Vị trí Kinh Kha tiến tới chính là phương hướng của Âu Dương, lúc này Âu Dương đang ở dưới mặt đất, bỏ qua các huyễn trận , tiến về vị trí của Thánh Thú Cốc.
Khi hắn xuất hiện ở cửa ra vào của Thánh Thú Cốc, Âu Dương cũng từ dưới đất chui lên, nhìn thoáng qua Thánh Thú Cốc trăm hoa nở rộ, Âu Dương mỉm cười, sau đó phi thân tiến vào...
Màn cuối cùng này của hắn vừa vặn bị Kinh Kha vừa đuổi tới nhìn thấy.
- Có người tiến nhập Thánh Thú Cốc chịu chết?
Kinh Kha có chút không dám tin vào mắt mình. Tất cả mọi người đều biết trong Thánh Thú Cốc của nơi chôn xương có cái gì, ở nơi chôn xương nơi nào là đáng sợ nhất? Nơi đó tuyệt đối là nơi ở của phệ hồn Thánh Thú Cốc.
Theo Kinh Kha biết, vô số năm trước, các tông phái và thánh địa đã từng có suy nghĩ liên hợp diệt sát phệ hồn, thế nhưng khi bọn hắn tổ chức ngàn vạn người nhảy vào Thánh Thú Cốc lại phát hiện nơi này chính là một huyễn trận tự nhiên.
Kết quả sau khi vô số người tiến vào, ngay cả phệ hồn còn chưa nhìn thấy đã bị vây khốn, chết hơn phân nửa, cuối cùng có mấy người vận cứt chó rốt cục gặp được phệ hồn, thế nhưng bọn họ chỉ ở trước mặt phệ hồn được năm phút đã bị phệ hồn dùng các phương thức đánh chết....
- Chẳng lẽ còn có kẻ không muốn sống như vậy?
Phía sau Kinh Kha, mấy tên đội viên cũng nhìn thấy Âu Dương phi thân tiến vào Thánh Thú Cốc, chỉ là bọn họ có chút không thể lý giải, người có thể có bản lĩnh tiến vào đây tại sao lại ngu ngốc nhảy vào Thánh Thú Cốc chịu chết?
- Đội trưởng! Ngươi nói người kia sao?
Đội viên nhìn dáng vẻ tự hỏi của Kinh Kha không nhịn được cắt lời hỏi.
- Đúng, hắn hoàn toàn không để ý đến tất cả huyễn trận của ta, chui dưới đất mà đi, sau đó lại đơn thương độc mã xông vào Thánh Thú Cốc chịu chết.
Kinh Kha bất đắc dĩ lắc đầu.
Thực sự là chuyện kỳ quái năm nào cũng có, nhưng năm nay đặc biệt nhiều. Một mình Vạn Tiên Sơn đã khiến nơi chôn xương này gà bay chó sủa, hiện tại lại phát hiện một người đơn thương độc mã tiến vào Thánh Thú Cốc chịu chết, lẽ nào hắn cho rằng Thánh Thú Cốc bách hoa nở rộ chính là thánh địa ngắm cảnh hay sao?
Nơi này quả thực là địa ngục, đừng nói là Thánh Thú Cốc của nơi chôn xương, cho dù là tam khu Thánh Thú Cốc khác, cửu giai tiến vào tuyệt đối cũng sẽ chết.
Hắn thực sự cho rằng thánh thú chỉ có thể dựa vào thân thể chiến đấu hay sao? Thân thể thánh thú cấp Thánh Thể cường hãn vượt quá tưởng tượng, bất luận là tốc độ hay cường lực đều không phải thứ cửu giai có thể so sánh được. Muốn giết thánh thú không phải không có khả năng, nếu ngươi có thể tiếp tục sống trước mặt thánh thú, như vậy ngươi có thể dùng các loại phương thức dày vò chết thánh thú.
