Hiển nhiên, cuộc chạm mặt ly kỳ giữa Hâm Đình và Đạm Nhã đã truyền tới tai Dịch Quân khi đang ở công ty. Một trong những vệ sĩ chứng kiến sự việc lúc đó mau chóng gọi điện và kể lại tất cả cho Dịch tổng nghe.
- Có thật là phu nhân đã gọi Đạm Nhã bằng tên “Hâm Đình?”
- Đúng thế Dịch tổng, khi ấy còn nhiều người khác nữa đều không hề nghe lầm.
- Còn cô Đạm thì sao?
- Cô ấy chỉ tỏ ra hơi bất ngờ, ngoài ra không có gì bất thường nữa.
Ném nhẹ điện thoại lên bàn làm việc, Dịch Quân ngồi xuống ghế, suy tư. Chuyện Hâm Đình gặp Đạm Nhã không phải do hắn sắp đặt, nhưng ngẫu nhiên hai người lại thấy mặt nhau.
Vẻ như Đạm Nhã thì bình thường, riêng Hâm Đình thì lại bất thường! Rõ ràng sự việc này có gì đó bí ẩn, và đang bị che đậy bởi một lớp sương mù mờ ảo, nếu hắn vén được “lớp sương” này thì sẽ thấy toàn bộ chân tướng bị giấu phía sau.
Xoay nhẹ ghế một cái, Dịch Quân quay người nhìn ra bên ngoài tấm kính lớn. Hình ảnh một đám mây đen che ngang mặt trời, hiển hiện trong đôi mắt trầm lặng ấy.
***
Chiều nay là tiệc sinh nhật của phu nhân ngài nghị viên thành phố, được tổ chức trên du thuyền thượng hạng, rất nhiều khách mời có tiếng được mời đến tham dự.
Dịch Quân cùng Hâm Đình bước lên du thuyền thì một đám phóng viên lao tới vừa phỏng vấn vừa chụp ảnh lia lịa. Trước đó Dịch tổng đã công bố cho mọi người biết vị phu nhân mất tích của hắn vừa trở về, thế là giới truyền thông lập tức có mặt tại đây.
Nhớ lại ba năm trước, chiếc xe hơi bốc cháy dưới vực thẳm cùng sự mất tích kỳ lạ của Hâm Đình từng tốn biết bao nhiêu giấy mực! Nay cô trở về rồi hiển nhiên khiến người ta tò mò tìm hiểu…
- Này, có ai nhận ra không? Dịch phu nhân rất giống cô Đạm Nhã!
Bấy giờ ai nấy mới ngây ra, đúng rồi nhỉ! Mọi ánh mắt lúc này lại hướng về phía Đạm Nhã đang nói chuyện với vợ chồng ngài nghị viên, dĩ nhiên bên cạnh cô là Lăng Giang rồi. Suất hiện tin tức kỳ thú để đăng đây!
Cánh nhà báo và nhiếp ảnh lia vội ống kính lẫn máy quay vào khung cảnh Dịch tổng dắt tay Hâm Đình đi đến chỗ nghị viên, chào hỏi một tiếng.
- Dịch tổng đến rồi, còn đây là Dịch phu nhân vừa mới trở về? - Nghị viên hỏi.
- Chào ngài nghị viên, chào phu nhân.
Hâm Đình nhã nhặn cúi chào, lúc ngước lên thì phu nhân nghị viên kêu khẽ:
- Ui chao, Dịch phu nhân với cô Đạm Nhã giống hệt nhau ấy!
Đâu riêng gì vợ chồng nghị viên, kể cả Lăng Giang cũng bất ngờ khi nhìn Dịch phu nhân đó mang khuôn mặt y hệt Đạm Nhã! Khéo người ngoài không biết lại tưởng họ là chị em sinh đôi! Giờ có vẻ Lăng tổng đã hiểu ra vì sao Dịch Quân lại “để ý” tới Đạm Nhã rồi. Mỉm cười, Hâm Đình cất tiếng khi nhìn qua Đạm Nhã:
- Đúng thật chẳng ngờ lại có chuyện trùng hợp vậy, ngay cả tôi cũng giật mình khi thấy cô Đạm lần đầu tiên ở biệt thự của Dịch tổng.
