Đừng nói là ba mươi vạn chỉ sợ bốn mươi vạn năm mươi vạn, thậm chí là một trăm vạn nếu lúc này hắn có thì hắn cũng không hề do dự mang đi đấu giá.
Bởi vì hắn hiểu rõ một huyền tông cường giả có giá trị thế nào, một trăm vạn điểm cống hiến thì đáng gì.
Chỉ là La Tiền có nhiều điểm cống hiến như vậy Diệp Bạch cũng cảm thấy hơi kinh ngạc, chỉ có điều suy nghĩ một chút thì thấy cũng hợp lý.
Hắn là thương nhân, nếu như không có được mấy vạn điểm cống hiến thì làm sao có thể mở quán được.
Diệp Bạch biết rõ tên La Tiền này hiện tại đã đem điểm cống hiến toàn bộ giao cho mình, mạo hiểm bao nhiêu, đối với mình vô cùng tín nhiệm, nếu như hắn gặp phải người không tin tưởng thì nhất định không giao ra.
Bởi vì số tiền này phân nửa không phải của hắn mà là tiền lưu động, phải trả khắp nơi một khi gặp phải áp lực đó kết quả có thể hiểu.
Chỉ là hắn vẫn kiên quyết giao ra điều này cho thấy La Tiền tin tưởng vị bằng hữu này thế nào.
- Từ nay về sau chỉ cần không ở ngoài nguyên tắc của ta, chỉ cần có thể giúp ta sẽ tận lực giúp ngươi.
Trong lòng Diệp Bạch thầm nói, hắn tuy không nói ra nhưng những người khác cũng cảm thụ được.
Ở lầu bốn, vị trí số ba.
Đan Đạo trưởng lão nghe Yến Bạch Bào xuất ra hai mươi vạn điểm cống hiến thì biết mình không có hi vọng nào nữa.
Mặc dù biết Thiên Lam Tuyết Thảo này là tứ giai trung cấp linh thảo giá tiền không thấp nhưng con số này khiến cho hắn cảm thấy kinh hãi.
- Thôi…
Nghĩ tới đây hắn thuận miệng báo ra con số hai mươi mốt vạn, có thể thành hay không thành là ở thời khắc này, nếu như Yến Bạch Bào một lần nữa báo giá thì hắn sẽ rút lui.
Giá tiền sau khi đột phá hai mươi vạn xong kỳ đấu giá quả nhiên chậm lại, Yến Bạch Bào lo nghĩ sau đó giơ tay lên xuất ra con số hai mươi hai vạn .
Ở trên trường đấu giá.
Thủy Nguyệt nở ra một nụ cười giương giọng nói:
- Hai mươi hai vạn điểm cống hiến đầu tiên, hai mươi hai vạn điểm cống hiến lần thứ hai, có ai muốn đấu giá nữa không?
- Được, nếu như không có ai đấu giá vậy thì Thiên Lam Tuyết Thảo này thuộc về…
Tuy nhiên lời nàng chưa dứt thì ở khu vục đệ tử ngoại tông phía dưới, truyền tới một thanh âm quen thuộc.
- Khoan đã ta ra giá, hai mươi ba vạn.
Toàn trường ngạc nhiên.
Mà ngay cả ở trên đài đấu giá, mỹ nữ đấu giá sư Thủy Nguyệt cũng ngây dại.
Ở trên lầu bốn.
Đan Đạo trưởng lão nặng nề buông bỏ cuộc cạnh tranh này.
Cho dù có tâm hắn cũng không có lực, hai mươi hai vạn điểm cống hiến, đã vượt qua hạn ngạch hai mươi hai vạn, hiện tại còn lên tới hai mươi ba vạn…
Bỗng nhiên có người tranh giá với Yến Bạch Bào khiến hắn ngạc nhiên, hắn sinh ra một vẻ hiếu kỳ với người này:
Hắn nhìn về phía đại sảnh đấu giá kia, điều này có thể sao? Ở khu vực đệ tử ngoại tông.
Không riêng gì Đan Đạo trưởng lão ngạc nhiên.
Tất cả mọi người thời khắc này đều ngây dại.
Lầu hai.
Số một Lam Phong, số bốn Trưởng Tôn Kiếm Bạch, Tiêu Huyết, Thẩm Họa Yên, Hàn Vô Cữu.
Nghe thấy thanh âm này bọn họ đều nhảy dựng lên, bọn họ hoặc nhiều hoặc ít đã từng tiếp xúc với Diệp Bạch cho nên biết chút chuyện của hắn.
Mặc dù đối với việc hắn bỏ ra năm vạn điểm cống hiến để mua hai viên Hoán Huyết cùng với Tẩy Cốt đan bọn họ tuy kinh ngạc nhưng vẫn chấp nhận được.
