Sau khi cậu nhận ra,một bàn tay kéo cậu trở lại hiện thực. Người con trai kia tức giận nắm mạnh bả vai cậu. Cậu quay lại nhìn mà hết hồn phun một câu
-Má ơi!!!QUỶ!!!!-Khuôn mặt rất chi là 'dễ thương'. Còn anh kia nghe thấy zậy khuôn mặt càng ngày càng giống quỷ hơn hết. Và giọng bạn ấy càng ngày nặng mùi sát khí hơn
-Con kia,mày gọi ai là quỷ?- vâng giờ mặt cậu đang tái mét hết sức có thể. Và đang khóc thầm vì cái miệng thúi của mình. Lần sau cậu chắc chắn phải uốn lưỡi trước khi nói. Cậu cố hết sức để mở miệng khi nhìn trực diện với cái mặt quỷ đó.
-Aha,ko...ko có gì đâu anh trai. Chỉ là em có chút hốt hoảng về sắc đẹp của anh một chút thui à. Haha!-Cậu trưng ra một nụ cười méo mó. Còn ng kia thì nhìn cậu khó hiểu.
-Mà...anh là ai vậy?-câu hỏi của cậu rất ngây thơ nhưng suýt nữa làm là người kia bật ngửa. Vâng,câu hỏi rất ngây thơ! Nhưng có thể làm ng ta bật ngửa trong vòng một nốt nhạc.
-Cô ko nhớ à?
-Aha,...có thể...-cậu cười trừ chảy mồ hôi. Anh kia ngạc nhiên hết nói.
-Đc rồi,tôi là Thiên Tân Du. Nhớ cho rõ vào đấy!-Cậu sau khi nghe cái tên đó lại suy tư. Và đùng! Vâng,ng vừa nói tên là một trong những thằng nam chính c-hó. Cậu xanh mặt lùi ra sau vài bước. Còn ng kia thì khó hiểu nhìn cậu. Những thằng nam chính đã lần lượt hành hạ nữ phụ tới chớt. Đời tui, chưa tiêu hoá xong cái con np giờ còn thêm thằng nam chính nữa chứ. Ba mẹ,xuân này con ko về TvT cậu khóc thầm. Sau vài phút tưởng niệm cho cuộc đời FA tươi đẹp đầy suối hồng,ăn chơi,nhậu nhẹt,...v.v... Cậu quay lại thực tế,đối mặt với thằng c-hó Du. Cậu đuổi khéo ảnh
-Mời anh vui lòng xéo khỏi đây trong ít phút-Với cái nụ cười cực kì tươi. Còn anh kia thì nghệch mặt ra,ngạc nhiên hết sức. Trong khi bạn quỷ còn chưa hiểu cái khỉ gió gì xảy ra với bạn ấy thì đã bị đẩy ra khỏi phòng. Du thấy rất lạ à nha! Mọi hôm thấy anh zô là nhảy lên hò hét rồi còn quyến rũ anh mà sao giờ còn biểu anh xéo là thế nào?! Bộ con này có vấn đề thần kinh à? Nhưng mà có vẻ cũng thú vị đấy. Du nhếch mép. Và cậu thì ắt xì một cái,cậu đang suy nghĩ,lượn qua lượn lại quanh phòng về việc xuyên ko này. Xuyên ko cái kiểu gì ko xuyên nam chính thì xuyên nam phụ. Đằng này xuyên nữ phụ mới mệt. Đã ở thân thể một con bánh bèo mà còn là np bị hành hạ tới chết! Số tui đúng nhọ! Cậu khóc thương cho cái số của mình và nguyền rủa ông trời. (Ông trời:Cái đệch?! Ông đã bảo là con t/g làm rùi mà! Sao lôi ông zô?! T/g:Thôi *vỗ vai ổng vài cái* ông đáng bị zậy mà Ông trời: Có tin au lôi thiên lôi xuống đánh mày ko con kia T/g: *Vọt lẹ*). Sau khi tự kỉ ,cậu quyết định phải thích nghi với nơi này tr đã rùi có gì tính sau. Nhưng tr tiên lấy đồ ra mặc đã. Cậu mở cái tủ đồ ra,đập vào mắt cậu là một đống váy,hở hang hết chỗ. Cậu lé mắt,chảy mồ hôi hột nhìn nguyên đống quần áo này. Cậu lắc đầu qua lại rồi bắt đầu chiến lược tìm quần. Rốt cuộc sau 30' trôi qua cậu trả tìm đc cái quần nào. Thay vào đó toàn váy với đầm.