Thế nhưng chuyện này có khả năng không? Bản thân Thánh Thú Cốc chính là huyễn trận, ở bên trong hầu như nửa bước khó đi, thánh thú phệ hồn lại ở chính giữa huyễn trận, hoặc là ngươi bị huyễn trận khắc chế, hoặc là ngươi chỉ có thể trực diện đối mặt thánh thú.
Hai chuyện này tuyệt đối đều khiến người trong thiên hạđau đầu. Cho nên cuối cùng đáp án được mọi người công nhận nhất là, bất luận bao nhiêu người, trừ phi có thể phá hư huyễn trận của Thánh Thú Cốc, nếu không không thểđịch lại phệ hồn.
- Ngao...
Ngay khi đám người bọn họ đang tự hỏi, một tiếng gầm gừ thật lớn bỗng nhiên từ trong sơn cốc truyền ra, sau đó đất rung núi chuyển, trong Thánh Thú Cốc phảng phất như trời sập, tiếng kêu vô cùng cuồng bạo của phệ hồn lúc ẩn lúc hiện...
Âu Dương phi thân tiến vào Thánh Thú Cốc, hắn liếc mắt đã nhìn ra vấn đề ở đây.
- Huyễn trận thiên nhiên?
Âu Dương nhìn Thánh Thú Cốc trăm hoa đua nở, mỗi bông hoa ngọn cỏ, thậm chí từng viên đá ở đây đều là vật cấu thành huyễn trận , nơi này tựa hồ từng bước là huyễn trận từng bước là sát cơ.
- Chẳng trách mọi người đều nói phệ hồn không thểđịch lại, thì ra là huyễn trận tác quái.
Âu Dương gật đầu, nhưng hắn cũng không bị những huyễn trận này gây khó khăn.
Ngay cảĐại La Chu Thiên của Sinh Tử Cảnh dùng trời làm cửa, trăng làm khóa cũng không thể vây khốn được hắn, lẽ nào huyễn trận thiên nhiên của Thánh Thú Cốc nhỏ bé còn có thể vây chết hắn? Điều này căn bản không thể xảy ra.
Tiến lên phía trước, Âu Dương càng chạy càng kinh ngạc, hắn phát hiện mình có chút xem thường huyễn trận này, Âu Dương nhìn xung quanh hồi lâu, hắn cảm thấy nơi này có mấy phần tương tự như Sinh Tử Cảnh.
- Sinh Tử Cảnh chính là mở ra một thế giới độc lập, lẽ nào là ở đây?
Âu Dương phát hiện, hai không gian này có liên quan rất lớn, nhưng hắn vào đời không lâu, hiểu biết đối với Sinh Tử Cảnh và Cực Cảnh căn bản không sâu sắc.
- Lẽ nào nói ở đây có liên hệ với Sinh Tử Cảnh?
Âu Dương vừa tự hỏi vừa tiến lên phía trước, sau khi đi tới khoảng chừng hai dặm, ánh mắt của hắn nhìn về phía sau, có thể thấy rõ ràng tất cả mọi thứ bên ngoài Thánh Thú Cốc.
Ánh mắt của Âu Dương từ chân thực chi nhãn biến thành ánh mắt bình thường, sau khi biến hóa hắn cảm giác mình bỗng nhiên như lọt vào vực sâu vạn trượng, tất cả mọi thứ xung quanh đều trở nên huyền ảo không thể nào nắm bắt, thế nhưng phóng mắt nhìn ra bên ngoài Thánh Thú Cốc lại có thể nhìn thấy tất cả mọi vật bên ngoài.
- Huyễn trận thần kỳ, mê hoặc tâm linh chứ không mê hoặc con mắt.
Âu Dương nói xong, ánh mắt lại một lần nữa khôi phục thành chân thực chi nhãn, lúc này hắn đã biết được tác dụng của huyễn trận này.
Thể chất của bản thân hắn rất đặc thù, sau khi che giấu chân thực chi nhãn, huyễn trận cũng khó quấy rầy được tâm linh hắn. Thế nhưng Âu Dương biết, nếu như đổi thành những người khác, sợ rằng đã sớm điên cuồng trong huyễn trận này.