Tuy nhiên… hai mươi ba vạn.
Đây là con số mà một đệ tử ngoại tông có thể có được sao?
Quan Đạp Tuyết Thẩm Họa Yên coi như còn tốt chỉ cười nhẹ một tiếng.
Bình công tử Hàn Vô Cữu giờ khắc này ánh mắt trở nên âm trầm hắn có cảm giác không được.
Đây không giống tác phong của một đệ tử ngoại tông càng không giống như một người không có thực lực vừa mới tiến vào tông không bao lâu.
Hai mươi ba vạn điểm cống hiến.
Trong ánh mắt của hắn hiện ra vẻ suy tư, sự khinh thường nguyên bản nay đã tan thành mây khói.
Hắn cuối cùng cũng đã nhìn thẳng vào Diệp Bạch, ý thức được rằng đối thủ này không đơn giản như hắn nghĩ.
Mà ở trong các tại số sáu, Lý Khinh Thiền nghe thấy thanh âm này thì khắc cốt minh tâm.
Vừa rồi người này dùng năm vạn điểm cống hiến lấy đi hai bình đan dược mà nàng muốn có, lúc đó nàng hừ lạnh một tiếng, nhưng lúc này trong lòng nàng chỉ còn sự kinh ngạc.
- Người này tại sao lại có nhiều điểm cống hiến như thế, cho dù là dốc toàn bộ tài lực của Lý gia cũng chỉ có được từng đó mà thôi.
Giờ phút này nàng không khỏi có một cảm giác thất bại.
Ở lầu ba.
Người ở vị trí số sáu Mẫn Nhu Nhiên và người ở vị trí số bảy Cốc Tâm Hoa đều lộ ra một vẻ kinh ngạc.
Đối với Diệp Bạch bọn họ đều biết, Mẫn Nhu Nhiên lúc trước mang theo Diệp Bạch đến Tử Cảnh Cốc, còn Cốc Tâm Hoa thì cùng với hắn đi chúc thọ Bái Kiếm cốc.
Vậy mà hôm nay xuất hiện cảnh tượng này khiến cho bọn họ không tưởng tượng nổi mà ngạc nhiên không thôi, bọn họ thầm hỏi không biết cái này là thật hay là ảo.
Mà Tả Đạo Lăng, Chu Họa Mi, Trương Liệt ở trên đài hoàn toàn không biết người này, nghe mọi người nghị luận bốn phía bọn họ cũng thực sự không hiểu rõ tại sao người này lại có nhiều tài lực như vậy.
Trong ba người thì chỉ có Chu Họa Mi là từng tiếp xúc chỉ là hắn và Chu Họa Mi chưa từng gặp qua cho nên lúc này không nhận ra.
Mà ở đại sảnh đấu giá ở bên kia Đạm Thai Tử Nguyệt cũng nhịn không được mà mở hai mắt kinh ngạc nhìn về phía Diệp Bạch.
Nàng dĩ nhiên là nhận ra Diệp Bạch.
Hỏa Vân Thành tứ tông hội vũ nàng là người chiếm ưu thế cuối cùng thua ở trong tay Diệp Bạch, cho nên nàng đối với người này có ấn tượng sâu sắc.
Ty cùng tiến vào Tử Cảnh Cốc nhưng từ đầu nàng đã vào nội tông, bình thường yên lặng tu luyện, cùng với đoàn người Diệp Bạch không có liên lạc, vừa rồi Diệp Bạch mua hai bình đan dược nàng chỉ cảm thấy bất ngờ mà thôi.
Nhưng hiện tại xem ra….
Chẳng lẽ người này từ trước đến giờ đều giả trư ăn thịt cọp?
Cái gì… cái gì, ra giá là một đệ tử ngoại tông.
Đệ tử ngoại tông, hai mươi ba vạn điểm cống hiến.
Tất cả mọi người lúc này đều giật mình há hốc mồm.
Sau một lát có người nhớ lại người này chính là người dùng năm vạn điểm cống hiến mua hai bình đan dược thì càng kinh ngạc.
- Lại là hắn, trời ạ, lại là người này.
Điều này chẳng phải nó hắn có ít nhất trên hai mươi tám vạn hay sao?
Chỉ có bọn người đã chuẩn bị tâm lý nên không kinh ngạc.
Mà ở trên đài đấu giá.
Vị đấu giá sư Thủy Nguyệt kia mở to hai mắt, ra giá tới hai mươi ba vạn điểm cống hiến không phải là rất cao hay sao?
Tuy nhiên đấu giá càng cao thì càng tốt cho nàng.
Ở lầu ba.
Tại vị trí số một.