Đạm Nhã chỉ cười không đáp, riêng Lăng Giang thì để ý cụm từ “biệt thự của Dịch tổng”, có nghĩa là Đạm Nhã không chỉ làm việc với Dịch Quân mà còn ở chung một nhà ư? Cố giữ một nụ cười gượng gạo trên môi, anh khẽ siết chặt tay.
- Vị này là... - Hâm Đình dời mắt sang Lăng Giang.
- Đây là Lăng tổng của tổng công ty Hưng Phát và sắp trở thành hôn phu của tôi.
Đạm Nhã mới dứt lời thôi là Lăng Giang mau chóng ôm nhẹ eo cô, nói rõ ràng:
- Tôi tên Lăng Giang, đã là hôn phu của Đạm Nhã và tương lai sẽ là chồng cô ấy.
Nghe Lăng Giang nhấn mạnh từ “chồng”, Dịch Quân buồn cười trong lòng, thuận tiện đưa ly rượu lên môi uống. Còn Hâm Đình thì “à” một tiếng, cũng không quên nhìn qua bên cạnh để quan sát biểu hiện trên mặt người chồng thanh thế của mình.
Trong khi các cặp vợ chồng quyền lực nhất Gia Thành nói chuyện với nhau thì nhóm phóng viên ký giả cứ lao xao cả lên, kèm theo tiếng chụp hình “tách tách”.
- Dịch phu nhân giống nhà thiết kế nội thất Đạm Nhã như hai giọt nước! Thảo nào lần trước ở khách sạn Victorya, ngài ấy nhận nhầm cô Đạm!
- Đây được gọi là “Doppelganger” - một hiện tượng song trùng khá hiếm trên thế giới, giữa hai người không chung huyết thống nhưng giống hệt nhau!
- Sao trước đây khi Đạm Nhã nổi tiếng thì chẳng ai phát hiện cô ấy giống Dịch phu nhân tới mức này?
- Chuyện của Dịch phu nhân đã qua ba năm rồi, tin tức chìm xuống, không còn nhiều người nhớ rõ cô ấy nữa! Với lại Dịch tổng cũng cho người xóa ảnh cô ấy trên truyền thông cũng như các phương tiện thông tin đại chúng...
Chỉ vì sự “giống nhau hiếm có” mà Đạm Nhã bị báo chí vây quanh như đỉa đói, dù bản thân cũng là nhà thiết kế nổi tiếng nhưng chưa khi nào cô bị “đeo bám” tới mức kinh dị thế này. Mệt mỏi, cô lẳng lặng rời khỏi bữa tiệc ồn ào mà lên boong tàu cho thoải mái. Đang đứng ngắm trời biển thì cô chợt nghe chất giọng quen thuộc:
- Sao cô lại ra đây rồi?
Chẳng cần quay qua, Đạm Nhã cũng biết là Dịch Quân. Tránh đám báo chí phiền toái, giờ lại gặp vị Dịch tổng quyền thế này, khiến cô thở dài trong lòng.
- Truyền thông quả nhiên kinh khủng, tôi sắp bị “ép” tới chết rồi.
- Đây là hiện trượng hiếm có ở Gia Thành đấy, hiển nhiên truyền thông sẽ không bỏ qua! Ngay cả tôi còn tò mò tới thú vị, huống chi họ. Nghe vệ sĩ nói lại, khi thấy Hâm Đình lần đầu, cô chỉ hơi bất ngờ thôi. Khi ấy cô đã nghĩ gì vậy?
- Tôi tự hỏi một CEO như Dịch tổng từ lúc nào đã giống như phóng viên thế?
- Ầy, CEO hay phóng viên gì, con người khi tò mò thì sẽ hỏi nhiều thôi.
- Tôi không thích trả lời... Anh cứ ở đây ngắm cảnh, tôi đến chỗ khác.
Dịch Quân nắm lấy tay Đạm Nhã, hành động đó diễn ra cùng lúc với khi cô xoay người đi. Mỗi lần bị hắn chạm vào, đặc biệt ở mấy bữa tiệc đông người, lại khiến cô trở nên bất an. Cứ y như rằng hắn sẽ giở trò càn quấy bất cứ lúc nào!
- Đạm Nhã, cô đang tránh mặt tôi sao?
- Tôi và Dịch tổng vẫn thường xuyên bàn bạc công việc, sao lại gọi là tránh mặt? Chỉ là ở đây có Lăng Giang, Dịch phu nhân của anh và cả cánh báo chí, tôi nghĩ chúng ta đừng gặp riêng nhau kẻo bị hiểu lầm.