- Rắc....
Đi tới phía trước, dưới chân Âu Dương bỗng nhiên đá phải vật gì đó, hắn cúi đầu nhìn xuống phía dưới, sắc mặt nhất thời trắng bệch.
Thi cốt! Toàn bộ đều là thi cốt, mặt đất đã bị thi cốt dày đặc hoàn toàn che lấp, số lượng thi cốt này chí ít phải mấy nghìn!
- Trời đất, nhiều thi cốt như vậy sao...
Âu Dương định lực rất tốt, hắn cũng từng thấy nhiều núi xương biển máu, chỉ là lúc này chỉ có một mình, lại nhìn thấy thi cốt chất đầy mặt đất khiến hắn kinh hãi vô cùng.
- Lẽ nào những người này đều là phệ hồn giết chết?
Âu Dương tự hỏi, thế nhưng hắn rất nhanh phủ định ý niệm này trong đầu, rất hiển nhiên đây không phải phệ hồn giết chết, bởi vì Âu Dương phát hiện có một số xương cốt rõ ràng là bị các loại yêu binh chặt đứt, có thi cốt còn cắm yêu binh của người khác.
- Xem ra là huyễn trận khốn chết.
Âu Dương ngồi xổm trên mặt đất, lôi ra một bộ thi cốt, bộ thi cốt này song chưởng đều bị chặt đứt, trên xương ngực cắm một cây trường thương, vết thương trí mệnh có lẽ do chính cây trường thương này gây ra.
- Mê hoặc tâm linh, những người này dĩ nhiên là tự giết lẫn nhau.
Âu Dương lắc đầu, sau đó bắt đầu thu thập những yêu binh còn tốt mà hắn có thể nhìn thấy trên mặt đất. Những yêu binh này đều là yêu khí của vô số cường giảđỉnh phong cửu giai thôi hóa mà ra, mặc dù chủ nhân chết trận, thế nhưng yêu binh vẫn còn linh tính, nhiều yêu binh hoàn hảo như vậy, cho dù sau này có làm ám khí vứt chơi cũng được.
Khi hắn xuất hiện ở cửa ra vào của Thánh Thú Cốc, Âu Dương cũng từ dưới đất chui lên, nhìn thoáng qua Thánh Thú Cốc trăm hoa nở rộ, Âu Dương mỉm cười, sau đó phi thân tiến vào...
Màn cuối cùng này của hắn vừa vặn bị Kinh Kha vừa đuổi tới nhìn thấy.
- Có người tiến nhập Thánh Thú Cốc chịu chết?
Kinh Kha có chút không dám tin vào mắt mình. Tất cả mọi người đều biết trong Thánh Thú Cốc của nơi chôn xương có cái gì, ở nơi chôn xương nơi nào là đáng sợ nhất? Nơi đó tuyệt đối là nơi ở của phệ hồn Thánh Thú Cốc.
Theo Kinh Kha biết, vô số năm trước, các tông phái và thánh địa đã từng có suy nghĩ liên hợp diệt sát phệ hồn, thế nhưng khi bọn hắn tổ chức ngàn vạn người nhảy vào Thánh Thú Cốc lại phát hiện nơi này chính là một huyễn trận tự nhiên.
Kết quả sau khi vô số người tiến vào, ngay cả phệ hồn còn chưa nhìn thấy đã bị vây khốn, chết hơn phân nửa, cuối cùng có mấy người vận cứt chó rốt cục gặp được phệ hồn, thế nhưng bọn họ chỉ ở trước mặt phệ hồn được năm phút đã bị phệ hồn dùng các phương thức đánh chết....
- Chẳng lẽ còn có kẻ không muốn sống như vậy?
Phía sau Kinh Kha, mấy tên đội viên cũng nhìn thấy Âu Dương phi thân tiến vào Thánh Thú Cốc, chỉ là bọn họ có chút không thể lý giải, người có thể có bản lĩnh tiến vào đây tại sao lại ngu ngốc nhảy vào Thánh Thú Cốc chịu chết?