Yến Bạch Bào, Túc Khô Tâm hai người mở to mắt nhìn về phía Diệp Bạch.
Bởi vì hắn hiểu rõ một huyền tông cường giả có giá trị thế nào, một trăm vạn điểm cống hiến thì đáng gì.
Chỉ là La Tiền có nhiều điểm cống hiến như vậy Diệp Bạch cũng cảm thấy hơi kinh ngạc, chỉ có điều suy nghĩ một chút thì thấy cũng hợp lý.
Hắn là thương nhân, nếu như không có được mấy vạn điểm cống hiến thì làm sao có thể mở quán được.
Diệp Bạch biết rõ tên La Tiền này hiện tại đã đem điểm cống hiến toàn bộ giao cho mình, mạo hiểm bao nhiêu, đối với mình vô cùng tín nhiệm, nếu như hắn gặp phải người không tin tưởng thì nhất định không giao ra.
Bởi vì số tiền này phân nửa không phải của hắn mà là tiền lưu động, phải trả khắp nơi một khi gặp phải áp lực đó kết quả có thể hiểu.
Chỉ là hắn vẫn kiên quyết giao ra điều này cho thấy La Tiền tin tưởng vị bằng hữu này thế nào.
- Từ nay về sau chỉ cần không ở ngoài nguyên tắc của ta, chỉ cần có thể giúp ta sẽ tận lực giúp ngươi.
Trong lòng Diệp Bạch thầm nói, hắn tuy không nói ra nhưng những người khác cũng cảm thụ được.
Ở lầu bốn, vị trí số ba.
Đan Đạo trưởng lão nghe Yến Bạch Bào xuất ra hai mươi vạn điểm cống hiến thì biết mình không có hi vọng nào nữa.
Mặc dù biết Thiên Lam Tuyết Thảo này là tứ giai trung cấp linh thảo giá tiền không thấp nhưng con số này khiến cho hắn cảm thấy kinh hãi.
- Thôi…
Nghĩ tới đây hắn thuận miệng báo ra con số hai mươi mốt vạn, có thể thành hay không thành là ở thời khắc này, nếu như Yến Bạch Bào một lần nữa báo giá thì hắn sẽ rút lui.
Giá tiền sau khi đột phá hai mươi vạn xong kỳ đấu giá quả nhiên chậm lại, Yến Bạch Bào lo nghĩ sau đó giơ tay lên xuất ra con số hai mươi hai vạn .
Ở trên trường đấu giá.
Thủy Nguyệt nở ra một nụ cười giương giọng nói:
- Hai mươi hai vạn điểm cống hiến đầu tiên, hai mươi hai vạn điểm cống hiến lần thứ hai, có ai muốn đấu giá nữa không?
- Được, nếu như không có ai đấu giá vậy thì Thiên Lam Tuyết Thảo này thuộc về…
Tuy nhiên lời nàng chưa dứt thì ở khu vục đệ tử ngoại tông phía dưới, truyền tới một thanh âm quen thuộc.
- Khoan đã ta ra giá, hai mươi ba vạn.
Toàn trường ngạc nhiên.
Mà ngay cả ở trên đài đấu giá, mỹ nữ đấu giá sư Thủy Nguyệt cũng ngây dại.
Ở trên lầu bốn.
Đan Đạo trưởng lão nặng nề buông bỏ cuộc cạnh tranh này.
Cho dù có tâm hắn cũng không có lực, hai mươi hai vạn điểm cống hiến, đã vượt qua hạn ngạch hai mươi hai vạn, hiện tại còn lên tới hai mươi ba vạn…
Bỗng nhiên có người tranh giá với Yến Bạch Bào khiến hắn ngạc nhiên, hắn sinh ra một vẻ hiếu kỳ với người này:
Hắn nhìn về phía đại sảnh đấu giá kia, điều này có thể sao? Ở khu vực đệ tử ngoại tông.
Không riêng gì Đan Đạo trưởng lão ngạc nhiên.
Tất cả mọi người thời khắc này đều ngây dại.
Lầu hai.
Số một Lam Phong, số bốn Trưởng Tôn Kiếm Bạch, Tiêu Huyết, Thẩm Họa Yên, Hàn Vô Cữu.
Nghe thấy thanh âm này bọn họ đều nhảy dựng lên, bọn họ hoặc nhiều hoặc ít đã từng tiếp xúc với Diệp Bạch cho nên biết chút chuyện của hắn.
Mặc dù đối với việc hắn bỏ ra năm vạn điểm cống hiến để mua hai viên Hoán Huyết cùng với Tẩy Cốt đan bọn họ tuy kinh ngạc nhưng vẫn chấp nhận được.
Tuy nhiên… hai mươi ba vạn.