- Có thật là phu nhân đã gọi Đạm Nhã bằng tên “Hâm Đình?”
- Đúng thế Dịch tổng, khi ấy còn nhiều người khác nữa đều không hề nghe lầm.
- Còn cô Đạm thì sao?
- Cô ấy chỉ tỏ ra hơi bất ngờ, ngoài ra không có gì bất thường nữa.
Ném nhẹ điện thoại lên bàn làm việc, Dịch Quân ngồi xuống ghế, suy tư. Chuyện Hâm Đình gặp Đạm Nhã không phải do hắn sắp đặt, nhưng ngẫu nhiên hai người lại thấy mặt nhau.
Vẻ như Đạm Nhã thì bình thường, riêng Hâm Đình thì lại bất thường! Rõ ràng sự việc này có gì đó bí ẩn, và đang bị che đậy bởi một lớp sương mù mờ ảo, nếu hắn vén được “lớp sương” này thì sẽ thấy toàn bộ chân tướng bị giấu phía sau.
Xoay nhẹ ghế một cái, Dịch Quân quay người nhìn ra bên ngoài tấm kính lớn. Hình ảnh một đám mây đen che ngang mặt trời, hiển hiện trong đôi mắt trầm lặng ấy.
***
Chiều nay là tiệc sinh nhật của phu nhân ngài nghị viên thành phố, được tổ chức trên du thuyền thượng hạng, rất nhiều khách mời có tiếng được mời đến tham dự.
Dịch Quân cùng Hâm Đình bước lên du thuyền thì một đám phóng viên lao tới vừa phỏng vấn vừa chụp ảnh lia lịa. Trước đó Dịch tổng đã công bố cho mọi người biết vị phu nhân mất tích của hắn vừa trở về, thế là giới truyền thông lập tức có mặt tại đây.
Nhớ lại ba năm trước, chiếc xe hơi bốc cháy dưới vực thẳm cùng sự mất tích kỳ lạ của Hâm Đình từng tốn biết bao nhiêu giấy mực! Nay cô trở về rồi hiển nhiên khiến người ta tò mò tìm hiểu…
- Này, có ai nhận ra không? Dịch phu nhân rất giống cô Đạm Nhã!
Bấy giờ ai nấy mới ngây ra, đúng rồi nhỉ! Mọi ánh mắt lúc này lại hướng về phía Đạm Nhã đang nói chuyện với vợ chồng ngài nghị viên, dĩ nhiên bên cạnh cô là Lăng Giang rồi. Suất hiện tin tức kỳ thú để đăng đây!
Cánh nhà báo và nhiếp ảnh lia vội ống kính lẫn máy quay vào khung cảnh Dịch tổng dắt tay Hâm Đình đi đến chỗ nghị viên, chào hỏi một tiếng.
- Dịch tổng đến rồi, còn đây là Dịch phu nhân vừa mới trở về? - Nghị viên hỏi.
- Chào ngài nghị viên, chào phu nhân.
Hâm Đình nhã nhặn cúi chào, lúc ngước lên thì phu nhân nghị viên kêu khẽ:
- Ui chao, Dịch phu nhân với cô Đạm Nhã giống hệt nhau ấy!
Đâu riêng gì vợ chồng nghị viên, kể cả Lăng Giang cũng bất ngờ khi nhìn Dịch phu nhân đó mang khuôn mặt y hệt Đạm Nhã! Khéo người ngoài không biết lại tưởng họ là chị em sinh đôi! Giờ có vẻ Lăng tổng đã hiểu ra vì sao Dịch Quân lại “để ý” tới Đạm Nhã rồi. Mỉm cười, Hâm Đình cất tiếng khi nhìn qua Đạm Nhã:
- Đúng thật chẳng ngờ lại có chuyện trùng hợp vậy, ngay cả tôi cũng giật mình khi thấy cô Đạm lần đầu tiên ở biệt thự của Dịch tổng.
Đạm Nhã chỉ cười không đáp, riêng Lăng Giang thì để ý cụm từ “biệt thự của Dịch tổng”, có nghĩa là Đạm Nhã không chỉ làm việc với Dịch Quân mà còn ở chung một nhà ư? Cố giữ một nụ cười gượng gạo trên môi, anh khẽ siết chặt tay.
