Edit: Ư Ư
Sau khi Bạch Tửu rời khỏi trường học mới phát hiện ra cô để quên túi ở phòng thí nghiệm, cô cắn môi, lại nghĩ tới hành động của thằng nhóc kia mà bắt đầu ngồi hờn dỗi trong văn phòng.
Thôi bỏ đi, dù sao cũng không có đồ quan trọng.
Cô đi tìm cậu để trả lại quần áo, cũng thuận tiện nhắc nhở cậu không nên có ý gì với Phàm Phàm, mà bây giờ không cần nhắc chắc cậu cũng sẽ giữ khoảng cách với Phàm Phàm, bởi vì người cậu mơ ước là cô!
Bạch Tửu ôm đầu nằm trên bàn làm việc, bị một nam sinh hôn gì đó, tuy nụ hôn này do cậu chủ động nhưng cô vẫn cảm thấy cực kỳ tội lỗi!
Cô sẽ không bị bắt vào tù chứ!
Bạch Tửu chưa từng gặp chuyện nào đau đầu như vậy, ngay cả chuyện công việc cũng chưa làm cô đau đầu như thế, cô là một người có lòng mà không có gan, mơ ước cơ thể của cậu là một chuyện, nhưng nếu muốn xuống tay thì đó là một chuyện khác!
Cậu còn chưa thành niên đấy nhé!
Cuối cùng Bạch Tửu quyết định sau này sẽ không gặp Hứa Khâm nữa, cô hoàn toàn không có kinh nghiệm yêu đương với học sinh cấp ba!
"Chủ biên." Tiểu Dư thấy Bạch Tửu không thích hợp lắm nên quan tâm hỏi: "Chủ biên không thoải mái sao ạ?"
"Khụ, tôi không sao." Bạch Tửu ngồi thẳng người, điều chỉnh lại vẻ mặt rồi hỏi: "Có chuyện gì?"
"Ngày mai công ty Thiên Thịnh sẽ có một bữa tiệc rượu, Lam tiên sinh đưa thiệp mời tới mời chủ biên tham gia."
"Mời tôi à?" Bạch Tửu cầm lấy thiệp mời trên tay Tiểu Dư, "Tôi và công ty Thiên Thịnh chưa bao giờ hợp tác, cũng chỉ gặp Lam tiên sinh một lần thôi, tại sao ông ta lại mời tôi đến bữa tiệc này nhỉ?"
Đôi mắt Tiểu Dư sáng ngời, "Chẳng lẽ là ông ấy coi trọng chủ biên!"
"Đừng nói đùa?" Bạch Tửu cười, không coi lời Tiểu Dư nói là thật.
Tiểu Dư lại bắt đầu hóng, "Em không nói bừa đâu! Lam tiên sinh còn chưa kết hôn, đừng nói kết hôn, ngay cả bạn gái cũng không có, vừa có tiền vừa có nhan sắc! Chủ biên lại đẹp như vậy, ông ấy thích chị không phải chuyện bình thường à?"
"Em suy nghĩ nhiều quá, Lam tiên sinh cũng không phải là người như vậy." Bạch Tửu đặt thư mời xuống không chút để ý nói: "Tuy ông ấy nhìn trẻ hơn tuổi thật nhưng cũng hơn bốn mươi rồi."
"Cũng không già lắm, đàn ông tuổi này mới có sức hấp dẫn, còn có cảm giác an toàn, còn biết chăm sóc người khác, chủ biên, chị không có hứng với Lam tiên sinh, chẳng lẽ chị lại thích người nhỏ tuổi hơn mình?"
"Khụ khụ..." Bạch Tửu sặc nước, cô vỗ ngực ho khan hai tiếng mới đỡ hơn, chỉ là lỗ tai nóng lên.
Tiểu Dư còn đang lải nhải: "Chủ biên, đừng thích người trẻ hơn mình, nói không chừng chị còn phải chăm sóc cậu ta, nhân nhượng cậu ta, chuyện sự nghiệp cũng chưa ổn định, tư duy chưa trưởng thành, tìm bạn trai nhỏ tuổi giống như tìm con trai mình về để chăm sóc ấy chứ."