Đây là con số mà một đệ tử ngoại tông có thể có được sao?
Quan Đạp Tuyết Thẩm Họa Yên coi như còn tốt chỉ cười nhẹ một tiếng.
Bình công tử Hàn Vô Cữu giờ khắc này ánh mắt trở nên âm trầm hắn có cảm giác không được.
Đây không giống tác phong của một đệ tử ngoại tông càng không giống như một người không có thực lực vừa mới tiến vào tông không bao lâu.
Hai mươi ba vạn điểm cống hiến.
Trong ánh mắt của hắn hiện ra vẻ suy tư, sự khinh thường nguyên bản nay đã tan thành mây khói.
Hắn cuối cùng cũng đã nhìn thẳng vào Diệp Bạch, ý thức được rằng đối thủ này không đơn giản như hắn nghĩ.
Mà ở trong các tại số sáu, Lý Khinh Thiền nghe thấy thanh âm này thì khắc cốt minh tâm.
Vừa rồi người này dùng năm vạn điểm cống hiến lấy đi hai bình đan dược mà nàng muốn có, lúc đó nàng hừ lạnh một tiếng, nhưng lúc này trong lòng nàng chỉ còn sự kinh ngạc.
- Người này tại sao lại có nhiều điểm cống hiến như thế, cho dù là dốc toàn bộ tài lực của Lý gia cũng chỉ có được từng đó mà thôi.
Giờ phút này nàng không khỏi có một cảm giác thất bại.
Ở lầu ba.
Người ở vị trí số sáu Mẫn Nhu Nhiên và người ở vị trí số bảy Cốc Tâm Hoa đều lộ ra một vẻ kinh ngạc.
Đối với Diệp Bạch bọn họ đều biết, Mẫn Nhu Nhiên lúc trước mang theo Diệp Bạch đến Tử Cảnh Cốc, còn Cốc Tâm Hoa thì cùng với hắn đi chúc thọ Bái Kiếm cốc.
Vậy mà hôm nay xuất hiện cảnh tượng này khiến cho bọn họ không tưởng tượng nổi mà ngạc nhiên không thôi, bọn họ thầm hỏi không biết cái này là thật hay là ảo.
Mà Tả Đạo Lăng, Chu Họa Mi, Trương Liệt ở trên đài hoàn toàn không biết người này, nghe mọi người nghị luận bốn phía bọn họ cũng thực sự không hiểu rõ tại sao người này lại có nhiều tài lực như vậy.
Trong ba người thì chỉ có Chu Họa Mi là từng tiếp xúc chỉ là hắn và Chu Họa Mi chưa từng gặp qua cho nên lúc này không nhận ra.
Mà ở đại sảnh đấu giá ở bên kia Đạm Thai Tử Nguyệt cũng nhịn không được mà mở hai mắt kinh ngạc nhìn về phía Diệp Bạch.
Nàng dĩ nhiên là nhận ra Diệp Bạch.
Hỏa Vân Thành tứ tông hội vũ nàng là người chiếm ưu thế cuối cùng thua ở trong tay Diệp Bạch, cho nên nàng đối với người này có ấn tượng sâu sắc.
Ty cùng tiến vào Tử Cảnh Cốc nhưng từ đầu nàng đã vào nội tông, bình thường yên lặng tu luyện, cùng với đoàn người Diệp Bạch không có liên lạc, vừa rồi Diệp Bạch mua hai bình đan dược nàng chỉ cảm thấy bất ngờ mà thôi.
Nhưng hiện tại xem ra….
Chẳng lẽ người này từ trước đến giờ đều giả trư ăn thịt cọp?
Cái gì… cái gì, ra giá là một đệ tử ngoại tông.
Đệ tử ngoại tông, hai mươi ba vạn điểm cống hiến.
Tất cả mọi người lúc này đều giật mình há hốc mồm.
Sau một lát có người nhớ lại người này chính là người dùng năm vạn điểm cống hiến mua hai bình đan dược thì càng kinh ngạc.
- Lại là hắn, trời ạ, lại là người này.
Điều này chẳng phải nó hắn có ít nhất trên hai mươi tám vạn hay sao?
Chỉ có bọn người đã chuẩn bị tâm lý nên không kinh ngạc.
Mà ở trên đài đấu giá.
Vị đấu giá sư Thủy Nguyệt kia mở to hai mắt, ra giá tới hai mươi ba vạn điểm cống hiến không phải là rất cao hay sao?
Tuy nhiên đấu giá càng cao thì càng tốt cho nàng.
Ở lầu ba.
Tại vị trí số một.
Yến Bạch Bào, Túc Khô Tâm hai người mở to mắt nhìn về phía Diệp Bạch.
/936
|