- Đội trưởng! Ngươi nói người kia sao?
Đội viên nhìn dáng vẻ tự hỏi của Kinh Kha không nhịn được cắt lời hỏi.
- Đúng, hắn hoàn toàn không để ý đến tất cả huyễn trận của ta, chui dưới đất mà đi, sau đó lại đơn thương độc mã xông vào Thánh Thú Cốc chịu chết.
Kinh Kha bất đắc dĩ lắc đầu.
Thực sự là chuyện kỳ quái năm nào cũng có, nhưng năm nay đặc biệt nhiều. Một mình Vạn Tiên Sơn đã khiến nơi chôn xương này gà bay chó sủa, hiện tại lại phát hiện một người đơn thương độc mã tiến vào Thánh Thú Cốc chịu chết, lẽ nào hắn cho rằng Thánh Thú Cốc bách hoa nở rộ chính là thánh địa ngắm cảnh hay sao?
Nơi này quả thực là địa ngục, đừng nói là Thánh Thú Cốc của nơi chôn xương, cho dù là tam khu Thánh Thú Cốc khác, cửu giai tiến vào tuyệt đối cũng sẽ chết.
Hắn thực sự cho rằng thánh thú chỉ có thể dựa vào thân thể chiến đấu hay sao? Thân thể thánh thú cấp Thánh Thể cường hãn vượt quá tưởng tượng, bất luận là tốc độ hay cường lực đều không phải thứ cửu giai có thể so sánh được. Muốn giết thánh thú không phải không có khả năng, nếu ngươi có thể tiếp tục sống trước mặt thánh thú, như vậy ngươi có thể dùng các loại phương thức dày vò chết thánh thú.
Thế nhưng chuyện này có khả năng không? Bản thân Thánh Thú Cốc chính là huyễn trận, ở bên trong hầu như nửa bước khó đi, thánh thú phệ hồn lại ở chính giữa huyễn trận, hoặc là ngươi bị huyễn trận khắc chế, hoặc là ngươi chỉ có thể trực diện đối mặt thánh thú.
Hai chuyện này tuyệt đối đều khiến người trong thiên hạđau đầu. Cho nên cuối cùng đáp án được mọi người công nhận nhất là, bất luận bao nhiêu người, trừ phi có thể phá hư huyễn trận của Thánh Thú Cốc, nếu không không thểđịch lại phệ hồn.
- Ngao...
Ngay khi đám người bọn họ đang tự hỏi, một tiếng gầm gừ thật lớn bỗng nhiên từ trong sơn cốc truyền ra, sau đó đất rung núi chuyển, trong Thánh Thú Cốc phảng phất như trời sập, tiếng kêu vô cùng cuồng bạo của phệ hồn lúc ẩn lúc hiện...
Âu Dương phi thân tiến vào Thánh Thú Cốc, hắn liếc mắt đã nhìn ra vấn đề ở đây.
- Huyễn trận thiên nhiên?
Âu Dương nhìn Thánh Thú Cốc trăm hoa đua nở, mỗi bông hoa ngọn cỏ, thậm chí từng viên đá ở đây đều là vật cấu thành huyễn trận , nơi này tựa hồ từng bước là huyễn trận từng bước là sát cơ.
- Chẳng trách mọi người đều nói phệ hồn không thểđịch lại, thì ra là huyễn trận tác quái.
Âu Dương gật đầu, nhưng hắn cũng không bị những huyễn trận này gây khó khăn.
Ngay cảĐại La Chu Thiên của Sinh Tử Cảnh dùng trời làm cửa, trăng làm khóa cũng không thể vây khốn được hắn, lẽ nào huyễn trận thiên nhiên của Thánh Thú Cốc nhỏ bé còn có thể vây chết hắn? Điều này căn bản không thể xảy ra.
Tiến lên phía trước, Âu Dương càng chạy càng kinh ngạc, hắn phát hiện mình có chút xem thường huyễn trận này, Âu Dương nhìn xung quanh hồi lâu, hắn cảm thấy nơi này có mấy phần tương tự như Sinh Tử Cảnh.
