tôi sẽ không nói ai biết đâu, đây là tôi tự nguyện.
Cậu nhìn Trinh đôi mắt cậu ánh lên sự khinh bỉ, sợ sệt hay cảm giác biết ơn? Cảm xúc lẫn lộn, cậu thấy mình thật tồi tệ đã phản bội Ngưu , thế nhưng đã một lần được thì sẽ có lần thứ hai.
Hai người họ qua lại với nhau không biết bao nhiêu lần nhưng rõ ràng cậu có dùng bao và không hề cho vào bên trong cô.
Vậy mà cô ta lại nói có bầu với cậu...
Cái bầu đó là giả? Tất nhiên.
Xử không hề phản bội Ngưu? Không, phản bội không chỉ một lần.
Cậu không còn yêu Ngưu? Không, cậu yêu cô rất nhiều.
Sợ tội lỗi bị phơi bày cậu cố xô ngã Ngọc Trinh dù biết cái thai chỉ là giả, nếu ngã mà không có xảy thai thì đó đúng là giấu đầu lòi đuôi, nhưng cô ta diễn quá tài tình, bản thân đã dự kiến tất cả, cô ta làm như thật.
Sảy thai,
Đau khổ,
Tội lỗi,
Mọi thứ đều quay lưng lại với Xử kể cả Ngưu.
/41
|