"Ừ... Em nói có lý." Ánh mắt Bạch Tửu không được tự nhiên nói theo.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Ghép tên tiếp nhé mọi người, [ T T I Ô N R tên hai chữ không dấu]
Sau khi Bạch Tửu rời khỏi trường học mới phát hiện ra cô để quên túi ở phòng thí nghiệm, cô cắn môi, lại nghĩ tới hành động của thằng nhóc kia mà bắt đầu ngồi hờn dỗi trong văn phòng.
Thôi bỏ đi, dù sao cũng không có đồ quan trọng.
Cô đi tìm cậu để trả lại quần áo, cũng thuận tiện nhắc nhở cậu không nên có ý gì với Phàm Phàm, mà bây giờ không cần nhắc chắc cậu cũng sẽ giữ khoảng cách với Phàm Phàm, bởi vì người cậu mơ ước là cô!
Bạch Tửu ôm đầu nằm trên bàn làm việc, bị một nam sinh hôn gì đó, tuy nụ hôn này do cậu chủ động nhưng cô vẫn cảm thấy cực kỳ tội lỗi!
Cô sẽ không bị bắt vào tù chứ!
Bạch Tửu chưa từng gặp chuyện nào đau đầu như vậy, ngay cả chuyện công việc cũng chưa làm cô đau đầu như thế, cô là một người có lòng mà không có gan, mơ ước cơ thể của cậu là một chuyện, nhưng nếu muốn xuống tay thì đó là một chuyện khác!
Cậu còn chưa thành niên đấy nhé!
Cuối cùng Bạch Tửu quyết định sau này sẽ không gặp Hứa Khâm nữa, cô hoàn toàn không có kinh nghiệm yêu đương với học sinh cấp ba!
"Chủ biên." Tiểu Dư thấy Bạch Tửu không thích hợp lắm nên quan tâm hỏi: "Chủ biên không thoải mái sao ạ?"
"Khụ, tôi không sao." Bạch Tửu ngồi thẳng người, điều chỉnh lại vẻ mặt rồi hỏi: "Có chuyện gì?"
"Ngày mai công ty Thiên Thịnh sẽ có một bữa tiệc rượu, Lam tiên sinh đưa thiệp mời tới mời chủ biên tham gia."
"Mời tôi à?" Bạch Tửu cầm lấy thiệp mời trên tay Tiểu Dư, "Tôi và công ty Thiên Thịnh chưa bao giờ hợp tác, cũng chỉ gặp Lam tiên sinh một lần thôi, tại sao ông ta lại mời tôi đến bữa tiệc này nhỉ?"
Đôi mắt Tiểu Dư sáng ngời, "Chẳng lẽ là ông ấy coi trọng chủ biên!"
"Đừng nói đùa?" Bạch Tửu cười, không coi lời Tiểu Dư nói là thật.
Tiểu Dư lại bắt đầu hóng, "Em không nói bừa đâu! Lam tiên sinh còn chưa kết hôn, đừng nói kết hôn, ngay cả bạn gái cũng không có, vừa có tiền vừa có nhan sắc! Chủ biên lại đẹp như vậy, ông ấy thích chị không phải chuyện bình thường à?"
"Em suy nghĩ nhiều quá, Lam tiên sinh cũng không phải là người như vậy." Bạch Tửu đặt thư mời xuống không chút để ý nói: "Tuy ông ấy nhìn trẻ hơn tuổi thật nhưng cũng hơn bốn mươi rồi."
"Cũng không già lắm, đàn ông tuổi này mới có sức hấp dẫn, còn có cảm giác an toàn, còn biết chăm sóc người khác, chủ biên, chị không có hứng với Lam tiên sinh, chẳng lẽ chị lại thích người nhỏ tuổi hơn mình?"
"Khụ khụ..." Bạch Tửu sặc nước, cô vỗ ngực ho khan hai tiếng mới đỡ hơn, chỉ là lỗ tai nóng lên.
Tiểu Dư còn đang lải nhải: "Chủ biên, đừng thích người trẻ hơn mình, nói không chừng chị còn phải chăm sóc cậu ta, nhân nhượng cậu ta, chuyện sự nghiệp cũng chưa ổn định, tư duy chưa trưởng thành, tìm bạn trai nhỏ tuổi giống như tìm con trai mình về để chăm sóc ấy chứ."
"Ừ... Em nói có lý." Ánh mắt Bạch Tửu không được tự nhiên nói theo.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Ghép tên tiếp nhé mọi người, [ T T I Ô N R tên hai chữ không dấu]
/408
|