- Sinh Tử Cảnh chính là mở ra một thế giới độc lập, lẽ nào là ở đây?
Âu Dương phát hiện, hai không gian này có liên quan rất lớn, nhưng hắn vào đời không lâu, hiểu biết đối với Sinh Tử Cảnh và Cực Cảnh căn bản không sâu sắc.
- Lẽ nào nói ở đây có liên hệ với Sinh Tử Cảnh?
Âu Dương vừa tự hỏi vừa tiến lên phía trước, sau khi đi tới khoảng chừng hai dặm, ánh mắt của hắn nhìn về phía sau, có thể thấy rõ ràng tất cả mọi thứ bên ngoài Thánh Thú Cốc.
Ánh mắt của Âu Dương từ chân thực chi nhãn biến thành ánh mắt bình thường, sau khi biến hóa hắn cảm giác mình bỗng nhiên như lọt vào vực sâu vạn trượng, tất cả mọi thứ xung quanh đều trở nên huyền ảo không thể nào nắm bắt, thế nhưng phóng mắt nhìn ra bên ngoài Thánh Thú Cốc lại có thể nhìn thấy tất cả mọi vật bên ngoài.
- Huyễn trận thần kỳ, mê hoặc tâm linh chứ không mê hoặc con mắt.
Âu Dương nói xong, ánh mắt lại một lần nữa khôi phục thành chân thực chi nhãn, lúc này hắn đã biết được tác dụng của huyễn trận này.
Thể chất của bản thân hắn rất đặc thù, sau khi che giấu chân thực chi nhãn, huyễn trận cũng khó quấy rầy được tâm linh hắn. Thế nhưng Âu Dương biết, nếu như đổi thành những người khác, sợ rằng đã sớm điên cuồng trong huyễn trận này.
- Rắc....
Đi tới phía trước, dưới chân Âu Dương bỗng nhiên đá phải vật gì đó, hắn cúi đầu nhìn xuống phía dưới, sắc mặt nhất thời trắng bệch.
Thi cốt! Toàn bộ đều là thi cốt, mặt đất đã bị thi cốt dày đặc hoàn toàn che lấp, số lượng thi cốt này chí ít phải mấy nghìn!
- Trời đất, nhiều thi cốt như vậy sao...
Âu Dương định lực rất tốt, hắn cũng từng thấy nhiều núi xương biển máu, chỉ là lúc này chỉ có một mình, lại nhìn thấy thi cốt chất đầy mặt đất khiến hắn kinh hãi vô cùng.
- Lẽ nào những người này đều là phệ hồn giết chết?
Âu Dương tự hỏi, thế nhưng hắn rất nhanh phủ định ý niệm này trong đầu, rất hiển nhiên đây không phải phệ hồn giết chết, bởi vì Âu Dương phát hiện có một số xương cốt rõ ràng là bị các loại yêu binh chặt đứt, có thi cốt còn cắm yêu binh của người khác.
- Xem ra là huyễn trận khốn chết.
Âu Dương ngồi xổm trên mặt đất, lôi ra một bộ thi cốt, bộ thi cốt này song chưởng đều bị chặt đứt, trên xương ngực cắm một cây trường thương, vết thương trí mệnh có lẽ do chính cây trường thương này gây ra.
- Mê hoặc tâm linh, những người này dĩ nhiên là tự giết lẫn nhau.
Âu Dương lắc đầu, sau đó bắt đầu thu thập những yêu binh còn tốt mà hắn có thể nhìn thấy trên mặt đất. Những yêu binh này đều là yêu khí của vô số cường giảđỉnh phong cửu giai thôi hóa mà ra, mặc dù chủ nhân chết trận, thế nhưng yêu binh vẫn còn linh tính, nhiều yêu binh hoàn hảo như vậy, cho dù sau này có làm ám khí vứt chơi cũng được.
/1220
|