-Mẹ ơi! Con np có phải ng ko zậy?! Toàn váy với đầm mà còn hở thấy ớn!@<^%#~&%#> #%~^-Và sau khi cậu chửi cái đống quần áo đã. Cậu đành phải chọn một cái đầm dài và có vẻ kín đáo. Lúc cậu định cởi áo ra cậu mới sực nhớ. Chết mịa,mình là con trai mà! Sao mà có thể thay đồ đây?! . Cậu rủa thầm cái số của cậu. Nhưng mà chả lẽ cậu ko bao giờ thay đồ và ở ru rú trong này à?! Ko,ko bao vờ! Bổn thiếu gia ta đây ko cho phép! Cậu ko đc chịu thua! Rồi cậu lại lượn qua lượn lại nhăn trán suy nghĩ. Trong khi Du thì vẫn suy nghĩ tại sao cô ta lại lạ vậy. Mà quên mất,giới thiệu anh chứ nhề!
Thiên Tân Du:Anh mồ côi từ hồi nhỏ, đc gia đình Hàn Thanh Hoan nhận về nuôi. Lúc nhỏ anh đã rất ko thích nó. Lúc nào cũng chảnh chó,mà lại kiêu ngạo nữa chứ! Lớn lên thì nó lại quyến rũ anh. Nên anh mới ghét! Và đó cũng là lí do tại sao anh nv chính c-hó lại ở đây.
Du:Mà này... T/g:Sao? Du:Sao bà dám quên bén ông hát con điên kia? *sát khí nồng nặc* T/g:Cứu với Hoan! Cậu:Ta đây ko liên can! T/g:Á!!!*Một hồi tra tấn đáng sợ* Du:Cho chừa T/g:Tụi...tụi màu nhớ đấy. Au sẽ trả thù! Cậu:Nhưng tr tiên *để một chân lên thân t/g* tui phải cho con này lên thiên mới đc *Cái giày cao gót vặn qua vặn lại trên thân t/g*
-Má ơi!!!QUỶ!!!!-Khuôn mặt rất chi là 'dễ thương'. Còn anh kia nghe thấy zậy khuôn mặt càng ngày càng giống quỷ hơn hết. Và giọng bạn ấy càng ngày nặng mùi sát khí hơn
-Con kia,mày gọi ai là quỷ?- vâng giờ mặt cậu đang tái mét hết sức có thể. Và đang khóc thầm vì cái miệng thúi của mình. Lần sau cậu chắc chắn phải uốn lưỡi trước khi nói. Cậu cố hết sức để mở miệng khi nhìn trực diện với cái mặt quỷ đó.
-Aha,ko...ko có gì đâu anh trai. Chỉ là em có chút hốt hoảng về sắc đẹp của anh một chút thui à. Haha!-Cậu trưng ra một nụ cười méo mó. Còn ng kia thì nhìn cậu khó hiểu.
-Mà...anh là ai vậy?-câu hỏi của cậu rất ngây thơ nhưng suýt nữa làm là người kia bật ngửa. Vâng,câu hỏi rất ngây thơ! Nhưng có thể làm ng ta bật ngửa trong vòng một nốt nhạc.
-Cô ko nhớ à?
-Aha,...có thể...-cậu cười trừ chảy mồ hôi. Anh kia ngạc nhiên hết nói.