- Vị này là... - Hâm Đình dời mắt sang Lăng Giang.
- Đây là Lăng tổng của tổng công ty Hưng Phát và sắp trở thành hôn phu của tôi.
Đạm Nhã mới dứt lời thôi là Lăng Giang mau chóng ôm nhẹ eo cô, nói rõ ràng:
- Tôi tên Lăng Giang, đã là hôn phu của Đạm Nhã và tương lai sẽ là chồng cô ấy.
Nghe Lăng Giang nhấn mạnh từ “chồng”, Dịch Quân buồn cười trong lòng, thuận tiện đưa ly rượu lên môi uống. Còn Hâm Đình thì “à” một tiếng, cũng không quên nhìn qua bên cạnh để quan sát biểu hiện trên mặt người chồng thanh thế của mình.
Trong khi các cặp vợ chồng quyền lực nhất Gia Thành nói chuyện với nhau thì nhóm phóng viên ký giả cứ lao xao cả lên, kèm theo tiếng chụp hình “tách tách”.
- Dịch phu nhân giống nhà thiết kế nội thất Đạm Nhã như hai giọt nước! Thảo nào lần trước ở khách sạn Victorya, ngài ấy nhận nhầm cô Đạm!
- Đây được gọi là “Doppelganger” - một hiện tượng song trùng khá hiếm trên thế giới, giữa hai người không chung huyết thống nhưng giống hệt nhau!
- Sao trước đây khi Đạm Nhã nổi tiếng thì chẳng ai phát hiện cô ấy giống Dịch phu nhân tới mức này?
- Chuyện của Dịch phu nhân đã qua ba năm rồi, tin tức chìm xuống, không còn nhiều người nhớ rõ cô ấy nữa! Với lại Dịch tổng cũng cho người xóa ảnh cô ấy trên truyền thông cũng như các phương tiện thông tin đại chúng...
Chỉ vì sự “giống nhau hiếm có” mà Đạm Nhã bị báo chí vây quanh như đỉa đói, dù bản thân cũng là nhà thiết kế nổi tiếng nhưng chưa khi nào cô bị “đeo bám” tới mức kinh dị thế này. Mệt mỏi, cô lẳng lặng rời khỏi bữa tiệc ồn ào mà lên boong tàu cho thoải mái. Đang đứng ngắm trời biển thì cô chợt nghe chất giọng quen thuộc:
- Sao cô lại ra đây rồi?
Chẳng cần quay qua, Đạm Nhã cũng biết là Dịch Quân. Tránh đám báo chí phiền toái, giờ lại gặp vị Dịch tổng quyền thế này, khiến cô thở dài trong lòng.
- Truyền thông quả nhiên kinh khủng, tôi sắp bị “ép” tới chết rồi.
- Đây là hiện trượng hiếm có ở Gia Thành đấy, hiển nhiên truyền thông sẽ không bỏ qua! Ngay cả tôi còn tò mò tới thú vị, huống chi họ. Nghe vệ sĩ nói lại, khi thấy Hâm Đình lần đầu, cô chỉ hơi bất ngờ thôi. Khi ấy cô đã nghĩ gì vậy?
- Tôi tự hỏi một CEO như Dịch tổng từ lúc nào đã giống như phóng viên thế?
- Ầy, CEO hay phóng viên gì, con người khi tò mò thì sẽ hỏi nhiều thôi.
- Tôi không thích trả lời... Anh cứ ở đây ngắm cảnh, tôi đến chỗ khác.
Dịch Quân nắm lấy tay Đạm Nhã, hành động đó diễn ra cùng lúc với khi cô xoay người đi. Mỗi lần bị hắn chạm vào, đặc biệt ở mấy bữa tiệc đông người, lại khiến cô trở nên bất an. Cứ y như rằng hắn sẽ giở trò càn quấy bất cứ lúc nào!
- Đạm Nhã, cô đang tránh mặt tôi sao?
- Tôi và Dịch tổng vẫn thường xuyên bàn bạc công việc, sao lại gọi là tránh mặt? Chỉ là ở đây có Lăng Giang, Dịch phu nhân của anh và cả cánh báo chí, tôi nghĩ chúng ta đừng gặp riêng nhau kẻo bị hiểu lầm.
/114
|