-Đc rồi,tôi là Thiên Tân Du. Nhớ cho rõ vào đấy!-Cậu sau khi nghe cái tên đó lại suy tư. Và đùng! Vâng,ng vừa nói tên là một trong những thằng nam chính c-hó. Cậu xanh mặt lùi ra sau vài bước. Còn ng kia thì khó hiểu nhìn cậu. Những thằng nam chính đã lần lượt hành hạ nữ phụ tới chớt. Đời tui, chưa tiêu hoá xong cái con np giờ còn thêm thằng nam chính nữa chứ. Ba mẹ,xuân này con ko về TvT cậu khóc thầm. Sau vài phút tưởng niệm cho cuộc đời FA tươi đẹp đầy suối hồng,ăn chơi,nhậu nhẹt,...v.v... Cậu quay lại thực tế,đối mặt với thằng c-hó Du. Cậu đuổi khéo ảnh
-Mời anh vui lòng xéo khỏi đây trong ít phút-Với cái nụ cười cực kì tươi. Còn anh kia thì nghệch mặt ra,ngạc nhiên hết sức. Trong khi bạn quỷ còn chưa hiểu cái khỉ gió gì xảy ra với bạn ấy thì đã bị đẩy ra khỏi phòng. Du thấy rất lạ à nha! Mọi hôm thấy anh zô là nhảy lên hò hét rồi còn quyến rũ anh mà sao giờ còn biểu anh xéo là thế nào?! Bộ con này có vấn đề thần kinh à? Nhưng mà có vẻ cũng thú vị đấy. Du nhếch mép. Và cậu thì ắt xì một cái,cậu đang suy nghĩ,lượn qua lượn lại quanh phòng về việc xuyên ko này. Xuyên ko cái kiểu gì ko xuyên nam chính thì xuyên nam phụ. Đằng này xuyên nữ phụ mới mệt. Đã ở thân thể một con bánh bèo mà còn là np bị hành hạ tới chết! Số tui đúng nhọ! Cậu khóc thương cho cái số của mình và nguyền rủa ông trời. (Ông trời:Cái đệch?! Ông đã bảo là con t/g làm rùi mà! Sao lôi ông zô?! T/g:Thôi *vỗ vai ổng vài cái* ông đáng bị zậy mà Ông trời: Có tin au lôi thiên lôi xuống đánh mày ko con kia T/g: *Vọt lẹ*). Sau khi tự kỉ ,cậu quyết định phải thích nghi với nơi này tr đã rùi có gì tính sau. Nhưng tr tiên lấy đồ ra mặc đã. Cậu mở cái tủ đồ ra,đập vào mắt cậu là một đống váy,hở hang hết chỗ. Cậu lé mắt,chảy mồ hôi hột nhìn nguyên đống quần áo này. Cậu lắc đầu qua lại rồi bắt đầu chiến lược tìm quần. Rốt cuộc sau 30' trôi qua cậu trả tìm đc cái quần nào. Thay vào đó toàn váy với đầm.
-Mẹ ơi! Con np có phải ng ko zậy?! Toàn váy với đầm mà còn hở thấy ớn!@<^%#~&%#> #%~^-Và sau khi cậu chửi cái đống quần áo đã. Cậu đành phải chọn một cái đầm dài và có vẻ kín đáo. Lúc cậu định cởi áo ra cậu mới sực nhớ. Chết mịa,mình là con trai mà! Sao mà có thể thay đồ đây?! . Cậu rủa thầm cái số của cậu. Nhưng mà chả lẽ cậu ko bao giờ thay đồ và ở ru rú trong này à?! Ko,ko bao vờ! Bổn thiếu gia ta đây ko cho phép! Cậu ko đc chịu thua! Rồi cậu lại lượn qua lượn lại nhăn trán suy nghĩ. Trong khi Du thì vẫn suy nghĩ tại sao cô ta lại lạ vậy. Mà quên mất,giới thiệu anh chứ nhề!
Thiên Tân Du:Anh mồ côi từ hồi nhỏ, đc gia đình Hàn Thanh Hoan nhận về nuôi. Lúc nhỏ anh đã rất ko thích nó. Lúc nào cũng chảnh chó,mà lại kiêu ngạo nữa chứ! Lớn lên thì nó lại quyến rũ anh. Nên anh mới ghét! Và đó cũng là lí do tại sao anh nv chính c-hó lại ở đây.
Du:Mà này... T/g:Sao? Du:Sao bà dám quên bén ông hát con điên kia? *sát khí nồng nặc* T/g:Cứu với Hoan! Cậu:Ta đây ko liên can! T/g:Á!!!*Một hồi tra tấn đáng sợ* Du:Cho chừa T/g:Tụi...tụi màu nhớ đấy. Au sẽ trả thù! Cậu:Nhưng tr tiên *để một chân lên thân t/g* tui phải cho con này lên thiên mới đc *Cái giày cao gót vặn qua vặn lại trên thân t/g*
/5
|